[Đoản Văn] Yêu Anh Đến Chết

Chương 2




Nếu biết chuyện em trai xem cô như mấy bà cô gần 30 tuổi hẳn là chẳng vui vẻ gì, buổi chiều cô luyện lên cấp 20, bổ sung trang bị đầy đủ, buổi tối Tiểu Cầm và Đại Dũng vào game cô liền thêm vào danh sách bạn tốt, hiện tại thật nhàn rỗi, cô điều khiển nhân vật chạy đi giải quyết nhiệm vụ môn phái. Sau khi vào game Đại Dũng cho cô 20 vàng, cộng thêm mấy nhiệm vụ trước đó trong tay cô đã có hơn 30 vàng, cố gắng chút nữa sẽ mua được kỵ dành cho level 40.

Âm nhạc mang đầy không khí tao nhã cổ xưa vang lên, cô chỉ biết đó là thông báo có ai trong danh sách bạn bè vào game, ngoại trừ hai người kia thì còn ai khác ngoài Mặc Tả Lưu Niên? Cho nên vui vẻ nhắn qua: “Sư phụ, buổi tối mát mẻ *biểu tình hoan nghênh*”

Mặc Vân vừa mở ra xem tin nhắn, ngoài cô ra còn có tin nhắn của Ưng Chi Cao Tường: “Mặc Tiểu Trư, đêm nay tiếp tục kéo đồ đệ đi, tụi này đi Sát Tinh.”

Hắn rep lại cho đồ đệ một cái icon cười lấp lánh sau đó mới rep cho Ưng Chi Cao Tường: “Đi thì đi đi, chúc mấy người đi mà không nhặt được cái bọc nào *icon hình sự*”, nguyền rủa như vậy cũng tương đương với loại mua mì ăn liền mà không có gói bột nêm vậy, vả đánh chết boss xong mà không có bọc thì dễ phát điên lắm.

Mặc kệ Ưng Chi Cao Tường gửi qua cái icon khinh bỉ cùng phẫn nộ, hắn mời Nhị Nam vào đội.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *mỉm cười* *mỉm cười*

【Tổ đội】【Nhị Nam】: *đỏ mặt*

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *cười to* *cười to*

【Tổ đội】【Nhị Nam】: *đỏ mặt* *đỏ mặt*

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *đỏ mặt* *đỏ mặt* *đỏ mặt*

Một loạt icon đỏ mặt xuất hiện, Nam Nam cảm thấy rét lạnh, vì thế nhanh chóng đánh chữ:

【Tổ đội】【Nhị Nam】: sư phụ, vừa lên cấp 20 nè O(∩_∩)O

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *bật ngón tay cái* tốt lắm, đêm nay mang đệ đi Ma Nhai Động thăng cấp. Cứ đứng đó sư phụ đến Nga Mi kéo đệ.

Ra Nhạn Nam đến Ma Nhai Động chính là thánh địa dành cho acc nhỏ luyện cấp, rất nhiều người kéo đệ tử đến nơi này, lại có rất nhiều người thích PK với acc lớn đang kéo cấp, bởi vậy nhiều lúc bắt gặp vài cây đao đẫm máu trên đầu người chơi là chuyện bình thường.

Lại chỗ NPC lĩnh song nhân đôi kinh nghiệm, Mặc Tả Lưu Niên mới kéo Nhị Nam đến Ma Nhai Động, gom một đám quái lại rồi đứng một chỗ solo. Kỳ thật hắn chỉ đứng một chỗ để cho con pet tự xử, con pet của hắn đang dùng chính là Thỏ Ngọc biến dị, tính cách khôn khéo, tư chất hoàn mỹ, sở hữu một trong những kỹ năng cao cấp là Gầm Thét, Cao Phản Kích và Cao Phản Chấn lần lượt xuất ra, ngoài ra còn có một kỹ năng tự pet tự lĩnh ngộ được tổng cộng là 7 kĩ năng, ngộ tính cấp 10, một con pet train hoàn mỹ (Zet: mấy dòng miêu tả vừa rồi là mức cao nhất để người chơi nào cũng mún pet của mình đạt đến như tc hoàn mỹ, 7 skill, ép Cao-Skill, nt 10).

