Yêu Thầm Cô Ngốc

Chương 47: Chiến




" Ít nói nhảm, cậu tới Đài Loan đến tột cùng muốn làm cái gì?" Nhiếp Nhân Khải không nghĩ lại cùng hắn lãng phí thời gian, trực tiếp làm rõ.

" Muốn làm cái gì? Phải là tôi hỏi hai vị khi nào thì đem vị hôn thê trả lại cho tôi!"

" Anh ở đó mà nằm mơ đi!" Nhiếp Nhân Toàn hung tợn nhìn Lạp Phi Nhĩ.

" Phụ nữ như vậy cậu còn muốn? Không sợ cô ấy tiếp tục hồng hạnh vượt tường?" Nhiếp Nhân Khải không giống với em trai của mình, có vẻ tương đối lãnh tĩnh.

" Vậy còn hai người? Không sợ vợ mình ngoại tình? Cô ta có thể cùng tôi và hai người ở cùng một chỗ, cũng có thể phản bội hai người cùng tôi lên giường! Huống hồ, đây cũng không phải là chuyện chưa xảy ra, không phải sao?" Lạp Phi Nhĩ ác liệt muốn đem hỏa khí của hai anh em kia khơi dậy!

" Tôi cảnh cáo cậu, cậu cách xa cô ấy một chút, không, được, lại, đi, gặp, cô ấy!" Ngay cả Nhiếp Nhân Khải đều không thể giữ được tỉnh táo, anh vừa nghĩ tới Khuynh Tâm đã từng cùng Lạp Phi Nhĩ ăn nằm với nhau, liền không kìm được muốn lập tức xé xác Lạp Phi Nhĩ!

" Như thế nào, hai người đều yêu thương cô ta?" Lạp Phi Nhĩ trào phúng cười.

" Cô ấy là của chúng tôi, không quan hệ yêu hay không yêu! Là đồ vật của chúng tôi, chúng tôi thà rằng hủy diệt cô ấy, cũng quyết không đưa cho người đàn ông khác!" Thanh âm của Nhiếp Nhân Khải lạnh như băng. Chỉ là Lạp Phi Nhĩ vẫn như cũ không hề sợ hãi.

" Không yêu sao? Cũng khó trách, cô ta một chút hấp dẫn cũng không cự tuyệt được, có thể cùng hai người lên giường, cũng có thể cùng tôi lên giường, nói không chừng tương lai cũng sẽ cùng hai, bốn người đàn ông khác lên giường."

" Anh câm miệng cho tôi!" 

Nhiếp Nhân Toàn vừa nghĩ tới cảnh Khuynh Tâm nằm ở dưới thân người đàn ông khác, lập tức lửa giận công tâm, một quyền vung xuống trên mặt Lạp Phi Nhĩ, yến tiệc nhất thời vang lên những tiếng thét chói tai. 

Lạp Phi Nhĩ lùi lại mấy bước, một hơi phun máu trong miệng ra " Tôi nói có gì sai sao? Cô ta không phải người phụ nữ như vậy sao?"

" Tôi giết anh!" Nhiếp Nhân Toàn vọt lên, nhất thời cùng Lạp Phi Nhĩ xoay thành một đoàn...Nhiếp Nhân Khải thấy thế cũng không ngăn cản, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú hai người đánh nhau, trong đầu hiện lên hình ảnh Khuynh Tâm lựa chọn Lạp Phi Nhĩ, vẻ mặt càng ngày càng vặn vẹo, biểu tình phẫn hận khiến người chung quanh đều nhịn không được hít một hơi lạnh...

.

Khuynh Tâm ngồi ở trong phòng chờ hai anh em kia trở về, cô suy nghĩ thật lâu, cô phát hiện cô vẫn rất yêu đứa bé này, cô.. Cũng muốn nó... Cho nên... Cô quyết định sẽ cùng hai anh em kia nói chuyện cô đã mang thai, hy vọng bọn họ sẽ nhìn tới đứa nhỏ mà quên đi chuyện cô đã từng phản bội bọn họ. Có lẽ cô cũng sẽ có một gia đình thuộc về mình, trên mặt cô lộ ra sự tươi cười cùng hạnh phúc. Bọn họ... Hẳn cũng sẽ cao hứng khi sắp được làm ba ba đi, xem biểu hiện gần đây của bọn họ, tựa hồ đã không còn so đo chuyện mà cô đã làm, như vậy, bọn họ sẽ tiếp thu cô cùng đứa nhỏ đi!

Ngay tại thời điểm cô nghĩ đến xuất thần, cửa đột nhiên bị dùng sức đá văng, cô vừa quay đầu lại, phát hiện sắc mặt của hai anh em họ Nhiếp tối tăm đứng ở phía ngoài cửa, khuôn mặt Nhiếp Nhân Toàn bị thâm một mảng, một bên mắt sưng tấy, khóe miệng dính máu, cô không biết chuyện gì xảy ra, vội vàng chạy đến trước mặt anh, sốt ruột hỏi. 

" Trời ạ! Anh như thế nào lại bị thương? Đến tột cùng xảy ra chuyện gì ?"

Không đợi Nhiếp Nhân Toàn nói chuyện, Nhiếp Nhân Khải đã bắt trụ cổ tay của cô đem cô kéo đến trước mặt mình.

" Cô có phải hay không đã biết chuyện Lạp Phi Nhĩ đến Đài Loan?" Thanh âm lạnh như băng khiến cho Khuynh Tâm rùng mình một cái!

" Em biết, nhưng mà..." Cô là từ tin tức trên báo chí mới biết được!

" Cô đã đi gặp hắn, các người lại cùng nhau lên giường?" Nhiếp Nhân Toàn một phen bóp chặt lấy cổ của cô, để cho mặt cô hướng về phía mình.

