Xuyên Việt Thật Uy Vũ, Vương Phi Có Cái App!

Chương 38: Xin Hỏi Bà Trân Có Ở Đây Không Ạ




Sáng sớm hôm sau thức dậy, Diệp Thần cùng với Lý Mạc Sầu lập tức bắt đầu chia ra đi à. Dù sao Diệp Thần hướng tới mục tiêu hiện tại là Đào Hoa Đảo a. Còn Lý Mạc Sầu liền là muốn về Xích Luyện Sơn Trang ổn định lại tình hình đi à.

“Diệp Thần lần này ngươi đi đến Đào Hoa Đảo nhớ kỹ chú ý an toàn một chút, sau khi xong việc ta liền sẽ đi tìm ngươi.” Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng nói.

“Được, ta đã nhớ. Tiểu Sầu nếu như ngươi thực sự không tìm được ta hãy đến cái này quán trọ này đợi đi a.” Diệp Thần cũng nhắc nhở nàng nói.

“Cái này quán trọ sẽ không có liên quan đến ngươi nữ nhân chứ?” Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng nói. Trực giác của nữ nhân rất là đáng sợ.

“Ha ha, cái này ngươi đoán đúng a. Mỗi tội không có thưởng.” Diệp Thần lập tức mở miệng cười nói.

“Ta biết ngươi không phải dạng gì người tốt mà.” Lý Mạc Sầu lập tức thở dài nói.

“Đàn ông không xấu đàn bà không yêu đâu.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Thôi ngươi đi đi, không lại muộn, nhớ nếu có rảnh liền gửi thư cho ta.” Lý Mạc Sầu liền đuổi hắn đi nói.

“Được, bảo trọng sức khỏe. Nam chúng ta đi.” Diệp Thần lập tức kéo đi lão động vật rời khỏi đi à. Nghe thấy đi tìm con trai là lão lại hứng lên như bị tiêm thuốc lắc vậy à.

“Sư phụ chúng ta cũng nên đi a.” Hồng Lăng Ba cùng Lục Vô Song hai con gấu trúc mắt thâm liền mở miệng uể oải nói.

“Các ngươi làm sao vậy à. Tối qua không ngủ ngon sao.” Lý Mạc Sầu liền không khỏi quan tâm nói. Có vẻ tâm trạng của nàng rất là tốt đi a.

“Vâng thưa sư phụ tối qua có chút lạnh đi à.” Hồng Lăng Ba lập tức đỏ mặt nói.

“Còn không phải là tại ai đâu.” Lục Vô Song không khỏi lẩm bẩm nói. Nhưng có vẻ như Lý Mạc Sầu không có nghe thấy nàng nòi gì đi à.

“Tốt vậy liền ở lại đây nghỉ qua đêm đi mai chúng ta liền xuất phát à.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng nói.

“Sư phụ chúng ta không đi ngay sao à.” Hồng Lăng Ba lập tức tò mò hỏi. Từ đây đi đến thành kế tiếp cũng không tính là xa. Với lại nghỉ ngơi tại phòng trọ tốt hơn nhiều so với lấy đá làm giường chứ à. Ngoài ra buổi tối ở đây cũng khá là lạnh a.

“Ta là sư phụ hay ngươi là sư phụ. Ta nói ở lại liền ở lại. “ Lý Mạc Sầu lập tức gắt lên đỏ mặt. Tối qua đại chiến quá ác liệt đi à. Hiện tại đừng nói đi động còn thấy khó đi a. Xem ra là phải tĩnh dưỡng một thời gian đi à. Tối qua thực sự quá mất mặt đi a. Thật không biết sẽ mang thai không a.

Hai cái đệ tử lập tức ý thức được điều gì lập tức cũng đỏ mặt gật gù. Cuối cùng họ vẫn là ở lại một đêm sau đó mới có thể đi đến Xích Luyện Sơn Trang nghỉ ngơi đi à.

