Yêu Thầm Cô Ngốc

Chương 26: Xử trí Lý Viện




Bàn tay của Nhiếp Nhân Khải cách lớp quần lót của cô không ngừng làm loạn, khiến cho Khuynh Tâm hít lấy một hơi lãnh khí.

“ Thật không nghĩ tới, em mẫn cảm như vậy, chúng tôi còn không làm gì khác, em cũng đã ướt!” Nhiếp Nhân Khải ở bên tai cô thổi khí, Khuynh Tâm không tự giác được toàn thân run rẩy.

Nhiếp Nhân Toàn xé rách đi mảnh vải che chắn cuối cùng trên người cô, anh ngồi xổm người xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cúc huyệt.

“ Thật phấn hồng...” Nhiếp Nhân Toàn dùng tay vỗ về, tiếp theo anh đặt một nụ hôn lên trên cái mông trắng mịn.

“ A...”

Nhiếp Nhân Toàn bỗng nhiên hung hăng cắn xuống mông cô, Khuynh Tâm đau đến lần thứ hai kêu to, thế nhưng Nhiếp Nhân Toàn vẫn tại mông của cô cắn xuống, kế tiếp để lại một dấu răng, cái mông lúc trước trắng hồng không hề tỳ vết giờ đây đã trở lên xanh tím.

“ Thật đúng là bị cắn đến sung sướng sao! Vật nhỏ dâm đãng?” Nhiếp Nhân Khải dùng sức đưa ngón tay sáp nhập vào nơi hoa kính ẩm ướt, ngón tay liền bị hoa kính bao lấy chặt khít, khiến cho Nhiếp Nhân Khải thỏa mãn rên rỉ ra tiếng. Một bàn tay khác không ngừng xoa nắn bầu ngực căng tròn của cô, mật dịch theo từng động tác ra vào mà trào ra, dính ướt cả phía sau mông

“ Khải, em ấy thật là thơm ngọt!”

Nhiếp Nhân Toàn từ phía sau tựa đầu vào gần hai chân cô, anh liếm láp mật dịch chảy ra từ nơi tư mật bị Nhiếp Nhân Khải dùng ngón tay tạo ra, tay kia để ở nơi hoa tâm sau đó đem mật dịch dính ở ngón tay tại tiểu cúc huyệt vỗ về chơi đùa.

“ A... Không... Không cần...” Cô bị bọn họ làm cho toàn thân như nhũn ra, khóc cầu bọn họ buông tha, nhưng bọn họ lại như thế nào đồng ý buông tha khi cho con mồi đã đến miệng?

Nhiếp Nhân Toàn lại đút thêm một ngón tay vào hoa huy*t, tuy rằng cô đã ướt đẫm, nhưng trời sinh hoa huy*t chặt khít không thể một lúc đồng thời tiếp nhận hai ngón tay ra vào! Hơn nữa Nhiếp Nhân Toàn còn cố ý tại hoa huy*t đùa nghịch, khiến cho cô đau đến không chịu được cầu xin tha thứ!

“ Khải, em chịu không nổi, em muốn đi vào...” Nhiếp Nhân Toàn cởi bỏ quần xì-líp xuống. Nam căn cương cứng giương nanh múa vuốt đứng vững giữa hai chân.

“ Không, không cần...” Khuynh Tâm sợ hãi mạnh mẽ lắc đầu!

Bọn họ vẫn mặc kệ cô có nguyện ý hay không, Nhiếp Nhân Khải rút ngón tay đang chôn chặt trong cơ thể cô ra.

“ Em ấy lần đầu tiên cho em, miệng cùng tiểu cúc huyệt lần đầu tiên đều là của anh!” Nhiếp Nhân Khải phân chia nói. Trong lòng Khuynh Tâm không ngừng run sợ.

Nhiếp Nhân Toàn nhíu mi “ Được, cứ làm như vậy!”

Nghe được câu trả lời của em trai, Nhiếp Nhân Khải buông lỏng tay ra, nhất thời mất đi tiêu cự, hai chân Khuynh Tâm mềm nhũn, nằm úp sấp ở trên mặt đất. Cô dựa vào một tia khí lực cuối cùng, bò về phía trước, muốn chạy trốn hai người đàn ông khiến cho cô sợ hãi tột cùng.

“ A...”

Nhiếp Nhân Toàn bắt lấy hai chân cô lôi về phía sau, nâng mông cô lên, hai tay giữ chặt lấy thắt lưng, Khuynh Tâm cảm giác có một vật gì đó nóng hổi tại nơi tư mật của cô không ngừng ma sát, cho đến khi dính đầy mật dịch liền đặt ngay trước hoa huy*t hung hăng đút vào...

“ A...” Cái vật nóng hổi đó mãnh liệt chui vào phía trong nơi tư mật làm cho cô đau rát, thống khổ hét lên! Khuynh Tâm ra sức giãy dụa đứng lên, Nhiếp Nhân Toàn lại ghì chặt lấy cô, nam căn tiếp tục hướng chỗ sâu nhất chui vào.

