Xuyên Thư Chi Yêu Sư Huynh Phản Diện

Chương 13: Có nhớ tôi không?




Alicia thở hổn hển mà mềm oặt nằm trường giường u oán nhìn Tiêu Hạo.

“Người ta là lần đầu mà anh cũng không biết nhẹ một chút.”

“Không phải con gái phương Tây chuyện phòng the vô cùng mạnh sao?”

Tiêu Hạo có chút không hiểu hỏi.

“Còn mạnh được so với anh sao? anh đúng là sức chiến đấu biến thái mà. Có ai như anh make love cùng 4 nữ nhân một lúc mà mặt vẫn không đổi sắc như vậy không?”

“Haha, vậy chứng tỏ ông xã mấy em lợi hại. Vậy thì nhóm bà xã có hài lòng không đây?”

Mấy nữ đỏ mặt mắng lưu manh mà khoát lấy cái chăn nằm sang một bên không thèm để ý đến Tiêu Hạo.

Alicia nhìn trên giường vết máu xử nữ của mình, nội tâm có chút khẩn trương hỏi.

“Ông xã, có phải người phương Đông mấy anh có phong tục là giữ lại vết máu lần đầu làm kỷ niệm không?”

Tiêu Hạo sững sờ cười lắc đầu.

“Đó cũng tùy người, anh thì không quan trọng cái đó. Em muốn giữ nó thì cứ việc.”

Alicia gật đầu mà bắt đầu hỏi câu hỏi mình muốn biết đáp án.

“Vậy quan điểm của anh thế nào với mấy cô gái không còn là xử nữ? Em không có ý gì đâu, chẳng qua là tò mò vì văn hóa phương Đông thì người chồng luôn xem trọng trinh tiết của vợ mình ấy.”

Ba nữ nằm một bên cũng muốn biết quan điểm của Tiêu Hạo về vấn đề này mà đợi nghe đáp án.

Tiêu Hạo không trả lời vấn đề ngay mà cười hắc hắc dùng tay mò mẫm mấy nữ chỗ đó mà nói.

“Nói thật là anh không ngờ 4 vị bà xã nhà anh tất cả đều phó thác lần đầu cho ông xã làm anh cảm thấy được sủng ái mà lo sợ à.”

“Không có nam nhân nào mà không thích vợ mình là xử nữ đúng không? đó là vì quan niệm chiếm hữu từ thời xưa để lại. Lúc đó nữ nhân địa vị vô cùng thấp kém mà bị xã hội coi khinh đủ loại. Cái gì phải học tam tòng tứ đức phẩm hạnh lễ tiết này kia quả thật là rắc rối. Mà người đàn ông thời ấy nghĩ là người đàn bà của mình chỉ được phép bản thân sở hữu như đồ vật nên phải do chính mình dùng đầu tiên, theo cách nói hiện đại là bóc tem ấy.”

“Cũng chính nguyên nhân này mới làm cho người đàn ông phương Đông có chấp niệm với vấn đề trinh tiết.”

Dừng một chút, Tiêu Hạo mới bắt đầu nói ra quan điểm của mình.

“Anh hiện tại chỉ là cái học sinh nên cũng không rõ lắm về thế giới của người trưởng thành sẽ thế nào. Nhưng quan điểm của anh thì nghĩ là tình yêu thật lòng giữa hai người phải quan trọng hơn trinh tiết nhiều lắm. Còn với anh việc mấy em có còn là xử nữ hay không thì lúc anh xác định các em sẽ là nữ nhân của mình thì không có nghĩ nhiều như vậy. Ông xã chỉ cần biết rõ mấy em là nữ nhân của anh, yêu anh thật lòng là đủ rồi. Cái trinh tiết chả có giá trị gì ngoại trừ thỏa mãn lòng hư vinh bóc tem của nhóm nam nhân tư tưởng cổ hủ. Bây giờ xã hội cũng thoáng nên yêu nhau là triển chứ có ngại ngùng gì nữa. Vì vậy mà số lượng người tư tưởng bóc tem vợ mình cũng bớt lại rồi. Nó là kiểu như vợ mình là xử nữ thì tốt, không phải cũng không sao cả rồi.”

Mấy nữ nghe vậy cũng biết rõ quan điểm ông xã mình mà hài lòng gật đầu, biết rõ Tiêu Hạo không phải dạng nam nhân cổ hủ mà vô cũng thoải mái trong vấn đề này nên thở ra một hơi mà thầm nói quyết định theo ông xã ban đầu vô cùng chính xác.

Dù mấy nữ cũng đã quyết tâm yêu Tiêu Hạo một đời nhưng rất lo lắng Tiêu Hạo tính cách thay đổi có mới nới cũ nên rất quan tâm vấn đề này. Nhưng khi nghe được quan điểm của Tiêu Hạo thì mấy nữ đã triệt để an tâm.

