Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ Tươi

Chương 537: Mày đừng khinh người quá đáng!




Long Phượng lâu, nhà hàng xa hoa nhất, nơi này chỉ có quan lại quyền quý mới đến ăn, cũng chỉ có bọn họ mới có đủ tài lực để trả.

Lúc này, một cô gái từ bên ngoài đi vào, nhìn xung quanh một chút, cuối cùng dừng ở trên một người, không chỉ vì người này là cố nhân đã rất lâu rồi nàng không gặp, mà vì nàng gặp được người này trong một hoàn cảnh rất đột ngột...

Mà người đó không phải ai khác chính là Bộ Tranh.

"Bộ Tranh?" Cô gái nhìn thấy Bộ Tranh, có chút ngoài ý muốn.

"Ừm." Bộ Tranh đáp lời.

"Tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Cô gái hỏi.

"Ừm." Bộ Tranh trả lời.

"Ừm cái gì mà ừm?" Cô gái hơi khó chịu hỏi.

"Ừm! Ừm!" Bộ Tranh vẫn trả lời như cũ.

"..." Cô gái hết nói nổi.

"Ừm!" Bộ Tranh tiếp tục trả lời một tiếng.

"Ta kháo!" Cô gái nhịn không được lớn tiếng nói tục, điều này khiến cho hình tượng nữ hài ngoan ngoãn của nàng tức thì đổ vỡ, đồng thời nàng trực tiếp vỗ một cái vào bàn của Bộ Tranh.

"Ừm? Xảy ra chuyện gì?" Bộ Tranh nhìn về phía người thiếu nữ kia, nói không rõ lời, chỉ vì trong miệng hắn đã ngập tràn thức ăn, vừa rồi kỳ thật hắn không hề trả lời câu hỏi của cô gái, chẳng qua là hắn đang chuyên tâm tiêu diệt đồ ăn trước mắt.

Ngay từ lúc bắt đầu yến hội đến giờ, Bộ Tranh luôn chỉ ăn và ăn, ăn cực kỳ chuyên chú, ai đến nói chuyện với hắn, hắn đều không hề phản ứng, chỉ biết ăn.

"Ta hỏi ngươi, vì sao ngươi lại ở đây?" Cô gái kia hỏi.

"Tại sao nãy giờ đều có người tới hỏi ta câu này, chẳng lẽ ta phải viết cái biểu ngữ luôn sao đây." Bộ Tranh mặt nhăn mày nhó, đây đã lần thứ n hắn bị hỏi câu này trong yến hội rồi.

"Nói mau, hiện tại tâm trạng của tỷ đây không được thoải mái, đừng chọc ta mất hứng." Cô gái kia nói.

"Ta chỉ là may mắn được đến nơi này, may mắn gặp đại thẩm, sau đó các thẩm thẩm rất nhiệt tình mời cơm ta, chính là như vậy." Bộ Tranh hồi đáp rất thuần thục, đây là vấn đề hắn đã trả lời rất nhiều lần.

Mà sau đó, Bộ Tranh lại hỏi một câu :"Cô là ai?"

Không phải ai Bộ Tranh cũng hỏi câu này, có một số người hắn vẫn nhận ra được, bất quá, bình thường đều là nam tử, bởi vì sự biến hóa của nam tử thật ra tương đối nhỏ, nhưng sự biến hóa của các nữ nhân thì quả thật khá lớn.

Nhất là các đường tỷ đường muội, biến hóa đến nỗi không tài nào nhận ra được, nói khó nghe một chút thì trước kia bọn họ đều là gà đất, hiện tại thì biến thành phượng hoàng.

"Ta hả, ta là Vân Y." Cô gái kia nói.

" Bộ Vân Y... Ta nói này, các người đừng có nói tên hiện tại nữa, ta nào biết ai đổi tên thành Bộ Vân Y chứ." Bộ Tranh tức giận nói.

Bộ Vân Y, cái tên này hắn chưa từng nghe qua. Hiện giờ, hắn phát hiện ra có rất nhiều người đổi tên, nữ nhân thì đều bỏ vào thêm một chữ "Vân", cũng có một số nam tử đổi tên, nói cái gì mà tên cũ không thích hợp với thân phận địa vị hiện tại gì đó.

