Xuyên Việt Thật Uy Vũ, Vương Phi Có Cái App!

Chương 45: Mau Còng Tay Cậu Ta Lại Đi!




Diệp Thần quay người dần về phía sau xem xét xung quanh. Chỉ có mỗi mình hắn tại đây cùng cái xác chết thiếu nữ a. Chẳng lẽ là đang nói xác chết biết nói chuyện sao à. Hắn đi đến gần đến nàng nhìn một lượt không thấy có gì lạ liền không khỏi thở dài.

“Làm sao có thể chứ. Xem ra ở hầm băng nhiều thực sự là sẽ sinh ra ảo giác a. Người chết làm sao có thể sống lại được, không biết mình nghĩ cái gì nữa à.” Diệp Thần tự chấn an lại mình nói.

Nhưng ngay lập tức có một hiện tượng xảy ra khiến hắn không khỏi sợ chết điếng người. Cái xác vậy mà cử động ngón tay a. Cái này chuyện vô lý quá đi à.

“Má ơi, có ma. Đừng ám ta, ta không nên bóp ngực cô, cũng không nên xem hết cô cơ thể,xin lỗi a. Đừng có mà ám ta a.” Diệp Thần lập tức giật mình mở miệng nói. Mẹ cha cái thằng biến thái cả xác chết cũng méo tha hả trời.

“Nước… cho ta … nước.” Cô gái lập tức mở miệng nói. Cơ thể lạnh lẽo tỏa ra run cầm cập đi a.

“Á rế, cứu mạng, xác chết sống lại. Heo my cứu ta quác… “ Diệp Thần thấy cô gái run lên cùng mở miệng nói liền muốn chạy nhưng chân liền chết cứng a. Cha mẹ ơi thế giới quan của hắn đang bị phá vỡ hoàn toàn sao trời.

“Nước… ta muốn uống nước.” Cô gái lập tức từ trên giường băng bò dạy đi à. Có vẻ như là giác quan cùng với cả đi lại đều đã được khôi phục đi à. Đầu tóc liền rủ xuống rũ rượi khiến người ta nhìn tưởng ma nữ đầu thai đi a.

“Móa, đừng lại đây. Ta biết ta đẹp trai nhưng ta không dễ dãi a. Chẳng lẽ soái ca như ta lại bị ma nữ hiếp dâm mẹ nó. Đùa người sao hả trời.” DIệp Thần liền lập tức kêu la như bị thiệt lắm không bằng vậy. Hai chân đều nhanh cứng lại run cầm cập đi à.

“Oái, đau quá. Đồ ngốc nhà ngươi còn làm gì không lại đỡ ta hu hu…” Cái này cô gái liền định đi xuống giường liền dẵm vào áo ngã sấp mắt xuống ngồi nhìn cái này Diệp Thần oán trách. Có vẻ như cơ thể vẫn chưa ổn định lại a.

“Hả? Móa ma nữ còn có thể như vậy dễ thương. Không được đây là muốn dụ dỗ ta đây mà. Đừng có câu dẫn ta, ta không đến đâu.” Diệp Thần liền không khỏi đen mặt lại. Kịch bản không đúng lắm nha. Rõ ràng sau khi ta kêu la, ngươi phải lại gần sau đó đè ta ra hiếp … e hèm đó mới là việc ma nữ lên làm đi hút dương khí của nam nhân a. Khó khăn lắm mới gặp được ma nữ xinh đẹp sao lại cho tập sự ra tiếp đón hắn vậy. Người ta là main cát xê cao a, phải cho chuyên nghiệp chứ.

“Ngươi bắt nạt ta. Ta mới không phải ma nữ. Còn không mau đỡ ta dạy đồ ngốc, đồ đần, ta không để ý đến ngươi nữa.” Cái này cô gái lập tức che lại mình đầy xoa xoa đáng yêu nhìn hắn.

“Ôi tim ta. Phật nói ta không vào địa ngục thì ai vào a. “ Diệp Thần bị trúng chiêu lập tức đi đến gần nàng sờ sờ lên nàng mặt.

“Ngươi làm cái gì vậy a. Ta không phải là tiểu cẩu đừng nựng mặt ta.” Cô gái lập tức xua xua tay mở miệng nói.

“Ân, thật mịn. Lúc này ngươi hù ta nè, dám hù bổn đại gia nè.” Diệp Thần sờ sờ mặt nàng liền cười lớn véo nàng hai cái má cảm thụ độ đàn hồi.

“Hic đồ đáng ghét không cho véo má ta. Không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Đừng như vậy mà nhỡ khuôn mặt xinh đẹp của ta biến dạng thì sao hả. Hu hu.” Cô gái lập tức đỏ mặt lên muốn kéo ra người này tay liền không có được nói.