Trò chuyện một hồi, Tiêu Hạo vẫn quyết định nói ra vấn đề tu luyện cho Alicia biết. Cô nàng nghe Tiêu Hạo nói những chuyện chỉ có trong tiểu thuyết thì lộ vẻ không tin, nhưng ở Tiêu Hạo cùng mấy nữ thi triển thủ đoạn ra làm Alicia ngơ ngác một hồi chưa tỉnh hồn. Nàng thế giới quan bị phá vỡ nhưng lại mở ra chân trời mới tìm hiểu hỏi han đủ thứ.

Alicia bên dưới kích động mà muốn trở thành tu sĩ, điều này cũng hợp ý mọi người nên Tiêu Hạo cũng bắt đầu kiểm tra tư chất thiên phú của nàng.

Mục tiêu: Greville Alicia.

Chức nghiệp: tộc Greville công chúa, nữ doanh nhân.

Chiến lực: 6( người bình thường là 5).

Tu vi: không.

Quan hệ: đạo lữ song tu.

Hảo cảm: 100( sinh tử không rời).

Nhan trị: 93.

Linh căn: không.

Thể chất: người bình thường.

Huyết mạch: không.

Thiên phú: không.

Nhìn bản thiên phú của Alicia, Tiêu Hạo chân mày nhíu lại có chút khó làm.

“Alicia, em không có thiên phú cùng linh căn tu luyện nên việc này để anh tìm biện pháp khác.”

Alicia nghe vậy mà trong lòng thất vọng lắc đầu.

“Nếu em có thiên phú tu luyện vậy cũng là ý trời, chuyện này hay là cứ vậy đi ông xã. Anh không cần vì em mà nhọc lòng, chỉ cần kiếp này được bên anh trọn đời là em đã mãn nguyện.”

Tiêu Hạo lắc đầu một cái trầm giọng nói.

“Em suy nghĩ quá đơn giản, nữ nhân của anh muốn theo anh cả 1 đời là phải do anh bồi chứ không phải là mấy em có hiểu chưa? chờ anh cường đại lên thì sống mấy vạn năm cũng không có vấn đề gì.”

“Hệ thống, quét hình xem Alicia thích hợp nhất linh căn nào để ta chọn mua cho nàng 1 cái.”

Ở hệ thống tiến hành quét hình hoàn tất, trong đầu Tiêu Hạo hiện lên tin tức từ hệ thống.

“Hỏa linh căn phù hợp sao? vậy thì hối đoái 1 cái cực phẩm hỏa linh căn đi.”

Nạp tiền vào hệ thống thêm 1 ức euro, Tiêu Hạo bỏ ra 1 triệu điểm hối đoái mua cái cực phẩm hỏa linh căn.

Sau khi kiểm tra không có gì khác thường, Tiêu Hạo mới từ trong không gian trữ vật lấy ra đoạn cực phẩm Hỏa linh căn làm mấy nữ ngạc nhiên, Ninh Tuyết Yên cùng Khương Du Du đều lộ vẻ không thể tin được.

“Cực phẩm linh căn?”

Tiêu Hạo gật đầu một cái xác nhận.

“Đúng, là cực phẩm hỏa linh căn. Anh muốn nhờ Yên nhi hỗ trợ cấy ghép linh căn vào cơ thể của Alicia.”

Ninh Tuyết Yên gật đầu một cái mà tiến hành làm ra cái trận pháp rồi bắt đầu quá trình cấy ghép.

“Trong quá trình cấy ghép sẽ có 1 ít thống khổ, Alicia bà xã cố gắng chịu đựng nha.”

“Vâng, có ông xã ở đây, khổ mấy em cũng không sợ.”

Trải qua một trận đau đớn thống khổ chịu đựng, quá trình cấy ghép linh căn cũng hoàn thành. Alicia cảm nhận được trong cơ thể như nhiều hơn một cái gì đó mà kích động hô lên.

“Vậy là bây giờ em có thể tu luyện rồi?”

“Đúng vậy, em thử dùng tâm thần tập trung vào linh căn mình bắt đầu tiến hành hấp thu thiên địa linh khí thử xem.”

Sau một lúc, Alicia mở mắt ra lộ vẻ vui mừng.

“Được, được rồi. Em cảm nhận được thiên địa linh khí cùng quy luật cảm ứng nó rồi.”

“Tốt, bây giờ anh giao cho em một môn công pháp để tu luyện. Nên nhớ là tuyệt đối ngoài anh cùng mấy em biết đều không truyền ra ngoài.”

Tiêu Hạo dặn dò một hồi rồi từ cửa hàng hệ thống bỏ ra 1 triệu điểm hối đoái mua combo công pháp cùng vũ kỹ hỏa hệ giao cho Alicia.

