Ỷ Sủng Mà Cưới

Chương 44




- Ta không nhìn lầm chứ?

- Đàn Yêu thú của Triệu Phong, trong đợt công kích đầu tiên, không ngờ lại đánh bại đàn Yêu thú của Trương Ích Tông Sư.

- Làm sao có thể? Bản lĩnh khống thú của Triệu Phong, thật sự mạnh như vậy sao?

Đoàn đội do ba vị hoàng tử liên hợp, dùng linh thức quan sát tình huống giao chiến tại Thiên Cơ thành phía Tây, thanh âm khiếp sợ không ngừng vang lên.

- Điều này là không có khả năng a.

Ngũ hoàng tử phóng ra linh thức, kiểm tra tình huống, nhưng lại không thể tin được cảnh tượng mà mình vừa trông thấy.

Sắc mặt của Nhị hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử cũng có chút nặng nề, hơi hối hận vì lúc đầu không chủ động mời chào Cửu hoàng tử.

Nếu vậy thì bây giờ có lẽ đã chiếm được Thiên Cơ thành của Bát hoàng tử rồi.

Ngoại trừ ba vị hoàng tử ra.

Những cường giả trong Thiên Cơ thành cũng đang quan sát tình huống bên phía Thất hoàng tử.

- Quả nhiên là thế.

Bát hoàng tử nở nụ cười bất đắc dĩ, biểu hiện của Triệu Phong, lại lần nữa khiến cho người khác phải khiếp sợ.

- Không có khả năng…

Sắc mặt Cơ Bạch lập tức tái nhợt.

Hắn bị Triệu Phong ép phải dùng trận pháp trở về, vốn dĩ bản thân hắn là Tuần Thú Sư, sức chiến đấu rất kém, một khi bị tiếp cận thì hoàn toàn không hề có lực hoàn thủ.

Nhưng không ngờ Triệu Phong tại phương diện thuần thú và khống thú, còn vượt xa hắn.

Trong Thiên Cơ thành phía Tây, Thất hoàng tử và đám thành viên khác, cũng đều sững sờ, nhưng không hề lên tiếng.

Thần sắc mọi người đều trở nên nghiêm túc, cẩn thận quan sát chiến trường.

Lúc này, Tuần Thú Tông Sư Trương Ích cũng đã tỉnh táo lại.

- Tiểu tử này có vấn đề.

Trương Ích đã phát hiện ra vấn đề.

Từ khi bắt đầu chiến đấu, Triệu Phong vẫn đứng yên tại chỗ, ngay cả nói chuyện cũng không có, có lẽ đang thi triển bí pháp nào đó để điều kiện hai đầu Chấn Thiên Kim Viên này.

Bởi vậy cho nên hành vi và động tác của hai đầu Yêu thú này mới khác thường như vậy, thậm chí tập tính cũng có phần tương tự như nhân loại.

- Hừ, ta không tin ngươi có thể điều khiển Yêu thú đến mức tinh tế như vậy.

Trương Ích hừ lạnh một tiếng.

Bí thuật này, hắn cũng đã nghe nói qua, nhưng chỉ thích hợp dưới tình huống điều khiển Yêu thú số lượng ít mà thôi.

Trương Ích mở hai tay ra, đem toàn bộ tâm thần khuếch tán ra khắp chiến trường.

- Đội một, đội hai, từ hai bên đánh bọc Chấn Thiên Kim Viên, đội tám, đội chín tạo thành trận hình phòng ngự, chuẩn bị ngăn cản Hắc Văn Độc Hạt và Phong Lang trùng kích.

Tuần Thú Tông Sư chuyên nghiệp, đều tiến hành phân đội và điều khiển Yêu thú cùng loại, như vậy rất dễ khống chế.

Triệu Phong mỉm cười, giống như đang đánh cờ, lập tức có biện pháp ứng phó.

Một bộ phận Phong Lang thì trực tiếp ngăn cản Yêu thú trợ giúp Sơn Khâu Cự Nhân.

Đồng thời, Hắc Văn Độc Hạt thì dũng mãnh lao tới chỗ tường thành, cùng chém giết với Yêu thú của Trương Ích.

- Phản ứng thật nhanh.

Trên trán Trương Ích đã ứa ra mồ hôi lạnh.

Hắn vưa chỉ huy Yêu thú thì Triệu Phong đã làm ra kế sách ứng phó với Yêu thú của hắn.

Sau lưng Triệu Phong, đám người Cửu hoàng tử đang theo dõi trận chiến, cũng nở nụ cười vui vẻ.

- Bản lĩnh của Triệu Phong còn lợi hại hơn cả Trương Ích.

