Yêu Thương Trao Em

Chương 13




Nguyệt Linh đứng ở giữa không trung, tư thái thong dong, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn vào một cái hố sâu tạo ra bởi cột sáng năng lượng mạnh mẽ.

Đây là Thần Thông của Nguyệt Linh, Tước Đoạt Đất Trời!

Nguyệt Linh có thể dùng Thần Thông kết hợp với Luyện Phù Thánh Bút để tạo ra một lá phù từ đất trời, biến tất cả năng lượng ở trong một khoảng không gian nhất định tùy theo khả năng của cô ấy thành một lá phù gọi là Thiên Địa Phù Chú.

Có thể nói, đây là đòn tấn công tuyệt sát của Nguyệt Linh, một đòn tấn công ít có tu sĩ Ngũ Dương kỳ nào có khả năng chống đỡ và còn sống sót ngay sau đó.

“Một viên dị năng hệ Biến Hình à? Rất tốt!” Nguyệt Linh nở một nụ cười nhẹ nhàng khi cầm lấy một viên tinh thể biến dị đang tỏa ra ánh sáng mờ nhạt, lấp lánh.

“Ai cũng đã trưởng thành!” Ngọc Trang cười khẽ trong khi quan sát những Đường Chủ chiến đấu với quái vật Venger, đồng thời Ngọc Trang đang đánh với một Venger sở hữu năng lực hệ Cảm Thức, tấn công bằng lực lượng linh hồn.

“GRAAA!!!” Venger gầm gừ một tiếng, một luồng sóng linh hồn cường đại có thể xóa bỏ linh hồn của tu sĩ Tứ Dương đỉnh phong chập chờn cuốn tới định tấn công Ngọc Trang.

“Ngươi rất ồn ào.” Ngọc Trang hơi nghiêng đầu nhìn Venger ở cách cô không xa.

Nó đang tấn công bằng tất cả những gì nó có, một đòn tấn công có thể nói đủ làm cho tu sĩ Ngũ Dương trung kỳ bị thương nặng, có vẻ như con Venger này đã ăn ba viên tinh thể biến dị cho nên nó có thể khiêu chiến vượt hai cấp độ nhỏ.

Sức chiến đấu trực thẳng Ngũ Dương hậu kỳ!

Đúng là một Venger đáng sợ đủ tiêu diệt bất kỳ một căn cứ nhỏ của người dân.

Thế nhưng, vào ngay lúc này, khi đối đầu Ngọc Trang, Venger trông rất khủng khiếp, mạnh mẽ này lại giống như một con vật vô hại.

Luồng sóng vô hình bị hàng chục thanh kiếm hoàng kim rực rỡ đâm xuyên, sau đó, các thanh kiếm hoàng kim phá vỡ hết mọi thủ đòn phòng thủ của Venger rồi găm mạnh vào thân thể của nó.

Xẹt! Xẹt! Xẹt!

Âm thanh tê tái lòng người vang lên, mười mấy thanh kiếm đâm thủng lồng ngực, phần đầu, phần chân, phần tay, phá hủy hết sự sống trong cơ thể Venger khiến nó khuỵu gối trên mặt đất, cái đầu cụp xuống, hốc mắt trống rỗng, không còn một chút sinh cơ.

Qua mười ngày đi ngao du khắp vùng đất phía nam, sức mạnh Ngọc Trang cũng tăng mạnh, đang dần có thể hiểu rõ Quang Minh Thần Thể và khả năng của bản thân hơn nữa.

“Một viên tinh thể biến dị loại này có thể giúp cho Quang Minh Giáo Đình tăng thêm một tu sĩ Ngũ Dương kỳ.” Ngọc Trang nhẹ giọng nói rồi bỏ viên tinh thể biến dị vào Nhẫn Chứa Đồ.

Ngọc Trang đứng nhìn xem trận chiến của các Đường Chủ một hồi lâu rồi theo sau Nguyệt Linh, xông thẳng vào chiến trường gay cấn, ác liệt.

“Giết sạch lũ quái vật này!”