Điều này khiến Bộ Tranh rất đau đầu, có một số thì không tình nguyện nói ra tên của mình, Bộ Tranh cũng kệ cmn đi, quan tâm bọn họ là ai làm gì, dù sao cũng không quen thân.

"Tiểu tử ngươi có phải ngứa da hay không, có tin ta treo ngươi lên rồi quất roi không." Bộ Vân Y lại vỗ một cái lên trên bàn, trên mặt bàn kia tức thì xuất hiện một dấu bàn tay.

"A, cô là Nhị Nữu tỷ!!" Bộ Tranh vỗ vỗ đầu nhớ lại một người, người này đối với Bộ Tranh mà nói vẫn tương đối đặc thù, là đường tỷ duy nhất chơi đùa với Bộ Tranh, nhưng nói là chơi đùa, còn không bằng nói nàng ta chơi đùa Bộ Tranh, thường xuyên khi dễ Bộ Tranh.

Nàng ta chính là Nhị Nữu, mà nàng ta cũng không tính là đường tỷ ruột của Bộ Tranh, tính toán ra là cùng thế hệ, nàng cũng không thuộc chi của gia gia Bộ Tranh, mà là cháu gái của huynh đệ của gia gia Bộ Tranh, cũng chính là nhị thúc công của Bộ Tranh.

Gia gia Bộ Tranh có ba huynh đệ, còn có một người muội muội, người muội muội đã lập gia đình thì xem như là ngoại nhân, lâu chủ Huyền Chân lâu không có ý định dẫn đi theo, trừ những ai thật sự không có một chút huyết thống thì người mà ông đón trở về chính là người của ba chi này, tranh đấu hiện tại của Bộ gia, kỳ thật cũng xoay quanh ba chi này.

Nhân khẩu của chi thứ nhất (lớn nhất) tương đối thịnh vượng, mà nhân số của hai chi còn lại thì ít hơn, đồng thế hệ với Bộ Tranh thì chi thứ hai chỉ có Nhị Nữu và hai đường ca, chi thứ ba thì càng ít hơn, chỉ có một nam đinh, cho nên, có đôi khi chi thứ hai và chi thứ ba sẽ hợp tác đối phó với chi thứ nhất.

Bất quá, nội đấu nhiều nhất vẫn là bên chi thứ nhất của Bộ Tranh, giống như tranh đấu giữa đại thẩm và tam thẩm mà Bộ Tranh đã nhìn thấy qua, Bộ Tranh còn có một bá phụ, ba thúc phụ, bốn vị thẩm thẩm.

Bọn họ đã quen với tập quán hồi trước, không quản vợ của bá phụ hay thúc phụ, đều gọi chung là thẩm (thím), không giống như nhiều nơi khác, vợ của bá phụ thì kêu là đại mụ (bà bác).

Hiện tại bốn người của chi thứ nhất này đang tranh đấu rất gay gắt bởi vì nhân số của hai chi kia cộng lại cũng chỉ có ba người, đồng thời, đời này của chi thứ nhất tương đối mạnh hơn, nhất là Bộ Vân Phi còn được lão thái gia coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.

Nói đi thì nói lại, Nhị Nữu vào lúc Bộ Tranh chừng mười tuổi đã từng gia nhập một môn phái nhỏ, cơ hồ chưa hề trở về, thời gian đó Bộ Tranh cũng vừa khéo không ở nhà, có thể nói hắn đã rất nhiều năm rồi chưa gặp Nhị Nữu.

"Câm miệng! Không cho phép gọi nhủ danh của ta, tỷ đây tên là Bộ Vân Y, nhớ kỹ cho ta." Bộ Vân Y lại vỗ thêm một phát, trên bàn lại xuất hiện thêm một dấu bàn tay.

"Chuyện đó, Nhị... Vân Y tỷ, hiện tại tỷ thật giống như một tiên tử, thật xinh đẹp a, hơn nữa võ công cũng rất lợi hại." Bộ Tranh nói.

