Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 76




Trong phòng ngủ coi như rộng rãi, mọi người đứng vây thành một vòng quanh giường đôi, nhưng trừ bỏ tiếng điều hòa cùng tiếng nước lầm rầm, hiện trường không còn âm thanh nào khác.

Quay phim đứng ở bên giường nhận được gợi ý của đạo diễn, nhanh chân nhanh tay thay đổi góc độ, kéo gần ống kính, đem thân ảnh hai người đang quấn quít trên giường từ từ phóng to lên màn ảnh.

Trên ra giường tuyết trắng, một chàng trai trẻ tuổi nằm ngửa, bởi vì đang bị người vịn cằm hôn môi, cho nên nhìn không rõ lắm ngũ quan. Y toàn thân trên dưới chỉ có một cái quần lót màu trắng bó sát người, vừa vặn che phủ ở bộ vị trọng điểm, bộ phận khác trên thân thể đều nhìn không sót gì.

Làn da y trắng nõn, được làn da sẫm màu của chàng trai vắt qua phủ lên thân thể làm nền, tương phản càng thêm nổi bật. Như vậy một đen một trắng tương phản thị giác mang đến cảm giác *** mĩ kỳ lạ, làm cho người ta chỉ nhìn đã cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.

Không biết hôn bao lâu, chàng trai trẻ tuổi thật vất vả mới được buông tha bờ môi cuối cùng lộ ra khuôn mặt ở trước ống kính, ánh mắt xinh đẹp ươn ướt nước, bộ dáng có chút mơ mơ màng màng, nhưng giây tiếp theo y lại như bị xúc động gì đó chuyển đổi đáng kinh ngạc, đường cong ở cổ thoáng cái liền căng cứng.

Không phải đâu, Từ Triết Ấp muốn khóc không ra nước mắt, anh hai, bộ ngực đàn ông hút không ra sữa a.

Ruka hiển nhiên nghe không được kêu khóc của nội tâm y.

Cậu như vua của loài báo gặp được con mồi, một tay thì trấn áp động tác chống cự của Từ Triết Ấp, cúi đầu hút nhũ tiêm y.

Màu da của Từ Triết Ấp rất trắng, màu sắc quầng vú nhạt, nhưng dưới sự cố ý hút cắn lặp đi lặp lại của Ruka, nơi đó ứ thành màu hồng phấn mê người, mà đầu nhũ vốn không rõ rệt cũng bị giày vò đến đứng thẳng lên, hồng hào có chút đáng thương.

Từ Triết Ấp chỉ cảm thấy bản thân bị liếm cắn đến lông tơ toàn thân đều nổ tung, vừa mới bắt đầu cảm giác này quá mức mãnh liệt, khiến cho cả người y không thoải mái, nhưng khi cảm giác khó chịu này duy trì một thời gian ngắn, thân thể y giống như dần dần có chút thích ứng, thuận theo động tác liếm cắn không quá dịu dàng của Ruka, bộ vị nào đó ở nửa người dưới dường như cũng cộng hưởng có phản ứng.

Hỏng bét, hỏng bét. . . . . .

Y theo bản năng muốn che hạ thân, nhưng lại bị Ruka nhanh tay lẹ mắt bắt được hai tay.

“Thoải mái sao?” chàng trai ở trên người khiêu khích thầm hỏi ở bên tai y.

Từ Triết Ấp nhịn không được trở mình xem thường, thầm nghĩ nếu ông đây không uống thuốc kích thích, sao có thể đối với đàn ông như cậu miễng cưỡng cương lên? Vừa nghĩ như thế lại có chút lo lắng trong lòng, cuộc đời y ghét nhất Gay, ngay cả Mạnh Ban cũng chưa có bản lĩnh bẻ cong y, không nghĩ tới hai viên thuốc nhỏ đã thu phục y.

Ruka chậm chạp không được đáp lại, lập tức cho rằng đối phương là bởi vì xấu hổ mà cam chịu, khóe miệng rõ ràng bởi vì chuyện này mà giương lên 0.5 cm.

