Yêu Đương Với Tổng Giám Đốc

Chương 30: Chịu trách nhiệm




- Ngươi đem xương cá của con cá này ăn hết, lão phu sẽ nói cho ngươi biết.

Râu cá trê nhìn Đường Phong, nghiêm túc nói.

Đường Phong nhịn không được cười lên, râu cá trê muốn mình ăn xương cá của con cá này, chính là muốn mình ăn nhiều một chút để chống đỡ thêm một thời gian ngắn, để tránh đói bụng quá nhanh, lại đi hạ độc thủ với cá chép của hắn.

- Được, ta vừa ăn ngươi vừa nói.

Đường Phong gật đầu, dạ dày của mình rất tốt, ăn chút xương cá này cũng không ảnh hưởng gì.

- Để ta nhớ lại đã, chuyện đã xảy ra quá lâu, có chút không nhớ rõ.

Râu cá trê nói xong liền trầm tư.

Qua một lúc lâu hắn mới ngẩng đầu lên nói:

- Đây là chuyện tốt của những tên tạp chủng Thiên Cốc làm ra.

- Thiên cốc?

Động tác của Đường Phong cứng đờ.

- Ngươi biết Thiên Cốc?

Râu cá trê cũng kinh ngạc hỏi.

- Biết rõ, trước đây có quen biết một tên tiểu hài tử của Thiên Cốc.

Đường Phong hồi tưởng lại lúc còn ở trong Vạn Ma Quật gặp được tên đồng tử, lập tức đem tình huống lúc đó nói qua một lần.

- Ân, người mà ngươi gặp đúng là người của Thiên Cốc. Thiên Cốc là một tông môn ẩn thế, nhân số không nhiều, theo ta được biết, người của họ không quá một trăm người. Nhưng điểm lợi hại nhất của tông môn này, người bình thường thì không biết, bởi vì bình thường họ không rời núi, càng không nhúng tay vào chuyện trên thế gian, chỉ khi có một ít chuyện đại sự họ mới xuất động. Tiểu hài tử mà ngươi gặp phải, hẳn Phúc đồng tử của Thiên Cốc.

- Có thể kinh động Phúc đồng tử của Thiên Cốc để đối phó ngươi, xem ra năng lực của tiểu tử ngươi không nhỏ a.

Râu cá trê có chút ngoài ý muốn nhìn qua Đường Phong, nhưng hắn cũng không truy hỏi đến tận cùng của chuyện này, dù sao hai người cũng ở trong Sơn Hà Đồ không ra được, dù biết cũng chẳng làm được gì.

- Nhưng nếu nói trở lại, đây là vận khí của ngươi, tuy Phúc đồng tử rất lợi hại, nhưng sẽ không giết người, nếu ngươi gặp phải những người khác, chỉ sợ đã mất mạng từ lâu rồi.

- Trong Thiên Cốc trừ Phúc đồng tử ra, còn có nhiều cao thủ lợi hại sao?

Đường Phong hỏi.

- Mỗi một người trong Thiên Cốc đều là cao thủ tuyệt đỉnh, nổi danh nhất trong đó là ba đồng tử Phúc Lộc Thọ, bởi vì do công pháp tu luyện, cho nên họ vĩnh viễn giữ nguyên bộ dáng của hài tử, nhưng ngàn vạn lần không nên xem thường thực lực của bọn họ, nếu không sẽ chết mà không biết vì sao mình chết. Trong đó Phúc đồng tử chủ tính toán, chuyện thế gian, không gì hắn tính không được. Nếu hắn nhìn sơ qua ngươi một cái, ngay cả tổ tông tám đời của ngươi cũng bị hắn đào ra.

Đường Phong nghe thấy liền xấu hổ, thủ đoạn của Phúc đồng tử hắn đã lĩnh giáo qua, biết rõ tiểu hài tử này có thể tính toán. Nếu không phải bởi vì mình đi qua con đường Luân Hồi, làm cản trở tính toán của hắn, chỉ sợ lai lịch của mình đã bị hắn bốc lộ ra.

- Thọ đồng tử tinh thông Sát Nhân Chi Đạo, trong Thiên Cốc, Thọ đồng tử là một sát thần, phàm là người bị hắn nhìn chằm chằm, bất kể thực lực ngươi mạnh đến đâu, cảnh giới cao bao nhiêu, không một ai toàn mạng, năm đó lão phu bị hắn bắt giữ. Khi đó lão phu là Linh giai thượng phẩm, nhưng trong tay Thọ đồng tử, không tiếp được ba chiêu đã bại, không có lực hoàn thủ, thậm chí Thọ đồng tử còn chưa dùng toàn lực. Lão phu hoài nghi nếu Thọ đồng tử xuất toàn lực, ngay cả một chiêu của hắn ta cũng tiếp không được.

