Xuyên Việt Chi Tu Chân Nữ Hoàng

Chương 41: Phu nhân và lưu manh [trung]




Tề Nhạc ngồi xuống bên cạnh lão Ngưu hỏi dò:

- Làm sao vậy? Tìm không thấy Xi Vưu sao?

Ngoài miệng hỏi tuy rằng ân cần, nhưng trong lòng của Tề Nhạc không khỏi có chút hả hê. Tìm không thấy mới tốt. Nếu để cho ngươi lấy được Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu thì không phải sau đó càng khó đối phó hơn sao? Xi Vưu, vậy mới tốt, tiếp tục ẩn núp đi đừng để lão Ngưu tìm thấy.

Lão Ngưu lắc đầu, nói:

- Không đúng, tiểu tử Xi Vưu này nhất định còn ở thời đại này, chỉ là không biết hắn dùng phương pháp gì đem khí tức của mình che dấu, có thể đào thoát trong sự dò xét của ta, đây cơ hồ là chuyện không thể nào. Tiểu tử này lúc nào có được năng lực mạnh như vậy. Cho dù là ngươi cũng không thể ẩn dấu trước Thông Thiên Nhãn của ta.

Tề Nhạc hỏi:

- Thông Thiên Nhãn? Chính là con mắt thứ ba vừa rồi của ngươi sao? Đây là cái gì năng lực? Ngươi nói đi tìm không thấy Xi Vưu, có lẽ là bởi vì phạm vi trinh sát của Thông Thiên Nhãn của ngươi quá nhỏ thôi.

Lão Ngưu khinh thường hừ một tiếng, kiêu ngạo mà nói:

- Ngươi biết cái gì. Thông Thiên Nhãn của ta là sau khi đạt được năng lượng hắc ám đã mở ra năng lực hạng nhất này. Có thể nói là siêu cấp năng lực cùng loại với lĩnh vực áp đảo lĩnh vực, chỉ cần Xi Vưu không chết, còn trên thế giới này, thông qua ta vừa rồi dò xét một vòng, hắn nhất định sẽ bị ta phát hiện.

Nghe xong lão Ngưu nói, Tề Nhạc không khỏi chấn động, sợ hãi lên tiếng:

- Chẳng lẽ nói Thông Thiên Nhãn của ngươi có thể nhìn thấy mỗi một góc nhỏ của thế giới này sao?

Lão Ngưu đắc ý gật nhẹ đầu, nói:

- Đương nhiên, nếu không ta làm sao lại nói là nó có năng lực áp đảo lĩnh vực cơ chứ? Đây chính là dị năng thiên phú của ta, những sinh vật khác không thẻ có được, nếu như ta không phải thần. . .

Nói tới chỗ này, hắn đột nhiên ý thức được mình nói sai cái gì, vội vàng sửa lại:

- Nếu như không phải ta, những người khác tuyệt đối không có khả năng có được loại năng lực này. Cho dù là ngươi cũng không được. Ngay cả Thông Thiên Nhãn đều tìm không thấy, chứng minh Xi Vưu hoặc là đã bị chết hoặc là thực lực của hắn đã đạt đến trình độ vượt qua cả ta, có thể dùng năng lượng của bản thân để che đậy trinh sát. Nhưng mà thực lực của hắn làm sao có thể vượt qua ta? Nếu như hắn thật sự mạnh hơn ta thì không cần phải tránh né, về phần tình huống thứ ba chính là hắn đã ẩn dấu trong một lĩnh vực cường đại. Nhưng mà loại lĩnh vực này cơ hồ là không tồn tại trên thế giới này, dù sao thì có ai có thể sáng tạo ra lĩnh vực còn mạnh hơn thực lực của ta?

Tề Nhạc không có lên tiếng, trong lòng của hắn vẫn còn vì Thông Thiên Nhãn của lão Ngưu mà rung động. Cho tới nay, hắn đối với tinh thần lực của mình có thể nói là tin tưởng mười phần, phía dưới phạm vi bao phủ của tinh thần lực có thể lên tới một ngàn ki-lô-mét vuông. Đây cơ hồ là một đại thành thị trước mặt, nhưng Thông Thiên Nhãn của lão Ngưu lại có thể chứng kiến toàn bộ một cái góc nhỏ trên địa cầu, thậm chí còn không bị sức hút của trái đất ảnh hưởng, đây không phải nói là con mắt bị lé trẹo sao? Bí mật trên người lão Ngưu thật sự là nhiều lắm, cho dù là chính mình cũng không thể hoàn toàn hiểu rõ. Giờ khắc này, sự cảnh giác của hắn đối với lão Ngưu càng thêm mạnh hơn.