" Em... Không có..." Khuynh Tâm khó khăn nói, áp lực trên cổ khiến cho cô ngay cả hô hấp đều trở nên khó khăn!

" Nói dối!" 

Nhiếp Nhân Toàn đột nhiên buông tay, Khuynh Tâm nhất thời ngã ngồi dưới đất không ngừng ho khan! Không đợi cho cô phục hồi lại tinh thần, Nhiếp Nhân Khải liền kéo cô, mang theo tức giận hôn lên môi của cô, thô lỗ tại trên môi Khuynh Tâm không ngừng tàn phá, mùi máu tươi nhất thời tràn ngập trong miệng hai người.

" Không... Không cần..." Khuynh Tâm không ngừng giãy dụa, bọn họ tức giận, lần này khẳng định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô, nhưng mà hiện tại cô đang mang thai, thật sự không thể thừa nhận hai người bọn họ đồng thời tiến công! 

" Vị hôn phu đã trở lại liền cải trang thánh nữ phải không? Ngay cả để chúng tôi động một chút đều không thể?" Nhiếp Nhân Toàn vươn tay đem váy trên người Khuynh Tâm toàn bộ xé rách, toàn thân cao thấp trong phút chốc chỉ còn lại một chiếc quần lót.

" Không... Cầu các anh... Hãy nghe em nói..." 

Người đàn ông còn chìm trong cơn thịnh nộ hoàn toàn không nghe tới sự thỉnh cầu của cô, một lòng chỉ muốn người con gái trước mắt tới an ủi lòng tự tôn đã bị cô làm tổn thương của bọn họ! Nhiếp Nhân Khải cởi bỏ cà vạt của mình đem hai tay Khuynh Tâm trói cùng một chỗ, sau đó xoay người làm cho cô quỳ rạp trên mặt đất.

" Không... Không thể... Ô..." Còn không kịp đem lời nói cầu xin tha thứ nói ra khỏi miệng, Nhiếp Nhân Khải đã thoát đi quần đem vật nam tính cứng rắn nhét vào trong miệng Khuynh Tâm, ấn đầu của cô qua lại đong đưa...

" Ô... Ô..." 

Khuynh Tâm liều mạng lắc đầu, lại không thể mở miệng vì bị nam căn nhét đầy. Nhiếp Nhân Toàn đem thứ che đậy cuối cùng trên người cô xé nát ném tới một bên, không hề báo trước đem nam căn sưng to hoàn toàn chôn sâu vào trong hoa huy*t, nhất thời, máu đỏ tươi đem toàn bộ hai bên đùi tuyết trắng nhiễm đỏ một mảnh. Khuynh Tâm đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, miệng bị ngăn chặn, ngay cả kêu lên vì đau đớn cũng không có biện pháp.

Vài ngày chưa từng phát tiết giờ phút người đàn ông giống như phát điên, Nhiếp Nhân Toàn giữ chặt lấy thắt lưng của Khuynh Tâm mãnh liệt trừu đưa. Thân thể va chạm phát ra thanh âm so với bất luận loại kích thích nào đều hấp dẫn hơn, hai người đàn ông hoàn toàn đắm chìm bên trong khoái cảm. 

Khuynh Tâm biết phản kháng cũng không có tác dụng gì, chỉ càng khiến cho hai người đàn ông càng thêm thương tổn cô, vì thế cô đơn giản nhắm mắt lại, nước mắt thân tình chảy dài trên má!

" Thật chặt, thiên, cảm giác bị em bao vây thật muốn chết" 

Bên tai truyền đến thanh âm gầm gừ của Nhiếp Nhân Toàn, Khuynh Tâm chỉ cảm thấy trong bụng từng đợt quặn đau, đau đến mức không thể phát ra tiếng. Nhiếp Nhân Khải rốt cục cũng phát hiện sắc mặt của Khuynh Tâm tái nhợt không giống như người còn sống, nhất thời dừng động tác.

" Khuynh Tâm... Em... Em không sao chứ!" 

Thấy anh trai đình chỉ động tác, Nhiếp Nhân Toàn cũng muốn dừng lại, chỉ là khoái cảm mang lại khiến cho anh không khống chế được mà liên tục va chạm, một tiếng gầm gừ vang lên, anh đem tinh dịch nóng bỏng toàn bộ bắn vào sâu bên trong tử cung, sau đó đem dục vọng rút ra.

Khuynh Tâm té trên mặt đất lui thành một đoàn, sau đó, một cỗ máu tươi từ hạ thể không ngừng chảy ra.

" Khuynh Tâm, em làm sao vậy, không nên làm anh sợ..." Tình cảnh trước mắt rốt cục cũng khiến cho hai người đàn ông khôi phục lại lý trí, Nhiếp Nhân Khải nâng Khuynh Tâm ôm vào trong ngực.

" Nói chuyện với anh..." 

Chỉ là cô gái trong ngực hai mắt nhắm nghiền, ngay cả chút sinh khí đều không có.

" Khuynh Tâm... Cháu làm sao vậy..." Gì Ngô mới vừa từ bên ngoài trở về, chợt nghe người hầu nói hai vị thiếu gia nổi giận đùng đùng đi vào trong phòng Khuynh Tâm, bà nhất thời gấp đến độ mặt mũi trắng bệch, Khuynh Tâm hiện tại thân thể không còn như lúc trước, nếu có sai lầm khả năng chính là một xác hai mạng! Bà vội vàng chạy đến trên lầu, lại vẫn chậm một bước!

" Các cậu làm cái gì vậy, cô ấy mang thai, như thế nào lại có thể đối với cô ấy như vậy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.