“Trời đất sinh ra ta tự tin dễ sợ sao lại sinh ra một con mắm so với ta còn tự tin quá đáng vậy trời.” Diệp Thần không khỏi nựng nàng mặt nói.

“Ngươi mau bỏ ra bộ vui lắm hả.” Cái này tiểu cô nương liền mở miệng nói.

“Được rồi, không tính toán với ngươi. Nói ngươi tên gì là người chết hay là ngươi sống?” Diệp Thần liền nhìn nàng mở miệng hỏi.

“Ta đương nhiên là người sống rồi. Hic, ngươi có phải là nam tử hán không vậy lại đi bắt nạt nữ nhi.” Cái này cô gái lập tức khóc lóc như trẻ con nói.

“Trả lời đại ca ca ngươi rốt cuộc là ai? Ngoan ta cho kẹo ăn.” Diệp Thần liền mở miệng dụ dỗ nói.

“Kẹo? “ Cái này cô gái giường như phản ứng cái gì đi à. Bụng không khỏi kêu lên, nuốt lấy một ngụm nước bọt, đã bao năm chỉ nằm im không có cái gì vào bụng nàng không đói mới là lạ đi à.

“Trước tiên phải trả lời ta ngươi rốt cuộc là ai? Số đo ba vòng? Chiều cao cân nặng? Thích tư thế nào? Mông đàn hồi không? “ Diệp Thần liền ánh mắt không khỏi nắng chiều ta nhìn nàng mở miệng hỏi.

“Sao ta cảm giác ngươi câu hỏi có gì sai sai à. Có phải hay không là đang lừa ta chứ.” Cái này cô gái liền thông minh nói. Nàng đẹp nhưng nàng không ngu a.

“Ân, trước tiên liền là tên đi à.” Diệp Thần mặt không đỏ liền chuyển hướng nói.

“Tên của ta?” Cô gái lập tức đưa hai ngón tay lên trán nghĩ.

Diệp Thần chú ý lắng nghe. Một phút trôi qua, hai phút trôi qua,…

“Tên của ta à? Uhm… không nhớ nữa.” Cô gái nghĩ một lượt đều không có nghĩ ra lập tức mở miệng nói.

“Ngươi là trêu đùa ta sao à.” Diệp Thần liền nghi ngờ nhìn nàng là câu giờ sao à.

“Ta là nói thật a. Phải làm sao ngươi mới tin ta à.” Cái này cô gái lập tức mở miệng nói. Nàng thực không tài nào nhớ ra được đi à.

“Vậy ta hỏi một câu bổn công tử có đẹp trai không?” Diệp Thần liền quan trọng hỏi.

“Xấu như ma.” Cô gái nhìn Diệp Thần mặt đỏ lên một mảng lập tức nói dối.

“Đó ta liền biết ngươi lừa ta mà.” Diệp Thần nhìn nàng cười nói.

“Hai chuyện này có liên quan sao?” Cô gái tỏ vẻ không hiểu nói.

“Max liên quan luôn đó. Thôi được rồi ta liền bắt mạch giúp ngươi đi, để xem ngươi như thế nào bệnh tình.” Diệp Thần khẳng định đưa tay đến.

“Đợi đã ngươi sao lại để ta chỗ đó. Nam nữ thụ thụ bất thân a.” Cô gái không khỏi kỳ quái hỏi tuy nàng không nhớ mình là ai nhưng kiến thức căn bản vẫn là có a.

“Thầy thuốc trong mắt không phân biệt nam nữ.” Diệp Thần liền ánh mắt không khỏi dâm tà cười nói. Hai cánh tay đặt tại bộ ngực của nàng bóp không thôi đi à.

“Đợi đã dừng lại ta cảm thấy rất lạ a. Thầy thuốc không phải bắt mạch ở tay sao?” CÔ gái không khỏi thở dốc nói.

“E hèm đây là gia truyền bí kíp. Đừng so sánh ta với mấy tên thầy thuốc đó chứ.”Diệp Thần mặt không đỏ tiếp tục mình công việc cho đến khi nàng hoàn toàn ướt đẫm phía dưới liền ngừng lại.

“Ta đã tin ngươi thực mất trí nhớ a.” Diệp Thần xoa xoa hai bàn tay tận hưởng dư âm đ*o mạo nói. Vâng cách kiểm tra của các bờ rồ vãi cả tin. Mai ta đi làm thầy thuốc mới được.

“Ngươi tin ta liền được rồi.” Cái này cô gái bị xâm phạm không biết mình bị sói ca lợi dụng liền gật gù chỉnh lại mình cái áo gật gù nói.

“Vậy từ này liền lấy ngươi gọi Phùng Hằng đi a. Đúng vậy từ nay tên của ngươi gọi Phùng Hằng.” Diệp Thần liền mở miệng nói. Hắn thấy trên đơn thuốc ghi cô gái này tên Phùng Hằng a. Từ nãy giờ chỉ là lợi dụng nàng vui vẻ tý mà thôi. Móa thằng ăn này ăn ở tốt vãi. Phải diệt ngay tránh nó đẻ trứng.

