Đánh giá: 8/10 từ 62 lượt
Thể loại: Xuyên sách, Dân quốc.
Số chương: 111 chương, 7 phiên ngoại.
Editor: Typard, anita.
Văn án:
Bạch Khởi La bị một tia sét đánh vào trong Tổng cục Trung Hoa Dân Quốc,
Phó Giám đốc Sở Tài chính - cha ruột của cô.
Người phụ nữ giàu có khắc chồng nổi tiếng thành Bắc Bình - dì nhỏ của cô.
Vị nhị thế tổ Phùng Lão Ngũ - vị hôn phu của cô.
Thiếu soái tỉnh Phụng Thiên cùng một vị nữ trung hào kiệt - anh chị bà con xa.
Còn cô, là thượng đế!
Nhân vật chính: Bạch Khởi La, Phùng Kiêu.
Trích đoạn 1:
“anh Bạch yên tâm, nếu con gái anh đã gả về nhà tôi thì chúng tôi sẽ xem con bé như con gái ruột của mình. Tuyệt đối không để thằng nhóc nhà tôi ăn hiếp con bé dù chỉ là một chút xíu. Nếu không tôi sẽđánh gãy chân chó của nó!”
Bạch Tu Nhiên mỉm cười bình tĩnh đáp: “anh khách sáo quá rồi, đâu cần như thế.”
Chỉ đánh gãy chân thôi là xong à? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế? Bắn nó nát gáo thì còn tạm được!
Trích đoạn 2:
“Cha, cha bình tĩnh lại, cha đánh hắn cứ đánh nhưng đừng lãng phí đồ đạc nhà chúng ta!”
Bạch Tu Nhiên bật cười ha hả: "không sao, con cứ ném, nhà chúng ta có nhiều nhất là tiền!"
Trích đoạn 3:
Bạch Tu Nhiên: "Đúng vậy, chúng ta đi thăm mộ mẹ con. nói thật ra, đã lâu không đi thăm mẹ con rồi, cũng không biết mẹ con có thích đám thanh niên hôm trước ba đốt xuống không nữa."
Bạch Khởi La sặc một cái trợn trừng mắt: "Cha, sao cha lại làm ra loại chuyện này? Đâu phải ai cũng giống cha đâu chứ.” Làm gì có ai đốt cho vợ loại thế này.
Bạch Tu Nhiên sâu kín: "Con... Nghĩ đi đâu vậy?"
Bạch Khởi La: "Cha, cha, cha... Là chính cha nói!"
Bạch Tu Nhiên: "Cha đốt mấy đứa đó xuống chơi mạt chược với mẹ con!”
nói xong, lập tức bắt đầu lục lọi túi của mình. “Bây giờ giao thông tiện lợi, người đến người đi nhiều nên cái gì cũng đổi khác. Ngay cả chơi mạt chược cũng đổi mấy phương pháp mới rồi, anh sợ em chỉ biết chơi kiểu cũ, mất công bị người ta, à nhầm… bị đám ma kia nó cười em, cho nên anh viết hết mấy cách chơi mới gần đây cho em, em cứ từ từ mà đọc, lỡ có gặp mấy ma mạt chược mới chết xuống cũng không thua kém tụi nó.”
Y lấy một quyển vở đầy kín chữ từ trong túi ra bắt đầu châm lửa đốt, Bạch Khởi La an tĩnh ngồi ở bên cạnh, y nói tiếp: "Chờ em học xong, anh đốt xuống cho em thêm một mớ thanh niên trẻ khỏe nữa, mà em cũng đừng chơi với mấy đứa nó, mấy đứa này kỹ thuật kém lắm. Em đi tìm mấy con ma khác mà chơi, còn đám này với mấy đám trước em để họ làm vệ sĩ cho em. À đúng rồi, anh có đốt thêm đám vệ sĩ lực lưỡng lắm, em cứ đi chơi thỏa thích, không sợ gì cả!”
Y lại bắt đầu đốt vàng mã và hình nhân.
Bạch Khởi La lại không cảm thấy sợ chút nào, không biết vì sao, ngược lại cảm thấy có chút ấm áp, côngồi dưới đất, bắt đầu ôm đầu gối, sau đó cũng bắt chước cha cô đốt vàng mã.
"Cha, mẹ con đi chơi mạt chược còn mang theo vệ sĩ làm gì thế? Khoe khí thế à?"
Bạch Tu Nhiên: "Đây không phải là phòng ngừa bị mấy con ma khác ăn hiếp mẹ con sao? À quên nữa.”
Bạch Tu Nhiên còn nói: "anh có tìm một đứa con rể cho em rồi nè, là Phùng Kiêu mà anh nói với em lần trước đó, là Phùng Tiểu Ngũ. Tính tình cũng được lắm, rất hiếu thuận với em, thằng bé có viết một trăm cách chơi gian lận không ai biết cho em nè. Em đem về dưới mà xem, nếu thấy thích thì cứ chơi gian lận thoải mái, sẽ không bị phát hiện."
Y lại lấy ra một chồng vở!
Bạch Khởi La mở to hai mắt nhìn!
cô lại nhìn thêm lần nữa, đúng là thật sự giống bút tích của Phùng Kiêu.
Bạch Khởi La: "..............."
Bạch Tu Nhiên tiếp tục đốt: "Lỡ em có học không rành, khi chơi mạt chược bị người ta phát hiện cũng không sao, vệ sĩ em nhiều, tiền em cũng nhiều, vừa có thể dùng tiền hòa giải, vừa có thể dùng vũ lực hòa giải. Yên tâm, em tuyệt đối là con ma giàu có độc nhất vô nhị ở địa phủ."
Y lại bắt đầu đốt tiền: "Chồng của em bây giờ giàu hơn xưa rất nhiều, em cứ xài tiền thoải mái. À quên nữa, vài hôm nữa sẽ có thằng em rể ác độc của em nó xuống dưới. Nếu có thể, em nhớ dẫn theo nhiều vệ sĩ đánh nó một trận giùm anh! Kỳ thật anh muốn đánh nó lắm, nhưng thật sự là không thể để thằng đó què quặt mà đi kết hôn với em gái em được. Chúng ta muốn diễn kịch thì ít ra cũng phải diễn sao cho giống đúng không? Đương nhiên, nếu em cảm thấy vệ sĩ em không đủ, cứ mướn thêm mấy chục con ma khác. anh có tiền."
Bạch Khởi La lại sặc 1 cái: "Cha, sao cha lại cổ vũ mẹ đi đánh người?”
Bạch Tu Nhiên: "Thân thể mẹ con yếu ớt, ít ra cũng nên rèn luyện một chút. Đánh người là vận động rất ổn."
Bình luận truyện