Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn

Chương 46: Thổ lộ: Cố Kiều, em là của anh




Edit: Hương Hương.

Người một nhà tuy không muốn lại tiếp tục phiền toái Tần Tình Tình, nhưng bây giờ không có biện pháp khác, chỉ đành phải để Hà Mai Phương đi qua. Trời tối khuya, người trong thôn đều về nhà nghỉ ngơi, dọc theo đường đi tới nhà Tần Tình Tình, Hà Mai Phương cũng không có đụng tới người nào.

Trong nhà Tần Tình Tình mọi người đều đã đi nghỉ ngơi, mà bản thân Tần Tình Tình đã sớm vào trong không gian nghiên cứu y thuật.

Thạch nương tử nghe thấy tiếng gõ cửa, vội vàng hấp tấp đi mở cửa, thấy Hà Mai Phương vẻ mặt nôn nóng ngoài cửa, vội vàng đem nàng đón vào.

Hà Mai Phương thấy cửa mở, trực tiếp vọt vào trong phòng Tần Tình Tình. May mắn trong phòng có Đại bạch coi chừng, cảm giác có người xông tới vội vàng gọi ý thức của Tần Tình Tình từ trong không gian ra.

Tần Tình Tình đang ở trong không gian học cách nắm giữ một huyệt vị, đang là thời điểm chuyên chú, lại bị người gọi tất nhiên là không cáo hứng. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Mở mắt vừa nhìn, thấy Hà Mai Phương đang nôn nóng tính muốn gọi Tần Tình Tình dậy.

"Nương, hơn nửa đêm ngươi tới đây là có chuyện gì?". Tâm tình của Tần Tình Tình lúc này rõ là áp suất thấp, nhưng Hà Mai Phương một lòng nhớ thương tình huống của Ngô Yến lại không chú ý tới.

Hà Mai Phương kéo tay Tần Tình Tình nói: "Khuê nữ, ngươi nhất định phải giúp ta, Ngô Yến còn đang chờ ngươi cứu mạng".

Tần Tình Tình khoác một kiện áo ngoài từ trên giường ngồi dậy, thanh âm có chút trầm thấp, nói: "Nương, ngươi nói chuyện đừng có lớn tiếng, bọn nhỏ còn đang ngủ".

May mắn hai đứa nhỏ ngủ rất sâu, dù Hà Mai Phương ầm ĩ như thế, nhưng vẫn không có bị đánh thức, chỉ là giật giật người một cái, đem tay nhỏ bỏ vào trong miệng. Nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của hai đứa nhỏ, lửa giận của Tần Tình Tình tan đi một ít, hôn hai đứa nhỏ một cái, rồi dẫn Hà Mai Phương đi tới nhà chính. Hà Mai Phương lúc này thần kinh còn chưa ổn định, nên không ý thức được bản thân đã chọc giận Tần Tình Tình.

Chờ tới khi tới nhà chính, nàng gấp gáp nhìn Tần Tình Tình, trên mặt tràn ngập cầu xin, nói: "Tình Tình, nương lần này chỉ có thể dựa vào ngươi, đệ muội ngươi không cẩn thận bị động thai khí, nhưng trong nhà lại không ra tiền mời đại phu. Nếu như ngay cả ngươi cũng không giúp, vậy cháu ngươi cũng không còn".

Tần Tình Tình cười nhìn Hà Mai Phương, lạnh lùng nói: "Nương, đệ muội bị động thai khí, chuyện lớn như vậy, trong nhà không thể nào không ra tiền. Trừ phi, chuyện đó có ảnh hưởng tới mặt mũi mọi người trong nhà, cho nên mới không quan tâm ngó ngàng".

Hà Mai Phương nghe Tần Tình Tình nói như vậy, cười khổ: "Còn không phải là liên quan tới mấy đồ ngươi bảo ta mang về bị phát hiện sao? Kết quả xảy ra tranh chấp một chút, Tiểu thẩm ngươi không cẩn thận đẩy nàng một cái, làm nàng bị ngã. Bởi vậy mới khiến nàng bị động thai khí".

Hiểu rõ mọi chuyện, Tần Tình Tình nhướng mày: "Nói như vậy, chuyện lần này còn phải trách ta, trách ta không nên đưa đồ cho các ngươi".

Hà Mai Phương vội vàng xua xua tay, nói: "Không phải, không phải, ý của ta không phải như vậy. Những việc này chúng ta trước đừng nói nữa, ngươi mau tới giúp nàng đi".

"Nương, ta nhớ rõ ta đã từng nói với ngươi, về sau muốn ta giúp, vậy thì các ngươi phải phân gia".

"Phân gia? Chuyện này đâu có đơn giản như vậy. Tình Tình, coi như là nương cầu xin ngươi, ngươi tới giúp nàng một tay đi".

