Yêu Thương Về Đâu?

Chương 42




Thở hổn hển, gập trên mặt đất cố sức hô hấp, chiêu Liệt viêm trụ đó tiêu hao toàn bộ ma lực của Bắc Hoàng Minh, cộng thêm mệt mỏi làm hắn ngã thẳng xuống.

Chết tiệt, trò chơi này tái hiện thật như thế sao? Hắn vì vượt qua cực hạn của cơ thể nên cảm thấy mọi thứ như trở nên trống rỗng.

“Này, Minh, cậu không sao chứ?” Dốc bình hồng thủy vào miệng, Tri Hỏa mới miễn cưỡng đứng dậy được, mới vừa rồi bị Sư Long đánh không nhẹ chút nào.

“Không có việc gì, cậu đi thu thập vật phẩm đi.” Nhìn trên mặt đất rớt đầy tiền và đồ đạc, Bắc Hoàng Minh cảm thấy bọn hắn bị thương vẫn là đáng giá.

“Đã biết.”

“Này, bọn các anh sao lại tranh quái với tôi!” Đang lúc Tri Hỏa thu thập xong toàn bộ vật phẩm, một giọng nữ ngọt ngào nhưng tràn ngập tức giận vang lên.

Ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cô gái bộ dạng rất xinh xắn thanh tú đang nổi giận đùng đùng nhìn bọn họ.

“Ớ? Sư Long này là cô đánh ư?”

“Đúng rồi.” Vênh mặt, cô nàng hừ lạnh nói.

Đưa mắt đánh giá cô, Tri Hỏa cùng Bắc Hoàng Minh đều để lộ biểu tình không tin nổi, nói đùa cái gì chứ, con Sư Long này hai người bọn họ đánh đến nửa ngày còn không xong, cô nàng làm sao lợi hại đến mức chém rụng nửa khối máu của nó chứ?

“Bọn các người xem thường ai hả! Nói xem nên xử lý sao đây?”

“Xử lý cái gì? Cô nói xử lý như thế nào? Quái thì chết rồi, kinh nghiệm chúng tôi cũng nhận được rồi, còn nhổ ra cho cô được sao?” Gặp loại con gái mồm miệng xấu xa thế này, Bắc Hoàng Minh cũng có chút bực mình, cao giọng nói.

“Ơ hay, như vậy là hai người không chịu trách nhiệm hả! Có phải đàn ông nữa không? Tôi thấy ngay cả đàn bà con gái còn không bằng, bọn gay!” Nhìn ra bọn hắn không có ý định giải quyết chuyện này, cô nàng tên Túy Hồn tự nhiên cũng không khách khí nữa.

“Cô…” Tri Hỏa tức đến nỗi mặt mũi méo mó, sao lại có thể loại con gái nói năng không suy nghĩ thế này, nhưng bởi vì từ nhỏ cậu đã được dạy là không thể đánh con gái, đành phải nén giận không nói câu nào, bằng không nếu đúng như tính tình hung bạo của cậu, chắc chắn sẽ xông lên đánh nhau với cô ta.

Đương nhiên Tri Hỏa không dám động thủ với con gái không có nghĩa Bắc Hoàng Minh cũng vậy, chắc chắn hắn không đánh con gái, nhưng mở mồm ra cũng đừng hy vọng hắn khách khí.

“Hừ, gay sao? Tôi xem bộ dáng thô lỗ của cô thế kia thì giống cái gì, đúng tư thế một bà cô chanh chua đang chửi đổng.” Đánh giá Túy Hồn vài lần, Bắc Hoàng Minh lộ ra biểu tình khinh thường.

“Anh…” Cho tới bây giờ còn chưa bị ai nói như thế, Túy Hồn lập tức á khẩu, từ nhỏ được cưng chiều tới lớn cô nàng còn chưa bị đối xử thế này bao giờ.

“Tôi thì làm sao, cô cũng không phải xấu hổ, chỉ cần trốn trong nhà đừng ra khỏi cửa là được rồi.” Lại đổ thêm dầu vào lửa, Bắc Hoàng Minh thành công ức Túy Hồn nổi điên bỏ đi.

“Các người cứ nhớ cho tôi, đừng làm tôi trông thấy lần nữa, bằng không sẽ không nương tay nữa đâu!” Trước khi đi lưu lại lời đe dọa, Túy Hồn không muốn nán lại đây thêm giây nào nữa, lập tức rời đi.

Đối mặt với uy hiếp của Túy Hồn, Bắc Hoàng Minh chỉ đơn giản hừ lạnh một tiếng.



“Minh, cậu thật là lợi hại.” Tri Hỏa lần đầu tiên lĩnh hội mấy lời nói ác độc của hắn, tặc lưỡi lấy làm kinh ngạc.

“Nếu cậu có 5 bà chị mỗi bà một cái miệng lợi hại hạng nhất, chẳng mấy ngày cậu cũng sẽ lợi hại như thế thôi.” Cười khổ nói, nghĩ tới 5 chị gái ở nhà, Bắc Hoàng Minh đã cảm thấy đau đầu. Hơn nữa giáo dục của dòng họ nhà hắn là, mặc kệ đối phương là nam hay nữ, chỉ cần đụng chạm đến mình cái giá phải trả là gấp bội, cho nên Bắc Hoàng Minh có biểu hiện này cũng không tính là kỳ quái.

“Dù vậy làm thế có đúng không? Quái cũng là cô nhỏ đó đánh bị thương nặng nên chúng ta mới có thể động thủ.” Tri Hỏa có chút bất an.

“Tôi vốn là nghĩ sẽ nói chuyện rõ ràng với cô ta, hơn sẽ thỏa thuận luôn, cô ấy muốn giải quyết như thế nào chúng ta cũng chấp nhận, ai bảo cô ta ăn nói ngang ngược.” Bắc Hoàng Minh lắc đầu thở dài, tỏ thái độ đây đều là do cô nàng kia chuốc khổ về mình.

Này này, lời cậu nói lúc nãy có ý như vậy hả? Tri Hỏa đầu đầy hắc tuyến a.

“Hơn nữa, cậu làm sao biết được con Sư Long kia là do cô ấy đánh, mà chúng ta cũng tiêu hao rất nhiều khí lực không phải sao? Cái này gọi là tiên hạ thủ vi cường.” Khoát tay, Bắc Hoàng Minh không hề có chút áy náy nói.

Nói da mặt cậu ta dày, hay là nên coi cậu ta nhìn thông suốt vấn đề đây. Tri Hỏa lại hắc tuyến.

Nguyên lai nhìn người thật sự không thể chỉ nhìn bề ngoài nha, mấy ngày liên tiếp đối với Tri Hỏa, ấn tượng về một Bắc Hoàng Minh lạnh lùng đều đã sụp đổ, thay vào đó là dấu hiệu của mồm miệng ác độc cùng da mặt siêu dày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.