Xuyên Thành Nữ Phụ Mắc Bệnh Công Chúa

Chương 210: Ly thế viễn độn




Những người khác thấy qua ba tháng mà bọn họ còn chưa đi lên, cho rằng bọn họ đã đi đường tắt rời khỏi Thần sơn rồi, cho nên một đám cũng kéo nhau xuống núi...

"Hỏa phượng, hiện tại các ngươi đang ở đâu?"

Mộ Như Nguyệt vừa ra khỏi hang động, thông qua linh hồn truyền âm liên hệ với Hỏa phượng.

Yên lặng một lúc lâu, thanh âm kiều mị của Hỏa phượng mới truyền đến: "Chủ nhân, ta cũng không biết chúng ta đang ở đâu, nơi này hình như là một biển lửa rất sâu, ở đây có thể trợ giúp ta tu luyện, cho nên tạm thời không rời đi, chủ nhân cứ đến học viện trước, sau đó ta sẽ đến tìm ngươi."

"Được." Mộ Như Nguyệt khẽ nhếch môi: "Chúng ta gặp lại ở học viện."

Dứt lời, nàng ngắt liên hệ, nhướng mày nhìn Dạ Vô Trần: "Chúng ta muốn tìm hiểu thông tin về đại lục này hoặc về đan thư và Vô Vong, hiển nhiên học viện Thần là một nơi khá tốt để tìm hiểu tin tức."

"Nàng quyết định là được."

Dạ Vô Trần ôn nhu nhìn nữ tử bên cạnh, khóe môi gợi lên nụ cười tà mị, tựa như trong mắt hắn cả thế giới chỉ có một mình nữ nhân này...

Nếu muốn đến học viện Thần thì phải đi qua nơi phức tạp và hỗn loạn nhất Thần giới, nơi này ngư long hỗn tạp, rất ít người một mình đến đó...

Lúc này ở nơi hỗn loạn đó, một nhóm ba người dừng lại bên đường.

"Y Liên, còn bao lâu nữa chúng ta mới tới được học viện?"

Thiếu nữ tóc vàng chu môi, trên gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu như búp bê Tây Dương đẫm mồ hôi, đôi mắt xanh sáng lấp lánh, lông mi dài cong như cánh quạt khẽ chớp, làn da trắng sứ mịn màng...

Nữ tử tên Y Liên nhướng mày, hai tay khoanh trước ngực dựa người vào thân cây, bộ ngực ngạo nghễ dưới lớp hồng y càng thêm mê người, cặp chân trắng nõn thon dài đung đưa.

Thiếu nữ tóc vàng nhìn dáng người nóng bỏng của Y Liên, lại nhìn bộ ngực khô quắt của mình liền buồn bực.

Khi nào nàng mới có thể có thân hình hoàn mỹ như Y Liên?

"Chắc cũng sắp tới rồi. Lisa, lần này ngươi lén đi cùng chúng ta tới học viện báo danh, xác định sẽ không có vấn đề gì chứ?" Y Liên nhếch môi, cười như không cười, nói: "Cái tên bảo thủ nhà ngươi không muốn ngươi tiến vào học viện đấy."

"Cũng đã tới rồi, có nói cũng vô dụng", Lisa nghịch ngợm thè lưỡi, "Có điều, đường xá đúng là quá xa xôi, chân ta mỏi rã rời rồi, Y Liên, Cốc Thần, chúng ta thi xem vào học viện ai nổi danh trước."

Nghe vậy, thanh niên tên Cốc Thần quay đầu nhìn khuôn mặt đáng yêu của thiếu nữ tóc vàng, vẻ mặt lạnh lùng hiện ra tia sáng nhu hòa.

"Ta không tỷ thí với nữ nhân!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ lập tức suy sụp, đang muốn nói gì đó thì thấy mấy thân ảnh từ trong bụi cỏ chạy ra.

"Các ngươi là ai?" Y Liên biến sắc, vội vàng kéo Lisa ra sau lưng mình, ánh mắt cảnh giác nhìn mấy người trước mặt.

Cốc Thần khẽ cau mày, tay nắm chặt kiếm, trên người tản ra hàn khí lạnh lẽo...

"Ha ha!"

Dẫn đầu đám người kia là một hán tử thô bạo, trên mặt có một vết sẹo dài làm mặt mũi hắn nhìn càng thêm dữ tợn.

"Nếu ta đoán không sai, mấy người này đều muốn đến học viện báo danh, chậc chậc, thật không biết bọn họ có phải quá to gan lớn mật hay không, ba võ giả cấp thần tướng mà dám đi vào nơi hỗn loạn này, phỏng chừng là muốn chết!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.