Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Gả Thay

Chương 51: Ai là chuột bạch




Tâm tình hỏng bét của Nguyên Tu Vân ở hai ngày nay nhận được xoa dịu rất lớn, thay vào đó lại là tâm tình của Dịch Nhiên Đại ma vương bắt đầu trở nên hỏng bét ——

Khi hắn bị đạo lữ nhà mình trói thành một quả cầu, sau đó nhét vào trong lồng đóng gói mang đi, cũng lại không được từ trong lồng này đi ra nữa!! Hắn vốn định dụ dỗ đạo lữ nhà mình vui vẻ, cho nên không thể nào phản kháng thì bị trói vào đây, hắn vốn cho rằng tới trong đường hẻm này sẽ bắt y thả ra, để hắn đi ra, moa moa bạch bạch bạch với y. Kết quả hiện thực nói cho hắn biết, thật sự là hắn quá ngây thơ rồi.

Vậy mà Nguyên Tu Vân đem hắn trực tiếp nhốt vào trong lồng vàng to lớn, hoàn toàn không cho hắn đi ra! Mỗi khi hắn định dùng vũ lực phá hư lồng, Nguyên Tu Vân cũng sẽ rất phối hợp nói ra một câu: “Nếu như ngươi đi ra, sau này vĩnh viễn đừng trở về nữa.”

Cả người Dịch Nhiên cứng đờ, cảm giác mình hình như bị gài bẫy. Nhưng hắn vẫn không có cách từ trong bẫy bò ra ngoài.

“Tu Vân, mau thả ta ra, giờ ngươi không an toàn.” Dịch Đại ma vương trầm tư một hồi, quyết định lấy tình lay động, hiểu lấy lí. Kết quả bị trực tiếp đánh trở về.

“Ngươi đi ra sau đó ta càng không an toàn hơn.” Nguyên Tu Vân cười lạnh một tiếng: “Ta vẫn chưa có ý định hôn mê tiếp đâu.”

Dịch Nhiên cứng họng, sau đó vẻ mặt vô cùng thành khẩn: “Lúc này ta sẽ tuyệt đối không làm gì, cho nên ngoan, để ta đi ra ngoài.”

Nguyên Tu Vân ghét bỏ liếc mắt nhìn: “Thành thật ở trong lồng ngây ngô đi! Ngươi lại tiếp tục ma hóa tiếp nữa, đoán chừng huyết mạch Kim Ô cũng sẽ hóa ma đó. Chẳng lẽ ngươi thật sự dự định sau này đi Ma giới nhất thống thiên hạ làm Đại ma vương sao?” Nguyên Tu Vân nhìn sắc mặt của Dịch Nhiên vẫn có chút không tốt lắm, chậc một tiếng, trực tiếp đi xuyên qua đi vào trong lồng, đem tay nắm lấy tay của Dịch Nhiên, sau đó mắt thường có thể thấy được ma khí quấn lên tay của Nguyên Tu Vân, thậm chí còn có dự định xâm nhập.

Dịch Nhiên nhìn thấy con ngươi co rút lại, gần như là theo bản năng thu tay về. Sau đó sắc mặt thoáng cái trầm xuống. Thật ra thì hắn bị dắt đi hai tháng này ít nhiều gì cũng thanh tỉnh một chút, biết trạng thái trước đó của mình rất không đúng, mặc dù cảm giác của mọi việc tuỳ theo lòng mình cực kỳ tốt, nhưng dưới trạng thái này ngay cả bản thân hắn cũng không khống chế được. Hắn biết rõ huyết mạch Ma hoàng trong cơ thể mình gây họa, nhưng hắn cũng không biết tại sao đột nhiên xuất hiện loại tình huống này? Hỏng bét hơn nữa là, hắn hoàn toàn không biết phải phá giải loại tình huống này thế nào. Cho nên cũng liền cố ý bị dắt đi trong hai tháng.

Nhưng ở tửu lâu lần trước kia, chuyện liên lụy đến Nguyên Tu Vân, tâm tình của hắn vốn có chút không khống chế được đã bùng nổ, ngay lúc đó hắn chỉ muốn đem tất cả những người ao ước đảo lữ của mình làm cho tỏa cốt dương hôi*, mà hắn cũng thực sự làm như vậy, nhưng sau khi bị trói trở về chính hắn cũng cảm thấy thủ pháp này vô cùng hung tàn và kích tiến.

[Sau khi người đó chết, xương được biến thành màu xám và rắc xuống. Được mô tả là hận thù hay tội lỗi cực kỳ sâu sắc. Ở đây lại được dùng với nghĩa ngược lại, là do quá yêu mà làm như thế.]

Lúc này thấy ma khí lại đường hoàng muốn ăn mòn ma hóa Nguyên Tu Vân, Dịch Đại ma vương cảm thấy dây cung trong đầu mình sẽ đứt mất.

“… Ngươi cách ta xa một chút.”

