Xuyên Thành Tra A Bên Trong Cổ Sớm Máu Chó Văn

Chương 3: 3: Trị Giá Bốn Mươi Triệu




Hoàng Cảnh Đức cười gằn nói 

“ ngươi đang ganh tị với ta sao? chúng ta Binh khí thế gia nội tình chính là như thế thâm hậu, ngươi dạng này người làm sao có thể có được bảo giáp giống như ta. Triệu Vô Cực hôm nay không có bất kì phần thắng nào, bây giờ ngươi lập tức nhận thua sau đó hướng ta xin lỗi, ta sẽ tha ngươi một lần tránh cho được xác thịt đau đớn”!

Hoàng Cảnh Đức mặt vểnh lên trời, thái độ cực kì cao ngạo, hắn bởi vì Binh khí thế gia mà cao ngạo, bởi vì bản thân bảo giáp bảo kiếm mà cao ngạo. 

So với Triệu Vô Cực chỉ có một đôi không rõ phẩm cấp bao tay, Hoàng Cảnh Đức cảm giác được sự ưu việt vô cùng lớn.

Triệu Vô Cực nhìn hắn thái độ muốn lên trời trong lòng cười lạnh, tên này là từ đâu ra tự tin a? hắn nói 

“ nếu ngươi dựa vào bảo giáp liền có thể tự tin như vậy, vậy thì tới đây đi, cho ta xem Binh khí thế gia của ngươi có bao nhiêu lợi hại”!

Hoàng Cảnh Đức sắc mặt trầm xuống, đúng là không biết lĩnh tình, hắn lạnh nhạt nói 

“ gian ngoan mất linh gia hỏa, vậy để ta cho ngươi thấy giữa chúng ta cách biệt có bao nhiêu lớn”!

Hoàng Cảnh Đức đưa ra kiếm phun ra một ngụm máu, hắn đây chính là đang tế kiếm.

Triệu Vô Cực nhướng mày, phàm nhân kiếm pháp chiêu thức này khá là hiếm thấy. 

Tế kiếm chủ yếu là tu tiên giả thủ đoạn mà thôi, Hoàng Cảnh Đức lại làm ra động tác này thể hiện hắn thật sự muốn đánh nghiêm túc rồi, thế công tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng mạnh mẽ.

Không thể để đối phương đoạt công, Triệu Vô Cực trong lòng nhanh chóng đưa ra quyết định.

Dưới chân dẫm mạnh một cái, hắn lập tức như là mũi tên rời cung lao tới Hoàng Cảnh Đức, tay cong thành ưng trảo bắt tới.

Hoàng Cảnh Đức lúc này vừa tế kiếm xong, trong ánh mắt lóe lên một vệt huyết sắc, hắn lập tức đâm thẳng ra một kiếm.

Lần trước bị Triệu Vô Cực bắt được kiếm, Hoàng Cảnh Đức sẽ còn ngu ngốc để Triệu Vô Cực làm lại một lần sao?

Đương nhiên hắn sẽ không, bởi vì hắn tự tin kiếm này của hắn Triệu Vô Cực không thể nào dám đón đỡ.

Quả thật Triệu Vô Cực không dám đón đỡ một chút nào, mũi kiếm của Hoàng Cảnh Đức lúc này ánh lên huyết sắc vô cùng yêu dị, tốc độ so với lúc nãy còn nhanh hơn mấy phần, Triệu Vô Cực không dám mạo hiểm đi đón đỡ.

Bởi vậy hắn nhanh chóng thu tay lại, dưới chân thân pháp triển khai, thân hình bắt đầu lắc lư bất định muốn thâm nhập vào phạm vị của kiếm pháp Hoàng Cảnh Đức, tấn công hắn tay cầm kiếm.

Hoàng Cảnh Đức cũng không phải là ngu ngốc mà để Triệu Vô Cực đạt được như ý, hắn lập tức sử xuất ra kiếm chiêu 

Phất liễu kiếm pháp - tiên liễu phi múa!

