Ỷ Sủng Mà Cưới

Chương 41




- Ngũ hoàng huynh, xem ra chỉ dựa vào hai người chúng ta thì vẫn chưa đủ.

Một gã hoàng tử trẻ tuổi anh tuấn, chợt cảm thán một tiếng.

- Thập Nhị đệ, ngươi nói không sai, trước hết chúng ta hãy lui lại, chờ Nhị hoàng huynh đến.

Sắc mặt Ngũ hoàng tử trầm xuống, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Nếu như hắn và Thập Nhị hoàng tử liên thủ, mà có thể công phá được tòa Thiên Cơ thành này.

Vậy thì Thập Nhị hoàng tử trong mười vị hoàng tử, xếp hạng thứ mười, tuổi trẻ ngây thơ, bên cạnh cũng không có người bày mưu tính kế, hợp tác như vậy, há còn không phải để cho hắn đè ép, lợi dụng để đạt được thu hoạch lớn nhất hay sao?

Chỉ tiếc rằng, hai người liên thủ, vậy mà ngay cả cửa thành của Bát hoàng tử cũng không tiếp cận được.

Mà ba tòa Thiên Cơ thành còn lại, chỉ nhìn số lượng Yêu thú chiếm giữ trước cửa thành, cũng đủ khiến bọn hắn kinh hãi khiếp đảm, không dậy nổi chiến ý.

Nhưng đáng tiếc là trong trận doanh của Bát hoàng tử, lại có người của Vũ gia, bí kỹ chiến ý của Vũ gia, đối với Yêu thú bên trong lăng mộ Hoàng tộc, có tác dụng tăng phúc rất lớn.

- Nếu không phải Bát hoàng tử lợi dụng tài nguyên trong tay, đổi lấy một lượng lớn Yêu thú bên trong Thiên Cơ thành thì…

Thập Nhị hoàng tử có chút tức giận, nhưng lại không thể làm gì được.

Bên phe công thành, có thể liên thủ với người khác.

Mà bên phe thủ thành, cũng có ưu thế riêng của bọn hắn.

Cũng giống như Bát hoàng tử, có thể thông qua Linh Sủng Viên trong Thiên Cơ thành để giao dịch một lượng lớn kỳ trân dị thú, thậm chí nếu như có đủ tài nguyên, cho dù muốn đổi lấy Yêu thú Thái Cổ trong truyền thuyết, cũng không phải là không được.

Hơn nữa, Bát hoàng tử còn đổi được trận pháp phòng ngự cao cấp từ “Trận Phù lâu”, chỉ cần bên trong đoàn đội có Trận Pháp Sư điều khiển, liền có thể tạo ra hiệu quả phòng ngự tuyệt hảo.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà những hoàng tử không có ý định tranh đoạt Thái Tử vị, muốn tấn công chiếm đoạt Thiên Cơ thành.

Thiên Cơ thành tọa lạc xung quanh bốn phía tại trung tâm lăng mộ Hoàng tộc, nơi này trước đây đã tồn tại văn minh của Thiên Cơ tộc.

Kỳ ngộ trong đó, không cần nói cung biết, chỉ cần có đủ phí tổn, liền có thể cấy ghép được cả huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng trong truyền thuyết.

Hiện nay, xung quanh Thiên Cơ thành, phân biệt do Tứ hoàng tử, Thất hoàng tử, Cửu hoàng tử, Thập Tam hoàng tử chiếm đoạt.

Trong đó, xếp hạng của Bát hoàng tử đứng thứ tư, xem ra là người có thực lực yếu kém nhất trong bốn vị hoàng tử.

- Hừ, tài nguyên trong tay bọn họ cũng có hạn, không có khả năng đổi được vô tận Yêu thú trong “Linh Sủng Viên”.

Ngũ hoàng tử hừ lạnh một tiếng.

Tất cả cường giả tiến vào Thiên Cơ thành, đều sẽ dành phần lớn vốn liếng trong tay mình để đạt được lợi ích cần thiết, ví dụ như cơ hội đột phá hoặc Thần binh lợi khí.

Không ít Chuẩn Thánh Chủ, tham gia thí luyện Thái Tử, chính là vì muốn tiến vào trong Thiên Cơ thành, trao đổi những linh đan diệu dược để đột phá Thánh Chủ.

Phía trên tường thành kim loại, đôi mắt đen nhánh của Vũ Thiên Ngô hoàn toàn phớt lờ đám người Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử, khẽ lẩm bẩm:

- Triệu Phong vẫn chưa đến.

- Hừ, ta cũng muốn gặp tên Triệu Phong này, xem hắn rốt cuộc có bản lĩnh gì.

Vũ Lãnh Hoa đối với chuyện của Vũ Thiên Ngô và Triệu Phong, cũng biết được đôi chút.

