Yêu Thê

Chương 16: Lý Nghiên [3]




Edit: Phạm Mai

Sau khi Thần Tịch trở lại Hi thành, trước tiên đuổi đi một trăm cấm quân của Nữ hoàng, sau đó đến quân doanh, nụ cười như có như không cùng ly rượu với tướng lĩnh.

Nói chuyện mấy câu, thay đổi một nửa thượng tướng, trung tướng cũng thay đổi hơn phân nửa, về phần thiếu tướng, để cho nhóm trung tướng đi lựa chọn. Thời gian bảy ngày, trong quân doanh một mảnh nghiêm túc, toàn quân lại lần nữa tiến nhập diễn tập quân sự, thao luyện khí thế ngất trời.

Nửa tháng sau, Thần Tịch đi đến kinh thành Nhai Nữ quốc, tiến cung tạ ơn!

Ở thời điểm Thần Tịch tiến cung, kinh thành nhấc lên một trận lửa nóng, bởi vì rất nhiều bí sự của Đại công chúa bị vạch trần, hơn nữa đều có chứng cớ vô cùng xác thực, căn bản Nữ hoàng không thể nào che giấu được.

Văn võ bá quan trong triều đình đều trình lên tấu chương thỉnh cầu Nữ hoàng xử trí Đại công chúa thất đức, dưới cơn giận dữ Nữ hoàng xử phạt Đại công chúa tiến đến chùa miếu hoàng gia đóng cửa suy ngẫm, vì hoàng gia cầu phúc, vì tội nghiệt bản thân mà cầu phúc.

Việc Đại công chúa thất đức, đó là bởi vì Đại công chúa từng một mình khấu lưu vài cái nam tử, kỳ thật với quý tộc mà nói việc này không có gì. Bất quá bên trong những người Đại công chúa khấu lưu có một người là du tử Tần quốc, còn có một người là thương nhân Hạ quốc, hai người này bộ dáng rất tuấn tú, nhưng quốc quân phía sau bọn họ thực khinh thường hành vi của Đại công chúa, đã muốn đưa hưu thư gửi lên Nữ hoàng, ngụ ý nếu như Nữ hoàng không xử trí Đại công chúa, sau này Tần quốc cùng Hạ quốc cũng không dám lại cùng Nhai Nữ quốc thông thương, sợ sẽ phát sinh tình huống như vậy lần nữa.

Vì quốc gia, Nữ hoàng không thể đồng thời cùng Tần quốc cùng Hạ quốc trở mặt, chỉ có cách lấy Đại công chúa ra giải quyết việc này.

Đương nhiên, việc này là công lao của Bắc Đường Quân Liên, hắn tra ra chân tướng sự tình, sau đó Hoàng đế Hạ quốc ở sau lưng trợ giúp...... Lần này có thể nói Đại công chúa bại trận thật không cam lòng, bị chính hai cái nam sủng của mình buộc tội, còn bị xử phạt nghiêm trọng như thế! Đi đến chùa miếu hoàng gia không có dễ dàng trở lại như thế.

Bất quá nàng đành phải bị bắt buộc đi tới đó. Bất quá, trước khi đi nàng lại nghĩ tới một cái chủ ý đối phó Thần Tịch.

Hai đội nhân mã. Đại công chúa là ra kinh thành đến chùa miếu hoàng gia; Xích Dương công chúa là vào kinh thành tạ ơn, hai đội đều giao nhau ở trên đường, hai đội nhân mã đi ngang qua nhau, đều tự đi hướng mục tiêu của chính mình.

Sau khi Thần Tịch vào cung, đầu tiên là ở phủ công chúa ở kinh thành ngủ lại, cách nhau nhiều năm, phủ đệ Xích Dương công chúa bởi vì lâu dài không có chủ nhân ở, có vẻ thực tiêu điều, đương nhiên phòng ở đã được sữa chữa qua. Nữ hoàng cố ý để cho người ta trang trí một phen, bố trí một ít vui mừng.

