Xuyên Việt Thật Uy Vũ, Vương Phi Có Cái App!

Chương 43: Rốt Cuộc Thì Ông Muốn Như Thế Nào




Hai người tắm uyên ương cùng nhau xong liền mặc lại quần áo đi a.Mà kể ra cũng hay đào đảo lại có suối nước nóng a. Trước khi đì Hoàng Dung liền giúp Diệp Thần mặc lại quần áo của mình. Cái tên này thực sự có phải hay không người lớn a, nàng thấy giống tên cà chớn hơn à. Ngay cả hắn nhi tử đều biết tự mình mặc đồ mà cái này phụ thân ngay cả khố đều không biết dùng, quá buồn cười, ngược con mẹ nó đời luôn.

“Thật không biết tướng công nhà ngươi tại sao có thể sống đến tận bây giờ.” Hoàng Dung giúp Diệp Thần thay quần áo không khỏi có chút tò mò. Trước đó gặp hắn quần áo quả thực rất tươm tất a. Cũng còn tốt tắm nước nóng xong liền cảm thấy dễ chịu có thể hoạt động lại a.

“Đó cũng là lý do ta thực sự rất tò mò đó.” Diệp Thần cũng thoải mái thừa nhận nói. Đôi khi hắn nghĩ mình là cái mạng con gián đi a. Ở trong rừng lạc trôi lâu như vậy mà cũng không có chết đói, chết khát quả thực là vi diệu đi a.

“Được rồi, nhìn rất chỉnh chu.” Hoàng Dung mặt hơi phiếm hồng nhìn qua mình tác phẩm kiệt tác một lượt nói. Đỏ mặt vì nhìn thấy thứ nên thấy cùng thứ không nên thấy a.

“Ân, Dung Nhi quả nhiên là người vợ dâm đã…ng ý lộn là đảm đang a.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói. Mấy ngày nay mặc một bộ quần áo đi thong dong khắp thiên hạ thực sự là ngứa người a.

“Ngươi là cố ý đùa ta sao. Rốt cuộc ngươi làm thế nào chăm sóc da a, da dẻ đều so ta nữ nhân còn tốt. Thật không biết có phải hay không nữ nhân.” Hoàng Dung sờ sờ Diệp Thần mái tóc mượt không khỏi ghen tỵ nói. Đàn ông là nô lệ của đàn bà, còn đàn bà là nô lệ của cái đẹp a. Hiện tại lại thua một người đàn ông nhan sắc, thực sự khiến nàng thụ đả kích đi a.

“Ta có phải hay không đàn ông ngươi không phải so với ta còn rõ ràng sao à. Chưa tính đến Dung Nhi ngươi nếu không được nửa phần như ta xinh đẹp cẩn thận không có ai cưới a.” Diệp Thần liền trêu trọc nàng.

“Không có ai cưới, không phải còn có ngươi muốn ta sao à.” Hoàng Dung liền mặt hỏi đỏ nhìn lướt qua hắn nói.

“Thì ai nói ta là người tốt sợ ngươi cô đơn lẻ loi, lên quyết định xả mình hy sinh để cưới ngươi chống ế a.” Diệp Thần nhìn nàng mở miệng nói.

“Vậy ta cần đa tạ ngươi rồi không phải sao. Được a, mau quay đầu ra ta giúp ngươi buộc lại cái này tóc.” Hoàng Dung lập tức buồn cười nói.

“Được rồi, Dung Nhi cái này bộ quần áo ngươi lấy đâu ra vậy.” Diệp Thần quay ra cho Hoàng Dung búi hộ tóc sờ sờ cái này mềm mềm quần áo nói.

“La của cha ta để lại đó, thật không nghĩ lại vừa vặn như vậy. “ Hoàng Dung vừa giúp Diệp Thần chải tóc vừa nói.