Hơn nữa, hắn còn biết chuyện Triệu Phong bức ép Cơ Bạch đi theo Bách Luyện Thánh Chủ phải sử dụng trận pháp bên trong Hộ Long Ngọc để rời đi.

- Triệu Phong.

Phía sau tường thành, Bách Luyện Thánh Chủ cũng ở đó, nghe thấy lời đối thoại của hai người, thần sắc thoáng có chút giật mình.

Hắn cùng vừa mới đến Thiên Cơ thành, chuyện liên quan tới huyết mạch của Triệu Phong, hắn còn chưa kể cho những thành viên khác trong đoàn đội biết.

Mặt khác, hắn cho rằng, Vũ gia cũng biết rõ chuyện này.

- Bách Luyện Thánh Chủ, ngươi cũng quá khinh địch rồi, không ngờ lại để một tên Vương Giả lừa gạt.

Vũ Lãnh Hoa thoáng đùa giỡn, lúc Cơ Bạch truyền tống trở về bên cạnh Bát hoàng tử, hắn đã đem tình huống nói cho mọi người.

- Chuyện Triệu Phong thân mang huyết mạch Huyết Ma Dương, hẳn các ngươi cũng biết.

Sắc mặt Bách Luyện Thánh Chủ thoáng đỏ.

- Điều này, tất nhiên ta biết.

Ánh mắt Vũ Lãnh Hoa trở nên lạnh lùng, Thiết gia và Vũ gia cùng trấn thủ dị tộc Tây Bắc, giữa hai đại thế gia, vốn không ngừng xảy ra va chạm.

Trước khi bắt đầu trận chiến tranh đoạt danh ngạch, giữa Triệu Phong và Thiết gia đã xảy ra xung đột gì đó.

Nhưng cho dù Triệu Phong thân mang huyết mạch Huyết Ma Dương, cũng không thể trở thành lý do để Bách Luyện Thánh Chủ chịu thiệt trong tay Triệu Phong được.

- Đó không phải là huyết mạch Huyết Ma Dương bình thường.

Lời nói của Bách Luyện Thánh Chủ đột nhiên trầm xuống.

Vũ Lãnh Hoa và Vũ Thiên Ngô lập tức lâm vào trầm tư.

Bỗng nhiên, gương mặt Vũ Lãnh Hoa khẽ giật, còn Vũ Thiên Ngô thì bắn ra chiến ý kinh thiên vô cùng.

- Chẳng lẽ là huyết mạch Huyết Ma Dương hoàn mỹ?

Vũ Lãnh Hoa dường như nghĩ đến điều gì đó, nhất thời có chút thất thố.

- Không hổ là Triệu Phong.

Hai mắt Vũ Thiên Ngô tràn ngập hưng phấn, huyết mạch trong cơ thể mơ hồ rung động.

Không biết Triệu Phong trời xui đất khiến thế nào mà lại đạt được huyết mạch hoàn mỹ của Thiết gia, thế nhưng giữa Thiết gia và Vũ gia, lại là mối quan hệ đối địch.

- Lý y sư, nhanh tiến hành trị liệu với Yêu thú đi.

Bách Luyện Thánh Chủ không trả lời Vũ Lãnh Hoa.

Hắn hiện nay càng chú đến tình huống trận chiến hơn.

Đám người Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử liên thủ, đã khiến bọn họ tiêu hao không nhỏ.

Mặc dù Vũ gia có bí thuật tăng cương chiến lực Yêu thú, nhưng sau đó, Yêu thú sẽ càng mỏi mệt hơn, cần phải điều trị tĩnh dưỡng.

Nếu như Triệu Phong và đoàn đội của Cửu hoàng tử lại đến, rất có thể cũng sẽ đánh chiếm Thiên Cơ thành của Bát hoàng tử, đến lúc đó sẽ rất không ổn.

- Đó là? Nhị hoàng tử đến rồi.

Bách Luyện Thánh Chủ nhìn về phía xa, ánh mắt thoáng lộ vẻ kinh ngạc.

Ngay lập tức, tất cả những thành viên khác trong đoàn đội của Bát hoàng tử đang phân tán trong các tòa kiến trúc trong thành, đều nhận được truyền âm của Bách Luyện Thánh Chủ.



Đối diện với bức tường kim loại, sắc mặt của Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử, đều lộ vẻ mừng rỡ.

- Nhị hoàng huynh, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi.

Ngũ hoàng tử lập tức tiến lên.

- Nhị hoàng huynh, thành viên của ngươi?

Thập Nhị hoàng tử nhìn về phía nhân số của Nhị hoàng tử, phát hiện chỉ còn có chín người.

Sắc mặt Nhị hoàng tử thoáng trầm xuống, cũng không nói gì, còn sắc mặt lão giả râu dê thì lại có chút xấu hổ.