“Giết chết bọn chúng, bọn chúng là quái vật đã cướp đi quê hương, cướp đi người thân của chúng ta!!”

“Cha! Tại sao cha lại ở đây?” Một người ngây ngốc nhìn vào một Venger vẫn còn giữ một phần khuôn mặt của con người cũ.

“Gào!!” Venger mở miệng máu cắn tới.

Phập!!

Venger cắn trúng vào phần vai của cậu thiếu niên đó, máu tươi chảy dài theo phần vài xuống làm cả quần áo thấm đẫm máu tươi, người thiếu niên chảy xuống hai hàng nước mắt đau khổ, cậu ta cầm một cây kiếm đâm thủng phần tim của Venger từng là cha của cậu.

“Xin lỗi, hãy an nghỉ đi, con sẽ giết chết hết tất cả Venger để thế giới này không còn những thứ xấu xa nữa…” Người thiếu niên lẩm bẩm với đôi mắt thẫn thờ nhìn Venger đang rơi vào cái chết, không hiểu tại sao, như thể cảm nhận được cảm xúc từ người thiếu niên, Venger nở một nụ cười mãn nguyện, tựa như cảm ơn, tựa như luyến tiếc và tựa như vĩnh biệt.

Vô số cảnh tượng chiến đấu pha lẫn nhiều cảm xúc hiện rõ trên trận chiến tàn khốc, Venger bị đẩy lùi bởi hơn sáu mươi ngàn người tham dự chiến đấu, bọn chúng bị xé tan thành mảnh nhỏ hay bị giết chết rồi quăng xác bỏ trên đoạn đường dài mấy km.

Thánh Pháp Sư đứng xa xa niệm pháp thuật, thành viên Ảnh Bộ lấp ló ở giữa chiến trường để tìm kiếm người bị thương rồi đưa họ trở về trị thương hay nghỉ ngơi, Thanok đã biến thân thành một người khổng lồ mặc trọng giáp cao hơn mười mét, một mình ông ta đẩy lùi mười Venger cấp bốn sơ kỳ bằng vẻ mặt hung tợn.

Không Thiên Hà sử dụng Thần Thông giết chết một Venger cấp bốn sơ kỳ, cứu rất nhiều người khỏi sự nguy hiểm đến từ nó.

Các Thánh Sứ ra sức chiến đấu, ba người Không Tinh, Hư Minh, Băng Tu thì kết hợp với nhau tạo thành một vùng đất băng giá đông cứng rất nhiều Venger cấp bốn sơ kỳ, Trần Liễu một mình chống lại năm Venger cấp bốn trung kỳ, đánh cho bọn chúng te tua, rách nát, Trần Minh Nguyệt cầm song đao hình bán nguyệt để chiến đấu, đó là một loại vũ khí cấp bốn tuyệt phẩm do Vũ Hy chế tạo, mỗi một đường đao đều lấy đi rất nhiều mạng sống của Venger…

Sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ trận luôn dẫn đầu, một thương vùng quẫy làm cho mặt đất chấn động, vó ngựa giẫm mạnh, tiếng hí rền mang làm cho dòng máu trong cơ thể mọi người sôi trào, có thêm một phần nhiệt huyết, không biết sợ hãi, và anh dũng.

“Phệ Tinh Tiễn!” Rinka lạnh nhạt nói trong khi điều khiển một Thiên Thánh Kỵ Sĩ trận, bóng lưng mặc giáp khổng lồ ngồi trên ngựa chiến liền ngừng lại, một tay cầm cung lớn, một tay rút mũi tên rồi tra vào dây cung.

Vù!

Mũi tên phát ra tiếng xé gió, nó còn tỏa ra một luồng ánh sáng tuyệt đẹp như thể một viên thiên thạch đang lao mạnh xuống mặt đất từ bầu trời, để lại một cái đuôi ánh sáng pha tạp màu sắc cực kỳ lung linh, mũi tên lướt qua không khí, bất kỳ một Venger nào ở gần mũi tên đều bị hút sạch sinh lực, năng lượng rồi biến thành những cái xác khô.

