Xuyên Việt Thật Uy Vũ, Vương Phi Có Cái App!

Chương 4: Nữ Hoàng Của Câu Lạc Bộ Thời Hưng




Mọi người thi nhau lập tức đặt cược tiền vào chỉ mong được hưởng dụng đến vị này mỹ nữ đâu. Mặc dù là nó trap nhưng vẫn cứ đâm đầu là sao a. Ánh trăng quả nhiên là nghệ thuật lừa dối.

“Trò chơi này rất đơn giản a. Các ngươi mỗi người lấy một viên xúc xắc đến. Ai thắng ta trước người đó lập tức có được ta a.” Diệp Thần nháy mắt cho Dương Quá thu đồ lại vào trong túi liền cầm lấy một viên xúc sắc đứng lên.

“Xúc sắc sao? Tiểu cô nương. Ta đến chơi cùng cô thế nào.” Chủ quán lập tức mở miệng cười nói. Hắn mở cái này sòng bạc kinh doanh, đổ thuật cũng không phải là nói đùa đi à.

“Cái này lão già. Cô nương người ta còn trẻ đẹp như vậy quả nhiên là cái cầm thú à. Ta nói ngươi còn chưa có chung tiền làm sao chơi.” Mấy cái công tử lập tức liền mở miệng khinh thường nói.

“Các vị người ta nói gừng càng già càng cay a. Với lại, ai nói ta không chung tiền, các vị đây là sòng bạc lớn nhất tại nơi này. Chỉ cần tiểu cô nương này thắng được ta. Cái này sòng bạc đều thuộc về nàng. Sòng bạc lớn còn làm ăn tốt như vậy cũng không rẻ đi.” Chủ sòng bạc lập tức cầm gia giấy tờ vỗ xuống nói.

Dương Quá lập tức muốn tiến đến thu lấy cái này giấy tờ đi à. Chủ tiệm liền giữ lấy cái này giấy tờ trong tay không chịu buông ra liếc mắt nhìn thằng nhóc con Dương Quá, hắn là muốn tỷ tỷ ngươi a. Không cần cái này thằng nhóc đợi chút nữa thắng rồi liền đánh hắn ra cửa.

“Ngươi là ý gì, tính đổi ý hay sao?” Dương Quá nhìn cái này lão cầm đồ không khỏi muốn mắng hắn một trận.

“Nào có a, chẳng qua muốn cầm giấy tờ cũng phải để thắng lão bản ta mới được. Nơi đây bao nhiêu người chẳng lẽ còn sợ ta đổi ý sao à.” Lão bản sòng bạc lập tức cười nói. Chỉ là một cái tiểu cô nương vặt mũi chưa sạch dám cùng hắn so đổ thuật chính là muốn chết dạng đi à.

“Được, nếu như vậy lão bản chúng ta ba trận đánh tới ai thắng hai người đó thắng cả thế nào.” Diệp Thần liền dứt khoát mở miệng nói.

“Tốt đi, đề đầu tiên ngươi liền ra đi a.” Lão bản lập tức mở miệng nói. Hắn hôm nay là vớ bở kiếm được cái mỹ nữ làm ấm giường đi a.

“Xì, mỹ nữ tuyệt đối không nên thua hắn, cái này lão già thắng rồi cũng không biết làm việc được hay không a.” Chúng nam xung quanh không ngừng cổ vũ nói.

“Tốt, nếu là ta ra đề vậy liền là thế này đi a. Ta nói chúng ta đổ một con xúc xắc tới ai có điểm cao hơn người đó liền thắng thế nào à.Nếu lão bản tự tin vậy thì chúng ta liền thi thử, nhưng ngươi phải nhường ta a, ta mới chơi lần đầu nếu như bằng điểm ngươi nhất định để cho ta thắng à.” Diệp Thần liền khẽ che miệng cầm lên xúc xắc cười vui vẻ nói.

“Nữ thần a. Lão bản ngươi còn không đồng ý liền không làm nam nhân à.” Mấy cái đứng ngoài lập tức cổ vũ. Bọn họ liền đợi đến lượt mình đâu à.

“Được, tiểu cô nương lão bản ta liền nhường ngươi. Chỉ cần ngươi có thể xúc bằng ta là coi như ngươi thắng.” Lão bản gật đầu nói. Dù nàng có may mắn lắc ra sáu nhưng chẳng phải hắn còn cơ hội thứ hai sao à. Lúc đó hắn liền không có nói nhường nàng đi.

“Ân, ta liền đến trước đi à.” Diệp Thần lập tức mở miệng nói. Cầm lên con xúc xắc bắt đầu xắc lên.

“Phụ thân ngươi được không a.” Dương Quá không khỏi có chút nhíu mày nói. Chẳng lẽ phụ thân liền là cờ bạc bịp sao à. Nhìn không giống đi à. Hắn làm được sao, lần này thua liền không xong à. Không những bị phát hiện còn bị lên quan a.