Thạch Vũ Lôi biết rõ, danh vọng Tuần Thú Tông Sư Trương Ích tại Đại Càn Vương triều.

Hắn vốn cho rằng, Triệu Phong có thể quyết đấu ngang tài ngang sức với Trương Ích cũng đã rất giỏi rồi.

- Tại sao Triệu Phong không đem toàn bộ Yêu thú thả ra?

Trên mặt Tô Thanh Linh lộ vẻ nghi hoặc.

Số lượng đàn Yêu thú trong tay Triệu Phong nhiều như thế nào, bọn hắn là người biết rõ nhất.

Thậm chí cho dù không cần khống chế, chỉ dựa vào số lượng, cũng đủ đánh lui đám Yêu thú của Thất hoàng tử đang phòng thủ trước cửa thành rồi.

- Có thể là giữ lại thực lực, vào thời khắc mấu chốt, sẽ phát huy hiệu quả tập kích bất ngờ.

Ưng lão suy nghĩ một lát, liền nói ra lời giải thích của mình.

Mặc dù tại phương diện Yêu thú, bọn hắn chiếm ưu thế nhất định.

Thế nhưng sức chiến đấu của thành viên giữa hai bên, lại chênh lệch quá lớn, chỉ có thể thông qua Yêu thú để bù đắp.

Cho nên, nếu như Triệu Phong dùng Yêu thú hiện có trên chiến trường đánh bại Trương Ích, như vậy thì những Yêu thú còn lại, có thể trở thành chiến lực để đối phó với thành viên của Thất hoàng tử.

Nghe xong lời phân tích của Ưng lão, mọi người đều gật đầu đồng ý.

Chiến lực của đội ngũ của Thất hoàng tử, quả thật không thể xem nhẹ, trong đó phải chú ý nhất là hai đại cường giả Kiếm Đạo của Thiên Kiếm Các và một vị Thánh Chủ Hồn đạo.

Ngoài ra, thành viên trong đội ngũ của Thất hoàng tử, còn có tuyệt thế thiên tài của Khương gia là Khương Hào, mà những chiến lực Chuẩn Thánh Chủ còn lại, cũng là cường giả nổi danh đã lâu trên Đại lục.

Nhưng tất cả mọi người đều không biết rằng, Triệu Phong bây giờ đang đùa giỡn rất vui vẻ.

Hắn lần đầu tiên phát hiện, bản thân ở phía sau màn khống chế toàn bộ chiến trường, cảm giác rất không tệ.

Hơn nữa, loại phương thức khống chế Yêu thú như vậy, quả thật rất có lợi cho việc tu luyện Vạn Niệm Thần Quyết.

Trên chiến trường hiện nay, số lượng Yêu thú mà Triệu Phong khống chế, cũng có hơn 500 đầu.

Còn Yêu thú bên phía Trương Ích thì có đến 700 đầu, thế nhưng Triệu Phong vẫn chiếm ưu thế vượt trội.

- Đáng giận, chuyện gì thế này? Yêu thú của Triệu Phong, lần nào cũng đều nhằm vào nơi yếu nhược nhất trong đội hình mà ta bày bố.

Trương Ích bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, năng lực phản ứng của đàn Yêu thú do Triệu Phong điều khiển, thật sự quá nhanh.

Hiện nay hắn đã lâm vào cục diện bị động, chỉ có thể không ngừng ứng phó, phòng bị đàn Yêu thú của Triệu Phong.

Triệu Phong vung tay trái lên, 50 đầu Dạ Lang lập tức xuất hiện.

Đồng thời, Triệu Phong lại phân hóa ra 50 đạo ý niệm, dung nhập vào trong cơ thể bọn chúng.

Sau đó, 50 đầu Dạ Lang cũng bắt đầu gia nhập chiến trường.

Năng lực khống chế Yêu thú của Triệu Phong và Trương Ích, hoàn toàn khác nhau về bản chất.

Trương Ích là chỉ huy và khống chế Yêu thú, còn Triệu Phong thì tự mình gia nhập chiến trường, trong mỗi một đầu Yêu thú, đều có ý thức của hắn, cứ như là phân thân của Triệu Phong vậy.

- Cái gì? Còn có Yêu thú khác?

Trương Ích lập tức giật mình, chỉ huy trận hình Yêu thú co cụm lại, toàn lực phòng thủ.

Sau lưng Trương Ích, trong tòa kiến trúc kim loại trong thành.

- Ta đã nói rồi, tên Triệu Phong này tuyệt đối không đơn giản.

Khương Hào cuối cùng đã có thể ưỡn ngực lên tiếng.

