Yêu Quái Chúng Ta Không Được Độc Thân

Chương 1106: Quay lại xâm lược




Sĩ Hành mở mắt nhìn trước chung quanh một vòng, Cố Lễ lại cho là hắn đang tìm cái gì vội hỏi “Thế tử muốn gì?” Sĩ Hành nghe câu hỏi của Cố Lễ mới lấy lại thần trí, lúc này mới nhớ Nguyên Thu đã đi Nam Kinh, liền nhắm mắt nói “Ta muốn uống nước”

Cố Lễ sai người mang nước đến cho Sĩ Hành súc miệng, phân phó đầu bếp nấu cháo tổ yến đưa vào, thấy Sĩ Hành ăn hơn nửa chén mới yên tâm. Cố Lễ cả đêm không ngủ hết sức mệt mỏi, hôm nay thấy Sĩ Hành đỡ hơn nhiều nên trở về ngủ. Sĩ Hành thấy Cố Lễ đi rồi mới kéo Cố Sơn đến bên cạnh hỏi “Khi nào Nguyên Thu muội muội trở về?”

Cố Sơn đã lớn thêm vài tuổi, chính hắn cũng động lòng với Tử Yên cũng đã hiểu biết một chút. Hắn thấy Sĩ Hành ngã bệnh cũng không quên nhắc đến Nguyên Thu, lại nghĩ đến thường ngày Sĩ Hành thường xuyên săn sóc Nguyên Thu, liền hiểu bảy tám phần. Cố Sơn tìm cớ muốn uống trà đuổi hết nha đầu ra khỏi phòng lúc này mới nhẹ giọng hỏi Sĩ Hành “Trong lòng huynh có Nguyên Thu?”

Sĩ Hành thấy Cố Sơn hỏi như thế, yên lặng gật đầu chán nản nói “Ta cũng không gạt ngươi nữa, thật ra bệnh này vì Nguyên Thu muội muội mà mắc phải”

Cố Sơn nghe vậy kinh hãi “Sao lại nói như vậy?”

Sĩ Hành đem chuyện hôm qua nghe được thuật lại cho Cố Sơn lại nói với Cố Sơn “Ta vốn chỉ xem Nguyên Thu như muội muội, cũng không biết thay đổi từ lúc nào suốt ngày nghĩ đến nàng. Vốn ta muốn hỏi Nguyên Thu muội muội trong lòng có ta không để ta tính cho Quận Vương phủ đến cửa cầu thân, nhưng mỗi lần nhìn thấy muội muội đều không dám mở miệng, sợ nói chuyện lỗ mãng làm muội muội sinh ghét. Ai ngờ hôm qua nghe nha hoàn nói mới hiểu e là muội muội đã cùng đính thân với Hạ Tử Nghiệp rồi. Nếu sớm biết như vậy ta nên đi hỏi nàng một phen” Hắn nói xong lại nghĩ đến một màn Hạ Tử Nghiệp nhét một cái hộp vào tay Nguyên Thu trong lòng phát ra đau đớn, yên lặng nước mắt chảy xuống.

Cố Sơn nghe Sĩ Hành nói trong lòng như sấm chớp đánh. Hắn và Tử Yên có tình nếu Nguyên Thu gả cho Hạ Tử Nghiệp vậy kiếp này hắn và Tử Yên cũng vô duyên. Cố Sơn suy nghĩ một lúc trong lòng cũng cảm thấy khó chịu, hắn thấy Sĩ Hành khóc mình cũng không nhịn được rơi lệ.

Sĩ Hành thấy Cố Sơn ở bên cạnh khóc trong lòng kì quái vội lau lệ hỏi hắn “Ngươi khóc cái gì?”

Cố Sơn thở dài nói “Nếu huynh nói tâm sự với ta, ta cũng không dối gạt huynh, thật ra trong lòng ta có Tử Yên cô nương. Nhà chúng ta như vậy nhất định sẽ không hoán thân, nếu muội muội gả cho Tử Nghiệp, vậy ta và Tử Yên kiếp này đành vô duyên”

Sĩ Hành nghe vậy ngồi dậy “Ngươi là huynh trưởng, nhất định trước định hôn sự cho ngươi rồi mới đến Nguyên Thu muội muội. Trong lòng ngươi có Hạ cô nương, chi bằng ngươi nói trước với mẫu thân ngươi, như vậy có hi vọng rất lớn”

Cố Sơn nghe vậy vội hỏi “Làm sao mở miệng được? Nếu bị phụ thân biết không khéo chẳng được gì”

Sĩ Hành vội nói “Nếu ngươi không nói, Hạ cô nương cho phép nhà khác cũng đừng khóc”

Cố Sơn nghe trong bụng suy nghĩ một phen đành thở dài nói “Cũng được, chờ mẫu thân ta từ nhà cữu cữu trở về ta nói với mẫu thân”

Sĩ Hành nghe trong lòng vui trở lại cảm giác mình và Nguyên Thu lại có hi vọng. Lòng hắn bệnh tốt hơn phân nửa, trên người cũng thấy khỏe lên phát ra đói bụng liền la hét muốn ăn cơm. Cố Sơn nghe Sĩ Hành la đói vội thu lại tâm thần đi ra ngoài gọi nha hoàn hầu hạ Sĩ Hành rửa mặt sai người bày cơm. Vì Sĩ Hành ngã bệnh nhà bếp không dám làm thức ăn nhiều dầu mỡ, chỉ lấy cháo rau nhẹ cho người đem tới. Sĩ Hành thấy cảm thấy muốn ăn, ăn hết luôn một bát lại ăn thêm chút đồ ăn mới súc miệng.

