Yêu Nhầm Nữ Bang Chủ Siêu Quậy

Chương 432: ?: Tân hôn vui vẻ (2)




“Thuốc… Thuốc nhét vào hậu môn?” Đại thúc không dám tin tưởng nói lắp ba lắp bắp.

“Yên tâm đi! Ta biết rõ ngươi hiện tại không có cách nào đi vào phòng tắm, cho nên ta sẽ giúp ngươi cởi áo choàng tắm ra rồi xoay người sang chỗ khác. Ngươi cứ từ từ mà nhét, nhét xong thì gọi ta, ta giúp ngươi mặc áo vào.”

“Cái… cái gì?”

Nghe thấy ngữ khí hết sức đương nhiên của Thần Hi, đại thúc thiếu chút nữa đã bị sặc nước bọt… Làm sao tên Thần Hi này có thể nói ra những lời như thế mà ko đỏ mặt?

“Được rồi, đừng kì kèo nữa, thời gian có hạn. Nếu ngươi không nhét, ta thực sự sẽ bị ngươi hại chết đó.”

Thần Hi đưa viên thuốc cho đại thúc, sau đó rảnh tay giữ lấy áo choàng tắm, trở người đại thúc lại, tiện thể lột áo ra. Không đến hai ba cái, cánh mông trần truồng của đại thúc đã hiện ra trước mắt Thần Hi.

Phần eo hơi gầy của đại thúc vừa lộ ra ngoài không khí, ánh mắt Thần Hi liền không tự chủ được mà dính chặt ở cặp mông nhỏ bé xinh xắn kia. Rõ ràng là một nam nhân đã gần 30 tuổi, cặp mông lại hiện ra hai khối thịt no tròn… Tựa như mang theo một loại ma lực gì đó, lúc này thoạt nhìn thật chết tiệt mê người. Đột nhiên, Thần Hi nảy sinh ra cảm giác muốn nhéo một cái…

Và sự thật là… Thần Hi đã làm. Y vươn tay ra, lực đạo không lớn không nhỏ nhéo lên khối thịt tròn. Xúc cảm lạ lẫm khiến cho đại thúc vốn dĩ bị y nhìn chằm chằm đến đỏ bừng cả mặt lúc này bị dọa đến suýt nữa giật bắn cả người.

“Thần… Thần Hi…” Đại thúc gần như khóc không ra nước mắt, kêu tên Thần Hi.

Ý thức được chính mình vừa nhéo mông đại thúc, Thần Hi cũng có chút giật mình. Nhưng y rất nhanh chóng dấu đi vẻ thất thố của mình, làm ra vẻ không có việc gì mà bình thản nói: “Đại thúc, ngươi đừng khẩn trương. Nam nhân bị nam nhân sờ mông một chút thì có sao đâu. Dù sao ngươi có ta cũng có… Ta cũng không phải là… Không phải có ý gì với ngươi… Ngươi đừng suy nghĩ lung tung.”

Đại thúc căn bản là không có tâm trạng nghe Thần Hi giải thích. Ngay khi y vừa xoay người sang chỗ khác, toàn bộ trái tim hắn đều đặt vào viên thuốc trên tay. Nhìn theo bóng lưng Thần Hi, xác định y sẽ không đột ngột quay đầu lại, hắn hít một hơi thật sâu rồi lấy hết quyết tâm của tráng sĩ liều chết mà nhắm mắt lại, đưa một tay đến dò xét cái mông của mình.

Hắn thử dùng một tay tách hai cánh mông hé mở, một tay khác cầm viên thuốc run rẩy dò xét tiến vào huyệt khẩu.

Vừa nhét vào được một chút, cơ thể bị dị vật xâm nhập đã nảy sinh cảm giác quái dị, khiến cho hắn lập tức muốn rút lui. Thế nhưng hắn cũng đành khẽ cắn môi, đơn giản nhịn xuống cảm giác lạ lẫm đó rồi lại đẩy mạnh thêm chút nữa.

Cố gắng đẩy đẩy nhét nhét, viên thuốc rốt cuộc đã tiến vào phân nửa, thế nhưng cũng khiến cho trán của hắn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.

“Uy, đại thúc, ngươi nhanh lên được không?” Thần Hi đứng một bên chờ đã không còn kiên nhẫn, liền nhịn không được mà lên tiếng thúc giục.

Đại thúc chỉ sợ Thần Hi đột nhiên quay đầu lại, không khỏi khẩn trương mà tăng thêm lực đạo. Thế nhưng lần này mặc kệ hắn có đẩy có nhét thế nào, viên thuốc kia chính là không thể vào thêm nửa tấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.