Yêu Đương Với Tổng Giám Đốc

Chương 48: Sơ hở




Tiểu Mỹ khẽ rên, mặt trắng bệch.

- A . . .

Cơ thể người và Bắc Đẩu tương thông, Vu Nhai làm bậy thế này chắc chắn sẽ tổn thương Tiểu Mỹ, nhưng đã tốt hơn dự tính nhiều. Bởi vì Tiểu Mỹ không sợ tinh thần công kích, linh hồn cũng là một loại tinh thần, nên nàng bản năng ngăn cách.

Nếu Tiểu Mỹ không có loại năng lực này thì Vu Nhai thật sự không dám làm bừa.

Dù vậy nhưng Vu Nhai phải nắm chắc thời gian cho tốt. Cùng với Luân Chuyển Thần Ấn, linh giác của Vu Nhai tiến vào tiểu thế giới binh linh huyền binh bản mệnh tấm thuẫn. Vu Nhai phải dùng lực lượng, tri thức đoàn tạo sư cải tạo tiểu thế giới này, nhưng bây giờ không có cây búa hay tài liệu thì hắn làm sao rèn?

Trước đó Vu Nhai đã nghĩ ra cách, nói:

- Tiểu Mỹ, phối hợp ta.

Tiểu thế giới binh linh, đoàn tạo sư bình thường chỉ giúp đỡ chứ không cách nào quyết định thế giới này có hình dạng gì, quan trọng nhất là bản thân huyền binh giả. Dù sao binh linh là bọn họ, không phải đoàn tạo sư trao cho.

- Tiểu Mỹ, ta sắp phong lại binh linh bản mệnh của nàng rồi thả Ngọc Thủy tiền bối ra. Nàng hãy làm theo ta chỉ cải tạo tiểu thế giới binh linh của mình, khiến Ngọc Thủy tiền bối có thể thích ứng, dung hợp vào tiểu thế giới binh linh.

Tiểu Mỹ lại gật mạnh đầu, sau đó Vu Nhai bắt đầu hành động, hắn không có thời gian chờ Tiểu Mỹ chuẩn bị. Vu Nhai lại vận chuển Luân Chuyển Thần Ấn Phong tự quyết, phong binh linh hiện giờ của Tiểu Mỹ lại.

Vu Nhai câm nín nhìn binh linh bản mệnh của Tiểu Mỹ, đó là một con gấu co nđáng yêu, thật tình . . . Tuy rất đáng yêu nhưng phải tiêu diệt, Vu Nhai thấy tội lỗi.

Như Vu Nhai nói, phong binh linh bản mệnh của Tiểu Mỹ lại rồi thả Ngọc Thủy ra.

Chỉ một mình Ngọc Thủy, Vu Nhai không dám thả hết Ngọc Nữ tộc nhân vào, nếu làm vậy huyền binh bản mệnh của Tiểu Mỹ sẽ bị phế, tiểu thế giới binh linh nứt toác.

- Ngọc Thủy tiền bối cũng làm theo ta phối hợp với Tiểu Mỹ, chờ khi ahi người ăn ý thì tiền bối sẽ trở thành binh linh của nàng.

Vu Nhai dùng tri thức rèn chỉ dẫn hai người. Có lẽ vì cùng tộc đồng nguyên, Tiểu Mỹ lại nhận truyền thừa của Ngọc Thủy, lực lượng trên người nàng có một phần thuộc về Ngọc Thủy nên dung hợp đơn giản hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Thời gian trôi qua.

Dù rất thuận lợi nhưng Vu Nhai vẫn thấy đứt dây thần kinh. Luân Chuyển Thần Ấn cũng cần huyền binh vận chuyển. May mắn lần này thể tích Luân Chuyển Thần Ấn nhỏ hơn, nếu là binh linh siêu to như Cổ Đế Long Linh thì Vu Nhai đầu hàng.

Bóc!

Một tiếng vãng khẽ trong tiểu thế giới binh linh huyền binh bản mệnh của Tiểu Mỹ, rốt cuộc thành công. Lực lượng không ngừng phóng to, như Vu Nhai dùng Huyền Binh Điển thu binh linh, Tiểu Mỹ cũng được bổ sung cường đại, sức mạnh tăng vọt. Khi dung hợp, tiểu thế giới binh linh dần thay đổi, tấm thuẫn của Tiểu Mỹ cũng biến đổi theo.

Vu Nhai nói với Ngọc Thủy:

- Đừng thả lỏng, tiếp theo là đặt Ngọc Nữ tộc nhân vào, nhưng bọn họ không thể trở thành binh linh bản mệnh. Hoặc là dung hợp trở thành lực lượng của người, hoặc tìm cách khiến các nàng ở nhờ ở bên trong này, hay hoặc là bọn họ tan biến.

Đây la hiện thực tàn nhẫn, một huyền binh chỉ chứa được một binh linh.

Mắt Tiểu Mỹ long lanh nói:

- Không muốn, ta không muốn các tỷ tỷ tan biến!

Ngọc Thủy đã trở thành binh linh bản mệnh của Tiểu Mỹ, hiểu rõ về tiểu thế giới binh linh hơn Vu Nhai.

- Yên tâm, ta có cách khiến các nàng vừa trở thành lực lượng của ta vừa không biến mất.