Hắn kiếm lập tức từ trạng thái tăng tốc đâm thẳng biến chiêu, như là một cái roi nhanh chóng từ bốn phương tám hướng quất tới, trong lúc nhất thời xung quanh đều là kiếm ảnh, Triệu Vô Cực bị tập trung vào giữa những roi liễu này không chỗ có thể trốn. 

Triệu Vô Cực lập tức nhíu mày, hắn không dám mạo hiểm tiếp tục xông tới đi vào trung tâm kiếm pháp của đối phương, liền dừng lại bước chân ở nguyên tại chỗ sử dụng lên thân pháp né tránh.

Nhưng Thủy Thượng Phiêu thân pháp vốn giỏi khoảng cách xa thi triển, đề khí mạnh mẽ chứ không phải là khoảng cách ngắn dịch chuyển xe dịch, bởi vậy đối mặt với Hoàng Cảnh Đức kiếm pháp như là roi liễu quất tới hắn lập tức ở trên y phục bị cắt mấy cái, có vẻ hơi chật vật.

Triệu Vô Cực thân pháp nhanh chóng cũng cho Hoàng Cảnh Đức một cái bất ngờ, Hoàng Cảnh Đức không ngờ đối phương lại có thể dễ dàng dùng thân pháp né ra một kiếm chiêu của bản thân như vậy, nhưng không sao hắn kiếm chiêu còn nhiều, Triệu Vô Cực hôm nay nhất định phải bại trong tay hắn.

Hắn phải để cho đám người kia thừa nhận lời nói của hắn, để đám người xem nhẹ hắn lập tức phải ngậm miệng lại.

Tiền Long bảng thứ ba nhân vật, hắn không phải là là dựa vào hư danh mà là chân thật lực đánh ra.

Triệu Vô Cực vừa sử dụng thân pháp có chút chật vật né ra kiếm pháp của đối phương, hắn cũng nhận ra được nhược điểm trong thân pháp của mình, nhưng Hoàng Cảnh Đức không cho hắn thời gian thở dốc lập tức biến đổi kiếm chiêu lao tới.

Phất liễu kiếm pháp - phất liễu thừa phong!

Hoàng Cảnh Đức kiếm không ngừng múa ra từng đường hoa mĩ kiếm chiêu, lúc thì xoay tròn lúc thì quất mạnh mà tới, trong nhất thời khiến Triệu Vô Cực bó tay bó chân, liên tục bại lui.

Triệu Vô Cực chỉ có thể dựa vào né tránh là chủ yếu thủ đoạn tránh né đi đối phương kiếm chiêu, Hoàng Cảnh Đức hoàn toàn hiểu rõ lợi thế của hắn chính là kiếm sắc bén cùng khoảng cách tấn công.

Bởi vậy hắn không hề cho Triệu Vô Cực một chút cơ hội nào xâm nhập lại gần hắn, liên tục sử dụng các loại chiêu thức tấn công, đè lên đánh Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực cảm giác không ổn, thủ lâu tất bại, hắn phải làm một cái gì đó.

Nhưng đối phương kiếm bây giờ chính là đang ở trạng thái huyết tế, kiếm phong vô cùng sắc bén tốc độ lại nhanh, hắn muốn làm cái gì cũng rất khó a.

Triệu Vô Cực trong đầu nhanh chóng suy nghĩ đối sách, lập tức ánh mắt hắn sáng lên, đã có.

Triệu Vô Cực nhân một cơ hội kiếm chiêu của Hoàng Cảnh Đức kết thúc, hắn lực cũ vừa hết lực mới chưa sinh lập tức rút ngắn khoảng cách một trảo đánh tới trước ngực mở rộng bán ra cái sơ hở.

Quả nhiên,Hoàng Cảnh Đức tập kiếm lâu năm nhanh chóng nhìn ra sơ hở này, Triệu Vô Cực một tay đã vươn đi tới trước hắn hoàn toàn không có cách nào kịp thời thu tay về phòng thủ, bởi vậy cũng không cần e ngại Triệu Vô Cực có thể bắt được kiếm của hắn.

Hơn nửa Hoàng Cảnh Đức cũng không nghĩ Triệu Vô Cực dám bắt lấy kiếm của hắn.

