Yêu Hận Triền Miên, Tổng Tài Thua Cuộc Rồi!

Chương 18: Thực hiện xong nghĩa vụ vợ chồng thì ly hôn




Nghe nói Thi đấu Tam pháp thuật lần trước cạnh tranh rất kịch liệt, trong một học kỳ trước khi thi đấu thì những người cảm thấy mình đủ tư cách đều bổ sung tri thức. Có thể nói, kỳ cuối khi mà Thi đấu Tam pháp thuật sắp bắt đầu thì thành tích phổ biến đều sẽ cao hơn.

Nhưng năm nay không giống. Quán quân Thi đấu Tam pháp thuật năm nay gần như đã được mặc định.

Đúng vậy, là mặc định.

Không có ai ngoài mấy người, Slytherin là Tom Riddle, Abraxas Malfoy, bên Gryffindor là Alastor Moody, Minerva McGonagall, Ravenclaw là Jenny Alice. Đây là những học trò xuất đắc có đủ tư cách tham gia Thi đấu Tam pháp thuật lần này, họ gần như là học trò cưng của giáo sư, chỉ cần họ đi đăng ký thì những người khác gần như không có hy vọng.

Mà người thông minh có thể phân tích sâu thêm.

McGonagall rất cố gắng trong biến hình thuật, tuy các môn khác không kém A nhưng cũng không biểu hiện quá tốt, còn Jenny thì nổi bật về lịch sử pháp thuật và thảo dược học nhưng Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của cô lại yếu nhất trong các môn.

Malfoy thì đều biểu hiện rất tốt trên các lớp, chỉ có riêng môn thảo dược học thì hơi kém một chút, Tom đã từng đùa Abraxas vì giữ hình tượng hoàn mỹ của mình nên không chịu tới gần nhà kính, mỗi lần đi học vừa sờ vài cái thảo dược đã kiểm tra xem bùn đất có dính lên người mình hay không, vậy thì học tốt làm sao được. Mà những lời này sau đó được truyền ra ngoài, trở thành chuyện cười lớn nhất mà bạn thân Abraxas trêu chọc.

Sau ba người này, mọi người đại khái cũng nhìn ra, có thể làm quán quân Thi đấu Tam pháp thuật thì chỉ còn có Moody và Riddle. Họ đều hưng trí đoán rốt cuộc tên ai sẽ được gọi lên.

Vì quán quân lần Thi đấu Tam pháp thuật này đều đã được mặc định trong lòng mọi người, nên tình trạng cố gắng học bù như quá khứ lại không xảy ra, cũng dẫn đến Harry ở đây vào kỳ trước nhưng vẫn không phát hiện ra chuyện này.

Sau khi công bố Thi đấu Tam pháp thuật vào bữa tiệc khai giảng, Hogwarts có vẻ náo nhiệt hơn.

“Hóa ra Thi đấu Tam pháp thuật đã sớm được chuẩn bị rồi.” Ron nhìn Hogwarts bận rộn, cảm thán nói.

“Rõ ràng là vậy.” Harry lắc đầu khẽ cười nói, “Để công bằng, Thi đấu Tam pháp thuật do ba Bộ Pháp thuật liên kết lại, báo chí cũng không thể đưa tin tiến trình mỗi ngày, những nhân viên tham dự thảo luận đã lập lời thề, công tác giữ bí mật làm rất tốt.”

“Tốt hơn nhiều so với chúng ta,” Ron cảm thán, “Mình nhớ khi đó Hagrid còn dẫn cậu đi nhìn rồng mà.”

“Cậu nên may mắn lần Thi đấu Tam Pháp thuật đó không có lỗ hổng gì nhiều lắm.” Harry rung đùi đắc ý, mấy ngày nay Hogwarts đều bận, ngay cả học sinh cũng bổ sung một ít kiến thức ở nước Đức và nước Pháp – Thi đấu Tam pháp thuật năm trước được tổ chức tại nước Đức – hiệu trưởng đã năm lần ba lượt ra lệnh tuyệt đối không thể ném đi thanh danh Hogwarts, anh và Ron không tìm thấy chuyện để làm mà quá mức nhàm chán, “Nếu không thì chúng ta cũng không có cơ hội tốt nào.”

Nhớ tới năm thứ tư họ cãi nhau, hai người không hẹn mà bật cười.

