Yêu Quái Chúng Ta Không Được Độc Thân

Chương 67: Toàn lực quần nhau




“ Vậy thì chúng ta bắt đầu vòng hai nào!!” Thánh lão cười nói nhìn Long Phong, sau đó hắn búng tay một cái, lập tức võ trường liền biến đổi thành một cái như mới, còn có những tiếng hân hoan. Lúc này lão nhìn Long Phong rồi nói:” Vòng hai chúng ta sẽ thử thách thực lực, không có tiêu đề gì hết, có điều chỉ là sống sót mà thôi, ngươi có năm phút để chuẩn bị, sau năm phút chính là bắt đầu..”

Nói xong Thánh lão lập tức biến mất, xuất hiện trên ghế ngồi của đấu trường, nơi dành cho quan vua ngồi. Lúc này Long Phong đang ngồi chờ thì đất một lần nữa rung lên, sau đó là tiếng la hân hoan của những người khán giả ở trên kia. Lúc này trên sân bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh, cỡ thanh niên, cầm thương, khi đó hắn liền cầm thương chỉ về Long Phong, thấy thế lập tức Long Phong trùng tấn xuống, bỗng nhiên nhảy qua một bên, khi quay đầu thì thấy được tên đó đang cầm thương cắm vào chỗ Long Phong vừa đứng…

“ Nhanh quá!!” Đó là những gì Long Phong đang nghĩ tới bây giờ, sau đó Long Phong lập tức dùng Di Hình Hoán Vị để mà áp sát tên kia, nhưng khi chưa kịp tới thì Long Phong bị một đá bên phải, văng ra ngoài xa đụng vào vách tường, và một tiếng “Ầm…..”

Một hồi sau Long Phong đứng dậy, phủi quần áo và nói:” Xem ra phải dùng hết sức rồi..”, lập tức Long Phong bắt đầu gỡ ra phong ấn, Võ Sư nhị giai bắt đầu tăng lên, tam tứ, thất bát…., và cuối cùng dừng ở Đại Võ Sư Nhị Giai, là đẳng cấp thật sự của hắn. Lúc này hai nàng Nam Cung Lạc Nhi và Lạc Nhạn nhìn nhau, Nam Cung Lạc Nhi lên tiếng:” Muội muội, em có biết là tiểu Phong ẩn giấu thực lực không?”

“ Không có đâu tỷ, em nghĩ rằng chắc ngay cả Thanh Trúc và Đông Tuyết cũng không biết được a Phong ẩn giấu thực lực đâu!!”, sau đó nàng để ý thấy ánh mắt của tỷ tỷ mình rất khác thường, nhưng liền lắc đầu vì nàng biết đó là không thể nào, còn bên kia Thánh lão lúc này hai mắt đang giật mình vì ngạc nhiên, và lẩm bẩm:” Nếu là hắn thì may ra có thể……..”

Dưới đấu trường lúc này Long Phong đang cầm kiếm cân ngang ngửa với tên lam bào bên kia, hai người cứ như một cơn gió, lúc này ở đây, ở kia, tốc độ không ai bắt kịp. Lúc này tên lam bào lập tức đâm thương xuống đất và nói:” Địa Nguyên Khởi Diệt Thương…”, một tiếng “ Ầm “, sau đó mặt đất bắt đầu chỉa lên những cái cây nhọn, đâm về Long Phong, Long Phong lập tức dùng Thanh Long kiếm chém đứt những cây nhọn đang đâm về Long Phong, nhưng đâm mãi cũng không xong, Long Phong liền nhảy lên rồi dồn Võ Khí vào chân và dậm xuống:” Thiên Quân Long Hoàng Bộ …”, Long Phong như một con rồng, lao thẳng xuống mặt đất. Lúc này mặt đất đã bị nát ra làm đôi, còn những khu gai nhọn đều bị dọn sạch sẽ, sau đó Long Phong nhân tên áo lam vẫn còn bỡ ngỡ một chút, lập tức vận dụng Di Hình Hoán Vị áp sát trong vòng 2 giây, dùng tay áp sát người và nói:” Hỏa Vân Chưởng ~ ~ “,...

Người áo lam dính chưởng, lập tức bị đẩy lùi trong tức khắc, Long Phong lập tức không nương tay, gồng kiếm xuống và chém về hắn:” Vạn Tuyệt Nhất Chém…. “, sau đó Long Phong lập tức đâm thanh kiếm xuống đất, hai tay nắm chặt lại và đánh một quyền cực mạnh về phía người áo lam:” Tứ Quyền Lục Sát Ma… “, ba đòn cực mạnh đánh về người áo lam, chỉ nghe một tiếng “ Đùng ~, ầm ~~~~ “, cực to, sau đó là khói bụi bắt đầu khiến cả đấu trường liền mờ, không thấy gì, lúc này Long Phong lấy ra một viên Hồi Thiên Đan để chữa lành các vết thương trong lúc áp sát, sau đó là hồi một chút võ khí.