Nguyên Tu Vân nhướng mi, nếu không phải y và đạo lữ nhà mình ở cùng nhau nhiều năm như vậy, y thật sự không thể nào hiểu được cách quan tâm của phương diện này —— ngươi cách ta xa một chút, ta sợ không cẩn thận thương tổn ngươi.

“Biết lợi hại chưa? Giờ là thời buổi rối loạn, chúng ta vẫn nên thành thành thật thật tìm cách khắc chế ma khí đi, thả ngươi đi ra ngoài đả thương người quả thực chính là ma hóa ngươi nhanh hơn, nếu như ngươi có thể truyền một tin cho phụ mẫu ngươi thì tốt rồi, ít ra phụ thân ngươi nên biết tình huống của ngươi rốt cuộc thế nào.”

Dịch Nhiên nghe nói như thế nghiêm túc suy nghĩ một lát, hơn nửa ngày mới từ trong cổ mình móc ra hộp trữ vật ngọc đỏ đã lâu rồi cũng chưa từng móc ra. Sau khi moi moi móc móc tìm ra một cọng lông chim màu vàng đen.

“Đây là lông chim của ngươi?” Nguyên Tu Vân cảm giác hứng thú nhìn một lát, sau đó nói: “Ta còn chưa từng thấy dáng vẻ ngươi thú hóa rốt cuộc là thế nào đâu! Ngươi biến cho ta xem đi?”

Dịch Nhiên im lặng liếc mắt nhìn Nguyên Tu Vân kiên định mà từ chối: “Giờ không được, thú hóa dễ kích thích huyết mạch trong cơ thể hơn, ma huyết sẽ tăng lớn lực lượng.” Hơn nữa có thể khẳng định ngươi sẽ nhổ lông. Mới không cho ngươi nhổ. “Còn nữa, đây là lông chim của phụ thân ta.”

Nguyên Tu Vân ồ một tiếng, “Truyền lại tin tức thế nào?”

Dịch Nhiên nói cách làm vô cùng giản đơn thô bạo: “Đốt.”

Nguyên Tu Vân: “…?” Sau đó y thấy được đạo lữ nhà mình mặt không đổi sắc đem lông chim màu vàng đốt, ngạc nhiên là lông chim này cũng không có trực tiếp bị đốt thành tro, ngược lại giống như nhang vậy, bốc cháy từng chút một, xem ra có thể đốt rất lâu á.

“… Lông chim của bộ tộc các ngươi còn có thể dùng làm nhang muỗi? Đuổi muỗi tránh rắn sao?”

Dịch Nhiên lạnh lùng ném cho đạo lữ nhà mình một cái liếc mắt, sau đó bỗng nhiên nói: “Toàn bộ huyết mạch của Xu tị còn chưa bằng yêu thú chúng ta.” [Xu: xu hướng, xu thế ; Tị: trốn tránh, phòng ngừa]

Hai mắt Nguyên Tu Vân chợt sáng lên, trong nháy mắt trong đầu đã nghĩ đến rất nhiều cách luyện khí, y bắt lại tay của Dịch Nhiên Đại ma vương: “Ta vô cùng thích dáng vẻ Kim Ô của ngươi! Biến về cho ta nhìn chút đi!”

Mặt Dịch Nhiên không đổi nhìn y, ngươi cho rằng ta không phát hiện trong mắt ngươi tất cả đều là vẻ mặt “Biến nhanh ta muốn nhổ lông”?!

Dịch Đại ma vương kiên trì tới cùng, Nguyên đại sư luyện khí cũng không có cách nào. Chỉ có thể chặc một tiếng, sau đó nhìn tâm luyện thuật đi, y muốn phối hợp vật liệu hiện có của mình và đá Ninh Tâm nổi tiếng của Đại thế giới, luyện chế cho Dịch Nhiên một thứ tĩnh tâm áp chế ma khí, cứ như thế dù sao y có thể đem người từ trong lồng thả ra ngoài, cũng tránh cho Dịch Nhiên ma hóa quá nhanh. Vì vậy hai ngày nay Nguyên Tu Vân đã lén lén lút lút đi tất cả đấu giá hội lớn và luyện khí các tìm đá Ninh Tâm. Y là Ngũ linh căn không cách nào che giấu, chỉ có thể nghĩ biện pháp đem tu vi của mình hạ xuống kỳ Kim Đan, như vậy cuối cùng là có thể tránh tai mắt của người khác một chút.

Nhưng Nguyên Tu Vân tính tới tính lui vẫn tính lọt một chiêu —— tu giả Ngũ linh căn ở Đại thế giới Thương Lan mặc dù có không ít, tu giả Ngũ linh căn có thể đủ tu luyện tới kỳ Kim Đan, đó thật là có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa ở trong Đại thế giới coi như là nổi danh. Tỷ lệ người có quyết tâm mãnh liệt với sự hiện hữu của tu giả Ngũ linh căn Kim Đan, lúc phát hiện thân hình và tình trạng một mình của Nguyên Tu Vân, bọn họ đã khoá định Nguyên Tu Vân rồi.