Lão Ngưu nhìn Tề Nhạc, khí tức không ngừng phát sinh biến hóa, thật lâu về sau trong mắt của hắn đột nhiên hào quang lóe lên, tựa hồ nghĩ tới điều gì:

- Con mẹ nó, ta đã biết. Ta biết rõ tiểu tử này ở nơi nào.

Trong lòng của Tề Nhạc cả kinh, chẳng lẽ hắn đã tìm được Xi Vưu?

Lão Ngưu oán hận nói:

- Trong cái thế giới này, có thể trốn được dò xét Thông Thiên Nhãn của ta chỉ có mấy cái địa phương mà thôi. Nếu ta đoán không lầm. Tiểu tử Xi Vưu này nhất định là sợ bị chúng ta tóm được nên đã đi tìm những thần khí khác. Chỉ có ở trong lĩnh vực thần khí mới có thể che đậy dò xét của Thông Thiên Nhãn a, giống như Côn Lôn thần huyễn lúc trước, còn có địa phương của Hiên Viên mộ.

Sắc mặt Tề Nhạc hơi đổi, nói:

- Vậy ngươi biết hắn hiện tại cụ thể ở địa phương nào không?

Lão Ngưu tức giận nói:

- Ta làm sao có thể biết rõ. Nếu như ta biết rõ những địa phương che dấu thần khí thì còn lưu cho tên đáng ghét đó sao? Cái gọi là cấm chế Thiên thần chỉ cần không phải hạn chế chỉ có nhân loại mới có thể sử dụng thì ta đều có nắm chắc lấy được. Chỉ là khổ nỗi tìm không thấy vị trí thần khí che dấu mà thôi. Xem ra, vận khí của tiểu tử Xi Vưu này thật sự là không tệ. Ta vẫn còn xem thường hắn rồi, dã tâm của thằng này thậm chí có thể so sánh với ta. Bất quá, cho dù để cho hắn sẽ tìm đến một kiện thần khí thì như thế nào?

- Chẳng lẽ dựa theo hai kiện thần khí là hắn có thể đủ chiến thắng ta được sao? Không có thực lực tuyệt đối là không thể nào phát huy ra uy lực chính thức của thần khí. Tại điểm này, ngươi giống như Xi Vưu. Thần khí trong tay các ngươi, quả thực chính là phí của giời. Bất quá ngươi còn mạnh hơn hắn một chút. Ngươi có những người đồng bọn hỗ trợ, tại thời điểm quan trọng có thể phát huy ra uy lực của thần khí, giống như lần trước dẫ tiểu hành tinh rời đi.

- Nếu như ta xem xét thì từ Hiên Viên Kiếm sinh ra đời đến nay, cũng không có phát huy uy lực cường đại như vậy, nếu không nó đã không bị gẫy đôi. Chỉ dựa vào lực lượng của đồng bọn đã đạt tới trạng thái đỉnh phong của thần khí, nếu như một ngày nào đó thực lực bản thân ngươi có thể đạt tới trình độ Đấu Chuyển Tinh Di như vậy thì, Hiên Viên Kiếm cũng sẽ không bẻ gẫy. Sự khống chế với năng lượng khi sử dụng thần khí là điều cực kỳ trọng yếu.

Tề Nhạc hứng thú mà nói:

- Nói như vậy, ngươi đã từng sử dụng thần khí rất mạnh sao?

Ngưu Ma Vương ngạo nghễ nói:

- Đó là đương nhiên. Chỉ có điều vận khí ta không tốt lắm. Nếu không lúc trước trên tay của ta dù chỉ có một thanh thần khí thì ngươi cho rằng hiện tại còn đứng ở chỗ này nói chuyện với ta sao? Lão Ngưu ta có rất nhiều bổn sự, chỉ là ngươi còn không có hoàn toàn chứng kiến mà thôi.

Trên mặt Tề Nhạc thủy chung lộ ra mỉm cười sau lưng, nhưng mà sau lưng nụ cười lại lóe ra vài phần sát khí lạnh như băng.

- Lão Ngưu. Làm sao bây giờ? Ngươi đã tìm không thấy Xi Vưu, chúng ta cũng không có biện pháp đi đối phó hắn. Ngươi nên biết ta không có khả năng một mực ở tại chỗ này. Thời đại kia của chúng ta tùy thời cũng có thể bị địa ngục xâm lấn, ta cần phải trở về để chuẩn bị.

Lão Ngưu nhìn Tề Nhạc sau đó dựng ba ngón tay lên nói:

- Ba ngày a. Lại lưu ba ngày, nếu như ta không cách nào tìm được tung tích hạ lạc của Xi Vưu như trước thì chúng ta sẽ trở về thời đại kia của ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ không để cho ngươi khó xử .

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn hắn, cười trêu nói:

- Lão Ngưu, từ lúc nào ngươi biết thông tình đạt lý như vậy thế? Có vẻ như đây không phải tính cách của ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.