Cậu càng thêm miệt mài làm việc chăm chỉ, một đường liếm hôn từ nhũ tiêm đến rốn của Từ Triết Ấp cảm nhận đối phương bởi vì hút không khí mà kéo căng  bụng, không biết vì sao, cậu bỗng nhiên cảm thấy có một chút nhịn không nổi.

Cậu không đếm xỉa Từ Triết Ấp chối từ ngăn trở, đem bản thân nhét vào giữa hai chân y, cầm xoa tính khí khá sức sống sôi nổi của đối phương.

dương v*t của Từ Triết Ấp đã cương hoàn toàn, bị quần lót đè nén buộc chặt, hoàn toàn hiện ra hình dạng thẳng tắp. Ruka dùng đầu ngón tay xoa bóp đỉnh tính khí mượt mà của y, chỉ một lát sau, vải dệt màu trắng đã chảy ra dấu vết ẩm ướt. Dĩ nhiên bản thân Từ Triết Ấp cũng cảm giác được, hoàn toàn nhục nhã không muốn lên tiếng, muốn giả vờ là cái thứ không chịu thua kém kia không có quan hệ với y.

Ruka nhịn không được nở nụ cười, ngón tay bỉ ổi chỉ công kích một chỗ ẩm ướt nho nhỏ kia.

Theo lý mà nói, đầu mút của tính khí mềm mại mẫn cảm nhất, cách vải dệt vân vê chơi đùa, thực dễ dàng bởi vì quá khô nháp mà cảm thấy đau đớn. Thế nhưng Từ Triết Ấp có lẽ hết sức hưng phấn, hơn hết chính là bị tùy ý đùa bỡn, linh khẩu cứ mịch mịch không ngừng chảy ra chất lỏng, phóng to hình dạng dấu vết ẩm ướt trên quần lót, Ruka căn bản không cần sử dụng thuốc bôi trơn, là có thể thông thuận động tác.

Ruka thuận thế dùng ngón tay dính dính chất lỏng trên quần lót, xấu xa đưa đến trước mắt Từ Triết Ấp, chạm ngón trỏ cùng ngón cái vào nhau, tiếp theo chậm chậm tách ra, một sợi chỉ bạc cứ *** mĩ đọng ở giữa hai ngón tay.

“Kìm nén thật lâu rồi sao?” nụ cười của Ruka lần này hơi mở, lộ ra răng nanh thoạt nhìn có chút ngây thơ.

Từ Triết Ấp bị đùa giỡn cảm thấy khuôn mặt như là bị lửa thiêu đốt, nóng hầm hập một hồi, đặc biệt lúc quay phim còn đang điều chỉnh ống kính muốn quay hai ngón tay, y quả thực muốn nhét nắm tay mình vào miệng Ruka.

“Ngô. . . . . .”

Chất lỏng lạnh như băng bỗng nhiên đổ ở trên tính khí nóng như lửa Từ Triết Ấp theo phản xạ rụt lui, hơi ngưỡng ngồi dậy, mới phát hiện Ruka không chút nào keo kiệt tưới rất nhiều dịch bôi trơn lên hạ thân y.

Vuốt nhè nhẹ súng.

Trong đầu y lập tức hiện lên thuật ngữ này được đạo diễn nghiêm túc dùng tiếng Trung giọng điệu kỳ quái giảng giải, bỗng nhiên có cảm giác tụ máu não.

Kinh nghiệm quay phim phong phú của Ruka rõ ràng hiểu ống kính cần gì. Cậu thoáng cái gần như dùng hết nửa chai bôi trơn, hơi dùng tay đẩy chất lỏng trong suốt ra sau, cả người cứ áp ở trên người Từ Triết Ấp, bắt đầu từ giữa hai chân y, chậm rãi dùng thân thể trần trụi đẩy chất lỏng tập trung ở phía trước ra, cho đến khi ngực hai bên ngang bằng, hạ thân giáp lá cà.

Từ Triết Ấp cố sức nhắm mắt lại.

Y không cần nhìn thực tế, chỉ tưởng tượng, có thể đoán hình ảnh hiện tại có bao nhiêu sắc tình.

Trên thực tế cũng là như thế.