Lúc trước, hắn đã nhắc nhở một lần.

Đáng tiếc là Tuần Thú Tông Sư Trương Ích lại hoàn toàn không để Triệu Phong vào mắt, cho nên bây giờ mới chật vật như thế.

- Có cần đến Linh Sủng Viên đổi lấy một ít Yêu thú cường đại hay không?

Hai đầu lông mày của Thất hoàng tử nhíu lại, có chút bối rối.

Hắn cũng có thể nhìn ra, bản lĩnh khống chế Yêu thú chiến đấu của Triệu Phong lợi hại đến mức nào.

- Thất điện hạ, không cần đầu, có cho Trương Ích nhiều Yêu thú hơn cũng vô dụng, chiến đấu giữa các đàn Yêu thú, mấu chốt là ở người khống chế chỉ huy, trừ phi đổi lấy vài đầu Yêu thú cấp Thánh Chủ, bằng không, Trương Ích tuyệt đối không thể là đối thủ của Triệu Phong.

Nho sinh ngọc diện lên tiếng, hai mắt lấp lánh tinh quang, cẩn thận cảm nhận tình hình chiến đấu bên ngoài tường thành.

Từ những chi tiết mà hắn quan sát được trên chiến trường, có thể thấy bản lĩnh khống thú của Trương Ích hoàn toàn kém xa Triệu Phong.

Có cho Trương Ích nhiều Yêu thú hơn, nhưng nếu đối phương khống chế không tốt, thì cũng chỉ có thể làm rối loạn trận cước.

- Vậy phải làm thế nào?

Thất hoàng tử vội vàng hỏi thăm.

- Cần gì phải lằng nhằng như vậy, Yêu thú của chúng ta tổn thất nhiều như vậy, còn không bằng trực tiếp xuất chiến.

Nho sinh ngọc diện thầm nghĩ sách lược, cuối cùng nói ra quyết định.

Ngay lập tức, hai đại cường giả Kiếm Đạo của Thiên Kiếm Các đều mở mắt, ý chí Kiếm Đạo vô hình, khiến cho đám người ở đây đều kinh hãi một phen.

- Cũng được, trong đoàn đội ngay cả Thánh Chủ cũng không có mà cũng dám tới phạm chúng ta.

Một nam tử cao gầy, trực tiếp đứng lên, khí tức âm u vô hình, khiến cho những người đứng gần hắn, đều cảm thấy linh hồn run rẩy.

Trong đoàn đội của Thất hoàng tử, ngoại trừ hai gã Chuẩn Thánh Chủ là Trương Ích và nho sinh ngọc diện ra, còn có hai vị Thánh Chủ, ba vị Chuẩn Thánh Chủ.

Cửu hoàng tử có năng lực gì có thể chống lại bọn họ?

- Lỗ Thiên Tử, Triệu Phong giao cho ngươi, chỉ cần quấy rầy ý niệm tinh thần của hắn là được.

Nho sinh ngọc diện nhìn về phía nam tử trung niên của Thiên Kiếm Các.

- Quá dễ.

Lập tức nhanh chóng đáp ứng.

Vụt...

Sáu vị cường giả, liền trực tiếp bay ra khỏi tường thành.

- Bảo vệ Triệu Phong và đàn Yêu thú.

Sắc mặt Ưng lão đột nhiên biến đổi.

Đồng thời, thành viên trong đội của Cửu hoàng tử cũng trực tiếp xông ra.

Thần Cơ Tử đứng ở phía sau, sớm đã chuẩn bị trận kỳ, đột nhiên ném ra ngoài một đạo kim phù lấp lánh, ngay lập tức, xuất hiện một màn hào quang trên chiến trường, bao phủ lấy Triệu Phong và một bộ phận Yêu thú.

Đoàn đội của Cửu hoàng tử sớm đã thương lượng sách lược chiến đấu, không chọi cứng với phe của Thất hoàng tử, chỉ cần tận lực kiềm chế cường giả của đối phương, ngăn cản bọn hắn công kích, sau đó chờ đàn Yêu thú của Triệu Phong tạo nên ưu thế, toàn bộ thành viên của Cửu hoàng tử sẽ đồng loạt vây công.

- Nếu các ngươi đã vội vàng như thế, vậy thì chấm dứt thôi.

Triệu Phong thu hồi tâm tư đùa giỡn, tay phải chợt vung lên.

Rầm rầm rầm…

Năm đầu thân ảnh lấp lánh kim quang, giống như những tòa núi nhỏ, trực tiếp xuất hiện trên chiến trường, lệ khí hung thú khủng bố, bốc lên kinh người.

