Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một

Chương 2: Thu Lãi Trước




“Ảo cảnh? Ta lâm vào ảo cảnh đủ một nhịp thở?” Hề Sơn lão tổ có chút không rét mà run, hắn vội tra xét toàn bộ Hề Sơn thành, trong lòng có chút bất an, nhưng cũng không dám nữa truy tra nữa.

Dù sao có thể nháy mắt khiến hắn trầm luân ở trong ảo cảnh không thể giãy thoát, muốn giết hắn, cũng chỉ là cái nhấc tay.

...

Đây là Đông Lân thánh giới, một trong các quốc gia trên mặt đất mênh mông, trong thành trì quốc gia này cũng có lượng lớn tu hành giả sinh tồn.

Giờ khắc này.

Ảo cảnh bao phủ toàn bộ quốc gia.

Một nam tử áo trắng từ trong ảo cảnh đi ra: “Nơi này vẫn không có Hủy Diệt Ma Tộc, nhưng, trái lại có nhiều thành viên Cổ Thánh giáo.”

Rất nhanh.

Một tin tức được bẩm lên, Đông Lân thánh giới tự nhiên sẽ an bài cao thủ đến giải quyết.

...

Đúng vậy.

Đây là sách lược của Đông Bá Tuyết Ưng.

Một biện pháp nhìn như rất ngu xuẩn, không có quy luật tra xét từng chỗ! Dựa vào truyền tống cự ly siêu xa, Đông Bá Tuyết Ưng tùy ý hướng tới bất cứ một chỗ nào của ba đại thánh giới, thậm chí tới một số lục địa trong hỗn độn hư không mênh mông, trực tiếp một ảo cảnh khổng lồ bao phủ! Theo hắn thấy, Hủy Diệt Ma Tộc cường đại hẳn là có thể thoát khỏi ảo cảnh.

Hơn nữa trong ảo cảnh mình khống chế hình thành, cũng dẫn đường bộ phận tin tức Hủy Diệt Ma Tộc, nếu là Hủy Diệt Ma Tộc trầm luân, cũng nên bại lộ!

Đáng tiếc, lần lượt thất bại...

Hủy Diệt Ma Tộc lẻn vào dù sao vốn cực ít, ba đại thánh giới, hỗn độn hư không lại quá mức rộng lớn mênh mông, mặc dù ảo cảnh của Đông Bá Tuyết Ưng mỗi một lần tra xét đều là một thành trì, nhưng vẫn chưa phát hiện bất cứ một tên Hủy Diệt Ma Tộc nào.

Ngược lại ‘Cổ Thánh giáo’ ‘Mẫu Tổ giáo’, bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng không ngại cực khổ tra xét từng chỗ một, thậm chí chuyên môn đi một số nơi hẻo lánh tra xét, bị hắn phát hiện không ít thành viên, thậm chí mượn dùng ảo cảnh, phát hiện một số trú điểm của Cổ Thánh giáo, Mẫu Tổ giáo, khiến hai đại giáo phái liên tiếp có tổn thất.

“Chuyện gì thế?”

“Sao lại bại lộ?”

Hai đại giáo phái đều có chút buồn bực.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng thi triển ảo cảnh không ngại cực khổ tra xét từng chỗ một, lại không mấy ai biết được, dù sao tiểu thế lực bình thường mạnh nhất cũng chỉ là Hợp Nhất Cảnh, ở dưới ảo cảnh của Đông Bá Tuyết Ưng sao có thể bảo trì tỉnh táo? Ảo cảnh qua đi, đều căn bản không nhớ rõ, hai đại giáo phái tự nhiên điều tra mãi không ra nguyên nhân.

Thời gian trôi qua...

Đông Bá Tuyết Ưng truy tra Hủy Diệt Ma Tộc, dấu chân trải rộng các nơi, đảo mắt cũng đã hơn hai mươi ức năm trôi qua.

Đông Bá Tuyết Ưng giống như khổ hạnh tăng hành tẩu các nơi, lần lượt thi triển ảo cảnh, trên thực tế lấy linh hồn cường đại, cảnh giới cao của hắn! Hành tẩu các nơi thi triển ảo cảnh... Hắn chỉ cần bỏ ra 1% tâm lực ứng phó là đủ rồi, càng nhiều tâm tư của hắn vẫn là ở trên tu hành, thậm chí mỗi lần thi triển ảo cảnh, ức vạn sinh linh trầm luân ở trong ảo cảnh, mỗi sinh linh đều sẽ dẫn tới diễn biến khác nhau trong ảo cảnh, cũng làm Đông Bá Tuyết Ưng đối với ‘hư giới đạo’ có nhận biết mới hơn.

Khổ hạnh, cũng là một loại tu hành.

...

Thất Tinh Hải thánh giới, Nguyệt Phượng quốc.

Nguyệt Phượng quốc là quốc gia rất có lịch sử, quốc chủ đời trước hung tàn tàn nhẫn, không được lòng dân, rất nhiều tu hành giả âm thầm đều rất không phục, ngại là... thế giới tu hành giả cường giả vi tôn, các tu hành giả trong quốc gia cũng chỉ có thể chịu đựng. Về sau đương nhiệm quốc chủ xuất hiện, hắn bởi vì và quốc chủ đời trước có thù oán, thế mà trực tiếp giết đến trong hoàng cung, chém giết quốc chủ đời trước, sau đó được tôn sùng là tân nhậm quốc chủ.