Trên màn ảnh, hai anh chàng đẹp trai gần như trần trụi kề sát nhau, một lượng lớn chất lỏng bôi trơn thấm ướt một kiện quần áo duy nhất trên người đôi bên, tất cả vải dệt đều không thể trỗi dậy công dụng che đậy thân thể, nhất là màu trắng gần như trong suốt, không chỉ làm cho hình dạng tính khí lộ ra, mà ngay cả màu sắc cũng rõ ràng.

Ruka dùng cánh tay trái không thể chắn đến ống kính ôm Từ Triết Ấp, bắt đầu chậm rãi đong đưa thắt lưng.

Động tác của cậu rất chậm, nhưng cũng rất tra tấn người. Từ Triết Ấp rõ ràng cảm nhận được phân thân thẳng cứng của Ruka bắt chước theo luật động làm tình, đè ép bộ phận cứng đến ghê gớm của y, từ gốc đến ngọn, thậm chí ngay cả bộ phận mắt ngựa (cái lỗ nho nhỏ phía trên của cái mà ai cũng biết là gì đó), đều bởi vì thúc đẩy này mà càng thêm thư giãn mở ra.

Từ Triết Ấp rất khó miêu tả đó là cảm giác gì. Y ý thức được rất rõ ràng đối phương là một người đàn ông, vô luận là cơ ngực bằng phẳng rắn chắc hay là nam căn tiến vào trạng thái, nhưng lúc tính khí sưng tấy cọ xát lẫn nhau, y vẫn cảm giác được một luồng điện tê dại, làm cho y nhịn không được hơi đĩnh động thắt lưng phối hợp lại.

Y không thể khống chế biểu tình của mình, nhưng có lẽ hẳn là sẽ không quá tuyệt vời. Quay phim dường như cũng chú ý tới thất thố của y, chậm rãi di chuyển vị trí máy quay.

Cảm nhận được máy quay tới gần, Từ Triết Ấp định tránh mặt, muốn giấu cảm xúc chân thật của mình.

Ruka phát hiện y không bình thường, ngắm máy quay một cái, lập tức hiểu rõ.

Cậu tìm được bờ môi của Từ Triết Ấp, hôn lên, khéo léo dùng tư thế hôn môi che chắn khuôn mặt Từ Triết Ấp.

Nhưng hành động này không thể nghi ngờ là thêm dầu vào lửa. Khoang miệng của Từ Triết Ấp vốn đã có chút mẫn cảm, bất ngờ bị đầu lưỡi Ruka liếm một cái, hạ thân ma sát, lập tức liền cảm thấy bản thân sắp tước vũ khí.

Cả người y căng cứng, bắt được sau gáy Ruka, ở trên miệng cậu gian nan nói: “Tôi, tôi sắp. . . . . .”

Từ Triết Ấp một câu cũng chưa nói xong, phần eo đã run rẩy kịch liệt vài cái.

Ruka có lẽ cũng không nghĩ tới Từ Triết Ấp lại kết thúc nhanh như thế, cậu cũng không biện pháp làm gì, chỉ kịp cố gắng ôm lấy người. Đợi khi người trong lòng cuối cùng bình tĩnh trở lại, cậu mới ra hiệu ngầm với đạo diễn, đưa tay thăm dò bên trong quần lót Từ Triết Ấp.

Từ Triết Ấp vừa mới bắn tinh xong, cả người có chút mất hồn, đôi mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm Ruka.

Ruka bị y nhìn có chút khác thường, giống như bị móng vuốt mèo con còn chưa đủ dài cào một cái, trong lòng vừa ngứa vừa mềm, kèm thêm cảm thấy cái người vừa mới còn tràn đầy thần khí bây giờ lại mềm nhũn bên trong lòng bàn tay cũng có chút đáng yêu.

Cậu cẩn thận gảy một cái, cảm thấy Từ Triết Ấp phản ứng run rẩy mạnh, lập tức lấy bàn tay ra, sau khi lưỡng lự vài giây, mới bày ra dịch thể của Từ Triết Ấp, chứng tỏ y quả thật cao trào rồi.

Nhưng trong lòng lại lờ mờ không đúng tư vị.

Có loại cảm giác không cam lòng, rõ ràng là thứ của mình, lại bị bức ép chia sẻ cùng với người khác, nghĩ thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy nghẹn khuất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.