Trong đoàn đội thiếu đi hai tên thành viên, chính là hai người theo hắn tiến vào cấm địa Hắc Phong Cốc, cả hai người đó đều đã chết rồi.

- Ta hiểu ý của các ngươi, muốn ba phe liên thủ cũng không phải là không được.

Nhị hoàng tử lộ vẻ trầm ổn.

- Ồ? Nhị hoàng tử còn có yêu cầu gì, có thể nói nghe một chút.

Sắc mặt Ngũ hoàng tử và Thập Nhị hoàng tử thoáng trầm xuống.

Thực lực chỉnh thể của Nhị hoàng tử xếp hạng thứ năm, chiến lực của hắn cường đại, không thể khinh thường,là nhân tố trọng yếu ảnh hưởng tới chiến cuộc.

Cho nên, Nhị hoàng tử hoàn toàn có tư cách để đề xuất yêu cầu.

Chỉ cần không xâm phạm quá nhiều lợi ích của hai người bọn họ, thì cũng không có gì là không thể chấp nhận.

- Một khi chúng ta liên thủ, ta hi vọng các ngươi phải hứa hẹn, đến lúc thí luyện Thái Tử chấm dứt, không được ra tay với nhau.

Yêu cầu mà Nhị hoàng tử đề ra, liền khiến hai vị hoàng tử khác sững sờ.

Thập Nhị hoàng tử thì còn tốt, lập tức cười đáp ứng:

- Tất nhiên rồi.

Ánh mắt Ngũ hoàng tử thoáng trầm xuống, Thập Nhị hoàng tử trong mười vị hoàng tử, thực lực xếp thứ mười, với thực lực như vậy, sao có thể lâm trận đào ngũ được.

Nhị hoàng tử nói những lời này, hiển nhiên là nói với hắn rồi.

- Ba phe chúng ta liên hợp, sau đó thay phiên nhau nhập trú Thiên Cơ thành.

Nhị hoàng tử liền nói ra phương thức phân chia lợi ích trong Thiên Cơ thành.

Cuối cùng, Ngũ hoàng tử cũng chỉ có thể đồng ý.

Ít nhất, như vậy vẫn có cơ hội tiến vào Thiên Cơ thành.

- Tốt lắm, chờ sau khi Yêu thú của các ngươi khôi phục thương thế, chúng ta sẽ bắt đầu tấn công.

Nhị hoàng tử nhìn thoáng qua đám Yêu thú xung quanh đang nghĩ ngơi, tại đó còn có hai gã Y Sư đang bận rộn.

Nửa ngày sau…

Ba phe Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Thập Nhị hoàng tử liên thủ với nhau, cùng lúc phát động tiến công đối với Thiên Cơ thành.

Ba vị Tuần Thú Sư thao túng gần ngàn đầu Yêu thú hung mãnh, bắt đầu phát động công kích đối với tòa thành kim loại.

Trong đó, một nửa Yêu thú đều là Yêu thú sẵn có trong lăng mộ Hoàng tộc, đều vô cùng hung mãnh thô bạo.

Tình hình chiến đấu nhanh chóng nghiêng về một phía, Yêu thú bên phía Bát hoàng tử lập tức lâm vào thế yếu, rất nhanh đã thối lui đến biên giới đại trận phòng ngự.

- Lên!

Nhị hoàng tử hét lớn một tiếng.

Ngay lập tức, trong ba đoàn đội, thành viên chiến đấu chủ lực, lập tức xông lên.

Lúc này, trên tường thành kim loại, toàn bộ thành viên của Bát hoàng tử đã đến đông đủ, tổng cộng có mười một người.

- Chỉ thủ chứ không công!

Ánh mắt Bát hoàng tử trở nên thâm trầm, không kiêu ngạo, không nóng vội.

Mặc dù bên phe công thành có đến ba mươi người, số lượng Yêu thú cũng vượt xa bọn hắn.

Thế nhưng bên họ có hai vị Thánh Chủ, còn có cả đại trận phòng ngự, Bát hoàng tử vẫn chiếm cứ ưu thế nhất định.

- Lên đi Vũ Lãnh Hoa!

Bách Luyện Thánh Chủ chủ động đứng ra.

- Để cho ta kiến thức một chút về trăm loại chiến kỹ viên mãn của Bách Luyện Thánh Chủ đi!

Vũ Lãnh Hoa nhẹ nhàng bay ra, một luồng chiến ý ở trên người hắn, đột nhiên bành trướng.

Cùng lúc đó, tại trung tâm khu rừng.

Ầm...

Hai đầu Chấn Thiên Kim Viên, đang hung hăng va chạm, chém giết kịch liệt.

Những thành viên còn lại của Cửu hoàng tử, đều ở bên cạnh tu luyện tham ngộ.