“Harry…” Ron bỗng nhiên chọt Harry, “Bên kia xảy ra chuyện gì vậy?”

“Hử?” Harry quay đầu nhìn phía Ron chỉ, mấy cô bé vây quanh một người, Harry không thấy rõ dáng vẻ người kia nhưng rõ ràng đây là một sự kiện khiêu khích.

Là giáo sư, dù là Nhà nào thì họ cũng cần phải quan tâm. Vì thế Harry và Ron đứng lên, chạy tới bên đó. Đến gần họ mới nhận ra không thích hợp.

Đó là vài cô bé năm nhất, đang vây một cô bé bên trong, là Eileen.

Khi chạy tới mơ hồ nghe được giọng cảnh cáo của mấy cô bé, dường như để Eileen đừng thích ra vẻ, vạch địa vị của Eileen trong gia tộc, nói là Prince là gia tộc lớn nhưng dù ai đụng vào chắc cũng sẽ không khiến gia tộc cô bé chú ý.

Harry chậm rãi đi tới trong lòng giật mình, mấy đứa trẻ này mặc áo chùng Slytherin, nhưng rõ ràng tác phong của mấy đứa khiến Gryffindor cũng không nhịn được phải nhíu mày.

Chuyện này là hành động rất ngu xuẩn. Học trò mới năm nay lại kiêu ngạo đến thế sao?

Học Slytherin không hẳn phải biến nhẫn nhịn là nhẫn nhịn, khi bạn không chú ý sẽ cắn ngược lại, thậm chí cho rằng bạn bị cắn cũng chỉ có thể bỏ qua răng nanh và nọc độc sao? Giờ là đang xảy ra chuyện gì?

Mấy đứa không có chỉ số thông minh dù chỉ còn có cái gọi là “can đảm” mà Mũ Phân Loại thà rằng văng ra cũng không cho vào Gryffindor là từ đâu tới vậy?

“Mày nên nhớ kỹ thân phận của mình,” Cô bé cầm đầu nói, trong lòng Harry run lên một chút, có vẻ mấy đứa không quá thích hợp, “Nếu không tao sẽ cho mày cút khỏi Hogwarts.”

“Thầy cảm thấy, muốn người ta có thể “cút khỏi” Hogwarts hay không phải được hiệu trưởng quyết định.” Harry phía sau cô bé mở miệng.

Mấy nữ sinh kia hoảng sợ, mấy cô không ngờ nơi hẻo lánh như vậy lại có người, còn là giáo sư.

“Giáo sư, chúng con…” Mắt các cô bé lóe ra không biết nên nói gì, thời gian này, ngược lại có thấy mấy cô bé “rụt rè”.

“Ron, cậu đưa mấy cô bé này đi tìm giáo sư Slughorn, cậu tự mình đưa đi.” Harry nói.

Ron gật đầu, anh biết ý của Harry, đưa mấy đứa nhỏ này đi tới Slughorn đồng thời phải thăm dò tư liệu của mấy cô bé này.

Dù mấy cô bé hơi hoảng sợ nhưng cũng chỉ có thể đi theo Ron rời đi.

Mà Harry, ngồi xuống trước mặt Eileen.

Cả gương mặt Eileen không có cảm xúc, thấy Harry giải vây cho cô cũng không dao động quá lớn.

“Vì sao không chống cự?” Harry khẽ hỏi, “Nơi này không có người khác, mấy trò ấy chỉ dựa vào đó mà bắt nạt trò, nhưng đó cũng là lúc tuyệt hảo khi trò phản kích lại.” Vì không có ai sẽ thấy trò làm gì mấy trò ấy.

Eileen nhìn Harry, sắc bén như Harry có thể loáng thoáng nhìn thấy sự cảnh giác trong mắt Eileen.

Một đứa nhỏ nhạy bén mà cảnh giác. Harry ra kết luận.

Anh chợt nhớ tới lời mấy trò kia vừa nói, để Eileen nhận rõ địa vị của cô bé trong gia tộc Prince, tức là dù mấy đứa làm gì Eileen thì gia tộc Prince cũng sẽ không ra mặt thay Eileen.

