Xuyên Việt Thật Uy Vũ, Vương Phi Có Cái App!

Chương 37: Tạm Biệt Anh Thiệu Huy Và Chị Tố Y




“Ngươi nếu như không có việc gì liền đi đi a. Dù sao thăm cũng thăm rồi, gặp cũng đã gặp. Ở đây không cùng ngươi chào đón.” Lục Vô Song liền mở miệng nói.

“Ta biết, cũng định đi a. Nhưng trời mưa không đi được. Với lại ngươi thực cho rằng ta đến chỉ để thăm Vô Song thôi sao. Thực ra ta đến là muốn tìm người a.” Diệp Thần mặt không đỏ nói phét. Bên ngoài lúc này trời còn khô ráo đi à.

“Ngươi là muốn trêu đùa ta sao. Hôm nay tiết trời thanh mát không có mây lấy đâu ra mưa.” Lý Mạc Sầu đỏ mặt vui vẻ nhưng lập tức nói. Mỗi tội vừa nói dứt câu, sét lập tức đánh xuống mưa lập tức rơi a.

“Hắc hắc ngươi xem thực sự mưa đi à.” Diệp Thần cười nói, cả trời cũng giúp hắn đi a. Rõ ràng chỉ nói cho vui ai ngờ lại thực sự mưa đi à. Quả nhiên cứ chém gió bạn sẽ có ngày bạn sẽ thành bất hủ đi a.

Lý Mạc Sầu nhìn lên trời không khỏi thở dài, chẳng lẽ thực sự là ý trời sao, là thiên ý sao à.

“Chết tiệt trời đang đẹp sao lại đổ cơn mưa lớn a.” Lúc này bên ngoài lão động vật liền chạy vào trong nói.

“Ngươi là ai?”Lý Mạc Sầu lập tức cảnh giác nói.

“Ân, ngươi yên tâm hắn là ta bạn bè, tên Nam Ngư, chuyên gia bắn mắm.” Diệp Thần liền mở miệng giải thích nói.

“Ta tên là Nam đúng vậy ta là Nam a.” Âu Dương Phong lập tức mở miệng cười hà hà nói.

“Được Nam ngươi liền giúp ta trừng tại đây hôm nay nếu như có người đi vào hướng này động lập tức đuổi ra a. Nhất định để cho trong bất xuất ngoại bất nhập đó.” Diệp Thần ôm lên Lý Mạc Sầu rẽ vào một nhánh đi sâu vào bên trong động nói.

“Ngươi làm gì ta mau bỏ ta xuống đi à.” Lý Mạc Sầu ngượng ngùng nói nhưng cũng không hành động gì à.

“Tiểu Sầu, ngày hôm nay ngươi có la lớn cũng không thoát được mệnh a. Chẳng phải ngươi muốn Ngọc Nữ Tâm Kinh sao hôm nay chúng ta liền hai người cùng một chỗ luyện a. “ Diệp Thần liền đen tối mở miệng nói.

“Ta không muốn cùng với ngươi luyện, ta cùng Lăng Ba luyện là đủ.” Lý Mạc Sầu liền ý thức được lập tức muốn đẩy ra nhưng gái đã lên tay như dê vào miệng cọp. Muốn thoát đâu có dễ,ngươi rửa mặt tỉnh ngủ chưa vậy à.

“Ngươi muốn làm gì đi a.” Lý Mạc Sầu thấy Diệp Thần thả xuống mình theo bản năng lùi lại nói.

“ Ngươi không phải là muốn ta thả xuống a. Còn không mau cởi áo ra à, chúng ta hôm nay liền luyện công a.” Diệp Thần đen tối mở miệng nói.

“Mặc quần áo luyện không phải là được sao.” Lý Mạc Sầu đỏ mặt nói. Gần hai mươi năm qua nàng chưa từng có nam nhân a, có thể nói khi cần đều là tự dùng lấy tay à. Hiện tại Diệp Thần muốn cưỡng đoạt nàng không hiểu sao vừa có chờ mong lại vừa có sợ hãi à.

“Ân,vậy là ngươi muốn cùng ta luyện a. Nhưng mặc quần áo quá vướng víu không thích hợp. Với lại chúng ta đều là con người a. Việc gì cần như vậy phân biết chủng loại à.” Diệp Thần liền mặt dày kéo đến Lý Mạc Sầu dây áo cởi đi ra à.