Diệp Thần lúc này liền nhanh chóng đi đến bến tàu lập tức mò lên trên thuyền chuẩn bị tốt công tác rời đến Đào Hoa Đảo đi a.

Nhóm người Quách Tĩnh và Hoàng Dung cũng bắt đầu lên thuyền rời bến đi à. Kẻ thù sát vách mà chẳng một ai biết cứ thế mà tiến tới đi a.

“Hú hú, chim sẻ gọi đại bàng nghe rõ trả lời.” Dương Quá lập tức ra ám hiệu nói.

“Đại bàng nghe rõ chim sẻ. Mau lại đây.” Diệp Thần nghe thấy ám hiệu liền đi ra đưa Dương Quá tiến đến tầng hầm thuyền nơi chứa đồ đi à.

“Phụ thân ngươi đã lên thuyền a. Nhưng ta nói mấy cái đứa trẻ trên kia Đại Võ cùng Tiểu Võ còn cái gì Quách Phù họ muốn chém ta gần chết luôn. Ta nói còn chưa kể cái kia Hoàng Dung bà cô còn hành hạ ta, ta thực hết chịu nổi luôn.” Dương Quá lập tức phàn nàn nói.

“Được rồi, được rồi. Ngươi mau đi gặp nghĩa phụ ngươi đi hắn nhớ ngươi gần chết kìa kìa.” Diệp Thần liền chối tai nói. Ngươi giỏi đi nói với họ nói với ta được cái gì đi a.

“Được a.Phụ thân người đằng sau giao cho ngươi giải quyết.” Dương Quá nghe thấy nghĩa phụ lập tức nháy mắt gật đầu đi vào bên trong đi à.

“Ngươi tới còn không mau ra a. Chẳng phải là tới thăm ta sao à.” Diệp Thần tựa vào một góc bâng cua nói.

“Xem ra là ngươi đã biết ta đến a. “ Hoàng Dung lập tức từ đằng sau đi ra nói.

“Dung Nhi ngươi đi theo Quá Nhi là muốn đến thăm ta sao. Cảm động quá đi à. Nào lại đây hôn một cái. Ta không ngại.” Diệp Thần lập tức tiến lên nói.

“Diệp Thần ngươi mau tránh cái mặt ra.” Hoàng Dung nhòm vào bên trong nhưng liền cái gì cũng không có thấy đi à.

“Ân, im lặng a. Ngươi còn nói có tin hay không ta liền hôn ngươi.” Diệp Thần liền cầm lấy nàng mặt kéo lên nhìn thẳng mình nói.

“Ngươi…” Hoàng Dung lập tức tức giận thì nhận lại một nụ hôn à.

“Im lặng một chút nào.” Diệp Thần thả ra môi nàng nói.

“Làm cái gì vậy.” Hoàng Dung lập tức ngượng ngùng nói.

“Nụ hôn đầu cũng cho ta hôn thêm vài cái cần gì ngượng ngùng như vậy a. Người thiệt thòi là ta mới đúng đi à.” Diệp Thần liền không khỏi mặt dày u oán nói.

“Cái đồ…uhm…” Hoàng Dung liền mở miệng liền bị bịt lại đi à.

“Ai nói ngươi tự dưng nói a. Phải im lặng.”Diệp Thần cười nhìn nàng.

“Ta…” Hoàng Dung liền muốn phản đối.

“Ân, ngươi lại muốn a, nào đến nào.” Diệp Thần di chuyển đến gần môi nàng nói.

Hoàng Dung lập tức đỏ mặt liên tục lắc đầu nói.

“Tốt vậy đi chúng ta cùng đi ra ngoài hàn huyên một chút.” Diệp Thần liền kéo nàng đi ra ngoài à.

“Nhưng mà… đợi đã nào…” Hoàng Dung cứ như vậy bị Diệp Thần kéo đi ra ngoài đi à. Rõ ràng nàng đến đây là đi theo Dương Quá để xem lão động vật a.

“Diệp Thần ta nói ngươi rốt cuộc là muốn cái gì chứ?” Hoàng Dung lập tức liền mở miệng hỏi.

