Yêu! Tôi Hận Em...

Chương 44: Em cần câu trả lời?




..Đêm hôm đó...

-Phu nhân,vương gia đến rồi..

Nhi Hoàn bước vào đại sảnh tiếp khách rồi chạy đến nơi bà.Bà cười một cái thật mãn nguyện rồi bước ra ngoài.

-Chào...vương gia

-Bá mẫu..người vẫn khỏe chứ ah~

-Khỏe khỏe,vương gia lúc nào cũng quan tâm ta..ta rất vui...có thể gả linh nhi cho con, ta an tâm lắm.

-Bá mẫu khách sáo rồi

Hắn cười cười một cách bí ẩn,lòng rất vui...bởi vì hắn thực sự rất thích nàng.Còn được bá mẫu kính trọng như thế thì quả thực là cơ hội rất tốt.

Đúng lúc ấy,nàng bước ra trong bộ trang phục mới.Tóc dài thả xuống ngang eo,đôi mắt được đánh ít phấn,môi được tô son nên trong nàng rất xinh đẹp.Nàng đến cạnh mẹ rồi hành lễ kiểu cổ trang mà nàng thường thấy trên phim:

-Chào vương gia,lâu rồi không gặp ngài

Hắn đơ ra vài giây.Sao hôm nay cô ta khách sáo quá nhỉ?Mọi hôm còn chẳng thèm nhìn mặt ta nữa mà...Thật là kì lạ...Hắn nhíu mi suy nghĩ

-Vương gia,chúng ta vào nhà dùng cơm chung đi

Nàng thấy hắn đơ ra,thì nghi ngờ tài diễn xuất của mình..Hay là bị lộ rồi nhỉ?Dùng cái trí thông minh của mình nàng tìm cách đánh trống lãng để hắn khỏi suy nghĩ bậy bạ về thân phận nàng.

Hắn cười rồi gật đầu,đi vào bên trong...Nàng khoác tay hắn thân mật,hắn cũng rất hạnh phúc ôm lấy eo nàng...Nàng thở dài khó chịu,nhớ đến những điều lúc nãy mẹ nàng đã dặn:

-Con pải thân mật với vương gia một chút,nếu con còn hành động như lúc trước ta là người bị liên lụy đấy

-Vâng ạ...

(Chương này ko hay lắm vì tg đang bận thi.nên dường như tâm trạng bị xáo trộn.tác giả sẽ cố gắng hơn)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.