Yêu Anh Hết Thuốc Chữa

Chương 20




Nhạc Thiên Tuyết liền cũng là ha ha cười. Nói: "Hắn biết rõ ta trong tay ngươi. Hắn nhất định sẽ đến cứu ta đấy."

Tử Dạ ngược lại là nhẹ nhàng lắc đầu."Ngươi cũng là quá ngây thơ rồi. Ngươi cũng đã biết ta để lộ ra tin tức của Thời Ngọc. Ta biết rõ hắn cùng với Thời Ngọc nhất định là có ân oán. Bằng không thì những năm này cũng sẽ không một mực đi tìm nàng. Ta đoán rằng. Hắn nhất định là đi trước tìm Thời Ngọc rồi. Dù sao bỏ lỡ cơ hội lúc này đây.Lúc đó muốn tìm Thời Ngọc càng khó."

Nhạc Thiên Tuyết ngực rầu rĩ đấy. Tử Dạ lại là làm như vậy. Hiện tại nàng cũng là không có nắm chắc Chiến Liên Thành sẽ đến cứu mình.

Đến tột cùng là Thời Ngọc trọng yếu. Hay vẫn là nàngquan trọng đây.

Nhạc Thiên Tuyết lúc này sắc mặt cũng là thay đổi. Tử Dạ chính là càng thêm cao hứng. Dù sao hắn không thích Chiến Liên Thành. Nên Nhạc Thiên Tuyết đi theo mình dù không thích cũng không sao.

Đều muốn lại để cho Nhạc Thiên Tuyết không thích Chiến Liên Thành. Vậy hãy để cho nàng đối Chiến Liên Thành hết hy vọnglà được rồi.

Nghĩ như vậy. Tử Dạ cũng là cảm giác mình thật đúng là thông minh.

Bất quá chuyện xấu cũng ngay một khắc này.Taamsgoox trong phòng kia bị nhấc nên. Nhạc Thiên Tuyết không có phản ứng kịp. Hơn nữa cái kia cùng mình khoảng cách cũng là rất gần. Nàng cũng là có chút điểm kinh ngạc.

Tử Dạ đều muốn dùng dây cung tuyến đem Nhạc Thiên Tuyết lôi kéo trở về. Lại không nghĩ đến dây cung tuyến của hắn bị đứt.

Tử Dạ cũng là nổi giận. Rõ ràng còn có người dám ngăn cản hắn. Cái kia quả nhiên là không muốn sống nữa.

Bất quá khi đó bóng dáng hắc ám léo nên. Cũng là thuận đường đem Nhạc Thiên Tuyết ôm lại.

Nhạc Thiên Tuyết vốn vẫn là hơi sững sờ. Nhưng nhìn thấy mặt nạ bạc kia bỗng nhiên chính là hốc mắt phiếm hồng.

Hai tay của nàng tự động đặt nên cổ hắn. Cùng hắn tới gần. Lúc này mới cảm thấy an tâm.

Những ngày này nàng một mực đề phòng Tử Dạ. Thần kinh đều là kéo căng ra. Bây giờ nhìn thấy người này xuất hiện bất ngờ lại muốn dựa dẫm. Nàng làm sao sẽ không cảm động.

Hơn nữa. Nàng còn chưa bao giờ nghĩ tới. Chiến Liên Thành sẽ buông tha không đi tìm Thời Ngọc. Mà là đến cứu mình.

Chiến Liên Thành vỗ vỗ bờ vai của nàng.Giọng nói ấm áp: "Không có chuyện gì. Ta đã đến."

Nhạc Thiên Tuyết hít mũi một cái. Lúc này mới nói: "Ngươi cũng là lâu như vậy mới tới.Ta chờ rất lâu rồi."

Trông thấy hai người hiện tại nói chuyện yêu đương. Tử Dạ cũng nhanh là muốn điên rồi.

Hắn căm tức nhìn hai người. Lạnh lùng nói ra: "Là ngươi. Ngươi không phải người thọt à. Hôm nay liền dám đi tới chỗ của ta cướp người."

Chiến Liên Thành cũng là lạnh giọng nói: "Đây là người của ta. Ngươi cũng đừng nhận vơ."

Tử Dạ chỉ vào Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "Tiểu mỹ nhân.Ngươi cũngđừng cho là như vậy. . Ta hai ngày này đối với ngươi thật tốt. Ngươi cũng là đã nhìn thấy."