“Phùng Hằng, ta thấy rất thích cái tên này a.Cảm ơn địa ca ca. Ta cuối cùng cũng có tên rồi. Đại ca ca ngươi tên gì a? Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại ở cùng ta? Cảm giác cùng ngươi thật tốt vui vẻ.” Cái này cô gái lập tức bám dính lấy cái này đại ca ca cho nàng cái tên.

“Đại ca ca tên Diệp Thần a. Ngươi có thể gọi ta Diệp ca ca ta không ngại. Ta là ngươi người yêu hắc hắc.” Diệp Thần liền mở miệng cười nói.

“Ân Diệp ca ca tốt.” Phùng Hằng không hề nghi ngờ liền mở miệng nói.

“Ngươi chẳng lẽ không nghi ngờ ta lừa đảo ngươi sao?” Diệp Thần thấy cái này tin người vờ lờ ra không khỏi nói.

“Ta không biết nhưng ta là muốn tin ngươi a. Cảm giác như ngươi sẽ không hại đến ta. Oái không cho nựng ta cái mặt.” Cô gái nhỏ Phùng Hằng liên mở miệng nói.

“Được rồi đại ca ca dẫn ngươi đi ăn. Không phải ngươi đói bụng sao Tiểu Hằng.” Diệp Thần liền cười cười véo nhẹ nàng cái má đứng dạy đưa nàng đi à. Cái cô nhóc này chính là giống Hoàng Dung đi à. Nhưng liền so với Hoàng Dung nhiều phần trẻ thơ vui vẻ. Chính là Hoàng Dung tiểu phiên bản nhỏ, dễ thương cún con thông minh nhưng không kém phần ngây thơ a.

Tại trong hệ thống qua màn hình nhỏ người mặc đồ đen không khỏi cười lặn lộn bởi cái này Diệp Thần biểu hiện đi à. Năm đó tại Xạ Điêu Phùng Hằng là giả mất trí nhớ lần này liền tại Thần Điêu mất thật a. Đúng là trò đùa của số phận mà.

“E hèm mất hình tượng quá.” Cái này người đồ đen không khỏi nghiêm túc lại. Phùng Hằng chính là hắn hồi sinh cùng xóa trí nhớ. Cái trí nhớ nào cần thì nên cần a. Hiện tại nàng giống như trái trứng vừa nở vậy. Nhìn thấy người nào đầu tiên sẽ đi theo người đó chỉ tin tưởng người đó a. Giống như gà con nhìn thấy gà mẹ lần đầu tiền vậy à.

“Thật không ngờ ngươi đã tỉnh lại trước cả ta a. ” Cái này mặc đồ đen bỗng nhiên biến sắc vì vừa cảm nhận được đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo đang tỏa ra năng lượng khí thế không kém gì đi à.

“Ha ha ngươi cũng biết trận chiến năm đó vẫn chưa có chấm dứt mà. Nó mới chỉ bắt đầu thôi. Với ngươi hiện tại không thể thoát ra ngoài được, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản được ta.” Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo người nhìn đến người mặc áo đen không khỏi mỉm cười nói.

“Ta cũng không nói sẽ ngăn cản ngươi. Còn lo ngươi sẽ không làm gì đâu. Chỉ có khó khăn mới khiến hắn lớn mạnh. Nhưng nếu như ngươi thực sự nghiêm túc ta nhất định không đứng nhìn.” Cái này ngươi mặc đồ đen liền nói.

“Diệp Thần hắn phải chết là không nghi ngờ. Chỉ cần hắn chết ngươi sẽ chẳng thể tồn tại được. “ Đằng sau Phản Chiếu Thiên Đạo người nói.

“Hắn sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu.” Người mặc đồ đen cắn răng nói.

“Thật sao, đừng quên hắn thật sự là ai. Ngươi và hắn đều giống nhau yếu đuối, chính sự yếu đuối cùng những cảm xúc vô nghĩa đó đã giết chết ngươi. Và nó cũng sẽ giết chết hắn. Hai ngươi quá nặng tình.” Đằng sau phản chiếu thiên đạo liền không khỏi cười vang nói.

Người mặc đồ đen không nói gì chỉ im lặng. Hiện tại không phải là việc mà hắn có thể làm, chỉ có thể đứng nhìn. Có lẽ sau khi Thần Điêu kết thúc sẽ là một hồi hỗn chiến, tương lai sẽ ra sao hắn không thể biết nhưng nếu Diệp Thần chết bàn cờ này hắn sẽ thua. Vậy nên chỉ có thể tin tưởng. Thần Điêu là thời gian hắn bồi đắp cho Diệp Thân sức mạnh chỉ mong sẽ không quá muộn màng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.