Hơn nữa, mị lực của chí bảo là rất lớn, các tu giả hợp thành «Liên minh đoạt bảo» suy tính ra được y đang tìm đá Ninh Tâm, vì vậy một trận «Mưu mô mạng lưới» của mười mấy đại năng kỳ Phân Thần nằm trong top của Đại thế giới Thương Lan, trên trăm Nguyên Anh, hơn một nghìn Kim Đan liên thủ bố trí đã tạo thành như thế. Thậm chí còn có bốn vị đại năng kỳ Hợp Thể vốn không thể đi ra hoạt động cũng tham dự «Mưu mô mạng lưới» này, sẽ chờ Nguyên Tu Vân tự chui đầu vào lưới.

Nguyên Tu Vân tìm chừng mấy ngày cũng chưa tìm được đá Ninh Tâm, khiến y cảm thấy có chút uể oải. Dịch Nhiên mấy ngày nay ngược lại an phận ngồi ở trong lồng tĩnh tu, nhưng lúc này thấy vẻ mặt hơi mệt mỏi của đạo lữ nhà mình, trong lòng mềm nhũn, đưa tay đem người kéo qua ôm lấy.

“Không sao, mấy ngày qua tĩnh tu rất có hiệu quả, ma khí đã bị ta áp chế.” Dịch Nhiên vỗ vỗ lưng Nguyên Tu Vân, vào lúc này rất muốn rút hết máu Ma hoàng của mình ra.

Nguyên Tu Vân đem cằm của mình đặt ở trên vai Dịch Nhiên, sau đó thở dài: “Vậy làm sao có thể được chứ, giờ người là tâm bình khí hòa không bị kích thích gì, đương nhiên áp chế được, nhưng nếu như gặp phải chuyện lớn nào đó, vẫn ma hóa trong phút chốc.”

“Vậy chúng ta phải đi tìm một nơi an tĩnh trực tiếp bế quan, chờ phụ mẫu ta tới là được. Ngươi không cần phải đi tìm đá Ninh Tâm.”

Nguyên Tu Vân nghe nói như thế suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn là lắc đầu: “Ngày mai ta lại tìm một ngày nữa, nếu như thực sự không nghe được tin tức rồi hãy nói. Mặc dù ngươi đã đốt lông Kim Ô, nhưng lỡ như nhạc phụ và nhạc mẫu có việc bị vướng chân tới không được rồi sao? Ta không thể cứ chờ đợi như thế.”

Dịch Nhiên nhìn vẻ mặt của Nguyên Tu Vân, cuối cùng chặc một tiếng đem người nhét thật chặc vào trong lòng.

Bước ngoặt ở ngày thứ hai đã xuất hiện rồi, trước đó Nguyên Tu Vân đã đem tình huống xung quanh đều nghe một lần, cũng không tìm được tin tức của đá Ninh Tâm, ngày hôm nay đi ra cũng chẳng qua không muốn buông bỏ dự định ở trước khi rời khỏi thành này mới kiếm một chút mà thôi.

Kết quả thật đúng là khiến y nghe được một tin tức —— có người nói ở trên núi Khốn Long sẽ có một lần giao dịch ngầm, mà sở dĩ là giao dịch ngầm, cũng bởi vì vật phẩm của nơi giao dịch đó đều là trân bảo khó có được không nói, quan trọng nhất còn có bảo vật Phật môn và Tâm môn.

Chỉ một tin tức này cũng đủ khiến Nguyên Tu Vân kích động, bảo vật Phật môn và Tâm môn không gì là không phải bảo bối Ninh Tâm khống ma, hơn nữa đá Ninh Tâm vừa vặn chính là chí bảo của Tâm Môn độc hữu [có một], nghìn năm mới ra một viên. Nghe nói muốn tham gia giao dịch của núi Khốn Long sẽ phải là tu giả luyện khí, luyện đan, hoặc là có công pháp luyện khí luyện đan Địa phẩm trở lên, Nguyên Tu Vân gần như không có gì do dự đã đem chuyện mình sẽ luyện khí truyền ra ngoài. Sau đó y nhận được một khối ngọc bài dẫn đường.

Nguyên Tu Vân cũng không hoài nghi thực hư của tin tức này, lại không hoài nghi đây là bẫy rập nhằm vào y. Dù sao toàn bộ thành trì cũng có thể nghe được tin tức này không nói, có rất nhiều tu giả đều tham gia đồng thời lấy được ngọc bài. Nguyên Tu Vân nhận được ngọc bài sau đó liền trực tiếp trở về phòng ngọc thuỷ tinh, sau khi đem tin tức nói cho Dịch Nhiên, hai người liền quyết định đi núi Khốn Long một chuyến.

——

Ninh: yên tĩnh, an ninh.

Phật môn: cửa Phật.

Tâm môn: cửa lòng.

———

Pass kép:

Sáng đi bốn chân

Trưa đi hai chân

Tối đi ba chân

Là chỉ con gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.