Xuyên Vào Hố Văn Trò Chơi Vô Hạn

Chương 44




-Có phải ta đang hoa mắt hay không?Linh thú của nàng ta là Thiên Độc Vương Xà

-Chuyện này sao có thể!

Đám ám vệ bắt đầu loạn lên,đến Yến Nhi cũng phải thầm than trong lòng,nàng biết Phong Tư Linh không phải dạng tầm thường nhưng không ngờ triệu hồi thú của nàng lại là Thiên Độc Vương Xà,vậy có nghĩa là...không thể nào!?

-Ta muốn tốc chiến tốc thắng nên Yến Nhi cô nương mau gọi triệu hồi thú của mình ra đi-Phong Tư Linh vẫn phong thái điềm đạm đúng chất cường giả

Tạ Yến Nhi dần lấy lại bình tĩnh,thở mạnh một hơi,bộ dáng cũng trở nên nghiêm túc

-Lúc nãy thực đã xem nhẹ nương nương,ta thay mặt toàn bộ các ám vệ tạ lỗi với người,nhưng trận đấu thì vẫn phải tiếp tục,hi vọng nương nương không phiền"Nàng...liệu có phải là vị Lam Thiên kia không!?Hay là có quan hệ với nàng ta"

Phong Tư Linh cười lạnh,đưa tay tỏ ý mời nàng

-Đến lúc ra ngoài rồi,Huyễn Ưng Sư

Ầm!-chỉ trong chớp nhoáng,một thân huyền sư to lớn đã xuất hiện,Huyễn Ưng Sư cũng là một siêu cấp linh thú nhưng lại không được xếp vào hàng Thất linh(ẻm hơm đủ mạnh),đầu chim,mình sư tử và một đôi huyền dực lớn

Tất cả ám vệ đều tránh xa khỏi trận đấu của 2 người

Gào!-không khí ba động mãnh liệt,sàn đá cẩm thạch suýt chút nữa là vỡ ra,khác với Tiểu Xà,con linh thú này thật quá ồn ào

-"Chết tiệt!Ồn ào như vậy sẽ đánh thức Tiểu Kim mất,nó mà tỉnh dậy là sẽ loạn hết lên"-Phong Tư Linh thầm nghĩ-Tiểu Xà,tốc chiến tốc thắng

Tiểu Xà hiểu ý nàng,trời sinh xà thú chúng nó đã không thích ồn ào,nhân đây tiêu diệt mối tai họa(ô nhiễm bầu không khí)vậy

-Chỉ là một siêu giai linh thú xấu xí,chim không ra chim,sư tử không ra sư tử mà cũng đòi náo loạn trước mặt bổn gia,xem ta trừng tri ngươi thế nào"Ta không để ngươi phá hỏng giấc ngủ của tiểu chủ đâu"-Tiểu Xà từ hình dáng ba trượng hóa thành chân thể,giáp khí bao bọc quanh thân nó tỏa ra một loại kịch độc khủng bố,không nhanh tay tạo tường khí hộ thể là sẽ đi đời ngay

Huyễn Ưng Sư lại có chút e sợ trước sức mạnh của nó(có mà sợ đến co giật mới đúng)

Tạ Yến Nhi kịp thời tạo tường khí hộ thể,đồng thời lấy ra cực phẩm linh khí Xích Lôi thương

-A!Hôm nay ta quên mang theo tử kiếm rồi,đành dùng tạm thứ này đánh với ngươi vậy-Phong Tư Linh tụ nguyên khí trong lòng bàn tay,nguyên khí tử sắc ngưng tụ,biến thành hình dạng đúng như nàng muốn,một thanh kiếm khí

Linh khí từ Liên ấn bao bọc cơ thể nàng,tóc đỏ phiêu lên,phong hoa tuyệt đại,chúng sinh điên đảo

Trên mặt Yến Nhi và ám vệ hết thảy đều xuất hiện một tia kinh hoàng,nàng,nàng thực là Lam Thiên!Hơn nữa còn kỹ năng biến nguyên khí thành vũ khí này chỉ có đạt đến Địa tinh triệu hồi sư mới làm được,phải biết điều khiển nguyên khí một cách thành thạo,nàng thậm chí còn có chút khó khăn khi thực hiện,vậy mà Phong Tư Linh lại dễ dàng tạo ra kiếm khí,yêu nghiệt,thật quá yêu nghiệt!