Vu Nhai hỏi:

- Có cách? Tiền bối thử cho ta xem.

Vu Nhai thả một Ngọc Nữ tộc nhân vào.

Ngọc Thủy nhẹ gật đầu, nói:

- Dung thủy chi trận, ký kết!

Ngọc Thủy sử dụng tuyệt kỹ của Ngọc Nữ tộc, chớp mắt cô nương đó biến thành nước, thành một phần của tiểu thế giới binh linh, hay thậm chí là tấm thuẫn.

Tấm thuẫn tiếp tục thay đổi, khiến Vu Nhai và Tiểu Mỹ giật mình là tại sao Ngọc Nữ tộc nhân biến thành nước?

- Đừng lo, bọn họ sẽ phục hồi bộ dạng ban đầu. Chúng ta tồn tại trong sợi dây chuyền với hình dạng nước, nếu không thì đã chẳng tồn tại được lâu như vậy.

Ngọc Thủy nhẹ chỉ, Ngọc Nữ tộc nhân từ hình dạng nước biến thành người. Ngọc Thủy nhìn tộc nhân, mắt tràn ngập hy vọng.

- Thật là chủng tộc thần kỳ, thường nói nữ nhân là nước thì ra cũng có thể giải thích như vậy.

Vu Nhai thở dài thườn thượt:

- Nhưng e rằng điều người lo lắng sẽ thành hiện thực, huyền binh của Tiểu Mỹ không thể nào chứa nhiều người hoặc nên nói là nước.

Nghe Vu Nhai nói, mắt Ngọc Thủy vụt tắt. Như đã nói, Ngọc Thủy hiểu rõ tiểu thế giới binh linh hơn Vu Nhai.

Tiểu Mỹ sốt ruột hỏi:

- Vậy phải làm sao?

- Chỉ đành xem chứa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Ngọc Thủy thở dài thườn thượt nhìn các tộc nhân, nàng không nghĩ ra được cách nào tốt hơn.

Các Ngọc Nữ tộc nhân buồn bã. Có người ở lại, có người biến mất, dù là loại nào thì tâm lý mọi người rất khó chịu. Trải qua sự kiện diệt tộc, không ai muốn dễ dàng chết đi, càng không mong nhìn đồng bạn biến mất còn mình trường tồn.

Người bình thường trên đời còn như thế huống chi là Ngọc Nữ tộc đơn thuần, ngây thơ?

Tiểu Mỹ không nói, nàng chỉ trợn to mắt nai nhìn Vu Nhai chằm chằm. Vu Nhai bị nàng nhìn trán nổi gân xanh, hắn khó chịu nhất là đôi mắt kiểu này.

Vu Nhai nói:

- Để ta nghĩ cách xem.

Đây mới là U Hoang không gì không làm được, mọi người trông chờ vào hắn.

* * *

- Nói này, các ngươi có cách gì không? Khắc Liệt Luân Tư đại nhân, đừng ử đó làm mặt bánh bao, mau nghĩ cách đi!

Khắc Liệt Luân Tư bị thủ pháp của Vu Nhai làm rung động không nói nên lời, đây là lĩnh vực gã chưa từng chạm vào. Khắc Liệt Luân Tư đang vắt óc suy nghĩ nên không nghe Vu Nhai hỏi cái gì, gã tự động che chắn mọi thanh âm.

Vu Nhai bó tay với Khắc Liệt Luân Tư, đưa mắt nhìn binh linh khác. Đáng tiếc trong các binh linh không có cao thủ rèn nào.

- Thí Thần Ma Nhẫn, hôm nay ngươi đã hấp thu nhiều lực lượng Ám Hắc Ma Vân căn của ta, là lúc ngươi báo đáp.

Vô cùng tiếc nuối là Thí Thần Ma Nhẫn lắc bàn bật biểu thị nó không hiểu, còn chuẩn bị diễn biến tuyệt kỹ trả ơn Vu Nhai.

- Cha nó, bây giờ không phải lúc ta nhận ngươi truyền thừa tuyệt kỹ! Chờ chút nữa tính đi, Cổ Đế Long Linh, ngươi có cách đúng không?

- Dĩ nhiên là có, nhưng tại sao ta phải nói cho ngươi biết?

Vu Nhai âm u nói:

- Ngươi biết sao? Ta hỏi ngươi tại sao bây giờ Thí Thần Ma Nhẫn ngoan như vậy? Ngươi nên biết Thí Thần Ma Nhẫn phản nghịch hơn ngươi rất nhiều.

Vu Nhai không làm gì Thí Thần Ma Nhẫn, chẳng qua hứa cho nó ích lợi này nọ. Vu Nhai lại lợi dụng sức uy hiếp của Thôn Thiên kiếm linh chế hoành Thí Thần Ma Nhẫn, nhưng Cổ Đế Long Linh đến sau nên nó không biết chuyện này.

- Bởi vì chủ nhân thế giới Huyền Binh Điển là ta chứ không phải binh linh các ngươi. Bình thường các ngươi có thể không nghe lời ta, ta không để bụng, dù sao thực lực hiện tại của ta khó khống chế các ngươi. Nhưng vào phút mấu chốt tốt nhất là các ngươi hãy phối hợp với ta. Nhấn mạnh một lần nữa, chủ nhân Huyền Binh Điển là ta, không phải các ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.