Kinh nghiệm tăng nhanh, quái cũng ngày càng ít, bởi vì dùng con pet này nên tốc độ quá nhanh, còn nhanh hơn tốc độ quái mới sinh ra, vì thế em trai mới có thời gian rãnh rỗi để nói chuyện với cô:

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: thiệt là, quái ít quá.

Nam Nam thấy hắn nói xong liền im lặng, Mặc Tiểu Trư quả nhiên không nhớ chỗ nào thích hợp để train nhẩt, cô đành phải lấy danh nghĩa Tiểu Cầm ra nói cho hắn biết:

【Tổ đội】【Nhị Nam】: chị nghe Tiểu Yêu nói bãi cỏ ở Ma Nhai Động chính là chỗ thích hợp để train cấp.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: bãi cỏ? Ma Nhai Động còn có bãi cỏ, nơi nơi đều là một mảnh đỏ rực mà?

OTL…

Nam Nam hoàn toàn muốn quỳ lạy hắn, đã 89 cấp rồi ngay cả kiến thức thường thức cũng không biết, đáng thương quá.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: mở bản đồ lên.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: đã thấy. Hôm nay mới biết *cười to*

Cảm giác được người ta kéo cấp thật là thích, vèo một cái đã lên cấp 25. Dù sao mới quen có hai ngày, giả vờ ngây thơ quá cũng khiến người ta có cảm giác chán ghét, Lí Nam Nam im lặng nhìn màn hình.

Không biết vì duyên cớ gì, nhóm acc lớn đều có hoạt động, chỉ có vài người mang acc nhỏ lên đây cho nên toàn bộ bãi train này hai người họ là bá chủ. Đột nhiên nảy ra cảm giác có lỗi, Nam Nam quyết định nói ra.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: ngại quá, bởi vì chị mà em không tham gia hoạt động cùng bọn họ.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: không sau đâu, sư phụ xoát phó bản phát ngấy rồi.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: em thật tốt *hoa tươi* *mắt lấp lánh*

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *đắc ý*

【Tổ đội】【Nhị Nam】: ban ngày em đi học?

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: ừ… học nhiều lắm.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: ồ vậy à, cố lên nhe, học mới là quan trọng ^_^

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: ừ, ha ha.

Mỗi lần có ai hỏi hắn học trường nào hay là động viên hắn cố gắng học tập thì trong lòng có chút khổ sở, dùng một câu trả lời lặp đi lặp lại, hắn sợ khi ai đó biết thì sẽ khinh thường hắn cho nên không bao giờ nói ra sự thật. Nói gì thì nói, Internet giả giả thật thật mấy ai chứng thực được.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: sao em không cưới vợ đi, ý chị là trong game này nè.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: chưa gặp người thích hợp, đệ ngoan như vậy chịu làm vợ sư phụ không?

Phụt… Nam Nam muốn ném bàn phím, đùa giỡn hắn lại bị hắn đùa giỡn lại, dám trêu chị của ngươi, hừ, nhỏ mà lối!

【Tổ đội】【Nhị Nam】: *icon xác ướp* nhưng chị lớn hơn em đó.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: chẳng quan tâm, chỉ là trò chơi mà thôi.

Nếu nói như vậy, cũng đừng trách quái tỷ tỷ đây không khách khí, bất quá chưa chờ cô đánh chữ, bên kia còn nói câu:

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: người đẹp, em mặc bộ Noel này trông rất gợi cảm.

Thằng ranh con lá gan càng lúc càng lớn.

【Tổ đội】【Nhị Nam】: em trai xinh đẹp… *chảy nước miếng* *trái tim bay phấp phới*, nghe nói bộ dáng của em cũng đáng yêu lắm, lại đây cho chị ôm một cái.