-Lam...Lam Thiên-sắc mặt Yến Nhi trắng bệch,rồi tím ngắt khi nhìn thấy mái tóc đỏ rực của Phong Tư Linh,thậm chí Phong Liêm Triệt cũng có chút dao động,không ngờ nàng đã đạt tới mức này,lại còn giấu kĩ như vậy

Phong Tư Linh hài lòng nhìn biểu hiện phong phú của đám người,sát khí tỏa ngập căn phòng,nụ cười tử thần đã hiện hữu

...

Thân ảnh vàng chói gấp gáp chạy khắp nơi,ngó ngang ngó dọc chỉ để tìm ai kia,Dương Kỳ tức tối dậm chân

-Tử Dạ thối!Đã bảo ngươi đứng chờ,vậy mà lại chạy đi đâu mất,sao ta lại cùng ngươi nhận cái nhiệm vụ chết tiệt này cơ chứ,cái gì mà đi tìm Vương,có bà già đó thôi cũng mệt hết vía rồi

Hắn dừng mắng chửi,bộ mặt trở nên nghiêm túc,dường như đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khá lớn phát ra trong thành,chắc Tử Dạ cũng đã cảm nhận được,tiếng tăm của Nam Phong cũng không phải là để làm kiểng đi

Khối hồng thạch thánh thượng đưa cho hắn đột nhiên dao động mãnh liệt,hắn toát mồ hôi thầm than,không phải chứ và chỉ sau một cái chớp mắt,Dương Kỳ đã không còn ở chỗ cũ nữa,thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện trên những nóc nhà,hướng thẳng tới Nguyệt Vương phủ

-Dương Kỳ,hồng thạch này có thể cảm nhận khí tức của Vương,chỉ cần nó có động tĩnh thì tức là các ngươi đang ở gần Vương,cứ lần theo cảm nhận của nó mà đến chỗ người

...

Cỗ sát khí ngùn ngụt tỏa ra,tay Tạ Yến Nhi đã có chút run run nhưng vẫn cố chịu đựng,khí lực của Tiểu Xà mạnh lên nhanh chóng,chút nữa là xuyên thủng tường khí hộ thể của nàng

Ám vệ vẫn chưa hết bàng hoàng về thân phận của Phong Tư Linh,thời gian tiêu hóa hẳn cũng rất dài đi

Cho dù cách biệt giữa Địa tinh đỉnh phong và trung cấp là rất lớn nhưng luận về linh thú,thậm chí là khả năng điều khiển nguyên khí,Yến Nhi đều kém Phong Tư Linh một bậc,mấy cái lời đồn vớ vẩn về Quận chúa phế vật,nàng ta vẫn là nên quẳng sang bên thôi.Nhưng thực lực của Phong Tư Linh cao như vậy,tại sao lại giấu không cho thiên hạ biết,để phải chịu nhục suốt bao năm qua,chắc chắn là có ẩn tình!

Phong Tư Linh chủ động tấn công trước,không chút do dự vung một nhát kiếm uy lực xuống Yến Nhi,nàng nhanh chóng dùng Xích Lôi thương chống trả,kiếm khí thì vẫn chỉ là kiếm khí mà thôi,sao có thể đánh lại một cực phẩm linh khí được cơ chứ,sau một hồi,nàng giành được thế chủ động,liên tục tấn công Phong Tư Linh

Trên đỉnh trần,hai con linh thú cũng có một trận đánh quyết liệt,nhưng Phong Tư Linh nàng đã dễ dàng nhìn ra kết quả,thuộc tính của Huyễn Ưng Sư là Lôi,mà thuộc tính bổ sung của Tiểu Xà lại là Hỏa,Lôi biến dị từ Hỏa,việc Tiểu Xà thắng chỉ còn là vấn đề thời gian,ngược lại nàng có chút chật vật với Tạ Yến Nhi

-Điện hạ,nương nương quả thực rất lợi hại nhưng chênh lệch cấp độ với Yến Nhi tiểu thư lại có chút rắc rối,người liệu có thắng được không?-Mộ Phi đã biết chuyện từ trước đứng cạnh Phong Liêm Triệt đánh giá,hắn chỉ cười,nói

-Nàng sẽ không thua

...