“Vì em chưa bước chân vào con đường tu luyện nên anh sẽ đọc cho em nghe pháp quyết vận chuyển của công pháp. Mấy bà xã ai có hỏa hệ linh căn thì có thể học, nhưng này cũng chỉ là công pháp cùi bắp thôi. Đợi sau này anh mạnh lên thì sẽ tìm công pháp tốt hơn cho mấy em.”

Một hồi giảng giải cùng tu luyện với nhóm bà xã mình, bất tri bất giác Tiêu Hạo cũng tiến vào trạng thái nhập định.

Thời gian cứ vậy mà lặng lẽ trôi qua, lúc Tiêu Hạo mở mắt ra đã là 6 giờ 30 hơn một chút. Tranh thủ cùng cả nhà tạm biệt, Dương Sơ Tuyết cũng lái xe đến công làm việc thuận tiện đưa Tiêu Ly đến trường, Alicia thì nán lại một chút xem tin tức buổi sáng cùng Tiêu Chính Hào.

Tiêu Hạo mấy ngày gần đây trở thành trường học trọng điểm nhân vật nổi tiếng, vô số học sinh cũng lão sư đều muốn được gặp Tiêu Hạo để xin bí quyết thành công kinh doanh khi tuổi đời còn trẻ như vậy.

Lúc nào đi trên sân trường cũng gặp phải nhóm học sinh vây quanh mà hỏi đủ thứ, Tiêu Hạo cũng bất đắc dĩ trả lời vài câu rồi chạy trối chết.

“Mẹ nó chứ, nổi tiếng quá cũng khổ. Hôm qua thì bị đám phóng viên nhà báo vây quanh, hôm nay tràng cảnh tiếp tục lặp lại.”

Trong lòng buồn bực đậu đen rau muống, Tiêu Hạo ngồi trong lớp mà muốn trở nên vô hình trước đám đông. Cả lớp mọi người không còn ánh mắt đố kỵ hay ghen ghét nữa mà thay vào đó là ánh mắt sùng bái cùng kính nể.

Nói đùa, ở tuổi 18 làm ra một công ty có được thành quả nghiên cứu trì hoãn ung thư cùng một số dược liệu khác sẽ là nhân vật đơn giản sao? Khi ở một độ cao xa không thể với tới thì người ta cũng chỉ dùng ánh mắt ngưỡng vọng nhìn mình mà không còn ghen ghét nữa vì khoảng cách chênh lệch quá lớn mà.

“Haha, chàng trai Nguyệt nhi yêu mến quả thật là nhân vật phong vân tài giỏi nha.”

Trong đầu Phan Đình Tầm Nguyệt vang lên giọng tán thưởng của Huyết lão.

“Sư tôn nói sai rồi, Hạo ca phải là người giỏi nhất không gì không làm được mới đúng.”

“Xem con đấy, chưa gì mà đã tân bốc nam nhân mình lên đến Thiên giới rồi. Nhưng mà chàng trai trẻ này làm như vậy quả thật có chút không sáng suốt, phát triển quá nhanh sẽ dẫn đến làm chim đầu đàn hưởng đợt sóng gió và là đối tượng dễ bị người khác chú ý.”

“Vậy thì con đến giúp anh ấy bận bịu một hồi.”

“Không cần thiết, việc con nên làm hiện tại là tìm kiếm thiên tài địa bảo hấp thu để gia tăng tốc độ tu luyện.”

Sau khi tan học, Phan Đình Tầm Nguyệt bất chấp Huyết lão khuyên can mà chạy đến yêu cầu hỗ trợ Tiêu Hạo với lý do đang cần tiền. Tiêu Hạo cảm thấy cũng tốt, vả lại trong lòng đối với hành vi trước đó của mình mang áy náy nên để cho Phan Đình Tầm Nguyệt hỗ trợ công việc cùng Dương Sơ Tuyết.

“Tiêu Hạo, bạn cũng đừng xưng hô với mình xa lạ như vậy, cứ gọi mình là Tầm Nguyệt thì được rồi.”

“Tốt, vậy thì ngày mai Tầm Nguyệt bắt đầu đến công ty làm nhé. Nếu bạn đi lại không thuận tiện thì mình mua cho bạn 1 chiếc xe xem như là phúc lợi công ty ưu đãi đi.”

Phan Đình Tầm Nguyệt cũng không từ chối mà gật đầu đồng ý. Nàng mặc dù hiện tại mang địch ý cùng với mấy nữ nhân của Tiêu Hạo nhưng che giấu rất tốt nên không bị ai phát hiện ra cái gì khác thường mà gia nhập vào đi cùng nhóm Tiêu Hạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.