“Là của cha ngươi sao. Chết rồi bệnh biến thái này không biết có lây không đâu. Với lại cái này lão già ở với xác chết lâu năm liệu có bị cái gì quái bệnh không a.” Diệp Thần không khỏi lẩm bẩm nghĩ, cái lão già mà còn ham này chính là cái đại biến thái đi a. Đã thế còn ẩn ẩn trong người một cái bệnh nặng a, hiện đại gọi là bệnh thần kinh, còn cổ trang gọi là bệnh ngu. Mà ngu thì chết.

“Tướng công ngươi nói cái gì vậy a.” Hoàng Dung liền nghe không rõ nói.

“Dung Nhi, Hoàng Dược Sư có phải hay không là cái tên biến thái a.” Diệp Thần liền lo lắng hỏi.

“Tướng công, ngươi không phải so với phụ thân ta còn biến thái sao à. Nào là tai mèo sở thích còn cái gì kính mắt của người phương Đông sở thích, chưa kể đến là đuôi mèo nhét thẳng vào cúc hoa, tất đen dài tự chế. Ngươi so với phụ thân còn biến thái, còn chưa tính đến….” Hoàng Dung không khỏi đỏ mặt buồn cười nói.

“Đủ đủ, đó đâu là biến thái a. Chỉ là sở thích của đàn ông, đúng là sở thích chính là nó.” Diệp Thần mặt dày nhưng cũng không khỏi có chút đỏ. Đáng lẽ lúc tắm uyên ương lên cho nàng thêm một lần dạy bảo nữa a. Cái này tế nhị chuyện đợi đêm đêm tối lửa tắt đèn trong chăn cùng thảo luận hay sao à.

“À đợi đã, Dung Nhi ngươi buộc cho ta cái gì kiểu tóc vậy.” Diệp Thần không khỏi thấy kỳ lạ chỗ nói.

“Chết, ta quên mất tướng công là nam nhân a, thói quen buộc tóc mà thôi. Ta lập tức sửa lại.” Hoàng Dung không khỏi có chút lè lưỡi nói.

Diệp Thần nghe xong không khỏi có chút xạm mặt lại đi à. Nàng thực sự là có tâm a, là cố tình chửi xéo hắn giới tính sao à. Được lắm đợi đấy. Cánh tay hắn lập tức không an lòng vòng ra đằng sau bắt đầu mò vào nàng tư mật địa phương bắt đầu quẩy lên nào.

“Tướng công đừng mà, ta còn phải đi. Vừa rồi ta thực sự không có cố ý a.” Hoàng Dung lập tức run người lên nói. Vừa rồi còn chưa có kịp cho mình thay quần áo a. Hiện tại chỉ có mỗi cái yếm cùng với cả cái vải mỏng trên thân à. Với lại sau tối qua, có thể nàng nhảy cảm đến kỳ lạ luôn. Chỉ cần hắn đụng đến nàng điểm yếu, hắn liền có thể thuận lợi không chế nàng tư tưởng a.

“Dung Nhi ngươi may mắn đó à. Lần sau chắc chắn sẽ không như vậy a. Tối nay ta chờ ngươi. Với lại Dung Nhi ngươi quả nhiên là rất ngon.” Diệp Thần phát hiện ra có người đến lập tức đưa tay rút lại khẽ mút một cái liền rời đi. Mẹ nó quả nhiên biến thái đi à.

“Hừ, dâm tặc. Lúc nào cũng nghĩ cái chuyện khi dễ ta. “ Hoàng Dung thoát khỏi Diệp Thần con lợn gợi tình liền lập tức không khỏi đỏ mặt lên trách.

“Nương, ngươi tắm xong sao mọi người còn đang đợi đó a.” Quách Phù lập tức chạy tới phía trước nói.

“Ân, ta lập tức ra liền.” Hoàng Dung vội vàng mặc lại bộ quần áo mới cùng Quách Phù rời đi đi à.

