Xuyên Thành Vật Hi Sinh Đành Tìm Đường Chết

Chương 43




Cái màn hình lớn này cứ chiếu hết cái này tới cái khác, cứ luân phiên chiếu như vậy, Cố Vi Hằng đứng phía dưới xem rất lâu.

Cho đến khi cơn gió lạnh buốt giá thổi qua, làm anh cảm thấy lạnh, anh mới quay lưng chạy bộ về nhà Nam Lịch Viễn.

Trên đường về, anh cứ chau mày lại, rồi suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Nam Lịch Viễn đang ở nhà chơi cờ tướng với Cố Minh Thành, đoạn phim phát đi phát lại này của Cố Tam Nhi, cả nhà họ Nam ai cũng biết, vì Cố Hành Cương sáng sớm đã ra ngoài, nên anh nhìn thấy, anh còn lưu lại đoạn phim đó, rồi mở cho cả nhà cùng xem.

Lúc trước, không ai biết đến Dịch Bách Thành con người này, nhưng bây giờ ai cũng bàn tán về con người này, bao gồm gia thế của anh ta, quyền lực và giàu có hơn nhà của Cố Vi Hằng.

Vốn dĩ tìm được một người bạn gái có gia thế giàu có, quyền lực hơn mình, đã đủ áp lực rồi, bây giờ lại xuất hiện một tình địch giàu có, quyền lực hơn nữa, Cố Tam Nhi cảm thấy anh ba mình thật kém may mắn.

“Tình địch của Lão Nhị, hơn nó nhiều!” Cố Minh Thành vừa loay hoay với quân cờ trong tay, vừa nói với Nam Lịch Viễn.

“Đúng vậy, ngang ngang với nhà họ Miêu.

Hai người vô cùng bình thản, họ hoàn toàn không nhìn thấy được điềm báo có một “kẻ địch mạnh” đã xuất hiện, dĩ nhiên cũng chẳng phải màn đêm bao trùm trước khi bình minh lên.

Lúc nãy, Nam Lịch Viễn đã nói rõ cho Cố Minh Thành biết tình trạng hiện giờ của Miêu Doanh Cửu.

Lúc trước chỉ là nói qua lịch sử của nhà cô, còn cụ thể về việc phân công công việc cho các thành viên trong gia đình thì anh chưa nói, lần này đã nói rồi.

Sau khi Cố Vi Hằng trở về, anh không nói một lời nào, đi thẳng lên lầu tắm rửa.

Cơ bắp cuồn cuộn, rắn chắc, sau khi tắm đầu óc anh cực kỳ tỉnh táo, trong đầu anh cứ hiện ra gia đình đầy quyền lực và giàu có của người đàn ông này.

Nhưng anh cũng biết, anh bây giờ so với Dịch Bách Thành còn thua xa.

Lần trước ở Hải Thành, Dịch Bách Thành đã để thua anh một lần, nên lần này anh ta trả thù rất ghê gớm.

Không có người phụ nữ nào không thích kiểu lãng mạn như vậy.

Việc anh ta thích Miêu Doanh Cửu mọi người trong Hải Thành đều biết.

Dịch Bách Thành rất hiểu về phụ nữ.

Dĩ nhiên Cố Minh Thành cũng rất am hiểu về phụ nữ, thậm chí còn am hiểu phụ nữ hơn Dịch Bách Thành nữa kìa.

Nhưng mà, sau nhiều lần tìm hiểu Miêu Doanh Cửu, anh cảm thấy Miêu Doanh Cửu không như những người phụ nữ khác, bởi vì cô vừa có sự diệu dàng, nữ tính của phụ nữ, cũng có sự kiên cường, mạnh mẽ của đàn ông, vì vậy cho dù là về sở thích hay là về lối sống, cô đã không còn là một cô gái nhỏ, mới lớn.

Nói một cách khác, cô có một lối sống mà tất cả phụ nữ đều mong muốn, là tấm gương của những người phụ nữ khác.

Cho nên, đối với việc cầu hôn, có lẽ cô sẽ không quan tâm.

Bởi vì cô quá khác biệt, cô đặc biệt hơn những người phụ nữ khác.

Cho dù cô không để ý, không có nghĩa là anh không tạo áp lực cho Cố Vi Hằng, áp lực rất lớn là đằng khác.

Trước mặt một người phụ nữ như vậy, có những lúc Cố Vi Hằng không biết nên làm gì cho đúng, anh rất tự ti, không biết phải đối xử với cô như thế nào.