Sĩ Hành ăn cơm xong, thái y cũng đến, tới trước mặt Sĩ Hành, lại bắt mạch cho hắn. Sĩ Hành cười hỏi thái y “Như thế nào?” Thái y vội đứng dậy khom người nói “Nguyên lai là trong ngực Thế tử tích tụ thành bệnh, hôm nay Thế tử vui vẻ, tích tụ tán đi, bệnh liền khỏi”

Sĩ Hành nghe gật đầu nói “Nếu vậy ta về phủ nghỉ ngơi đi. Ở chỗ này dưỡng bệnh làm bá phụ nghĩ ngơi không được,lại quấy nhiễu Cố Sơn không thể đi học”

Cố Sơn nghe vậy cười giữ hắn lại, thấy hắn cố ý phải đi lúc này mới sai người đi Quận Vương phủ. Không bao lâu Quận Vương phủ phái xe ngựa đã đến, Sĩ Hành được tùy tùng đỡ lên xe ngựa còn sai người kêu Cố Sơn đến nói nhỏ với hắn “Ngươi phải nắm chặt” Cố Sơn vội gật đầu đáp ứng, Sĩ Hành mới yên tâm về phủ.

Ngày mừng thọ cữu cữu Lý Túc Phong của Nguyên Thu quan viên lui tới chúc mừng rất nhiều, mỗi ngày Bạch thị đều xoay quanh, khi rãnh rỗi Lý thị đều phải giúp đỡ một chút. Mỗi ngày Nguyên Thu đều ở trong phòng biểu muội Vân Phi thêu thùa may vá. Nguyên Thu nghe nói thành Nam Kinh cực kì náo nhiệt còn hơn kinh thành, lòng muốn đi ra ngoài thưởng thức một chút. Ai ngờ Vân Phi là đại gia khuê tú điển hình, mỗi lần Nguyên Thu đề nghị Vân Phi đều khoát tay nói “Không có mẫu thân đi theo, muội không dám ra cửa” Nguyên Thu đành phải thôi.

Rốt cuộc thọ yến cũng xong, Bạch thị cầm danh mục quà tặng nhìn người làm thu thập quà tặng dời đồ đến kho hàng lúc này mới thở phào một cái. Lý thị thấy Bạch thị mệt mỏi nói với nàng “muội xem tẩu gầy không ít, nghỉ ngơi cho tốt mới được”

Bạch thị cười nói “Ta chú ý được đầu này không lo được đầu kia, thời gian thọ yến của ca ca muội cũng làm cho muội muội vất vả theo”

Lý thị cười nói “Tẩu quá khách khí. Tẩu còn nói như vậy lần sau muội không dám đến nữa” Bạch thị cười kéo tay nàng nói chuyện riêng tư, hai người nói một hồi nói đến chuyện mấy đứa trẻ Bạch thị nói hôn sự của con mình liền hỏi Lý thị “Sơn  nhi đã mười lăm rồi cũng nên tìm cửa hôn sự”

Lý thị nói “Đúng vậy, gần đây cả ngày muội luôn nghĩ chuyện này để cho người đi hỏi thăm cô nương nhà nào tốt. Còn có nha đầu Nguyên Dung kia, cùng năm với Cố Sơn cũng nên cầu một cửa hôn sự cho nàng, chỉ là thân phận nàng như vậy mắt lại cao trong nhất thời cũng không tìm được nhà thích hợp”

Bạch thị nghe hừ nói “Muội cũng thật thiện tâm, muội không biết bây giờ nhà đứng đắn đều muốn hỏi thăm nữ tử có phải con vợ cả hay không. Cho dù là thứ xuất có tiếng tốt đi nữa cũng không muốn nàng ta”

Lý thị gật đầu nói “Thì vì vậy cho nên muội mới khó làm. Chỉ đành hỏi thăm người đọc sách gia thế trong sạch nghèo túng một chút cũng không sao cùng lắm thì giúp đỡ vài lượng bạc thôi, tẩu nếu biết nhà nào thích hợp cho muội biết nhé”

Bạch thị nghe cười nói “Nếu vậy, ta giúp muội lưu ý, phải định hôn sự của nàng cho nhanh mới được. Nếu muội để lâu, có khi bị người huyên thuyên ra tiếng xấu”

Lý thị cười nói “Cũng phải vì để ý cái này. Định xong cho nàng muội cũng tìm cho Nguyên Thu một nhà tốt”

Bạch thị cười nói “Cháu ngoại gái bộ dáng tính tình đều cực tốt, tương lai không biết nhà nào tốt phúc lấy được nàng”

Lý thị cười nói “Thật ra thì chuyện của nàng muội đã có tính toán, chỉ là huynh tỉ chưa định không tiện nói đến chuyện của nàng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.