Nam Cung Lạc Nhi bên trên kia thì cười như nở hoa, nói:” tiểu Phong thắng rồi kìa…”, Nam Cung Lạc Nhạn thấy đại tỷ mình như thế cũng mỉm cười, gật đầu, còn nàng nghĩ gì thì không ai biết. Sau đó hai người nhìn thấy Long Phong tự nhiên bắt đầu cầm kiếm lên và nhìn về hướng bên kia, lúc này hai nàng đều chung ý nghĩ “ không phải là trận đấu kết thúc rồi à, trừ khi……”, hai nàng liền quay về nhìn hướng mà tên áo lam bị đánh ra, lập tức thấy một bóng người, đứng dậy từ từ đi ra, khỏe mạnh và không bị hao tổn một cái gì, nhưng khác là tên đó đang mặc một bộ giáp màu xanh, được bao bọc từ trên xuống dưới, phía hai cánh tay có một hình hai lốc xoáy đang cuộn quanh, giống như là lốc xoáy thu nhỏ, ngoài ra phía giữa ngực có một viên ngọc màu xanh, sau lưng là hai hai cái cánh, khép lại như một cái khiên, hai bờ vai là hai hình đầu rồng, mỗi bên gặm một viên ngọc. Người áo lam nhìn Long Phong, sau đó lập tức một cái mũ trùm hắn lại, tạo thành một bộ giáp xanh, sau đó biến mất trước mặt Long Phong, và “ Ầm…’, những người khác phát hiện Long Phong là đang nằm sát bên tường, …

“ Tốc độ quá nhanh…” Long Phong lau miệng máu mà nói, sau đó hắn lập tức né qua, thì thân ảnh lập tức biến mất, người áo lam đứng đằng sau Long Phong lúc nào, một cước đạp Long Phong bay ra ngoài. Một ngụm máu phun ra, cơ thể bủng rủng, đó là những gì mà hắn có thể biết bây giờ, Long Phong lập tức lấy ra một viên đan dược màu xanh lam. Đây là viên đan dược được đưa đến như những lần trước từ một người thần bí, nó có tác dụng khiến Võ Khí lập tức hồi phục, vết thương đều chữa trị, và đặc điểm là không có tác dụng phụ, và đây là Đan Dược Ngũ Gia đỉnh phong. Nuốt vào, Long Phong có thể cảm nhận được Võ Khí một lần nữa dồi dào, Long Phong lập tức dùng Cửu Dương Thần Công bao quanh cơ thể, khiến cơ thể bắt đầu như một cái lò lửa di động, sau đó Long Phong liền dùng hết sức đấm vào mặt đất:” Tứ Quyền Lục Sát Ma - Cửu Dương Thần Công….”, sau đó Long Phong bắt đầu chập hai tay lại:” Thủy Pháp - Thủy Triều Sóng… “, từ sau Long Phong bắt đầu tràn ra một cơn nước cực mạnh và nhanh ào về phía tên kia, khi đang ngang qua lập tức Thủy - Hỏa chạm nhau, tạo thành một làng sương mù, còn những người khác thì ngây ra, đặc biệt là Thánh lão:” Ma Võ Song tu….”,

Lúc này tên áo lam bị làn sương mù che mắt không thấy được gì, lập tức xoay người tạo thành một cơn lốc, chốc lát sau thổi bay hết sương mù, nhưng hắn lại cảm nhận được một luồng khí cực mạnh sau lưng, hắn liền quay lại thì thấy Long Phong đã đứng phía sau từ lúc nào, còn Long Phong lúc này thì chỉ cười mà nói:” Lần này mà không được nữa thì ta nghỉ chơi, lần khác lại chơi với ngươi…”

“ Cửu Dương Thần Công Đệ Bát Tầng - Hàng Long Thập Bát Chưởng….. “, một tiếng rồng ngâm vang lên, một con rồng cuốn quanh tên áo làm đẩy hắn ra với tốc độ cực nhanh, và lần này tiếng nổ còn to và mạnh đến nỗi làm rung cả cổ mộ, và nhóm Long Thế Tinh đều có thể cảm nhận được

“ Chuyện gì thế “ Nam Cung Tiết nhìn xung quanh mà hỏi

“ Ta không biết, chắc chỉ là động đất bình thường.,.....” Long Thế Tinh mặt nghiêm trọng mà nói, còn trong lòng lúc này hắn đang lo lắng cho đệ đệ mình, chỉ có Kim Tinh La và Vô Thường cảm nhận được một uy lực Võ Khí cực mạnh truyền tới tận đây, hai người bắt đầu dùng Tinh Thần lực dò xét nhưng ngoài dư uy của trận động đất thì không thể cảm nhận được gì. Lúc này Vô Thường lập tức la lên:” Đi thôi, ta có thể cảm nhận được cái gì không đúng!! “, những người khác nghe Vô Thường nói thế thì lập tức chạy theo, ai cũng không muốn bị ở lại phía sau,

Còn lúc này bên đấu trường bên này, thì Long Phong đang mệt mỏi mà đứng, lúc này hắn chỉ là nhờ vào ý chí mà đứng, ráng lấy ra một viên Thiên Hồi Đan dùng, để có thể mà hồi phục được một chút. Khói bụi tan đi thì Long Phong có thể nhìn rõ người áo lam đang nằm sạp xuống đất, chứng tỏ hắn đã thua cuộc…...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.