“Yên tâm tin tưởng ta.” Diệp Thần khẽ cười nói đặt xuống bàn bạc xúc xắc từ từ mở ra cái cốc.

Mọi người liền nìn thở nhìn bên trong mở ra rốt cuộc là cái gì số đâu à. Nữ thần mà thua bọn họ liền không lấy được nàng lần đầu đi a.

“Một…vậy mà ….là một điểm cười chết ta rồi. Tiểu cô nương lần này ngươi thua chắc a.”Lão bản nhìn thấy trên màn bạc có một nút điểm xúc xắc lập tức liền vui vẻ cười lớn. Hắn thắng, trận đầu hắn thắng.

“Ầy da, vậy mà để lão dẫn trước một ván. Thực sự là quá đáng đi mà.” Mấy cái công tử nhà giàu lãn con bạc đều không khỏi thở dài một câu.

“Phụ thân ngươi đổ thuật tệ như vậy cũng dám như vậy chơi lớn a.Lần này chúng ta đều nguy hiểm à.” Dương Quá lập tức không khỏi cười khổ nói nhìn sang xung quanh tìm chỗ chuẩn bị trốn thoát.

“Ân, chủ tiệm a. Lần này chết rồi, số ta quả là đen a. Nhưng có lẽ không sao chỉ cần lão bản chịu xúc ra một nút đến ta liền vẫn tính thắng a.” Diệp Thần không khỏi giả vờ hoảng hốt che miệng nói.

“Ôi, nữ thần của ta.” Mấy cái nam nhân không khỏi xuyến xao lòng.

“Tiểu cô nương trên chiếu bạc chỉ có thắng thua a. Ta sẽ không nương tay.” Lão bản sòng bạc làm sao có thể buông tha cái này điểm tốt. Ông trời đang chiếu cố hắn à. Lập tức túm lấy con xúc xắc bắt đầu lắc lên. Hắn có thể nghe thấy xúc xắc vang lên số mấy điểm đi a.

“Tội nghiệp thật à. Không sao đừng lo lắng, còn ván tiếp theo sao à.” Mấy cái nam nhân liền an ủi nhau. Cái này cô nàng đổ thuật cũng đủ kém đi a. Nếu bọn hắn mà vào trước đó liền tốt quá rồi a.

“Tiểu cô nương, để ta cho ngươi xem đổ thuật đich thực đi.” Lão bản lập tức cười lớn mở ra mình lắp hộp xúc xắc nhưng sau đó một màn để hắn đứng hình lại. Nhưng người xung quanh cũng đứng hình theo cái này cô nương có phải hay không quá may mắn à. Hay là lão bản nhường nàng a.

“Không thể…nào một nút…. Sao có thể chứ … rõ ràng là… đổ thuật của ta… sao lại sai sót.” Lão bản lập tức liền không khỏi thất thố nói. Hắn vậy mà xắc ra một nút thật a, rõ ràng hắn đã xắc ra sáu nút sao có thể đi à. Chẳng lẽ lâu không đụng thực xuống tay nghề.

“Móa thực sự là kỳ diệu như vậy.” Dương Quá không khỏi liền há hốc mồm nói.Trùng hợp, thực sự quá trùng hợp. Phụ thân của hắn thực là sô may mắn đi à.

“Ô la la, trận này là ta thắng a, lão bản ngươi thua à. Quả nhiên trong cái rủi có cái may đi a.” Diệp Thần không khỏi giả vờ ngạc nhiên vui mửng vỗ tay nói.

“Không sao còn có trận thứ hai sao à. Tiểu cô nương lần này liền sẽ không lại nhường ngươi đi. Lần này ai thấp điểm hơn liền tính người đó thắng. Không tính huề nếu huề liền đấu lại.” Lão bản lập tức mặt dày nói.

“Quá vô sỉ đi à. Cái này lão bản vậy mà không nhường người ta chọn đề đi.” Mấy cái nam nhân không khỏi phản đối nói.

“Được a, ta đồng ý. Dù sao lão bản chọn một lần, ta chọn một lần liền đúng luật đi à. Nhưng lão bản ngươi cũng nên đặt ta giấy tờ tiệm và đất đi à.” Diệp Thần liền lập tức mở miệng đồng ý gật đầu nói.

“Được a, lần này liền để ta lắc trước.” Lão bản đặt xuống giấy tờ đất cùng tiệm liền nói.

“Được a, mời ngươi.” Diệp Thần nhìn thấy vậy liền đánh mắt ra hiệu cho Dương Quá chuẩn bị thu tiền đi. Dương Quá hắn cũng là một cái tiểu cậu bé thông minh lập tức hiểu đi chuẩn bị đi à.

“Vậy liền không khách khí.” Chủ tiệm sòng bạc lập tức cầm lên xúc xắc bắt đầu lắc lên xúc xắc một cách đầy tập chung lần này hắn nhất định phải xắc ra được đi à. Cái này tiệm mà mất là ra đường bốc phân ăn vã luôn à.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.