- Cái gì, vẫn còn Chấn Thiên Kim Viên?

Trương Ích đã sợ hãi tột độ.

Không ngờ Triệu Phong quyết đấu với hắn, mà vẫn còn giữ lại thực lực.

Phải biết rằng, Chấn Thiên Kim Viên là loại Yêu thú Đại Đế đỉnh phong, mà ở trong không gian Thái Cổ còn sót lại này, sức chiến đấu của chúng còn mạnh hơn cả Chuẩn Thánh Chủ bình thường.

- Làm sao có thể?

Nho sinh ngọc diện cũng cảm thấy khiếp sợ.

Cứ như vậy, chiến cuộc liền trở nên hỗn loạn khó bề phân biệt, cho dù toàn bộ mọi người xuất kích, cũng không có khản năng chiếm được ưu thế ngay lập tức.

Ánh mắt của nho sinh ngọc diện nhìn Triệu Phong thật sâu.

Giữ lại át chủ bài, có thể phát ra hiệu quả không thể tưởng tượng nổi, làm rối loạn bố trí của địch nhân.

Không biết trong tay Triệu Phong còn cất giấu át chủ bài nào nữa.

- Hừ, năm đầu Chấn Thiên Kim Viên này, cứ giao cho lão phu.

Một lão giả gầy trơ xương chậm rãi bước ra, Kiếm Ý vô hình, sáng rực quanh thân thể hắn.

- Được, vậy xin nhờ Kinh Phong Thánh Chủ.

Nho sinh ngọc diện thầm cảm thấy may mắn, còn may là trong đoàn đội của Thất hoàng tử có hai vị Thánh Chủ.

Một là Kinh Phong Thánh Chủ sở trường công kích vật chất, còn một vị Ám Hồn Thánh Chủ thì sở trường công kích linh hồn.

Vụt...

Kinh Phong Thánh Chủ trực tiếp bước ra, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm bạch ngọc, lúc vung lên phát ra từng trận kiếm khí sắc bén kinh người.

Thánh Chủ vừa ra, khí tức vô hình áp chế, liền khiến cho chiến lực của đàn Yêu thú bên phía Triệu Phong, giảm mạnh.

Bốn thành viên chiến đấu còn lại, cũng lập tức xông lên.

Kinh Phong Thánh Chủ bỗng nhiên vung kiếm, vô số cơn lốc kiếm khí sinh ra, lập tức tạo thành một vòi rồng kiếm khí.

Thế nhưng Kinh Phong Thánh Chủ lại không đánh xuống, cho nên bốn tên thành viên cũng đành dừng bước theo.

Vụt...

Chỉ thấy một đạo quỷ ảnh màu đen, từ phía xa phiêu hốt mà đến.

Một luồng áo nghĩa Tử Vong khiến cho vạn vật sợ hãi, từ trong bóng đen tràn ra, khiến cho tất cả mọi người trên chiến trường, đều cảm thấy linh hồn run rẩy.

- Thành viên của Thập Tam hoàng tử?

Trong đoàn đội của Cửu hoàng tử, sắc mặt Ám Hồn Thánh Chủ liền trở nên âm trầm, luồng khí tức linh hồn này khủng bố đến mức ngay cả hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Là hắn?

Triệu Phong chợt nhướng mày.

Từ khi mới bắt đầu thí luyện Thái Tử, người này đã đột nhiên ra tay với hắn.

Lúc sắp tiến vào kết giới lăng mộ Hoàng tộc, Triệu Phong cũng cảm thấy hắc bào nhân này rất quỷ dị, quả thật không đơn giản.

Về sau, trong cấm địa Hắc Phong Cốc, hắn cũng cảm nhận được địch ý của hắc bào nhân.

Hiện nay, hắc bào nhân không ngờ lại trực tiếp nhúng tay vào cuộc chiến của Cửu hoàng tử và Thất hoàng tử, mục đích là gì thì không cần nói cũng biết, chính là Triệu Phong.

- Triệu Phong!

Hắc bào nhân giống như một đoàn quỷ ảnh phiêu hốt, hàng lâm trên chiến trường.

Áo nghĩa Tử Vong khủng bố, khiến cho hai bên Yêu thú đang giao chiến cũng run rẩy sợ hãi, sinh mệnh không ngừng xói mòn, linh hồn dần dần héo rũ.

Năm thành viên bên phía Thất hoàng tử vừa xông ra, lập tức lùi lại phía sau.

- Ngươi là ai?

Sắc mặt Kinh Phong Thánh Chủ có chút nặng nề, chỉ trong chớp mắt, hắn đã phát hiện tuổi thọ linh hồn của mình giảm mất mấy năm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.