Xuyên Thành Mẹ Kế Nữ Chủ

Chương 48: Sao có thể tin tưởng anh đến vậy




Trong đoàn làm phim, Kiều Luyến không dám đánh giá xung quanh, quy củ đi theo cô gái, bỗng nghe thấy phía trước truyền đến tiếng Dương Linh Tư: "Cỗ đến rồi sao?"

Cô ta đứng cách đó không xa, trên mặt mang ý cười: "Tuy nói vết thương này không tính là nghiêm trọng, nhưng nếu như xử lý trễ sẽ để lại sẹo, cho nên tôi đã cầu tình để cô tiến vào đoàn làm phim xử lý một chút."

Kiều Luyến:... Quả nhiên nam thần mặt lạnh bỗng nhiên biến ấm áp cái gì, đều là ảo tưởng!

Thì ra Dương Linh Tư cầu tình, cô mới có thể được gọi tiến vào!

Kiều Luyến vội vàng điều chỉnh tâm tính, cười với Dương Linh Tư: "Cảm ơn Dương tiểu thư!"

"Đừng có khách khí như vậy, tất cả mọi người là bạn, nhanh đi nghỉ ngơi trước đi, bên kia có hộp sơ cứu."

Chờ đến khi Kiều Luyến đi xa, Dương Linh Tư vẫn đứng tại chỗ, nhớ tới vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lại chủ động phân phó người ta đi băng bó, trong ánh mắt hiện lên một vòng suy nghĩ sâu xa.

Từ trước đến nay Thẩm ảnh đế nhạt nhẽo, lúc nào để ý tới ký giả nhỏ như vậy?

——

Kiều Luyến được đưa tới một phòng nghỉ vắng vẻ, tạm thời tiểu Trương có chút việc gấp, liền rời đi trước, cô lấy từ hộp sơ cứu ra thuốc và băng gạc, nhịn đau băng bó kỹ vết thương.

Làm xong những thứ này, nhàm chán đứng ở cửa sổ dò xét đoàn làm phim, lại vừa vặn thấy được Thẩm Lương Xuyên.

Anh ở cùng người đại diện và mấy bảo vậy, giống như như trăng sao vây quanh, đi tới bên này.

Hắn vừa đi, vừa ngẫu nhiên nghiêng đầu, nghe người đại diện nói gì, mím chặt môi, bên mặt cũng anh tuấn đẹp mắt, quả thực là 360 độ không góc chết!

Kiều Luyến có chút hoảng hốt, thẳng đến khi anh cách phòng nghỉ không tới hai mét, lúc này mới kịp phản ứng, anh lại muốn đến phòng nghỉ!

Cô nhất thời gấp gáp.

Nếu như tiến vào đoàn làm phim xử lý vết thương là ý Dương Linh Tư, như vậy anh nhìn thấy cô ở phòng nghỉ, sẽ không cảm thấy cô là âm hồn bất tán chứ?

Kiều Luyến nghĩ tới đây, liền chạy vào phòng vệ sinh.

Khi cô đóng cửa lại, cửa phòng nghỉ ngơi bị người đẩy ra, tiếp đến là loạt tiếng bước chân trầm ổn truyền vào, nghe tiếng, hình như có một người.

Thẩm Lương Xuyên đến phòng nghỉ làm gì? Dù sao... cũng không thấy cô chứ?

Ý niệm này mới ra, thì nghe thấy cửa phòng nghỉ, bị người đẩy ra lần nữa, tiếp đến truyền tới tiếng giày cao gót nhẹ nhàng, sau đó, cũng là tiếng đóng cửa.

Tiếng đóng cửa?

Thẩm Lương Xuyên ở cùng một phụ nữ, đóng kín cửa trong đoàn làm phim, không có thèm tránh hiềm nghi mà ở chung phòng, tiếp đó, chẳng lẽ muốn phát sinh một số chuyện không thích hợp với thiếu nhi?

Kiều Luyến vểnh tai, nghe được tiếng Dương Linh Tư mang theo xấu hổ: "Thầy Thẩm, cuối cùng có thể ở riêng với anh một chỗ, có mấy lời, tôi vẫn muốn nói với anh, hôm nay thật sự là không nhịn được... thầy Thẩm, tôi vẫn luôn rất thích anh!"

Kiều Luyến nghe được có chút bối rối.

Hai người lén lén lút lút tụ ở chỗ này, chính là vì... Tỏ tình sao?

Nhưng hai người bọn họ, không phải đã sớm hoạt động bí mật sao?

Quỷ thần xui khiến, Kiều Luyến đi về phía trước một bước, mở cửa ra một khe hở, tiến tới nhìn ra phía ngoài.

Dương Linh Tư đứng trong phòng, Thẩm Lương Xuyên ngồi tùy ý ở trên ghế sofa, anh vẫn mặt không biểu tình như cũ, nhưng hai con ngươi lạnh như băng của anh, lại vừa vặn đối đầu với Kiều Luyến!

Kiều Luyến giật nảy mình, cánh tay run lên: Đóng cửa phòng "Cạnh" một cái, rồi nghe thấy tiếng cảnh giác của Dương Linh Tư: "Người nào?"

Kiều Luyến thật hận không thể chặt bỏ tay mình!

Vì sao tiện tay tiện mở cửa phòng, muốn đến xem phản ứng của Thẩm Lương Xuyên sao?

Thế nhưng, ánh mắt vừa rồi của anh, tại sao giống như biết phòng vệ sinh có người vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.