Thế nhưng Nhạc Thiên Tuyết vốn liền đối với Tử Dạ ấn tượng không được tốt mấy. Đó chính là không có do dự gật đầu.

Tử Dạ cơ hồ là tức điên rồi. Hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ bị khinh thương như vậy.

Hắn cũng là vội muốn chết."Chút gì đó đâu có là gì. Ta mà là ngươi..." Bất quá hắn chính là lập tức dừng lại. Không có nói thêm gì nữa. Hắn hay vẫn là tức giận. Trừng mắt Nhạc Thiên Tuyết vài lần. Cuối cùng tựa hồ là không có biện pháp. Đây mới là ngược lại trừng mắt Chiến Liên Thành."Người thọt. Ngươi hôm nay đều muốn từ chỗ ta cướp người.Trước tiên phải qua được ta đã." Chiến Liên Thành đem Nhạc Thiên Tuyết kéo về phía sau một chút. Miễn làm cho nàng bị thương. Nhạc Thiên Tuyết cầm lấy cống tay áo của Chiến Liên Thành. Mặt mũi tràn đầy lo lắng. Bởi vì Tử Dạ thực lực không thể khinh thường. Nếu xung đột mãnh liệt. Cái kia có thể là lưỡng bại câu thương. Chiến Liên Thành nếunhư bị thương nữa. Nàng thà không nguyện ý rời đi để cho hắn không bị thương. Nàng Linh quang lóe lên. Lập tức nói ra: "Các ngươi động thủ. Sẽ làm thương tổn đến Trí đại sư. Tử Dạ. Ngươi hãy để cho chúng ta đi coi như xong đi." Tử Dạ ánh mắt lóe lên. Có chút do dự. Cái kia tựa hồ là có chút phải đáp ứng.

Bất quá hắn sau đó liền hừ nở nụ cười một tiếng. Nói: "Ngươi thật sự là trêu chọc ta àm. Cho các ngươi đi.nếu cái này bị truyền ra bên ngoài thì ta còn mặt mũi gì nữa."

Tử Dạ đương nhiên là sẽ không đáp ứng. Chiến Liên Thành cũng là quá rõ tính của hắn. Chính là nói: "Đánh thì đánh đi. Miễn cho chậm trễ thời gian."

Tử Dạ trên mặt khinh thường. Cái kia quả thật là thoáng cái tiện tay chỉ nhảy lên. Dây cung tuyến rất nhỏ đã biến hóa. Cái kia đã là đều muốn hướng đến cổ Chiến Liên Thành đánh tới.

Cái này dây cung tuyến bị nội lực Tử Dạ khống chế. Thuận buồm xuôi gió.

Nhạc Thiên Tuyết thấy Chiến Liên Thành cũng là rất nhanh đỡ lại. Cái kia lại là phát ra thanh âm âm vang.

Hai người nội lực đều là lực lượng ngang nhau. Chiến Liên Thành kiếm pháp lăng lệ ác liệt. Cùng Tử Dạ điều khiển dây cung tuyến cũng là đánh nhau khó mà hoà giải được.

Nhạc Thiên Tuyết khẩn trương nhìn xem. CHỗ này thật sự là hai đại cao thủ đang so chiêu. Nàng cơ hồ là không có thể thấy rõ chiêu thức. Hơn nữa dây cung tuyến của Tử Dạ còn thỉnh thoảng bắn đi phương khác. Mảnh gỗ vụn bay tứ tung.

Nhạc Thiên Tuyết mãnh liệt chính là kinh sợ kêu một tiếng. Bụm lấy mặt của mình.

Hai người đồng thời ngừng tay lại. Không chỉ có là Chiến Liên Thành. Tử dạ cũng là bay vọt đến chỗ Nhạc Thiên Tuyết.

"Chuyện gì xảy ra."

"Tiểu mỹ nhân. mặt Ngươi làm sao vậy."

Hai người đồng thời hỏi. Cái kia đều là rất khẩn trương.

Nhạc Thiên Tuyết tay bị Chiến Liên Thành lại. Trông thấy Nhạc Thiên Tuyết trên má có một vết thương nho nhỏ. May mắn không lớn. Hơn nữa cũng không có rướm máu. Chẳng qua là có chút vết đỏ mà thôi.

Đây là bị mảnh gỗ vụn làm bị thương rồi. Tử Dạ nhíu mày."Cái này lại là làm bị thương rồi. Có thể hay không lưu lại sẹo a. Đều là ta không tốt rồi."