Còn Diệp Thần liền đã nhanh chóng quay trở lại mật thất hầm băng bên trong tiếp tục hắn công việc học hỏi đi à. Mà nói đúng hơn là nghịch phá đồ đạc đi a. Ai nói Hoàng Dược Sư sưu tầm đồ chơi từ trước tới nay đều là hàng độc à. Nếu để hắn biết Diệp Thần vô tình nghịch hỏng hắn mấy cái bộ đồ chơi đắt tiền, không biết có tức sót ruột không à. Đó là chưa kể mấy bức tranh của hắn bị Diệp Thần vẽ lên a.

Tại đại điện hiện tại mọi người đã họp mặt đầy đủ đi à. Thời gian cũng đã gần đến buổi trưa đi a. Có lẽ tại màn hân hoan nghịch nước của Diệp Thần cùng Hoàng Dung nên mới bị kéo dài đến bây giờ đi à.

“Dung Nhi ngươi sao vậy, đi đứng không tiện sao.” Quách Tĩnh thấy Hoàng Dung bước thấp bước cao còn phải để Phù Nhi rìu đi không khỏi quan tâm nói.

“Ta không sao a, tối qua vận động hơi quá sức không có gì.” Hoàng Dung liền mở miệng nói.

“Hoạt động quá sức? Ta nói Dung Nhi ngươi nếu luyện công cũng nên chú ý sức khỏe.” Quách Tĩnh liền nhắc nhở. Tội nghiệp Quách Tĩnh bị hớt tay trên còn không biết gì lo lắng cho vợ người ta. Chắc để đến lúc Hoàng Dung lên kiệu hoa thanh niên này mới biết hát bài vợ người ta quá.

“Đúng, sẽ chú ý.” Hoàng Dung không khỏi cười khổ nói. Muốn chú ý cũng phải hỏi DIệp Thần hắn có hay không cho nàng chú ý a. Hiện tại Diệp Thần trong mắt nàng vừa chính là tất cả cũng chính là một cái bạo quân đi a. Nghĩ đến giờ bên dưới nàng vẫn không ngừng ướt át chảy nước khiến nàng không khỏi hừ nhẹ một tiếng.

“Đúng vậy, Dung Nhi ngươi nên chú ý chăm sóc mình đi. Sức khỏe là quan trọng nhất, những thứ khác không quan trọng.” Đại sư phụ Kha Trấn Ác cũng mở miệng nói. Hắn là một cái người mù còn là một thanh niên xử nam tiền xử đi a, đã gần ngoài tám mươi ngay cả mùi gái đều không có ngửi qua, thực sự là bất hạnh à. Vậy nên làm sao biết Hoàng Dung trở thành phụ nữ giấu hiệu a.

Trong đống ung thư trai thẳng giai đoạn cuối này có lẽ chỉ có Dương Quá nhận ra cái gì xảy ra đi a. Hắn là cái người thông minh cộng thêm kinh nghiệm lẫn lộn trong kỹ nữ được phụ thân hắn dạy qua không ít a. Hoàng Dung biểu hiện có thể trách thoát được hắn sao.

Xem ra là phụ thân đã an toàn đi a. Nghĩa phụ cũng đã đến tìm hắn, mọi chuyện vẫn suôn sẻ. Hắ liền đến cạnh Hoàng Dung đỡ nàng ngồi xuống a, dù sao hiện tại nàng cũng tính là phụ thân nữ nhân còn là hắn mẹ kế đi a.

“Cảm tạ đại sư phụ quan tâm, mọi người cũng chuẩn bị thu đô lễ đi a.” Hoàng Dung nhìn quá Dương Quá là biết cái này tiểu tử đoán ra gì đi a, chứ tự nhiên tốt bụng đột xuất có vấn đề lớn. Lập tức liền mở miệng nói, xúc tiến thu đồ đi à, hiện tại cảm giác nóng rát càng lúc càng rõ rệt. Vậy nên càng nhanh càng tốt, về phóng nghỉ ngơi.

“Được vậy bốn đứa các con liền mau chóng quỳ xuốn lạy đại sư phụ đi a. Sau này các con chính là sư huynh đệ đồng môn.” Quách Tĩnh rìu đại sư phụ ngồi xuống quay ra đám nhóc liền mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.