Anh biết, gặp được Tiểu Cửu là một sự may mắn trong đời anh, nhưng đó cũng là điều bất hạnh.

Cho anh một áp lực rất lớn, anh phải làm một người thật tốt.

Bây giờ, người cho anh áp lực chính là Dịch Bách Thành!

Lúc anh trở về, Cố Minh Thành và Nam Lịch Viễn đều nhìn anh.

“Chuyện của Lão Nhị quả thật khó giải quyết, Lịch Viễn, chuyện này tạm thời ta chưa tiện ra mặt, con đi giải quyết giúp ta!”Cố Minh Thành nói, “Đây là khó khăn của Lão Nhị, nhưng cũng là sự may mắn của nó.”

“Rõ!” Nam Lịch Viễn trả lời, chỉ một chữ duy nhất.

Tam Nhi ngồi trên sô pha ăn trái cây, cô dửng dưng ngồi nghe cha và Nam Lịch Viễn trò chuyện.

“Hai người đã biết được những gì rồi, sao em không hay biết chuyện gì hết vậy, để Nam Lịch Viễn đi gặp Miêu Doanh Đông phải không?” Cố Tam Nhi hỏi.

Nam Lịch Viễn và Cố Minh Thành nhìn cô một cái.

Họ chẳng nói gì cả.

“Cũng không biết đang nghĩ gì, không nói gì cho em nghe cả!” Cố Tam Nhi có vẻ không vui nói.

Sau khi Miêu Doanh Cửu đến công ty, cô suy nghĩ, chuyện này có lẽ không phải do Cố Vi Hằng làm, bởi vì chẳng có dấu hiệu gì cho thấy anh đã làm chuyện này, hơn nữa, xem ra, bây giờ anh cũng không có ý định kết hôn.

Đúng lúc đó Dịch Bách Thành gọi điện đến, hỏi thăm Miêu Doanh Cửu, hỏi cô có ý kiến gì về chuyện anh ta cùng cô thu mua lại một công ty.

Miêu Doanh Cửu nói, đối với chuyện thu mua công ty đó, cô không có ý kiến gì.

Cô cũng biết, Dịch Bách Thành muốn dựa vào chuyện thu mua để lấy cớ cầu hôn cô, anh ta muốn ép buộc cô kết hôn với anh ta.

Nếu cô không đồng ý, sẽ huỷ bỏ việc thu mua, như vậy việc aak muốn tiến thêm một bậc, thì ít nhất cũng phải tốn thêm mười năm nữa.

Dịch Bách Thành cầu hôn cô, quả thật rất đúng lúc, không sớm, cũng không muộn!

Lí do mà cô không nói với Cố Vi Hằng chuyện thu mua này, thứ nhất là vì Hằng Đại chỉ ở Trung Quốc, không tiện quản lí từ xa, thứ hai là vì dù sao Hằng Đại cũng là một công ty mới thành lập, cho dù là thực lực hay là quy mô, cũng thua xa công ty của Dịch Bách Thành.

Miêu Doanh Cửu sợ Cố Vi Hằng sẽ tự ti, cho nên không nói chuyện này với anh.

Bây giờ, cô phải đối mặt với hai sự lựa chọn, một là từ bỏ việc thu mua, hai là chấp nhận lời cầu hôn của Dịch Bách Thành.

Dịch Bách Thành vừa đẹp trai, gia thế lại tốt, ba mươi tuổi, cũng được xem là vẫn còn trẻ, có lẽ anh ta nghĩ rằng thái độ của Miêu Doanh Cửu đối với anh trước giờ cũng không tệ, không phải tốt lắm, nhưng ít nhất cũng không tệ.

Nhưng quan trọng nhất, việc hai người hợp tác với nhau vẫn là sự lựa chọn tốt nhất.

Trong khu vực người Hoa, một đối tác tốt như vậy quả thật rất hiếm.

Dịch Bách Thành cũng biết rõ điều này, anh và Miêu Doanh Cửu là đang “đánh cờ” với nhau.

Vì vậy, lúc thư ký mang bản kế hoạch thu mua đến, Miêu Doanh Cửu nói “Việc cùng công ty Dịch tổng thu mua lại một công ty khác, tôi tạm thời không xem!”

Ý cô là muốn tạm thời hoãn lại việc thu mua.

Cô tin rằng, mình sẽ tìm được cách giải quyết tốt hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.