Một mũi tên đẹp đẽ đâm thủng tới, giết chết cả ngàn Venger, sau cùng mũi tên chạm vào mặt đất và phát nổ, một vụ nổ kinh thiên động địa, âm thanh nổ vang rền, mặt đất dậy sóng, luồng sức mạnh xung kích xé tan thân thể Venger ở gần đó.

Ầm! Ầm!!

“Thái Dương Lưu Tinh Tiễn!” Rinka chậm rãi lên tiếng nói trong khi Thiên Thánh Kỵ Sĩ lại kéo căng dây cung, một luồng sức mạnh khổng lồ tản mát ra xung quanh làm cho mọi người ngưng trọng, nuốt nước bọt vì sợ hãi.

Xẹt!!!

Mũi tên gào thét bay vụt lên vùng trời cao rồi nổ tung, tựa như một Mặt Trời sáng chói khiến con người lẫn Venger đều phải nheo mắt lại, tiếp đó, chưa đợi bọn Venger thưởng thức vầng Mặt Trời nhỏ này thì hàng ngàn mũi tên ánh sáng giáng xuống, bao phủ cả một khu vực rộng lớn.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Một mũi tên mang theo năng lượng lớn lao, vừa chạm phải Venger hay mặt đất liền nổ tung, một kỹ năng công kích quần thể cực kỳ bá đạo và hiệu quả, trong một vài giây, hơn hai ngàn Venger chết thảm.

“Đại Tỷ bắt đầu bùng nổ rồi, chúng ta không thể rơi lại phía sau được!” Dieter nói với tâm trạng phấn khích khi thấy Phệ Tinh Tiễn từ Rinka, đó là Thần Thông của Rinka, một loại Thần Thông cho phép cô hút hết năng lượng ở xung quanh rồi chuyển hóa thành một vụ nổ lớn, Thần Thông dựa trên năng lực hệ Điều Khiển – Khống Chế là “Điều Khiển Năng Lượng”.

“HÔ!!!” Một ngàn thành viên đang kết trận liền quát to, thể hiện tinh thần không muốn thua kém dù cho đó là một Quân Đoàn Trưởng Rinka, họ cần ganh đua với những thành viên khác để đạt được thành tích tốt nhất.

Trước đây không lâu, họ từng là những thiếu niên thiếu nữ ăn chơi lêu lổng, thậm chí còn hỗn xược với người lớn tuổi, đua đòi chơi bời, nhưng bây giờ, sau khi trải qua quá nhiều chuyện thì họ đã trưởng thành, chín chắn hơn cả về nhận thức lẫn cơ thể.

Với một ánh mắt quyết tâm, Dieter quát lớn:

“Đại Hỏa Thiên Thánh Thương!”

Thiên Thánh Kỵ Sĩ do Dieter điều khiển liền cầm chặt một cây thương lớn, sau đó dùng toàn lực vào cánh tay để phóng cây thương khổng lồ về phía bầy Venger.

Hừng hực!!

Ngọn lửa bùng cháy điên cuồng trên thân thương, một mũi thương sắc nhọn xuyên thủng từng Venger trên đường đi, hủy diệt chúng với nhiệt độ cực cao, thiêu cháy bọn chúng thành tro tàn, sau cùng, cây thương lửa nổ tung, một ngọn lửa phóng lên bầu trời rồi biến thành hàng trăm ngàn viên hỏa cầu lao xuống, xóa sổ mấy ngàn Venger.

“Đại Hỏa Thiên Thánh Giáp!!” Dieter lại tiếp tục hét dài, một ngọn lửa đỏ cháy dữ dội trên thân thể Thiên Thánh Kỵ Sĩ rồi tạo thành một bộ giáp lửa bá đạo, mãnh liệt, điên dại.

“Giết!!” Dieter thét dài, trực tiếp điều khiển Thiên Thánh Kỵ Sĩ nhảy vồ vào giữa bầy Venger, ngọn lửa lan tỏa tạo thành một đám cháy lớn, đốt trụi hết Venger nào dám ở gần, một kiếm, một thuẫn đánh loạn xạ, trực tiếp đánh chết mấy chục Venger cấp bốn.