Hoàng Cảnh Đức lập tức cười gằn một tiếng rống to 

Phất liễu kiếm pháp - phất liễu xuyên tâm! 

Kiếm của hắn vậy mà trong lúc nhất thời huyết quan sáng lên, ở đầu mũi kiếm ngưng tụ ra cương khí.

Tuy chỉ là một tia nhàn nhạt cương khí, nhưng lại mang theo mùi máu tươi tanh tưởi, nhắm thẳng tim hắn đâm tới như muốn một kích đoạt mệnh Triệu Vô Cực vậy.

Quả nhiên đây chính là vượt cấp khiêu chiến bản lĩnh sao? dựa vào huyết tế cùng kiếm kĩ thần kì trong một khắc đó ngưng tụ cương kình tấn công khiến đối thủ trở tay không kịp.

Tuy luồn cương kình này khá mờ nhạt còn rất yếu ớt, nhưng đối phó nhất lưu cao thủ vậy cũng đủ rồi.

Luồng cương kình này tuy là như sao băng rực rỡ nhưng lại nhanh chóng qua đi, nhưng không thể xem nhẹ nó lực sát thương, nó hoàn toàn có thể trợ giúp Hoàng Cảnh Đức cực phẩm kiếm xuyên thủng đa số nhất lưu cảnh cương khí hộ thân a.

Triệu Vô Cực khóe mắt hiện lên một vệt ánh sáng lành lạnh, quả nhiên không chờ được sao, lúc nào cũng nhìn chằm chằm muốn giết hắn.

Hắn vừa bán một cái sơ hở đối phương liền không ngần ngại lao vào. hắn giống như là không quan tâm Triệu Vô Cực có phải là cạm bẫy hay không, bởi vì hắn tự tin Triệu Vô Cực chắc chắn không đỡ được một kiếm này của hắn.

Đương nhiên đây là Hoàng Cảnh Đức đơn thuần tự tin mà thôi, Triệu Vô Cực có đỡ được hay không còn phải thử mới biết được.

Kiếm của Hoàng Cảnh Đức nhanh chóng đâm tới, mũi kiếm đã đi qua tay của Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực bây giờ có rút tay về cũng không kịp phòng thủ a.

Nhưng hắn cũng vốn không hề ý định dùng tay phòng thủ hay dùng thân pháp né tránh, hắn ngay lúc này hành động.

Tay trái cổ tay đưa ra, tay phải cổ tay cũng kéo về, kiếm của Hoàng Cảnh Đức bởi vì nhắm thẳng tim của Triệu Vô Cực mà bị hạn chế quỹ tích hành động, Triệu Vô Cực hai tay ở hai bên vây vào cũng khiến nó không đường có thể thoát, hắn nhanh như chớp lập tức dùng cổ tay của mình kẹp chặt lấy kiếm của Hoàng Cảnh Đức.

Hoàng Cảnh Đức một kiếm thế tới hung hăng, một kiếm này đã giúp hắn đánh bại không chỉ một cái nhất lưu cao thủ, nhưng bị Triệu Vô Cực một kẹp lại liền như là bị kẹt vào vách đá, muốn đâm tới cũng không thể tới muốn rút ra cũng không thể ra.

Kiếm cương cũng dừng lại ở ngay trước ngực Triệu Vô Cực, cách ngực Triệu Vô Cực chỉ khoảng 2cm, vô cùng nguy hiểm.

Triệu Vô Cực lúc này cười gằn nói:

“ bắt được ngươi rồi”!

Hoàng Cảnh Đức khó tin mà nhìn lên cổ tay Triệu Vô Cực. Triệu Vô Cực bên trong đeo hộ thủ, bên ngoài phủ lên một lớp áo che đi nên Hoàng Cảnh Đức không hề thấy rõ.

Nhưng lúc này áo của hắn bị kiếm cương xoắn nát, Hoàng Cảnh Đức mới có thể chứng kiến được ở cổ tay Triệu Vô Cực chính là hai cái làm bằng tinh thiết hộ thủ.

Trong lòng hắn lập tức cảm giác trầm xuống, tình hình không ổn một chút nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.