Bởi vì dùng dây cung tuyến mới đưa mảnh gỗ bay lạc đi như vậy. Tử Dạ hiện nay cũng không có tâm tư cùng Chiến Liên Thành đánh nhau nữa. Trong lòng cũng là có chút điểm khổ sở.

Nhạc Thiên Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu."Ta không có chuyện gì. Các ngươi cũng không nên đánh nhau nữa. Đợi lát lại làm Trí đại sư bị thương. Vì cái gì lời nói của ta các ngươi đều không nghe. Tử Dạ. Trí đại sư không phải sư phụ của ngươi à. Ngươi không thể ngẫm lại tình huống hiện tại à."

Tử Dạ á khẩu không trả lời được. Vừa nói như vậy. Chính mình lại vô hình nháo thành như vậy.

Hắn trừng mắt với Chiến Liên Thành. Trong lòng vẫn là không phục. Đều muốn cùng Chiến Liên Thành phân cao thấp.

Hơn nữa. Hắn cũng là không thể lại để cho Chiến Liên Thành mang đi Nhạc Thiên Tuyết nữa.

"Khục khục... Thiên Tuyết nha đầu kia nói đúng. Tử Dạ. Ngươi làm việc đều làm việc theo ý thích của mình. Sẽ không quản sống chết của người khác. Lúc này đây cũng bất kể sinh tử của ta rồi." Người nói chuyện. Chính là trí đại sư.

Hai người đánh cho dữ như vậy. Thuyền này cũng sắp chia năm sẻ bẩy rồi. Đến lúc đó ông làm sao thì cũng không có gì lạ.

Tử Dạ vội vàng chính là chạy tới. Nói ra: "Sư phụ. Nhưng hắn lại muốn mang tiểu mĩ nhân của ta đi."

Chiến Liên Thành lúc này có chút tức giận. Cái gì là tiểu mỹ nhân của hắn. Thật sự là nói linh tinh không tưởng nổi.

Trí đại sư cũng tại bên tai Tử dạ nhẹ nhàng nói vài câu. Tử Dạ nhìn qua tới. Trừng mắt với Chiến Liên Thành ánh mắt đã là không cam lòng. Lại là tức giận.

Như vậy qua một lát. Tử Dạ mới lạnh lùng nói ra: "Các ngươi đi thì đi đi. Hừ. Chiến Liên Thành. Ngươi về sau nếu là dám đối với tiểu mỹ nhân của ta không tốt. Ta cũng là sẽ đem nàng đoạt lại. Ngươi nhưng lại nhớ kỹ. Còn có. Ta còn sẽ giết ngươi."

Chiến Liên Thành cảm thấy hắn nói lời này cũng là là lạ đấy. Giống như lời nói của Nhạc Phụ.

Trí đại sư vội vàng liền phất phất tay."Đi mau đi mau. Đừng ở lại chỗ này nữa. Đợi lát nữa hắn lại sẽ đổi ý rồi. Nha đầu. Chờ ta tốt rồi nhất định trở về tìm ngươi."

Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Cũng là nhìn Trí đại sư cảm kích cười cười.

Hiện nay Trí đại sư ngoại trừ nội lực tiêu hao ra. Mặt khác ngược lại là không có cái gì không ổn. Cái kia miệng vết thương cũng sẽ rất nhanh khỏi hẳn. Nàng cũng là không cần quá lo lắng nữa.

Nàng liền cầm lấy tay Chiến Liên Thành rời khỏi gian phòng. Trước khi rời đi. Nàng còn giống như nghe thấy Tử Dạ bất mãn òm ọp lấy: "Sư phụ. Ta không phục. Ta lo lắng... Nàng nếu như bị người ta lừa thì làm sao bây giờ..."

Lời này cũng là có chút điểm kỳ quái. Nhạc Thiên Tuyết cũng là không có suy nghĩ nhiều. Đã là đã đi ra.

Thuyền hoa bởi vì tổn thương có chút nghiêm trọng. Đã là cập bờ.

Chiến Liên Thành cùng nàng lên bờ. Nơi này là một bến tàu vắng vể. Chiến Liên Thành nói: "Chung quanh đây có một cái thị trấn nhỏ. Chúng ta đêm nay nhưng đi đến đó đi. Sau đó mới trở về Kinh Thành. Cũng mất khoảng ba ngày đấy."

Nhạc Thiên Tuyết nói: "Ừ. Đúng rồi. Vân ca có không có gặp chuyện không may chứ."