Hà Mai Phương ở bên cạnh đau khổ cầu xin, nhưng Tần Tình Tình vẫn không dao động.

"Nương, ngươi không biết bây giờ ngươi rất quá đáng sao? Trước kia ngươi cũng không giúp ta, nhưng khi ngươi có chuyện lại muốn ta tới giúp ngươi. Cho dù ta là khuê nữ ngươi, ngươi cũng không thể đối với ta như vậy".

Tần Tình Tình nhìn Hà Mai Phương, diễn đàn lê qúy đôn, giờ khắc này tâm nàng đối với Hà Mai Phương thực lạnh.

"Tình Tình, coi như nương cầu xin ngươi, ngươi không thể thấy chết mà không cứu. Chuyện phân gia ngươi cũng hiểu rõ, đó không phải do nương định đoạt được".

Hà Mai Phương ở chỗ này đau khổ cầu xin Tần Tình Tình, chỉ còn thiếu không quỳ xuống nữa mà thôi. Tần Tình Tình nhìn Hà Mai Phương, một chút thân tình còn dư lại trong lòng biến mất hầu như không còn.

Lúc đầu nàng còn nghĩ bản thân thay nguyên chủ tẫn một phần hiếu đạo. Nhưng nhìn tình huống hiện tại, lão nương nàng lấy cái hiếu đạo tới chụp mũ đè nặng nàng, làm nàng không thể không hỗ trợ, không thể không vì các nàng ra tiền. Nhưng nàng một đời này sống chỉ cầu an ổn thoải mái, không cầu những cái hư danh kia. Cho nên, Tần Tình Tình đối với thỉnh cầu của Hà Mai Phương đều là thờ ơ.

Đúng lúc này, một người vọt vào trong phòng, trực tiếp quỳ trước mặt Tần Tình Tình: "Tỷ tỷ, ta cầu xin ngươi, cầu xin ngươi cứu lấy tức phụ của ta".

Hoá ra là Tần Thịnh Sơn ngồi nhà sốt ruột, liền trực tiếp chạy qua đây, vừa nãy ở bên ngoài nghe được không ít, cảm thấy tình huống không thích hợp, liền chạy vọt vào quỳ xuống. Nhìn tình huống này, trong lòng Tần Tình Tình rất không vui. Một là bất mãn đệ đệ không có quy củ trực tiếp xông vào, hai là thấy vợ chồng Thạch nương tử không có coi trọng cửa nhà, cứ vậy để người trực tiếp xông vào.

Tần Thịnh Sơn ngày thường cũng là một người thành thật, không thích nói chuyện. Hôm nay bởi vì có chuyện cấp bách tìm không ra biện pháp khác, nhất thời chỉ nghĩ được một chiêu này, trực tiếp quỳ xuống. Tần Tình Tình nhìn hai người trước mặt, trong lòng càng thêm khó chịu.

"Các ngươi làm thế này, là muốn buộc ta ra tiền? Nếu như ta không ra tiền, chính là đối với các ngươi có lỗi, chính là oan uổng sinh mệnh của một người, có đúng hay không? ".

"Không, không phải như thế. Nhưng là Tình Tình, trong bụng nàng chính là cháu trai ngươi". Hà Mai Phương vẫn là câu nói kia.

Thấy hai người vẫn là không buông tha, Tần Tình Tình cũng không muốn nói thêm gì.

Nàng nhắm chặt mắt, bình phục tâm tình của mình xuống, lập tức nói: "Được, ta đáp ứng đi cùng các ngươi, chuyện lần này ta sẽ hỗ trợ. Nhưng ta hy vọng các ngươi về sau không cần tới cửa nữa. Về sau chuyện của các ngươi cùng ta không quan hệ".

Nghe được lời nàng nói, Hà Mai Phương giống như bị cái gì kích thích thật lớn, không thể tin nói: "Tình Tình, ngươi là ghét bỏ nương sao? Là chê nương không có bản lĩnh? Cũng phải, bây giờ cuộc sống của ngươi tốt như vậy, không cần tới nương. Nương không có bản lĩnh, chỉ gây thêm phiền toái cho ngươi". 

"Thôi, ta cũng không muốn giải thích cái gì nữa. Được rồi, chúng ta đi thôi".

Tần Tình Tình không nghĩ muốn giải thích cái gì nữa, dẫn dầu đi ra khỏi cửa. Nàng cũng không hy vọng bởi vì chuyện này, mà làm chậm trễ thời gian nàng học y thuật trong không gian, và thời gian nàng cùng các bảo bảo ngủ một giấc thật ngon. Diễn đàn lê quý đôn. Hương Hương. Hà Mai Phương và Tần Thịnh Sơn theo sát phía sau Tần Tình Tình. Bởi vì vừa nãy nghe được một tin tức đáng sợ, nên cũng không nghĩ tới bảo Tần Tình Tình trước đưa tiền đi thỉnh đại phu.   

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.