“Ngươi muốn làm gì a. Trả ta dây áo ta thấy… lạnh” Lý Mạc Sầu liền ngượng ngùng che đi mình thân thể chỉ lộ ra một nửa à. Gió thổi nàng qua không khỏi khiến nàng đôi thỏ lập tức có chút se lạnh kích thích mà cứng lên đi a

“Ồ lạnh à, vậy để ta ngủ cạnh ngươi. Người ta bảo khi lạnh mà khỏa thân nằm cạnh nhau thì mới âm đi a.” Diệp Thần cười nói lập tức nhanh chóng cởi ra quần áo cùng với Lý Mạc Sầu quần áo với tốc độ quỷ khóc thần sầu đi à. Lý Mạc Sầu thậm chí còn chưa ý thức được đã trần như nhộng sụi lơ giữa đời đi à.

“Ân, yên tâm ta sẽ nhẹ nhàng.” Diệp Thần đè xuống nàng cười nói.

“Ngươi sẽ cưới ta sao, ta là đại ma đầu đó, ta là ngươi giết người không chớp mắt, ta…”Lý Mạc Sầu liền không khỏi bị đè ra cơ thể hai người trần trụi sát nhau đi à.

“Đừng nói như vậy, mỗi người con gái là một bông hoa hồng mà hoa hồng thì luôn có gai. Nếu nó làm bị thương ai đó thì nó cũng vô tội. Tiểu Sầu ngươi có muốn hay không thêm tên vào gia phả của nhà ta a.” Diệp Thần đúng chủ nghĩa mình đẹp mình có quyền mở miệng nói.

“Nhưng dù là hoa hồng thì vẫn sẽ héo tàn. Ta không tốt như ngươi nghĩ đâu. Ta cũng không đáng để ngươi làm như vậy. Ta thực sự đã giết quá nhiều người rồi. Nếu ngươi muốn ta giang hồ sẽ khinh thường ngươi.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng nói.

“Ngươi nhìn mặt ta xem có quan tâm không,hoa tuy sẽ héo tàn nhưng chỉ cần vẫn có người thích nó bông hoa ấy sẽ mãi đẹp đẽ. Không phải từ hình dáng của nó mà từ linh hồn. Tiểu Sầu cho ta được không?” Diệp Thần lập tức mở miệng nói, hôm nay hắn muốn ngắt lấy cây hoa đầy gai này đi à. Đôi khi hắn cảm thấy mình chém gió hay quá à. Ngửa mặt lên trời yêu em vô đối. Úp mặt xuống gối nói dối ngại ghê.

“Ukm.”Lý Mạc Sầu ngượng ngùng quay đầu đi chỗ khác khẽ nói.

“Vậy ta liền…” Diệp Thần liền tách ra nàng hai chân đi à.

“Đợi đã.”Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng nói.

“Tiểu Sầu ngươi không phải là muốn đổi ý đấy chứ.” Diệp Thần không khỏi mở miệng nói. Thức ăn đến miệng còn không cho hắn ăn sao à.

“Không phải vậy. Đợi ta một chút.” Lý Mạc Sầu liền lấy từ trên đầu xuống ba cây châm độc ném ra đi à.Sau đó liền đưa tay sờ xuống dưới. Diệp Thần đang cầm nàng tách ra hai chân không khỏi nhìn chằm chằm.0

“Đừng có nhìn ta như vậy ta ngại.” Lý Mạc Sầu đỏ mặt nói bắt đầu từ trong nhụy hoa kéo nhẹ ra một cây châm nhỏ đi à.

“Tiểu Sầu đây là sao a.” Diệp Thần không khỏi mở miệng nói. Lúc đó nếu hắn cứ thể tiến vào tiểu huynh đệ có phải hay không ngỏm a. Còn nữa nữ nhân bộ thích nhét mấy thứ lung tung vào đó lắm hả. Niệm Từ cũng vậy mà Mạc Sầu cũng là vậy a.

“Diệp Thần xin lỗi, chẳng qua chỉ là muốn đề phòng mà thôi à.” Lý Mạc Sầu liền đỏ mặt nói. Từ sau khi Diệp Thần nói muốn cùng nàng làm cái này chuyện nàng liền nghĩ cách đề phòng đi à. Nhưng câu trả lời vừa rồi của hắn khiến nàng hoàn toàn hài lòng đi a.

Diệp Thần liền không khỏi mướt mồ hồi. Cái cô gái nhỏ này thực sự nghịch ngợm đâu à. Hắn bắt đầu tiến vào bên trong nàng, giữa khí lạnh của thời tiết, cùng với hang động bên trong gió se lạnh, hai người lập tức hòa quyện với nhau đi a.

Lý Mạc Sầu liền khẽ kêu đau một tiếng liền bắt đầu ôm lấy Diệp Thần cổ bắt đầu lên xuống nhẹ nhàng đi à. Còn hắn đương nhiên tận hưởng mỹ nữ giao hoan hầu hạ đi a. Sau một hồi Lý Mạc Sầu liền lập tức sụi lơ trên mặt đất.