Chiến Liên Thành nói; "Không có chuyện gì. Nàng tiểu nha đầu kia. Bị người ta lợi dụng rồi cũng không biết nói. Còn trở về tìm ta khóc."

Hai người đi tới. Đường đi đến thị trấn nhỏ cũng có chút xa xôi. Hơn nữa cũng chỉ là đường nhỏ.

Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ một chút. Nói: "Nàng tâm tư vẫn có chút đơn thuần. Bất quá cũng là bởi vì Thời Ngọc trong lòng của nàng thật sự là quá mức tốt đẹp thôi. Nàng chẳng qua là tin tưởng Thời Ngọc."

Chiến Liên Thành than nhẹ một tiếng."Ngay cả ta người ca ca này cũng không tin. Tin tưởng một người như Thời Ngọc. Ta nhất định phải đem nàng đưa trở về."

Nhạc Thiên Tuyết bỗng nhiên liền chua chát nói ra: "Ta nghe Tử Dạ nói. Hắn cho ngươi biết tin tức của Thời Ngọc. Ngươi làm sao lại không đi đuổi theo Thời Ngọc rồi."

Trùng hợp nàng cũng là không chứng kiến dưới chân có Tảng Đá. Lảo đảo thoáng một phát. Chiến Liên Thành vội vàng liền giữ lại nàng. Miễn cho nàng ngã sấp xuống rồi.

Hắn giọng điệu cũng là có chút điểm ngưng trọng."Làm sao lại không hảo hảo nhìn đường. Còn ghen nữa."

Nhạc Thiên Tuyết có chút thẹn thùng. Đều muốn hất tay của hắn ra. Bất quá cũng là bị hắn cầm chắc lại.

"Bắt được cũng đừng có thả. Tránh khỏi ta vẫn luôn lo lắng người khác đem ngươi thay đổi." Chiến Liên Thành trầm giọng nói."Thời Ngọc. Ta đã phái hạo Nguyệt dẫn người đuổi theo. Có thể hay không đuổi theo. Ta cũng không quan tâm lắm. Bất quá ta biết ngay. Nếu là ta không tự mình đến cứu ngươi. Vậy không ai địch nổi Tử Dạ. Ngươi cũng là không thể quay về. Hẳn là nói như vậy. Mỗi một lần ngươi đi xa. Ta đều muốn đích thân đi đón ngươi trở về."

Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy lòng bàn tay của hắn ấm áp nhiều. Liền cười cười.

Nàng cũng là không buông tay nữa. Chính là cầm lấy tay Chiến Liên Thành cùng đi.

Hai người đi một đoạn đường. Chiến Liên Thành bỗng nhiên liền nghĩ tới một chuyện.

Hắn nói: "Không bằng chúng ta liền thuận đường đi Dược Vương Cốc."

Nhạc Thiên Tuyết mặt lộ vẻ vui mừng."Thật sự."

Nàng cũng là rất muốn lại đi Dược Vương Cốc một chuyến. Đó cũng là có thể đi hái nhiều dược liệu. Toàn bộ Dược Vương Cốc đều gần đây. Nếu là đi. Nàng thế nhưng đỡ mất đi không ít tiền. Còn có thể hái được nhiều dược liệu quý mà bên ngoài không có.

"Ừ. Trước đó lần thứ nhất đả thương Nguyên Thiên Tứ. Ta cũng là đều muốn nói lời xin lỗi." Chiến Liên Thành nói."Dù sao đó cũng là bạn của nàng. Việc đấy không lo lắng cũng không được."

Nhạc Thiên Tuyết cười cười. Nói: "Thiên Tứ hào phóng như vậy. Ngươi ba quỳ chín khấu là được rồi. Tốt rồi. Nhanh lên đi nhanh lên đi."

Chiến Liên Thành khóe miệng là kéo ra. Hắn thân phận gì. Lại để cho hắn ba quỳ chín khấu.

Hắn sắc mặt lạnh lùng. Bất quá mặt bị che khuất. Nhạc Thiên Tuyết cũng là nhìn không thấy.

Bất quá trông thấy Nhạc Thiên Tuyết dáng tươi cười. Hắn chính là cảm thấy. Trước đó lần thứ nhất đích thật là mình làm được hơi quá đáng.

Hiện tại nàng cùng mình tại cùng một nơi. Nguyên Thiên Tứ tất nhiên là sẽ mất hứng đấy. Như thế. Cần gì phải đem nàng đặt vào thế khó xử đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.