Sau khi tiến vào lăng mộ Hoàng tộc, tất cả mọi người đều có thu hoạch phong phú.

Ví dụ như Thạch Vũ Lôi, hắn đã đạt được một truyền thừa nguyên vẹn, kể cả Thánh Khí truyền thừa và bí pháp, tuy nhiên cần phải có thời gian để hoàn toàn khống chế nắm giữ.

Triệu Phong biết rõ, tiếp theo là lúc Tuần Thú Sư ra tay, bởi vậy, hắn mới dựa theo những tri thức kỹ xảo về Tuần Thú Sư, không ngừng thao luyện Yêu thú ở trong Tiểu Thế Giới.

Bản thân Tuần Thú Sư vốn rất yếu, nhưng có thể thông qua điều khiển Yêu thú để phát huy sức chiến đấu siêu cường.

Lợi dụng đàn Yêu thú Vương Giả vây khốn vài tên Đại Đế, cũng không phải là vấn đề gì to tát.

- Chỉ nô dịch đầu lĩnh đàn Yêu thú thì vẫn không thể khống chế chuẩn xác đàn Yêu thú.

Triệu Phong đã ngộ ra điều này từ trong thực tiễn.

Dựa theo mệnh lệnh mà hắn truyền đạt cho đầu lĩnh Yêu thú, cũng cần một thời gian ngắn để những Yêu thú khác trong đàn kịp phản ứng.

Vì vậy, Triệu Phong thử kết hợp Vạn Niệm Thần Quyết, đem ý niệm dung nhập vào trong cơ thể mỗi đầu Yêu thú.

Đầu tiên, hắn bắt đầu thử với một trăm đầu Yêu thú.

200... 300… 500…

- 500 đầu Yêu thú đã là cực hạn của ta rồi.

Tâm thần Triệu Phong có chút mỏi mệt.

Hắn tối đa chỉ có thể khống chế chính xác 500 đầu Yêu thú.

500 đầu Yêu thú này, giống như là tay chân của Triệu Phong, hành động rất tự nhiên, bất kể công kích hay phòng ngự, đều chịu sự điều khiển của hắn.

Nếu như hắn hiểu chiến thuật của Tuần Thú Sư, thì với 500 đầu Yêu thú cấp Vương Giả, ít nhất cũng có thể vây khốn được mười tên Đại Đế.

Huống hồ, Yêu thú trong tay Triệu Phong, đều là Yêu thú nguyên thủy trong lăng mộ Hoàng tộc, chiến lực lại càng mạnh hơn.

Ầm...

Cuộc chiến của hai đầu Chấn Thiên Kim Viên, cuối cùng cũng kết thúc.

Tất nhiên là Chấn Thiên Kim Viên của Triệu Phong đạt được thắng lợi.

Triệu Phong trực tiếp nhảy ra, thu đầu Chấn Thiên Kim Viên còn lại vào Mê Không Giới, đồng thời thi triển Minh Tâm Ấn.

- Chỉ còn thiếu hai đầu Chấn Thiên Kim Viên nữa thôi, ta đi một chút rồi trở về.

Triệu Phong nhìn thoáng qua đám thành viên của Cửu hoàng tử, trong đó Thạch Vũ Lôi, Tô Thanh Linh và Cửu hoàng tử đã tiến vào trạng thái cảm ngộ, không tiện quấy rầy.

- Cũng được.

Ưng lão rất tin tưởng vào thực lực của Triệu Phong, huống chi, đàn Yêu thú trong tay Triệu Phong lúc này, đã đạt tới tình trạng vô cùng khủng bố rồi.

Hơn nữa, đám người Cửu hoàng tử đã tiến vào trạng thái tham ngộ, cần phải có người ở bên cạnh thủ hộ.

Mắt trái của Triệu Phong quét qua một lượt, lập tức thăm dò tình huống xung quanh, tránh đi những đàn Yêu thú, đồng thời bay về phía một đầu Chấn Thiên Kim Viên đơn độc.

- Ngươi đi theo làm gì?

Triệu Phong chợt nhướng mày, nhìn về phía Chu Tố Nhi ở đằng sau.

- Triệu Phong, ta hỏi ngươi, ngươi chừng nào thì giết…

Nhưng không đợi Chu Tố Nhi nói xong, Triệu Phong đã trực tiếp bịt miệng nàng lại.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì?

Gương mặt Chu Tố Nhi lập tức đỏ lên, giãy giụa khỏi bàn tay của Triệu Phong, vô cùng xấu hổ và giận dữ, mở miệng mắng.

Nàng lớn như vậy còn chưa từng bị người khác phái sờ mặt, thậm chí là miệng, vậy mà Triệu Phong lại cố ý chiếm tiện nghi nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.