Nhìn từ xa, Thiên Thánh Kỵ Sĩ đang rực cháy, tựa như Hỏa Chiến Thần đang vung kiếm nghênh chiến cường địch, uy mãnh vô song!!

“Tăng Tốc Mười Lần!” Trái lại sự hào nhoáng của hai người Rinka và Dieter, Richard thì thầm lặng, yên tĩnh hơn nhiều.

Ông ta chỉ nói nhỏ một tiếng, Thiên Thánh Kỵ Sĩ lập tức biến thành mười vệt bóng đen lao đi bằng tốc độ kinh hồn, hai thanh kiếm dài thu gặt mạng sống của Venger.

Mười bóng mờ đen lẳng lặng di chuyển, Venger chết như rơm rạ, dù cho Venger cấp bốn cũng không thể tránh khỏi vận mệnh bị đồ sát.

Richard đã sử dụng pháp thuật phân thân ra thành năm của Ảnh Bộ rồi kết hợp với dị năng “Tốc Độ” của ông để tạo ra mười bóng mờ đen của Thiên Thánh Kỵ Sĩ, thực chất chỉ có năm Thiên Thánh Kỵ Sĩ mà thôi.

“Các ngài Quân Đoàn Trưởng đã thể hiện sức mạnh vượt bậc, bây giờ tới lượt chúng ta!” Ở một nơi trên chiến trường, đứng giữa bầy Venger khát máu, một Thiên Thánh Kỵ Sĩ được điều khiển bởi bốn Phó Đoàn Trưởng Derek, Lucas và anh em Fergal, Fergus.

Nghe thấy giọng nói mang theo cảm xúc không thể chờ đợi được từ Derek, Lucas và Fergal, Fergus đều gật đầu.

Có thể bọn họ không xuất sắc bằng ba Quân Đoàn Trưởng như họ cũng nỗ lực, cố gắng luyện tập hết mình.

Bây giờ, họ muốn thể hiện khả năng của họ ở vị trí Phó Đoàn Trưởng, làm cho các thành viên khác càng tin phục hơn nữa.

“Thiên Lôi Thánh Kiếm!” Lucas từ tốn nói ra, cây kiếm khổng lồ liền bùng lên một tia lửa điện phát ra tiếng kêu xẹt xẹt.

“Dung Nham Thánh Giáp!” Fergal, Fergus cùng nhau hợp lực tạo ra một cái giáp bằng nham thạch nóng bỏng bao phủ Thiên Thánh Kỵ Sĩ trận, sinh vật nào chạm phải liền bị thiêu cháy, hóa lỏng.

“Có ta ở đây, đừng sợ những vết thương!” Derek trầm giọng lên tiếng.

Thiên Thánh Kỵ Sĩ được bốn Phó Đoàn Trưởng điều khiển cực kỳ thiện chiến, nhảy thẳng vào vùng có nhiều Venger cấp bốn nhất rồi đại sát bốn phương, một kiếm mang theo lôi điện khủng khiếp chém xuống, không một Venger nào cản nổi, có lớp giáp bằng dung nham ở đó, sức phòng ngự tăng mạnh, lại còn có thêm Derek chịu một phần ba áp lực khi kết trận của mọi người, tất cả tạo nên một Thiên Thánh Kỵ Sĩ thần dũng vô địch!

“Trảm Thần Tứ Thức, Thiên Thánh Trảm Thân!” Nguyễn Vu lạnh nhạt lên tiếng, Thiên Thánh Kỵ Sĩ do ông điều khiển đang cầm một cây chiến phủ khổng lồ, vó ngựa đạp mạnh làm mặt đất vỡ nát, một phủ vung xuống từ trên cao, linh lực cầm ầm chuyển động, cuồng phong bay múa, cả một vùng đất lớn trước mặt Nguyễn Vu bị đánh vỡ tan tành, vô số Venger kêu gào thảm thiết, thân thể bị nghiền nát.

