Xuyên Thành Kẻ Ăn Bám

Chương 1: Bất ngờ động dục




“ A...........” Bạch Phi Phi cầm điện thoại ném mạnh vào tường, ánh mắt đầy căm hận.

Bình tĩnh lại, cô ta vẫn mặc quần áo vào, cầm chìa khóa xe, lén lén lút lút để đến nhà họ Bạch.

Dù sao thì lão già này cô ta cũng không đấu lại nổi vào lúc này.

Tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm dừng lại, Bạch Phi Phi quấn khăn tắm từ từ bước ra.

Bạch Chí Văn toàn thân trần truồng, nằm trên giường, cười nham hiểm móc móc ngón tay về phía cô ta.

Cơ thể mềm mại của cô ta trườn lên trên cái đó to cứng của ông ta, cúi đầu chủ động hôn lên môi lấy lòng ông ta. Bạch Chí Văn đưa tay kéo khăn tắm của cô ta ra, hai tay mơn trớn phần mông nảy nở của cô ta.

Bạch Phi Phi bị ông ta vờn nghịch cho có chút kích thích, cô ta càng hôn mãnh liệt hơn, hôn dần từ trên cổ ông ta trượt xuống.

Tất cả điều này đều nằm trong lòng bàn tay của Bạch Chí Văn, người con gái xinh đẹp trẻ trung trên người ông ta đều khiến ông ta hài lòng sung sướng.

Bạch Phi Phi lấy lòng ông ta, vì cô ta muốn có một thứ, đá hồng huyết, chỉ cần có được nó, Bùi Hạo Hiên sẽ giúp cô có được An Tử Thành. Không chừng Bạch Chí Văn còn hứng lên sẽ cho cô ta.

“ Uh.....Chí Văn....em muốn........” Cô ta đầy cám dỗ ưỡn người trên người ông ta, mái tóc dài gợi cảm hất ra đằng sau, hai má đỏ ửng, ngón tay vuốt ve trên hai núm vú nhỏ nhỏ màu nâu trên ngực ông ta.

“ Nhìn bộ dạng dâm đãng của em kìa, lão tử sẽ cho em sung sướng.” Hắn ta cười biến thái, lật người đè cô ta xuống dưới, bàn tay trái nắn bóp trên bầu ngực căng tròn của cô ta, tay phải lần mò vào vùng cấm địa bí mật giữa hai đùi cô ta.

“ Uh.....” Giọng nói nũng nịu của cô ta, hắn ta đùa nghịch ở nơi nhạy cảm giữa hai đùi cô ta, hai ngón tay nhanh chóng cho vào trong cơ thể cô ta.

“ A.....Chí Văn........đừng như thế.......em thật sự muốn.......nhanh........” Giọng nói rên rỉ thèm khát của cô ta, khiến lão ta hưng phấn càng làm động tác tay nhanh hơn.

“ Lên trên đi!” Lão ta nằm ngửa trên giường, ra lệnh cho cô ta chủ động phối hợp.

Cô ta ngoan ngoãn ngồi lên người ông ta, sau đó ra sức lên xuống.

Sau khi quan hệ xong, Bạch Chí Văn ôm bờ vai trắng ngần của cô ta, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm của cô ta.

“ Thế nào, biểu hiện của em, hài lòng chứ?” Bạch Phi Phi uống éo nháy nháy mắt với ông ta, hai tay vuốt ve thân dưới của ông ta.

“ Tiểu yêu tinh như em, thật khiến lão tử muốn ngừng mà không được, lão tử rất thích bộ dạng lẳng lơ đó của em.” Ông ta vừa nói vừa lướt nhìn cơ thể trắng ngần của cô ta.

“ Thế thì.....có thể đồng ý với em chuyện này được không?” Cô ta mở mồm thử thăm dò hỏi, tình huống thông thường, lão già sẽ cho cô ta.

Lão già tóc đốm bạc vui sướng, mở miệng thẳng thắn nói: “ Nói đi, cái gì lão tử cũng sẽ đồng ý em.”

Bạch Phi Phi kích động ôm lấy lão ta: “ Thật sao? Em muốn đá hồng huyết, anh có thể tặng nó cho em được không?”

Mặt cô ta đầy kỳ vọng, nhưng Bạch Chí Văn nghe thấy ba chữ này, sắc mặt nhanh chóng thay đổi.

Đá hồng huyết là vật báu quý hiếm trên thế giới, là báu vật hoàng đế Đại Quang cuối đời Thanh tặng cho Từ Hy Thái Hậu, quý giá vô cùng, vô giá, làm sao lão ta có thể tặng thứ quý giá đó vào tay người khác được?

“ Cái này không được! Đá hồng huyết là vật báu gia truyền của nhà họ Bạch, quá quý giá, tôi không thể tùy tiện tặng cho người khác, ngoài cái này ra, những cái khác đều có thể tặng cho cô.” Lão ta đột nhiên nghiêm khắc trở lại, bộ dạng không có vẻ gì có thể thương lượng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.