Râu cá trê nhắc lại chuyện cũ mà thần sắc không xấu hổ chút nào, sắc mặt lại rất nghiêm túc.

Linh giai thượng phẩm, thực lực rất cường đại. Nhưng từ trong lời nói của hắn, nhưng khi nhắc tới Thọ đồng tử lại toát ra một cổ sợ hãi khó hiểu, xem ra Thọ đồng tử lúc đó đã lưu lại một bóng mờ không thể xóa nhòa trong lòng hắn.

- Cuối cùng là Lộc đồng tử, tinh thông kỳ môn độn giáp. Thủ đoạn của hắn rất ly kỳ, cũng rất quỷ dị, giết người vô hình vô ảnh, rất nhiều cao thủ trong tay của hắn, chết mà không biết vì sao lại chết. Tuy sức chiến đấu của người này kém hơn Thọ đồng tử, nhưng lại là người khó phòng bị nhất, luận mức độ nguy hiểm, người này là người nguy hiểm nhất trong ba đồng tử. Cho nên ta nói vận khí tiểu tử ngươi không tệ, nếu lúc đó không gặp phải Phúc đồng tử, mà là Thọ đồng tử hay Lộc đồng tử, dù là một người nào thì chỉ sợ hiện giờ ngươi không gặp được lão phu rồi.

- Không nghĩ tới ngươi lại biết rất nhiều a.

Đường Phong gặm khối xương cá cuối cùng, chế nhạo một tiếng.

- Hắc hắc, ngàn năm trước, đây là chuyện mà ai cũng biết.

Râu cá trê khẽ cười một tiếng.

- Nhưng trước khi ta gặp phải Phúc đồng tử, đã gặp qua một người, tên là Thiên Cơ Tử, hắn cũng nói mình là người Thiên Cốc.

- Thiên Cơ Lão Nhân?

Đột nhiên thần sắc râu cá trê dữ tợn.

- Ngươi đã gặp được lão thất phu này rồi sao?

- Ngươi có cừu oán với hắn?

Đường Phong nhìn thần sắc của hắn, cảm thấy có chút không ổn.

- Đâu chỉ có cừu oán, lão phu rơi xuống tình trạng như thế này, tất cả đều bái cái này lão thất phu ban tặng.

Râu cá trê vô cùng phẫn nộ.

- Nói nghe một chút.

Đường Phong rất cao hứng, hắn phát hiện tên râu cá trê này đã làm hắn phát hiện ra một chuyện thú vị. Tin đồn ngàn năm trước, quả thật có chút vị đạo.

- Điều này có quan hệ tới việc hình thành Sơn Hà Đồ.

Râu cá trê thở dài một tiếng.

- Thế giới trong Sơn Hà Đồ ngươi đã nhìn qua một lần, nhìn kỹ rồi chứ?

- Ân.

Đường Phong gật đầu.

- Đây vốn là một mảnh của thế giới bên ngoài, trong phương viên vài ngàn dặm ở đây có che giấu một linh mạch tốt nhất.

Linh mạch tốt nhất? Đường Phong ngạc nhiên, xác thực là bên ngoài có một linh mạch, nhưng chẳng qua chỉ là một đầu tử mạch mà thôi, linh thạch sản xuất ra chỉ là linh thạch cấp thấp và linh thạch trung phẩm mà thôi, bất luận nói thế nào cũng không có tí quan hệ gì tới hai chữ tốt nhất. Nhưng Đường Phong vẫn không hỏi, chỉ lẳng lặng lắng nghe.

- Không biết đám người Thiên Cốc kia phát bệnh thần kinh gì, vào một ngày lúc lão phu đi ra ngoài, bị Thọ đồng tử bắt giữ mang tới đây, khi đến nơi đây, ta nhìn thấy có rất nhiều cao thủ bị trói ở đây. Có những người lão phu nhận thức, có những người lão phu chưa từng gặp qua, nhưng tất cả đều không ngoại lệ đều là cao thủ ngoài Linh giai trung phẩm. Nhưng những người này đều là người xấu, lão phu không thể đánh đồng với họ được.

Đường Phong nghe một hồi liền cười trộm không thôi, người Thiên Cốc bắt râu cá trê, bởi vì hắn làm không ít chuyện xấu, nhưng thực lực của hắn lại quá cao, người bình thường không thể đối phó với hắn, cho nên mới xuất động đỉnh cấp cao thủ là Thọ đồng tử .

Nếu nói thiện hữu thiện báo ác hữu ác báo, tao ngộ của râu cá trê là minh chứng tốt nhất.

Nhưng khi nhìn nhận sự việc này, Thiên Cốc đã vì dân trừ hại, giữ gìn chính nghĩa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.