“Muốn gì? Muốn ngươi được sao?” Diệp Thần liền thành thật trả lời.

“Biến thái mau thả tay ta ra. Lỡ người khác bắt gặp thì sao à.” Hoàng Dung lập tức đỏ mặt nói. Hiện tại nàng nghĩ muốn quay lại dưới gầm thuyền xem chắc có thể vẫn bắt được lão động vật đi a.

“Ngươi gọi sai a. Ta nói qua gọi tướng công à.” Diệp Thần liền nhìn nàng nhắc nhở nói.

“Có người đến chúng ta mau chạy a. Là đám nhóc Phù Nhi, ngươi làm gì còn không mau buông tay.” Hoàng Dung thấy đám nhóc đi đến, sợ chúng hiểu nhầm liền mở miệng nói.

“Không quan trọng. Quan trọng ngươi là gọi sai a.” Diệp Thần liền mở miệng cười nói.

“Tướng công, mau thả ta ra a. Chết tiệt muộn rồi.” Hoàng Dung nghe thấy tiếng ba đứa trẻ càng lúc càng gần lập tức mở miệng nói.

“Không có gì là muộn cả.” Diệp Thần liền cười nói. Đẩy nàng vào góc thuyền bắt đầu hôn lên môi nàng một nụ hôn ngọt ngào khuấy động nàng miệng lưỡi đi à. Có vẻ thanh niên này thích ăn cháo lưỡi đi a.

Hoàng Dung bị ép vào một góc tấn công bất ngờ liền muốn đẩn ra hắn nhưng không được cứ thế bị cưỡng hôn đi à. Cuối cùng đánh phối hợp theo đi a.

“Oái có người hôn nhau.” Phù Nhi lập tức nhìn thấy đỏ mặt lên liền chạy đi mất đi à.

Đại Võ cùng Tiểu Võ lập tức đỏ mặt nhìn chằm chằm luôn a. Hoàng Dung lập tức liền đỏ mặt cũng còn tốt Diệp Thần che đi nàng chứ để người khác nhận ra nàng xấu hổ chết mất a. Trước mắt của Phù Nhi mình lại đi hôn người đàn ông này à.

“Đại Võ huynh xem xem cái này cô nương sao lại nhìn giống Quách Bá mẫu vậy à.” Tiểu Võ lập tức nhìn mở miệng hỏi.

“Chết chẳng lẽ thật bị phát hiện sao à.” Hoàng Dung lập tức đứng hình nhưng vẫn bị Diệp Thần cưỡng ép tiếp tục nụ hôn dài thế kỷ đi à.

“Ngươi đừng nói như vậy,chẳng may để Quách bá bá nghe được liền bị phạt đó à. Mau đi thôi đừng có làm phiền người ta a.” Đại Võ lập tức mở miệng nói.

“Nhưng ta còn muốn xem a.”Tiểu Võ lập tức nói.

“Đi thôi, còn không đuổi theo Phù Muội nàng liền thực sự sẽ giận cho coi.”Đại Võ lập tức đẩy đi Tiểu Võ chạy đi à.

“Ngươi đồ biến thái, trước mặt bọn trẻ còn dám đối với ta phi lễ.”Thấy bọn trẻ chạy ra xa, Hoàng Dung lập tức sắp hết không khí lập tức đẩy ra Diệp Thần thở dốc nói.

“Thì đã sao a, tướng công đối với thê tử mình phi lễ có gì là sai sao à. Ngươi chẳng phải cũng rất nhiệt tình đi a.” Diệp Thần liền mặt dày nói.

“Ngươi còn nói. Nếu như ngươi còn dám làm lần nữa ta liền…”Hoàng Dung lập tức liền muốn đe dọa.

“Dung Nhi, ngươi ở đâu a. Chạy đi đâu mất rồi à.” Tiếng của Quách Tĩnh lại lần nữa vang lên cắt đứt Hoàng Dung lời nói đi à.