“Ân, còn chưa có xong a. Ngọc Nữ Tâm Kinh còn chưa có luyện xong à. Lần này để ta tới đi a.” Diệp Thần vẫn còn cứng mở miệng dâm đãng nói. Này ngươi luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh hay là luyện Ngự Nữ Tâm Kinh vậy cha nội.

“Đừng ta không chịu nổi… uhm…” Lý Mạc Sầu sợ hãi nói. Vừa rồi nàng như vậy cố hết sức không ngờ vẫn là bại trận đi a. Nàng cảm thấy tử cung mình bị cái này vừa dài vừa thô cây gậy suýt nữa xuyên phá đi à.

“Không được a, luyện công dừng giữa chừng rất dễ tẩu hỏa nhập ma à.” Diệp Thần liền đen tối cười tiến sâu vào bên trong nàng nhất có thể đi a. Bắt đầu tiến đến dục hỏa phần thiên đi a.

“Đau quá, nữa … hơn nữa… cho ta nhiều hơn a.” Lý Mạc Sầu lập tức trở lên điên cuồng đi à. Nàng cảm thấy được tử cung bị chọc xuyên a. đang liên tục bị kéo ra rồi nén vào đi à.

Diệp Thần cuối cùng cũng lập tức ra bên trong nàng a. Hai người liền bị cứ thế dính lấy nhau a. Tiểu huynh đệ bị mắc tại tử cung của tiểu muội muội a. Lý Mạc Sầu lập tức ngất đi à.

“Thêm vài lần nữa đi a. Tử cung ngươi không dãn ra chúng ta làm sao tách a. Tiểu Sầu ngươi cứ yên tâm giao cho ta.” Diệp Thần đầy đen tối nói.

Một buổi đêm mưa gió dài dằng dặc, Lý Mạc Sầu không biết bị ngược bao nhiêu lần đi à. Bên trong nàng bụng liền chứa đầy sữa đến phồng ra đi a. Cơn sung sướng khiến nàng chết đi sống lại bao nhiều lần đi à. Diệp Thần cố gắng kéo ra mình tiểu huynh đệ lập tức những thứ bị kìm nén trong bụng Mạc Sầu liền lập tức bị dồn ra ngoài đi à, tử cung cũng bị thế mà lôi ra theo đi a.

Diệp Thần có thể nhìn rõ ràng nàng tử cung đi a. Đây là lần đầu hắn hăng như vậy à. Quả nhiên nữ nhân mỗi người liền có độ sâu khác nhau a, Mạc Sầu nàng tiểu cô nương quá lùn hắn tiểu huynh đệ lại quá cao mới chọc nàng tử cung a, cái này cũng không thể trách Diệp Thần a, người ta nói tiểu muội hỏi có mấy sau hàng dài dằng dặc biết ngày nào ra. Thế giới này thật là vi diệu.

“Nhiều quá.”Lý Mạc Sầu không khỏi rên khẽ bên dưới liên tục tuôn ra chất hôn hợp tình yêu của hai người nhiều có thể đựng đầy mấy chai đi à, vậy là nàng đã trở thành nữ nhân a. Có đau đớn có sung sướng đây chính là nữ nhân tư vị sao.

Diệp Thần ôm lấy nàng hai người cứ thế liền ngủ tới sáng đi a. Một đêm lạnh giá mà lòng người không hề giá lạnh. Chẳng bù cho hai cái tiểu cô nương đệ tử hang động có hai đường nhưng liền ngăn cách nhau rất mỏng a. Đã thế còn có một số lỗ hổng trên tường đi à. Mọi việc diễn ra bên vách bên kia họ quá rõ ràng a. Cả đêm liền muốn ngủ không có ngủ được đi à.

Hông Lăng Ba cùng với Lục Vô Song xem họ trình diễn trực tiếp cả đêm không khỏi cơ thể đều nóng ran đi trằn trọc không ngủ được a, có lẽ vì no nỗi nước nhà cứ chảy liên tục ẩm ướt hết bên dưới. Lục Vô Song còn có chút vui mừng đáng chết bà cô già cuối cùng cũng bị hành hạ đáng đời đi a. Nhưng không hiểu sao nàng có chút mong ước đó là nàng đi a.

Còn tốt cái lão động vật à không là anh Nam của chúng ta hắn thì ngủ một giấc tới tận sáng đi à, thoải mái kinh luôn. Nam không cần lấy tao chai Nam Ngư chương này đủ mặn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.