Vì là con gái sao? Harry khẽ nhíu mày, theo anh biết thì người gia tộc Prince rất đông, vì có thiên phú trên lĩnh vực độc dược nên họ luôn có thể biết cách chữa trị cho mình – trừ khi là không đi vào lĩnh vực độc dược – nên trong điều kiện cam đoan đứa nhỏ không bị độc dược ăn mòn thì họ luôn có cách chữa trị cho mình, gia tộc Prince hiện nay là một trong những gia tộc có số người đông ở giới máu trong.

Vì thế cách kế thừa gia chủ nhà họ không phải là con của gia chủ, mà là dựa vào thành tựu của mỗi người trong độc dược.

Eileen là con gái, chắc chắn về sau sẽ gả ra ngoài, trừ khi toàn bộ gia tộc Prince chỉ có mình cô bé là đời sau thì mới xuất hiện tỷ lệ cô bé kế thừa. Vì thế gia tộc Prince không quan tâm tới cô nhiều, dù cô bé là con gái duy nhất của gia chủ đi nữa. Chính vì vậy nên Eileen mới im lặng và cảnh giác thế này chăng.

“Eileen?” Harry khẽ gọi tên cô bé, từ cô dường như anh lại thấy được cậu bé mười lăm tuổi, cũng mang vẻ mặt âm u thế này, cũng im lặng không nói thế này, cũng không động đậy khi bị bắt nạt thế này. Chẳng lẽ, tính cách trầm mặc của Snape là di truyền từ Eileen sao?

“Có đôi khi,” Ngay lúc Harry trầm tư, Eileen chợt mở miệng, ngoài dự đoán của Harry, giọng Eileen không lạnh như vẻ ngoài mà dễ nghe, giống như là giọng nói đầy sức sống chỉ có ở những cô bé sáng sủa, “Muốn phản kháng không cần phải trực tiếp ra tay.” Cô bé nhìn chằm chằm mắt Harry, gằn từng từ nói.

Harry nhìn cô bé một lúc lâu, từ trong mắt cô bé anh nhìn thấy được một sự cố chấp cứng cỏi. Có lẽ cô bé này trầm mặc, nhưng không chịu đựng nhẫn nhục như vậy.

“A…” Harry khẽ cười một tiếng, trong mắt hơi chua sót. Dường như Eileen chỉ không thích giao tiếp mà thôi, nhưng thủ đoạn quý tộc nên có thì cô bé không hề không biết. Cô bé hiểu được mình nên làm gì, cũng hiểu được mình phải làm như thế nào.

Nếu không phải sau này Eileen yêu người kia…

Anh nhìn cô bé, không xác định mình có nên ngăn cản con đường bảy năm sau của Eileen hay không, nhưng nghĩ nghĩ, anh vẫn phủ quyết ý nghĩ của mình. Anh không muốn cướp đoạt sinh mạng của người kia, dù thật sự người có ân đã chết đi nữa.

“Giáo sư?” Eileen nhìn Harry như nhìn quái vật, không rõ vì sao giáo sư xa lạ này sẽ có vẻ mặt đó.

“Không có gì,” Harry thu lại tâm trạng, “Thầy chỉ nhớ tới một người quen, tính cách người ấy rất giống trò.”

“Là tính cách hại người sau lưng sao?” Eileen cười châm chọc, trên gương mặt lạnh lùng của cô nở nụ cười như vậy, khiến Harry suýt nữa lại thất thần.

“A, không, tên đó cũng không làm sau lưng, tên đó chỉ làm công khai.” Harry cảm thán một tiếng, “Eileen, là chính trò thì được rồi.”

Eileen nhìn Harry, cô bé mười một tuổi còn không rõ những lời này của Harry có ngụ ý gì.

Cho đến rất nhiều năm sau, thân phận phù thủy của cô bị bại lộ, gia đình cô gặp phải nguy cơ, cô hoảng sợ tinh thần sa sút, Harry lại xuất hiện trước mặt cô, nói với cô những lời này, cô mới hiểu được, cái gọi là chính trò, rốt cuộc khó biết bao nhiêu.

Buổi tối, tin tức Ron mang tới lại khiến Harry bất ngờ. Vài người tới gây chuyện với Eileen hôm nay, không phải xuất thân từ gia tộc máu trong, gia đình họ chỉ là gia tộc phù thủy bình thường, nhưng thế lực sau lưng các cô…

Harry vuốt ve đũa phép của mình, trong mắt có vẻ lo lắng. “Mình thật không ngờ, Knockturn lại xuất hiện hiện tượng không an phận thế này…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.