“Mau chạy.” Hoàng Dung lập tức nói. Tuy nàng và Quách Tĩnh chỉ tính ra chỉ là tỷ phu cùng với muội phu là cùng nhưng dù sao để hắn bắt gặp cái này cảnh này thì kỳ quá với lại nàng cũng không ngốc Quác TĨnh là thích nàng. Hắn chắc chắn sẽ làm lớn chuyện a. Đến lúc đó Phù Nhi cũng sẽ biết à. Người thông minh chính là như vậy khổ lo quá xa đi à.

“Không cần lo lắng.” Diệp Thần lần nữa đẩy nàng vào góc tường tiếp tục hôn lên đi à. Hoàng Dung lập tức bị Diệp Thần bá đạo lần nữa cưỡng hôn, nhưng có vẻ đỡ hơn lần thứ nhất liền cũng để cho hắn thích làm gì thì làm đi.

“Vị này huynh đệ ngươi có thấy hay không… thật xin lỗi làm phiền hai người cứ tiếp tục.” Quách Tĩnh đi đến không thấy Hoàng Dung liền thấy lạ rõ ràng nghe thấy nàng đi mà. Sau đó liền định hỏi Diệp Thần liền đỏ mặt lập tức đi.

“Thật là Dung Nhi rốt cuộc đi đâu a.” Quách Tĩnh lập tức quay đi đường khác tìm đi à.

“Hú hồn tý thì bị phát hiện, ngươi quả thực liều quá đấy. Lỡ bị phát hiện thì tính sao.” Hoàng Dung liền nhìn Diệp Thần thở dốc nói.

“Tính sao ta hôn người của ta thì có sao từ trên xuống dưới cơ thể đều đem bán cho ta. Ta hôn tý đã sao nào. Tối nay ta còn muốn ngươi thị tẩm đâu.” Diệp Thần liền mở miệng nói.

“Thị tẩm cái đầu nhà ngươi.”Hoàng Dung liền mắng.

“Được vậy ta qua tìm Phù Nhi a, nói trước ta không chịu trách nghiệm với những gì mình sẽ làm với nàng a.” Diệp Thần liền uy hiếp nói.

“Ngươi uy hiếp ta. Được lắm, chẳng qua ngươi không phải muốn sao ta liền cho ngươi không phải là được. Ngươi nếu dám đi tìm Phù Nhi ta liều mạng với ngươi.” Hoàng Dung cắn răng nói. Nàng tự nhận mình thông minh từ giờ đến tối nhất định nghĩ ra cách thoát còn hơn để hắn làm liều hiện tại a Buối tối nếu còn không tìm ra cách sợ nàng thực sự bị hắn đặt dưới thân à.

“Dung Nhi ngươi nói chuyện với ai vậy.” Đại sư phụ Kha Trấn Ác lão mù cũng đi đến nói.

“Không sư phụ à có ai đâu a.” Hoàng Dung ánh mắt nhìn sang bên cạnh ra hiệu Diệp Thần đừng có lên tiếng nói.

“Ta…” Diệp Thần vừa mở miệng lập tức bị Hoàng Dung đè ra hôn đi à. Hắn bị người ta ngược a. Xem ra cái này Dung Nhi là học xấu à.

“Dung Nhi, ngươi còn ở đó sao. Dung Nhi, cái con bé này đi cũng không nói một tiếng. Ta đi nấu rượu.” Kha Trấn Ác lập tức mở miệng gọi không thấy ai trả lời liền quay người đi.

Hoàng Dung cũng liền nhả ra Diệp Thần môi.

“Dung Nhi ngươi học xấu a.” Diệp Thần liền cười vui vẻ nói. Nữ nhân chủ động luôn có cái khác tư vị a.

“Còn không phải là ngươi dạy sao. Không nói với ngươi.” Hoàng Dung lập tức đỏ mặt chạy đi mất đi à.

Diệp Thần đứng đằng sau không khỏi cười, hôn cũng phải là một hai lần có cần như vậy ngượng ngùng không à.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.