Hai mắt Phong Tư Linh mờ đi vì đánh quá sức,trận đấu diễn ra hàng tiếng trời,cả 2 đều chi chít vết thương,nàng vốn dĩ không muốn phân thắng bại với Tạ Yến Nhi,chỉ là thấy nàng ta là một cái máy tập rất hiệu quả(ách,tỷ thật quá độc ác rồi)Kiếm khí trên tay tan biến,thân ảnh nhỏ ngã xuống,trước khi mất hết ý thức,nàng đã thấy một bóng người gục xuống từ bao giờ,miệng cong lên cười thỏa mãn

Lúc ấy,một vòng tay đã đỡ lấy nàng,dịu dàng ôm nàng vào lòng,cười sủng nịch

-Nàng làm tốt lắm Linh nhi

Nàng không hề nhận thức được bản thân đang trong hoàn cảnh nào,cảm giác không chút mệt mỏi,rất thoải mái,cứ thuận theo tự nhiên mà cựa mình sát vào người hắn,trong chốc lát,bản mặt hồ li của ai kia đã xuất hiện vài vệt hồng.Đồng thời,tất cả ám vệ đều có chung một suy nghĩ

"Ta bị hoa mắt hả trời!?"

...

Phong Tư Linh lờ mờ mở mắt,khi đã nhận thức được nàng liền cảm nhận được một cơn tê dại lan khắp cơ thể,kinh mạch bị tổn thương không ít,đến cử động cũng là cả một vấn đề

Ngay sau đó,lại có một luồng khí thanh mát dịu dàng chảy trong cơ thể,khôi phục lại kinh mạch của nàng,thậm chí là khiến chúng vững chắc hơn,độ thuần khiết của nguyên khí đã được luyện hóa không chê vào đâu được

-Triệt-nàng miễn cưỡng bật ra một hơi,hắn lộ rõ vẻ lo lắng,ôn nhu vuốt tóc nàng,trách cứ

-Nàng tỉnh rồi,có biết là ta lo lắng cho nàng lắm không,lần sau đừng bao giờ dại dột như vậy nữa

Là hắn dùng Phong thuật trị thương cho nàng

Nàng chỉ khẽ ừ một tiếng nhưng trong lòng đã có chút gì đó rung động,giống như đang thực sự cảm nhận được yêu thương vậy,một cảm xúc mới lạ nhưng...cũng không đến nỗi tệ

Sau trận đấu giữa nàng và Tạ Yến Nhi,toàn bộ ám vệ đều nhân lúc nàng hồi phục mà quỳ hết thảy xuống tạ lỗi,huống hồ chi nàng lại chính là Lam Thiên

Trước giờ Tạ Yến Nhi luôn tự hào mình có thiên phú hơn hẳn Nhị hoàng tử Nguyên Khai,nàng tự tin rằng mình chỉ thua kém mỗi Thiếu Vương điện hạ nhưng nàng đã sai,hoàn toàn sai rồi,tuy cấp bậc có thấp hơn nàng nhưng thiên phú của Phong Tư Linh thực phi thường khủng bố

Chính vì không muốn bản thân tụt về phía sau mà điên cuồng luyện tập trong Linh tháp,cũng là để bản thân xứng đáng đứng cạnh hai người họ,vạn nhất không làm vướng chân họ,nguyện ý cả đời làm hậu thuẫn cho hai người

Lời thề đã định từ hàng ngàn vạn năm trước!...............................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.