“ Từ bỏ, van cầu các người... Không... !”

Nhiếp Nhân Toàn chạm đến màng trinh của cô, anh tạm dừng lại, sau đó thật mạnh đẩy nam căn vào trong, phá rách tấm màng mỏng tượng trưng cho sự thuần khiết của một người con gái!

Toàn thân Khuynh Tâm như bị xé rách, đau đớn khiến cô không chịu đựng được run rẩy, anh không đợi cô thích ứng, liền bắt đầu trong cơ thể cô di động, nam căn thô to tại vách tường phía trong hoa huy*t ma sát, máu xử nữ đỏ tươi theo đùi chảy xuống..

“ Không... A... Không cần...” Khuynh Tâm lớn tiếng kêu, Nhiếp Nhân Khải lại giữ chặt lấy đầu của cô, anh cởi bỏ quần xi-líp trên người xuống, đem dục vọng đỏ sậm nhét vào miệng cô, nam căn thô to một chút liền liềm chạm đến yết hầu, Nhiếp Nhân Khải điên cuồng ra vào.

Nhiếp Nhân Toàn bắt lấy hai luồng nhũ hoa không ngừng vuốt ve, ngón tay thưởng thức đỉnh hồng của quả mâm xôi. Khuynh Tâm thật hy vọng mình cứ như vậy chết đi, chỉ là hạ thể truyền đến từng đợt đau đớn như muốn nhắc nhở cô, cô còn sống, còn bị hai tên cầm thú này xâm phạm.

Cơ thể bị tra tấn liên tục, miệng thì bị nam căn bịt chặt khiến cô thật muốn ói ra. Nhiếp Nhân Toàn động tác cùng biên độ ra vào càng lúc càng lớn, khoái cảm cùng với đau đớn xâm nhập chạy rần lên não. Khuynh Tâm xấu hổ phát hiện chất lỏng tại nơi tư mật của cô bắt đầu chảy ra nhiều hơn, co rúm lại.

“ Cảm thấy thoải mái sao?” Nhiếp Nhân Toàn tăng nhanh động tác trừu sáp hoa huy*t, ngón tay theo hạ thể luật động có quy luật mà vỗ về chơi đùa hoa hạch!

Vật nam tính của Nhiếp Nhân Khải đã bắt đầu muốn tràn ra chất lỏng, cuối cùng cũng bắn tràn ngập toàn bộ khoang miệng cô.

“ A... A...” Nhiếp Nhân Khải thỏa mãn rên rỉ, hắn cầm lấy đầu của Khuynh Tâm ấn mạnh xuống, dục vọng ma sát làm khoé miệng cô chảy máu.

“ Thật chặt... A... Không được, muốn bắn!” Nhiếp Nhân Toàn mạnh mẽ va chạm mấy chục cái, liền đem nam căn sáp đến tận tử cung. Anh rời khỏi hoa huy*t của cô, ngồi lên trên ghế sa lông,thưởng thức Nhiếp Nhân Khải trừu sáp cái miệng nhỏ nhắn dâm đãng.

Nhìn em trai đã thỏa mãn, Nhiếp Nhân Khải đem nam căn từ trong miệng Khuynh Tâm rút ra, anh kéo cô, để cô nằm úp sấp trên người Nhiếp Nhân Toàn, Nhiếp Nhân Toàn áp hai tay lên bầu vú đẫy đà, côn th*t lại một lần nữa sưng to lên. Nhiếp Nhân Khải đem mật dịch vẽ loạn ở miệng tiểu cúc huyệt, sau đó thật mạnh sáp nhập nơi sâu nhất trong cúc huyệt...

“ A...” Toàn thân đau nhức, Khuynh Tâm cảm giác mình thật sự sắp bị bọn họ tra tấn đến chết...

“ Chết tiệt, em muốn kẹp chết tôi sao !” Nhiếp Nhân Khải giống như trả thù không ngừng dùng sức chà đạp tiểu cúc huyệt, cúc huyệt khô khốc bị cường lực ma xát tràn ra máu tươi, Khuynh Tâm đau đớn hít một ngụm không khí, Nhiếp Nhân Khải lại càng đánh càng hăng, lực đạo mạnh mẽ để cô như hãm sâu vào địa ngục thống khổ...

côn th*t của Nhiếp Nhân Khải co rúm trong cúc huyệt, cúc huyệt bắt đầu mềm xuống, chảy ra máu, cảnh này khiến cho động tác của Nhiếp Nhân Khải dừng lại, anh đứng lên.

“ Em thật sự là trời sinh vưu vật, thật chặt, kẹp đến thật thích! A...”

Bên tai quanh quẩn tiếng rống thoả mãn dục vọng của Nhiếp Nhân Khải, Khuynh Tâm ý thức bắt đầu mơ hồ. Nhiếp Nhân Toàn vẫn không bỏ qua hai bầu vú của cô, ma xát đến sưng đỏ nóng lên...

Ý thức dần dần bay xa, cô muốn chết đi... Có lẽ... Như vậy cũng tốt......

Mẹ, con tới tìm người ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.