"Đó là đương nhiên, tỷ đây vốn là thiên sinh lệ chất, võ công ấy mà, có lão nhân gia bao bọc, không lợi hại cũng khó, ta đây là dạng kém cỏi nhất đấy." Bộ Vân Y hãnh diện vì dung mạo của mình, nhưng không hề kiêu ngạo về võ công của mình, thiên phú của nàng căn bản chỉ bình bình mà thôi, cũng chỉ có thể gia nhập môn phái nhỏ kia.

Bây giờ có thể theo Bộ gia bám vào thế lực như Kinh Vân lâu, có thể nói nàng rất may mắn, thiên phú không đủ thì dùng tài nguyên bù vào, thực lực hiện tại của nàng đã vượt qua những thiên tài ở Thất Tinh quốc kia, hơn nữa là vượt qua rất nhiều.

"Đừng nói mấy chuyện này, Vân Y tỷ, đến đây ngồi xuống ăn cùng nhau, chúng ta phải ăn cho no, hôm nay là các thẩm thẩm mời khách, ta phải ăn rỗng túi bọn họ." Bộ Tranh nhỏ giọng.

"Cho dù ngươi ăn vỡ bụng cũng ăn không hết tiền của bọn họ, hiện tại bọn họ có quyền có thế, lại có nhi tử tốt làm chỗ dựa, lão thái gia đối bọn họ rất tốt, hai chi của chúng ta xem ra chỉ có thể dựa vào đời tiếp theo." Bộ Vân Y tức giận lườm Bộ Tranh, sau đó cảm thán nói.

Hiện tại chi thứ hai và thứ ba, thậm chí kể cả chi thứ nhất, nếu như thế hệ mới nhất của các chi không đủ thiên phú, cũng chỉ có thể dựa vào chuyện sản sinh ra đời sau để bù đắp, tựa hồ lão thái gia cũng không hài lòng với huyết mạch hiện tại, ra yêu cầu nam đinh đến tuổi phải mau chóng thành thân sinh hài tử, thậm chí cả bá phụ thúc phụ của Bộ Tranh, nếu có khả năng cũng phải nạp thiếp sinh hài tử.

Hiện tại Bộ gia chỉ quan tâm đến việc sinh đẻ nam đinh, còn nữ hài thì chủ yếu không quan tâm, Bộ Vân Y hẳn đã sớm đến tuổi phải lập gia đình, thế nhưng không có người nào thúc giục, điều này cũng khiến cho Bộ Vân Y vui vẻ sống thanh nhàn.

"Coi như ăn không hết tiền của bọn họ thì cũng phải ăn mất một phần lớn." Bộ Tranh không sao cả nói.

"Như thế cũng được, tỷ ủng hộ ngươi, ăn nhiều nhất có thể." Bộ Vân Y cười cười, cực kỳ tán thành nói, nàng thế nào cũng không nghĩ đến, lúc này Bộ Tranh đã ăn được bao nhiêu rồi, nếu nàng biết được thế nào cũng há hốc mồm.

Trên yến hội, Bộ Tranh một mực ăn, vốn hắn hẳn là diễn viên chính, nhưng rất kỳ quái, không một ai chú ý đến hắn, tất cả mọi người đều nói chuyện riêng rẽ với nhau, hình thành một số tiểu tập đoàn rất rõ ràng.

Đây cũng không phải nói là chia rẽ nội bộ, đây là chuyện rất bình thường, trong một tập đoàn lớn, chung quy sẽ có một vài tập đoàn nhỏ, tập hợp những người chơi thân với nhau.

Thế hệ mới nhất của chi thứ nhất trên cơ bản đều xuất hiện, Bộ Vân Phi cũng xuất hiện, còn bắt chuyện với Bộ Tranh, lần này không hề có ý bảo Bộ Tranh tránh xa hắn một chút nữa, bởi vì khi đó, hắn muốn kết giao với bằng hữu cường thế, không hy vọng Bộ Tranh gây cản trở, hiện tại hắn đã có thực lực mạnh mẽ, cần gì phải để ý đến suy nghĩ của người khác nữa.

Hiện tại Bộ Vân Phi chỉ để ý đến có người nào uy hiếp địa vị của hắn hay không, Bộ Tranh hoàn toàn không uy hiếp được hắn cho nên hắn dĩ nhiên sẽ không bài xích Bộ Tranh, thậm chí hắn còn muốn mượn sức Bộ Tranh, cũng là bởi vì Bộ Tranh xem như nửa người một nhà, đồng thời cũng sẽ không uy hiếp được địa vị của hắn.

