Yêu Nghiệt Trở Về

Chương 11: Nước mắt xinh đẹp của em lã chã rơi




"A . . . . . ." Đường Khả Hinh giật mình thét lên một tiếng, mất hồn, ôm chai rượu đỏ ngã lăn trên đất, đưa lưng về phía cửa phòng, hoảng sợ nhắm mắt lại, suy sụp kêu to: "Đừng có giết tôi! Tôi không biết gì cả . . . . . ."

Đồng nghiệp Tương Cầm mặc đồng phục tổ trưởng, đứng ở bên cửa nhìn Đường Khả Hinh giống như con chó, há miệng run rẩy nằm trên mặt đất, có chút không hiểu, ngay lập tức đưa chân ra, đạp một cái trên mông đít cô, rồi nói: "Cô lại bị phát điên à?"

Đường Khả Hinh mở mắt lườm một cái, lập tức quay đầu thấy Tương Cầm, cô đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, bị sợ đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hoảng hồn nhìn cô trách móc: "Cô đi vào cũng không chịu gõ cửa hả? Làm tôi sợ muốn chết! !"

Tương Cầm a một tiếng, để cái khay xuống, cầm ly nước của mình vừa uống vừa nói: "Còn có chuyện có thể dọa được cô à? Tôi cho rằng cô là kim cương vô địch! Không phải gây ra họa gì chứ? Ví dụ như bị khách hàng sờ mông, sau đó tát anh ta một bạt tai, vặn ngón tay người ta rồi báo cảnh sát bị kẻ gian hút hàng trắng vô lễ với mình ...!"

Đường Khả Hinh hung hăng nhìn đồng nghiệp, nói: "Không thể nào! Hôm nay mọi thứ đều gió êm sóng lặng!"

Tương Cầm lập tức xoay người nhìn Đường Khả Hinh nói giỡn: "Cho nên tôi mới cảm thấy kỳ lạ, nếu không phải vì lỗ mũi của cô có chút bén nhạy, biết một chút rượu đỏ, làm sao quản lý có thể chịu đựng để cô xúc phạm với khách hàng ngày à? Còn một giờ nữa tan tầm rồi, tôi xin cô kiềm chế cảm xúc cho tốt, đừng gây chuyện a...! Đừng để cho tôi bị mắng nữa!"

"Làm như tôi là ngôi sao gây họa hàng ngày!" Đường Khả Hinh mở trừng hai mắt, nhìn Tương Cầm bất mãn nói!

"Cô vốn là ngôi sao gây họa! Có một khách phòng số ba lầu hai đã đi! Tôi đi thu dọn một chút!" Tương Cầm lười nói với cô liền cầm lên khay muốn đi ra ngoài.

Đường Khả Hinh vừa nghe, đột nhiên đầu óc khẽ động, lập tức đoạt lấy cái khay trong tay Tương Cầm, nịnh nọt cười nói: "Tôi giúp cô đưa lên!"

Tương Cầm mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, vô cùng ngạc nhiên nói: "Ơ? Hôm nay chịu khó như vậy? Cô có lén uống rượu hay không? Không có say chứ? Đầu óc còn tỉnh táo chứ?"

"Không có, không có! ! Ngày nào cũng lén uống rượu, không phải quản lý giết tôi à?" Đường Khả Hinh nói xong, ngay lập tức cầm lên chai rượu đỏ có bí mật động trời, đặt ở trong khay, làm thành rượu đỏ bình thường trong quán rượu, vững vàng nâng lên muốn đi ra. . . . . .

"Cô ….chai rượu đỏ này. . . . . ." Tương Cầm có chút kỳ quái chỉ vào chai rượu đỏ trên khay, có chút mơ hồ nhớ rượu đỏ năm. . . . . ."17. . . . . ."

"Ở hầm rượu trong lấy ra! năm 1997!" Đường Khả Hinh chớp đôi mắt to, nhanh chóng nói xong, vẻ mặt có chút hốt hoảng cầm khay rượu đỏ bước nhanh đi ra quầy bar, muốn nhân cơ hội chạy ra ngoài nhưng nhìn thấy mấy người đàn ông áo đen đang ngồi ở trên quầy bar uống Whisky, tác phẩm được dịch trực tiếp tại dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com mời độc giả đón xem, lâu lâu ngẩng đầu lên, âm trầm nhìn xung quanh, lòng của cô chợt lạnh, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt nhanh tay cầm chai rượu đỏ bỏ vào trong ngực xoay người đi lên cầu thang, đi về phía phòng lầu hai.

Người đàn ông cầm đầu nhìn thấy Đường Khả Hinh, lập tức giơ tay lên, dẫn thủ hạ đuổi theo Đường Khả Hinh lên lầu hai.

Đường Khả Hinh thở hổn hển, bước nhanh về phía trước, vừa đi vừa hơi nghiêng mặt, nhìn thấy người đàn ông ở phía sau giống như quỷ mị đã sắp đuổi tới gần mình, vẻ mặt cô nhăn nhó, trong lòng niệm a di đà Phật vạn lần, bởi vì tình huống khẩn cấp, sợ hãi đưa tay tùy ý đẩy ra một cửa phòng VIP, không nói hai lời, lách người đi vào bên trong gian phòng tối đen!

ngày 01/01/2015 mới chính thức post truyện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.