Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn

Chương 57: Tạm biệt nhé, cô gái thời niên thiếu mà tôi thích




Edit: Lựu Đạn

Những người còn lại lấy làm kinh ngạc.

Thiếu nữ trước mắt, liền là một cô gái xinh đẹp tựa thiên tiên chớp mắt biến thành nữ quỷ nơi địa ngục.

Cả người dường như nhuộm đầy hơi thở chết chóc, tàn nhẫn làm người kinh sợ.

không biết qua bao lâu, mọi người mới có phản ứng trở lại.

“Được, con nhỏ này dám đắc tội với chúng ra, mày có biết là mày đang đắc tội với ai không hả, còn ngây người làm gì, lên cho tao, đều lên hết cho tao.”

Tuy là nhìn AK bị xé rách miệng, lộ đầy răng trắng hếu nằm dưới đất, nhìn qua thật đáng sợ, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể tự trấn an trong lòng là vừa rồi mình quá kinh địch.

Tiền đã nhận, bọn họ không thể bị dọa mà chạy.

Nếu vậy về sau sao có thể ra ngoài làm người được chứ?

Mấy người bọn họ tỉnh táo lại, nhìn nhau, làm như cùng nhau gom hết can đảm, sau đó lại cùng nhau xông lên.

Diệp Chanh đem máy trên tay lau sạch, đôi mắt xinh đẹp đều lấp đầy sát khí, càng tựa như biển sâu khiến người trầm mê.

Nhìn người lao đến, đưa tay một cái liền kéo người ngay trước mắt đẩy ngược về phía sau làm thành một đống, sau đó, một người đánh nhiều người, làm như không cần mở to mắt để xem.

Máu đổ một vũng toàn màu đỏ.

Phía sau, là một thằng nhóc mới gia nhập bang phái, nhìn cô gái trước mắt đánh nhau tựa như nhảy múa, trong mắt phát ra hoàn toàn là sự sợ hãi tận cùng, len lõi khắp toàn thân.

“Quỷ, có quỷ!”

Nhất định là quỷ, quỷ mới có thể như vậy!

Bằng không, trên thế giới này sao có thể có một cô gái đáng sợ đến như vậy?

Thằng nhóc sợ hãi ném gậy trong tay, quay đầu bỏ chạy như điên.

….

Mà Diệp Chanh đánh xong hết thảy, chỉ là xoa xoa tay, tùy tiện ngoắc một chiếc xe đi về.

Mùi vị máu tươi này thật chán ghét.

Tuy không có giết người, nhưng mà cũng dính bẩn không ít, vô cùng ghê tởm.

cô rất nhanh đã về đến Mộ gia, lẻn nhảy từ cửa sổ đi vào phòng tắm rửa.

Lại không ngờ….

“Tiên sinh…Vừa rồi chúng tôi theo dõi có thấy phu nhân từ bên ngoài trở về, cả người đầy máu tươi.”

Mộ Đại vội vã chạy đến báo cáo với Mộ Dạ Lê.

(Ông này chơi méc ~~~)

Mộ Dạ Lê căng cứng.

Cả người đầy máu tươi?

anh một tay dập máy tính, đôi mắt đầy lạnh lẽo đi đến chỗ cô.

Mộ Đại ở sau lưng nghĩ, hừ, liền biết cô có âm mưu mà, còn muốn dấu dím sao, Mộ Đại tôi đây sẽkhông để cô có cơ hội gây tai họa cho Mộ gia đâu.

Cửa bị đẩy ra.

Diệp Chanh đã tắm xong, mặc áo ngủ đứng tại chỗ, liền nhìn thấy Mộ Dạ Lê một thân đầy lạnh lẽo, bước nhanh đi vào, bình tĩnh nhìn cô, không quan tâm đi thẳng đến cạnh người cô, nắm lấy cánh tay cô, cẩn thận nhìn khắp người cô.

“Sao vậy anh…”

“À, còn may, em không có bị thương.”

“…”

Mộ Đại ngoài cửa, đang là mong chờ nhìn thấy Diệp Chanh bị Mộ Dạ Lê hung hăng tra hỏi, liền ngay tức thì cảm thấy bản thân bị hàng ngàn mũi đao đâm đến.

không lẽ hồi nãy nôn nóng chạy đến không phải là đến tra hỏi mà bởi vì tiên sinh nhà mình cho rằng vết máu kia là của Diệp Chanh?

rõ ràng không đúng nha, cô gái này hư đến thế, bản thân sao có thể bị thương được, nhất định là đãlàm chuyện xấu bên ngoài rồi.

Diệp Chanh nói “Đương nhiên là không bị thương rồi.”

cô có thể yếu đến thế sao?

Lại thấy Mộ Đại với vẻ mặt buồn bực nhìn mình ngoài cửa, cô liền hiểu ngay chuyện gì.

Mật báo nha

thật tốt.

cô lôi kéo Mộ Dạ Lê “Em mệt ~~”

“Vậy ngồi xuống nghỉ ngơi đi.”

“Em nóng, có thể để anh ta quạt cho em không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.