Chỉ bất quá, khi Bộ Vân Phi chào hỏi với Bộ Tranh, Bộ Tranh cũng không xuất hiện biểu tình được sủng ái mà lo sợ như hắn tưởng tượng, chỉ rất bình thản đáp lại, sau đó tập trung vào đồ ăn, điều này khiến hắn có chút tức giận, nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy chuyện này vừa khéo.

Hắn cho rằng Bộ Tranh đến hiện tại vẫn chưa từng thấy qua cảnh đời như vậy, chỉ là một tên dế nhũi, chỉ biết đến ăn và tiền, người như vậy rất dễ thu mua, hơn nữa sẽ rất dễ dạy bảo.

Thời gian từng chút qua đi, rất nhanh buổi yến tiệc này đã đến hồi kết thúc, Bộ Tranh vỗ vỗ bụng quay về phía mọi người nói lời cảm ơn, nói rằng phải đi, sau đó cũng không cho mọi người cơ hội giữ lại, bỏ chạy thẳng.

Đây là Bộ Tranh sợ hãi các vị thẩm thẩm này lật lọng, không nguyện ý đãi khách nữa, bọn họ không phải chưa từng làm chuyện tương tự, cho nên Bộ Tranh phải đề phòng.

Mà sau khi Bộ Tranh rời đi, Bộ Vân Y cũng theo ra, muốn tiếp tục tâm sự với Bộ Tranh.

Đại thẩm không có khả năng trơ mắt nhìn Bộ Tranh bị người khác nẫng tay trên, hơn nữa còn là sau khi bà ta mời khách, bị người khác chiếm tiện nghi, vì thế kêu Bộ Vân Phi đi ra ngoài, muốn Bộ Vân Phi dẫn Bộ Tranh về nhà nghỉ ngơi.

Còn bà ta thì lưu lại trả tiền, chỉ có điều là, khi bà ta nhận được hóa đơn thì tu dưỡng mấy năm nay tức thì đổ vỡ, hét lên sợ hãi -

"Các ngươi đang đùa ta phải không, đây mà là hóa đơn của chúng ta sao? Lấy về kiểm tra lại cho ta."

"Vị phu nhân này, kỳ thật hóa đơn này chúng ta đã thẩm tra đối chiếu rất nhiều lần, hóa đơn đặc biệt như vậy, ngay từ ban đầu chúng ta cũng cho rằng có sự sai sót gì đó, nhưng trên thực tế, hóa đơn này hoàn toàn chính xác." Người cầm hóa đơn cung kính nói, hắn chính là chưởng quỹ của Long Phượng lâu này, ngay cả chưởng quỹ cũng tự mình ra tay, há có thể tính sai hóa đơn.

"Sao mà đúng được chứ, số lượng này, giá tiền này, không thể đúng được." Đại thẩm chỉ vào lão bản nói.

"Đại tẩu, làm sao vậy?" Mấy vị thẩm thẩm khác đều có chút kỳ quái, làm sao hôm nay đại tẩu lại to tiếng với chưởng quỹ như thế, thông thường, dù cho hóa đơn tính sai, bà ta cũng sẽ trả tiền trước cho chưởng quỹ, sau đó nói thẳng là ngươi tính sai rồi, tiền này xem như tặng không, tiếp theo ta sẽ hủy đi cái nhà hàng này của ngươi.

Chuyện này cốt để khoe của, tiện thể thị uy luôn, khiến lòng hư vinh của bà ta rất được thỏa mãn.

"Các thím nhìn xem, hóa đơn này..." Đại thẩm cầm hóa đơn đưa cho mấy vị thẩm thẩm kia.

"Năm ngàn lượng, hoàng kim? Sao ngươi không đi ăn cướp đi?"

"Thịt rồng hun khói, hai mươi cân? Có phải viết nhầm không, chúng ta ăn nhiều vậy sao?"

"Linh tương tửu, ba hũ? Ta không nhớ rõ có uống nhiều như vậy a."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.