Đi vào phủ công chúa. Thần Tịch có một loại cảm giác xa lạ, đồng thời lại có cảm giác tiêu điều! Vốn là nàng về nhà xem mẫu thân, bất quá, nhưng ở đây thì lại thành như thế này, Nữ hoàng đối với việc nàng trở về có lẽ thật không mong muốn.

Bắc Đường Quân Liên nghe vậy trầm mặc. Thời gian có thể làm cho người ta quên đi rất nhiều chuyện tình, nhưng Xích Dương công chúa ngay cả mẫu hoàng của chính mình cũng sẽ quên sao?

Thần Tịch đối với sự cố gắng của Bắc Đường Quân Liên mấy ngày nay rất vừa lòng, “Mấy tháng này vất vả các ngươi, ngươi làm được tốt lắm.”

“Hết thảy những điều này chỉ có thể nói là thiên ý đi, nếu không phải Đại công chúa quá mức càn rỡ, chúng ta cũng sẽ không tra được chuyện tình hai người kia, nay, hai người kia cũng đã trở về nhà họ.”

“Các ngươi đoán Đại công chúa sẽ ở chùa miếu hoàng gia sinh hoạt bao lâu?”

“Cái này cần xem ý tứ Nữ hoàng, bất quá có quan hệ tới quốc chủ hai quốc Tần quốc cùng Hạ quốc, ta nghĩ sẽ không quá ngắn, có lẽ một năm đi.”

Một năm? Một năm quá ngắn, đoạt hai người đấy, chỉ phạt một năm, không khỏi quá thoải mái đi.

Nàng suy nghĩ có cần thiết làm cho Đại công chúa vĩnh viễn ở lại chùa miếu hoàng gia hay không, dù sao tỷ tỷ này đã tính kế bản tôn rất nhiều năm!

Nếu như không hồi báo thật tốt, có lẽ sẽ làm cho người ta thất vọng nha?

“Công chúa, từ sáng sớm Gia Cát Thừa tướng liền gửi bái thiếp đến muốn bái phỏng.”

Thừa tướng? Mẫu thân Gia Cát Tĩnh Trạch? Thần Tịch sâu kín nhấp một miệng trà, Gia Cát Tĩnh Trạch...... Không biết gần đây hắn trải qua thế nào, “Đã có tâm, vậy ngày mai gặp đi!”

“Hảo.”

Bắc Đường Quân Liên nhìn nàng một cái, phát hiện thần sắc nàng cũkhông có gì không ổn mới tiếp tục nói: “Công chúa, có một việc, về Gia Cát Tĩnh Trạch, không biết công chúa muốn nghe hay không?”

“Nói nghe một chút, dù sao nhàn rỗi không có chuyện gì.”

“Từ khi Gia Cát Tĩnh Trạch bị ngươi đuổi về Gia Cát gia vẫn luôn đứng ở tiểu phật đường trong nhà ăn chay niệm phật, đã muốn nửa năm.”

“Nga, hắn rời đi ta đã muốn nửa năm sao?”

“Đúng vậy!”

Thần Tịch mỉm cười, trêu ghẹo nói: “Chẳng lẽ hắn vì cái biểu muội kia chết đi nên tụng kinh niệm phật, muốn siêu độ người ta?”

Ai! Đương nhiên không phải, Bắc Đường Quân Liên trầm mặc, chuyện tình công chúa không muốn làm thì dù có nhiều lời cũng vô ích.

“Chờ một chút a, cái người lúc trước tên Liễu Thi Thi là biểu muội Gia Cát Tĩnh Trạch, theo lý thuyết mẫu thân biểu muội không phải là tỷ muội với mẫu thân Gia Cát Tĩnh Trạch sao?”

Bắc Đường Quân Liên trừng mắt nửa ngày mới nói: “Công chúa, như thế nào mà chuyện này người cũng không hiểu, Nhai Nữ quốc lấy nữ vi tôn, phân chia thân thích cũng là lấy mẫu tộc đến phân, mẫu thân Liễu Thi Thi là muội muội của phụ thân Gia Cát Tĩnh Trạch.”