“Thật tuyệt vời!!” Lưu Úc nói với vẻ mặt thán phục, ông không có nhiều thứ để phô bày cho người khác xem, Lưu Úc chỉ lặng lẽ tấn công Venger, cố gắng để cho Thiên Thánh Kỵ Sĩ trận không bị hoảng loạn mà thôi, mồ hôi đổ xuống từ trán như mưa, một người bình thường không có gì đặc biệt ngoài sự cố chấp trong tu luyện như Lưu Úc vẫn đang cố gắng.

Bụi mù, khói đen bao phủ một vùng đất rộng lớn, tiếng la hét, vũ khí va chạm vào thân thể cứng như thép của lũ quái vật, mỗi một người đều có vẻ mặt kiên cường như Ivac chém giết tới máu tươi nhuộm đỏ người, anh trai của Naela là Kai cũng vậy, cậu ta ở trong trận pháp do Rinka dẫn dắt…

Nhiều người tiến hóa cấp bốn bắt đầu thể hiện thực lực mà họ che dấu nhằm thu hoạch thêm nhiều tinh thể tiến hóa, tinh thể biến dị, cộng với số quân đội do Martin Oliver mang tới đây, trận chiến đang ngày càng nghiêng về phe nhân loại.

“GÀO!!” Venger nhiệt độ cao đối chiến với Vũ Hy Đường Chủ, nó cực kỳ thảm thiết bởi vì mười món pháp bảo cấp năm cứ vây quanh nó rồi tấn công, năng lực nhiệt độ lại mất đi tác dụng vì nó đang phải chống lại Luyện Khí Thánh Chùy.

Nói giỡn, Luyện Khí Thánh Chùy mà có thể bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ cao ư?

Bành!!

Venger nhiệt độ cao ngã mạnh vào mặt đất, một tiếng động nặng nề vang lên, nó nhìn vào Vũ Hy đang ở trên trời cao với ánh mắt điên cuồng.

“GRAAA!!” Nó mở to miệng gầm gừ và muốn tiếp tục đứng lên để đánh tiếp.

“Kết thúc rồi, hãy để ta giải thoát cho linh hồn đang bị giam giữ trong cơ thể đó!” Vũ Hy chầm chậm lên tiếng, một cảm giác thần bí, thánh khiết, đầm ấm lan ra từ cậu ta làm cho một vùng không gian trở nên yên ắng một cách kỳ lạ.

Và rồi, Vũ Hy nhẹ nhàng nói ra: “Diệu Thế Thập Thánh Thức!”

Vù!

Mười món pháp bảo tiếp nhận thêm một nguồn năng lượng thánh khiết kỳ dị khiến bọn chúng tỏa sáng rồi biến thành một thanh kiếm trắng sáng rực, mười thanh kiếm chém xuống, mang theo ánh sáng ngập tràn trong hai con người Venger như thể đang xóa tan đi mọi thứ tà ác của thế giới.

Vù!

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, cho dù trận chiến ở ngoài xa cũng phải ngừng lại trong một cái chớp mắt vì cảnh tượng kỳ dị ở đây, Venger sở hữu dị năng “Nhiệt Độ Cao” đã biến mất, không để lại một thứ gì trên cõi đời ngoài viên tinh thể biến dị đang nằm im dưới mặt đất.

“Vũ Hy, Diệu Thế Thập Thánh Thức?” Thanh Vũ rung động nhìn vào Vũ Hy, hắn không ngờ người nắm giữ Diệu Thế Thập Thánh Thức tuyệt thế vô song, bá đạo theo một cách nào đó này lại là Vũ Hy.

Một người sở hữu cái thiện thuần khiết, không có tạp niệm, ý nghĩ xấu xa!

Nhưng nghĩ lại thì Vũ Hy chính là người có xác xuất nắm giữ Diệu Thế Thập Thánh Thức cao gần như dẫn đầu Quang Minh Giáo Đình.

“Vũ Hy, cậu ta đã xử lý xong quái vật rồi sao?” Nguyễn Thanh hơi liếc mắt nhìn Vũ Hy, sau đó cô nở một nụ cười nhẹ nhàng.

“Thánh Linh Đan Thú, đừng đùa giỡn nữa, trở về Luyện Đan Thánh Đỉnh đi!” Nguyễn Thanh từ tốn nói ra.

