Yêu Phi, Ngươi Quá Càn Rỡ!

Chương 279: Buổi Tiệc Gia Đình




Đối mặt Liệt Thần Chỉ của Tô Trọng Viễn, trên mặt Tô Tín giả vờ lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng sử dụng Đại Suất Bi Thủ đón đỡ và miệng phun máu tươi, hắn bay ra ngoài và đào tẩu.

Những tùy tùng Hoàng Vũ tự nhiên nhận ra Sở Độ là lão sư võ đạo của Hoàng Vũ.

Vị này có thể đối chiến với Hoàng Minh Đức áp chế thực lực hơn mười chiêu, kết quả đối mặt võ giả Hóa Thần Cảnh lại không có lực đánh một trận.

Trong mắt đám người hoảng sợ, lúc này bọn họ cũng bất chấp Hoàng Vũ đang khổ chiến, vội vàng quay người bỏ chạy.

Tô Trọng Viễn cau mày, cảm giác hơi có chút không đúng.

Võ giả Thần Cung Cảnh bên ngoài đều mạnh như thế? Lại có thể thoát được một mạng dưới Liệt Thần Chỉ của hắn.

Tô Trọng Viễn cũng không suy nghĩ quá nhiều, dù sao hắn giao thủ với tán tu không nhiều, hắn thật sự không có phân tích thực lực của bọn họ.

Nhìn Tô Tử Ngọc vẫn đang triền đấu với Hoàng Vũ, Tô Trọng Viễn cau mày nói:

- Tử Ngọc, đừng đùa nữa, trực tiếp giết hắn là được.

Hắn vốn muốn dẫn Tô Tử Ngọc ra ngoài du ngoạn một phen, không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này.

Võ giả Hóa Thần Cảnh ra tay uy thế kinh người, hắn hiện tại chỉ sợ kinh động người Tô gia khác tới đây, xem ra không thể đi chơi được rồi.

Cho nên hắn cũng rất tức giận Hoàng Vũ trước mặt.

Nếu như nói vừa rồi hắn chỉ muốn phế bỏ võ công giáo huấn Hoàng Vũ một trận, hiện tại hắn thật muốn giết Hoàng Vũ cho hả giận.

Tô Tử Ngọc nghe vậy trên môi nở nụ cười lạnh, kỳ thật thực lực của hắn còn cao hơn Hoàng Vũ không ít, dù sao Tô Tử Ngọc ít kinh nghiệm thực chiến nhưng từ nhỏ đến lớn bị trưởng bối Ninh Viễn Đường Tô gia bắt buộc phải tu luyện, căn cơ kiên cố, hơn nữa tinh thông các loại vũ kỹ cường đại.

Vừa rồi hắn chiến đấu với Hoàng Vũ thời gian dài như vậy chỉ là vì chơi đùa mà thôi, nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của Hoàng Vũ, hắn sinh ra khoái cảm mèo vờn chuột.

Bây giờ nghe Tô Trọng Viễn lên tiếng, hắn cũng không có ý định chơi tiếp nữa, trực tiếp vận dụng toàn lực, Hoàng Vũ lập tức cảm giác có uy hiếp tử vong bao phủ tâm thần.

Hắn vội vàng hoảng sợ hô:

- Ta là người Hoàng gia! Phụ thân ta là...

Nhưng không đợi hắn nói hết lời, Tô Tử Ngọc đã dùng một chưởng đánh chết hắn.

Tô Trọng Viễn hỏi một võ giả bên người:

- Chung quanh đây có thế gia họ Hoàng cường đại hay sao?

Thân là người Tô gia, Tô Trọng Viễn không phải sợ giết người, chỉ có điều người này địa vị thật sự rất lớn, sợ rằng sẽ có chút phiền phức, tuy không đến mức trừng phạt nhưng vẫn sẽ bị gia lão răn dạy một phen, cho nên Tô Trọng Viễn mới có thể hỏi như vậy.

Tên võ giả kia nghe xong liền lắc đầu:

- Trong Bắc Nguyên đạo chỉ có mấy thế lực nhất lưu, tuyệt đối không có họ Hoàng.

Tô Trọng Viễn gật gật đầu, triệt để yên tâm.

Chỉ cần không phải thế lực nhất lưu là được, những Tô Trọng Viễn đã gặp nhiều thế lực nhị lưu, thực lực rất yếu, bản thân hắn cũng có thể diệt môn, cũng không có gì lớn.

Tuy hôm nay không thể chơi nên Tô Trọng Viễn trực tiếp vẫy tay một cái, mang người rời đi.

Những tùy tùng của Hoàng Vũ còn chưa chạy xa, nhìn thấy đám người Tô Trọng Viễn rời đi liền quay về, nhìn thấy Hoàng Vũ lại bị đám người Tô Trọng Viễn giết, bọn họ lập tức hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng, chuyện lần này náo lớn rồi.

Người khác không biết thân phận chân chính của Hoàng Vũ nhưng bọn họ lại biết rõ.

Hoàng Vũ chính là con riêng của gia chủ Độc Cô thị Độc Cô Diêm, kết quả hắn lại chết ở nơi này, việc này phải làm sao?

Mấy người vội vàng chạy trở về Hoàng gia bẩm báo.

Bọn họ về Hoàng gia sẽ không tránh khỏi bị Hoàng Minh Đức trách phạt nhưng bọn họ lại không dám chạy.

Mấy người bọn họ hoặc là đệ tử Hoàng gia, hoặc là môn khách dừng chân trong Hoàng gia hơn mười năm, đã sớm dung nhập vào trong Hoàng gia, căn cơ của bọn họ là Hoàng gia, có thể chạy đi đâu?

Thời điểm này bọn họ thật sự hâm mộ Sở Độ, xảy ra chuyện có thể trực tiếp vỗ mông rời đi.

Trong Hoàng gia lúc này, Hoàng Minh Đức vỗ đầu, bỗng nhiên cảm giác tâm thần không yên.

Từ khi bị ép rời khỏi địa điểm cũ của gia tộc, Hoàng gia bọn họ liên tục gặp chuyện không hài lòng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Hắn vừa nghĩ như vậy, lúc này bên ngoài có âm thanh huyên náo xôn xao.

Hoàng Minh Đức đi ra ngoài xem xét, mấy tên tùy tùng Hoàng Vũ đã bối rối chạy trở lại nhưng lại không nhìn thấy Hoàng Vũ.

Nhìn thấy cảnh này, nội tâm Hoàng Minh Đức chấn động, trong nội tâm sinh ra dự cảm không tốt.

Quả nhiên, một tên võ giả trong đó mặt như đưa đám nói:

- Gia chủ, công tử bị người ta giết!

- Cái gì?

Nội tâm Hoàng Minh Đức chấn động mạnh, vội vàng hét lớn:

- Ngươi nói cái gì? Hoàng Vũ hắn chết như thế nào? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, là ai làm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.