“A? Trái lại?” Thần Tịch nghĩ nghĩ xoa xoa đầu, này...... quan hệ thân thích......“Ai, quên đi, chuyện này không liên quan tới ta, quản quan hệ của bọn họ làm cái gì, cùng ta không quan hệ, dù sao về sau Liễu gia cùng Gia Cát gia cũng không có va chạm với ta!”

Bắc Đường Quân Liên mạc danh kỳ diệu nhìn nàng: “Công chúa, này rất đơn giản a, chiếu theo quan hệ nam tử Hạ quốc chúng ta nếu đổi lại đây --”

“Được rồi, được rồi, ta không nghĩ muốn suy nghĩ nhiều lắm, vấn đề này cũng không có quan hệ gì.”

“Được rồi, công chúa không muốn biết cũng không sao, dù sao về sau có cái vấn đề gì cũng có thể hỏi người bên cạnh là được.” Ai, hy vọng không phải hỏi tới người không nên hỏi, bằng không, bị truyền ra ngoài, thế nhân nhất định sẽ bởi vì Xích Dương công chúa ở Hạ quốc lâu ngày, ngay cả chế độ nữ tôn quốc đều quên.

......

An tâm ở phủ công chúa nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày kế tiếp, Gia Cát Thừa tướng đã tới đây.

Sau khi Thần Tịch nhìn đến mỹ phụ nhân trung niên trước mắt đoan trang bình tĩnh, Gia Cát Tĩnh Trạch có lẽ được di truyền từ đây, Gia Cát Tuyết Lan nhìn thấy nàng đi ra vội vàng hành lễ: “Vi thần tham kiến Xích Dương công chúa, công chúa thiên tuế thiên thiên tuế.”

“Miễn lễ, Gia Cát Thừa tướng, nhiều năm không thấy, ngươi càng ngày càng xinh đẹp, thật sự làm cho Thần Tịch hâm mộ.”

Gia Cát Tuyết Lan nghe vậy ha ha cười, “Công chúa nói đùa, trải qua một năm lại một năm vi thần ngày càng già đi, nào dám xưng xinh đẹp? Công chúa mới là càng lớn càng đẹp, vài năm không thấy, nha đầu năm đó đã muốn trưởng thành thành mỹ nhân.”

Nha đầu năm đó? Ha ha, giọng điệu của Thừa tướng thật đúng là thân cận, chẳng lẽ nàng sẽ không trách mình không có lưu mặt mũi cho Gia Cát Tĩnh Trạch, không trách nàng để cho Gia Cát gia ở trước mặt bá quan đánh mất mặt mũi?

Bỗng nhiên, Gia Cát Tuyết lan quỳ hai gối xuống, lời nói khẩn thiết: “Vi thần dạy con vô phương, để công chúa hổ thẹn, nhận được thiện tâm của công chúa, để cho nghịch tử một mạng, trong lòng vi thần vẫn áy náy, hôm nay là tiến đến thỉnh tội!”

Thần Tịch yên lặng nhìn nàng, thỉnh tội?

“Vốn muốn mang nghịch tử tới thỉnh tội với công chúa, bất quá Tĩnh Trạch hắn biết rõ những lời nói việc làm của mình làm công chúa tức giận, không dám tiến đến để làm chướng mắt công chúa, cho nên chỉ có một mình vi thần đến đây......”

“Thừa tướng đại nhân, đừng như vậy, việc Tĩnh Trạch làm cùng ngươi không quan hệ.”

“Không, là lỗi vi thần, thật không dám đấu diếm, vi thần từng bởi vì công chúa không thích Tĩnh Trạch, cho nên muốn một ngày nào đó sẽ làm cho Tĩnh Trạch rời đi phủ công chúa, thế này mới nói Liễu Thi Thi, nói nếu có một ngày công chúa không cần Tĩnh Trạch, sẽ để cho hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nào biết bọn họ dám ở phủ công chúa......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.