“Chi chít!!” Thánh Linh Đan Thú đang vờn quanh với Venger độc, nó nghe lời nói của Nguyễn Thanh thì liền giơ đôi chân trước ra phản đối kịch liệt, hiếm khi có thể chơi đùa ở bên ngoài, làm sao nó muốn trở vào trong cái Thánh Vật lạnh băng, nhàm chán đó chứ.

“Nếu ngươi cứ nghịch ngợm vậy thì sau này ta sẽ không cho phép ngươi ra bên ngoài nữa.” Nguyễn Thanh thản nhiên nói ra, vẻ mặt như thể đang thách Thánh Linh Đan Thú tiếp tục đánh nhau với Venger độc.

“Chi chít!!” Nghe vậy, Thánh Linh Đan Thú lắc đầu liên tục, nó không muốn bị nhốt trong vật đó suốt cả phần đời còn lại đâu, nó còn trẻ, nó muốn đi chơi!

Thế là Thánh Linh Đan Thú biến thành một luồng sáng quay trở về Luyện Đan Thánh Đỉnh, thực hiện bổn phận gần như là sứ mệnh của nó.

“Yên nghĩ đi!” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng nói trong khi đưa mắt nhìn vào Venger độc.

“GỪ!!” Venger độc không hiểu tiếng nói của con người, nó thấy quái vật đã biến mất thì nó liền tấn công Nguyễn Thanh bằng một luồng sương độc ăn mòn mọi vật.

“Lên đi, Luyện Đan Thánh Đỉnh, Kim Dương Thánh Hỏa!”

Vù!

Luyện Đan Thánh Đỉnh liền bốc cháy ra ngọn lửa màu vàng kim, ngọn lửa cháy bừng lên một cách mãnh liệt như thể có một con chuột màu vàng khổng lồ đang mở miệng gào thét.

Ầm!!

Nguyễn Thanh nắm giữ Luyện Đan Thánh Đỉnh trong tay rồi vứt nó lên bầu trời, Thánh Vật lập tức biến thành một vệt sáng trấn áp Venger độc.

Luyện Đan Thánh Đỉnh với ngọn lửa nóng bỏng nhanh chóng thiêu đối Venger độc, rồi còn hút nó vào bên trong Thánh Vật, bây giờ nó không khác gì một viên đan dược đang bị luyện hóa, sức sống dần tan rã cho đến khi chỉ còn lại một viên tinh thể biến dị ẩn chứa nhiều năng lượng hơn các viên tinh thể biến dị khác.

“Xử lý nó đi, Hỏa Sơn Thiên Ngưu.” Lý Quỳnh Chi lười biếng nói trong khi ngồi dựa vào một cái sừng của Hỏa Sơn Thiên Ngưu.

“NGAOOO!!” Hỏa Sơn Thiên Ngưu mở miệng phát ra tiếng hống to rõ, sáu ngọn núi lửa liền bắn ra dung nham nóng bỏng, biến vùng đất ở gần nó thành một lò lửa nóng điên dại, sau đó nó tích tụ năng lượng hệ hỏa trong miệng rồi phun mạnh vào Venger bò sát.

Ầm!!

Venger bò sát không kịp tránh né, không thể chống lại sức mạnh của Hỏa Sơn Thiên Ngưu, toàn thân của nó bị dung nham bao phủ rồi tỏa ra một mùi hương của thịt khét.

Venger bò sát chết!

Keng! Keng!!

Bên cạnh đó, chiến trường của Mặc Hàn, một trăm hai mươi tám thanh kiếm ngưng tụ thành đại trận đang đâm sâu vào cơ thể Venger tám tay, còn Venger thì đang nằm ngửa trên mặt đất, đôi mắt trợn trừng, toàn thân bị cắt thành mấy chục khối.

“Hỡi những linh hồn đang bị giam cầm, hãy yên nghỉ đi, chúng tôi sẽ làm luôn phần công việc của mọi người.” Mặc Hàn nhẹ nhàng nói, vẻ mặt thành kính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.