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *xác ướp*

【Tổ đội】【Nhị Nam】: em trai dễ thương làm sao vậy? Ngượng hã, muốn chị làm vợ em cũng được thôi, bất quá mỗi ngày phải kêu “chị” mới chịu à, nếu không chị sẽ chẳng cho em kẹo mút đâu! *icon ma cà rồng*

Lí Nam Nam đắc ý gõ chữ, đùa giỡn bà chị đây, em còn non lắm em ơi!

Mặc Vân nhìn màn hình có chút sững sờ, dẫn người thăng cấp kỳ thật thật rất nhàm chán, hắn đành nói chuyện phiếm cùng đồ đệ, nhất thời cao hứng nên đùa chút, nào ngờ những chữ Nam Nam đánh ra khiến hắn hết hồn. Người đồ đệ vốn nhu thuận nói ra một đống lời quỷ dị, hắn chỉ biết câm lặng, cảm giác có điểm kỳ lạ, nhưng cũng không chán ghét, thậm chí còn có chút kích thích. Bất quá, hắn vẫn hỏi lại:

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: người đẹp có thực là bà cô đã ba mươi tuổi?

Phụt. . . . . .

Đêm nay Nam Nam trải qua hai lần muốn ném văng bàn phím, hơn nữa lúc này đây cô đang ở đắc ý uống nước, may mắn bảo tồn một tia lý trí không có phun nước đầy màn hình, mà là quay qua một sinh vật khác trong phòng ngủ mà phun lên (Mỗ tác giả: về sau chúng ta kêu nàng là sinh vật 1).

“Lí Nam Nam, cậu bắt đầu lên cơn rồi hã!”

Sinh vật đó gầm lên một câu như thế, Tiểu Cầm đang ở trên giường đọc sách, một sinh vật khác thì đang khởi nghĩa vũ trang (Mỗ tác giả: đây là sinh vật 2), chuẩn bị đi qua công kích, rõ ràng là không muốn bỏ qua!

Sau khi trải qua một trận bạo lực, Nam Nam bò lại chỗ máy vi tính thì thấy:

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: ????

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: đâu rồi?

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: chuyện lúc nãy, xin lỗi nhé, không phải cố ý đâu *icon thành thật có lỗi*

Hóa ra thấy cô nửa ngày chẳng rep lại mới nhớ tới con gái hay để ý mấy vấn đề như tuổi tác, sợ làm tổn thương cô rồi, nhưng cô cùng Tiểu Yêu học chung không phải gần ba mươi tuổi thì là gì, lúc Tiểu Yêu nói ra mấy lời đó thực thản nhiên mà, con gái mà, thật sự là kỳ quái!

Rốt cục cô có phản ứng:

【Tổ đội】【Nhị Nam】: hã, ai nói chị ba mươi tuổi! *phẫn nộ* em mới hơn ba mươi tuổi, cả nhà em mới hơn ba mươi tuổi!

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: ủa… mẹ sư phụ mà nhìn thấy mấy lời này hẳn là rất vui vẻ.

Nam Nam bình ổn cảm xúc, sao để lòi tật xấu ra rồi? Rốt cuộc ai nói cô gần 30 tuổi? Trời ơi, nếu hắn biết vậy thì lúc trước cô giả vờ đáng yêu… Một người trưởng thành lại bày ra bộ dáng đáng yêu… Ngẫm lại thực lạnh. Vừa rồi còn mắng hắn rất thô tục, có thể bị em ấy ghét rồi? Công sức giả vờ tan thành mây khói hết sao /(ㄒoㄒ)/. . . . . .

【Tổ đội】【Nhị Nam】: *đổ mồ hôi* ngượng quá, ý chị không phải vậy… mà là chị đâu có già đến vậy!

【Tổ đội】【Mặc Tả Lưu Niên】: *kinh ngạc* đệ đã nói học chung với Tiểu Yêu mà? Nàng ta cùng Cao Tường ca không phải gần ba mươi tuổi sao?

Thì ra là thế.

Lí Nam Nam đã biết vấn đề ở chỗ nào, nghẹn họng gọi: “Tiểu Cầm…”

Tiểu Cầm đang tám nhãm trong phụ bản, không nghe thấy cô gọi, vì thế —

“Tiểu Cầm!!!! Tớ hận cậu!!!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.