Từ đó về sau, Nguyệt Phượng quốc dễ qua ngày hơn nhiều.

Thứ nhất, thực lực quốc chủ mạnh hơn, tục truyền có tiêu chuẩn Tinh Thần Tháp tầng bốn đỉnh phong, đủ để chấn nhiếp chung quanh.

Thứ hai, quốc chủ tính cách cũng tốt, thích tu hành hơn, không có việc gì thì bế quan, các con dân trong thành tự nhiên thích quốc chủ như vậy.

“Ầm ầm.”

Cửa tĩnh thất mở ra.

Đương nhiệm Nguyệt Phượng quốc chủ dáng người gầy dài, dung mạo tuấn mỹ, một đôi mắt hẹp dài, rất dụ dỗ, tuy là nam tử, nhưng lại có một chút cảm giác mị hoặc.

“Bệ hạ.”

“Bệ hạ.” Các thị nữ trong cung nhìn thấy quốc chủ, tự nhiên ai cũng cung kính hành lễ.

Nguyệt Phượng quốc chủ mỉm cười gật đầu, phân phó: “Chuẩn bị, ta muốn tắm rửa.”

“Vâng.” Các thị nữ trong cung đều rất vui mừng, bởi vì tính tình đương nhiệm quốc chủ quả thực vô cùng tốt, đối với các nàng những thị nữ này cũng rất dịu dàng.

Nguyệt Phượng quốc chủ hành tẩu một mình, tới một chỗ cao của hoàng cung, khum tay mà nhìn, nhìn trăng tàn trên bầu trời, hắn mỉm cười.

Vù.

Nháy mắt một bước lên trời biến mất không thấy.

Một quốc gia nhỏ ở góc hẻo lánh khác cách Nguyệt Phượng quốc cực kỳ xa xôi, diện tích thành trì trái lại cũng có phạm vi năm trăm vạn dặm. Thành trì diện tích lớn nhỏ... Cũng không thể đại biểu thành trì cường đại nhỏ yếu. Bởi vì có một số Hợp Nhất Cảnh mở quốc gia, dám kiến tạo thành trì trên ngàn vạn dặm thậm chí mấy ngàn vạn dặm. Nhưng quá mức khổng lồ, một khi lọt vào ma đầu đánh lén, Hợp Nhất Cảnh là không thể che chở hoàn mỹ.

Như mười ba tòa Hỗn Độn thành dưới trướng Thái Hư thiên cung, mỗi một tòa đều phạm vi chỉ trên ức dặm, đây còn là thánh địa kiến tạo, cũng không dám kiến tạo quá lớn, kiến tạo được nổi, lại không bảo vệ được an toàn, không phải làm trò cười sao?

Đối với tu hành giả mà nói, muốn kiến tạo thành trì lớn nữa cũng không phải việc khó, khó là... cần có thể bảo vệ cam đoan an toàn.

“Hả?”

Nguyệt Phượng quốc chủ xuất hiện ở trên không quốc gia này, quan sát phía dưới.

Thành trì phạm vi năm trăm vạn dặm, số lượng con dân thành trì cũng không tính là nhiều, ước chừng chỉ có một phần ba của Nguyệt Phượng quốc, nhưng số lượng dân cư cũng là lấy ‘ức (trăm triệu)’ làm đơn vị.

“Đã lâu không nếm thức ăn ngon rồi.” Nguyệt Phượng quốc chủ cười nhẹ.

Dao động vô hình tràn ngập ra, nháy mắt đã bao trùm toàn bộ quốc gia phía dưới.

Trong nháy mắt.

Toàn bộ con dân trong toàn bộ quốc gia thực lực ai cũng bị phong cấm, nói không nên lời, cũng căn bản không thể đưa tin với bên ngoài.

“Đến đi.” Nguyệt Phượng quốc chủ duỗi tay, vù vù vù... Vô số con dân bay lên, tất cả đều hướng trong tay áo Nguyệt Phượng quốc chủ bay đi. Rất nhanh, toàn bộ quốc gia phía dưới đều trở nên trống rỗng, không có bất cứ sinh linh nào, biến thành một tòa thành trống trơn thuần túy.

...

Sau nửa canh giờ.

Nguyệt Phượng quốc chủ về tới hoàng cung, nước trong ao tắm cũng đã sớm nóng.

“Lui hết ra.”

“Vâng.”

Đám thị nữ lui hết ra.

Nguyệt Phượng quốc chủ một mình một người nằm ở trong ao tắm, ngâm nước ao, mặt mang ý cười, thoải mái tự tại: “Ở thế giới tu hành giả, làm quốc chủ một quốc gia thật là thoải mái. Ô ô, còn có thức ăn ngon của ta.” Hắn vung tay, nhất thời một đám ‘người tí hon’ bỗng dưng xuất hiện, hắn há mồm hít một cái, lực lượng hút nuốt khủng bố xuất hiện,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.