Xuyên Sách Tôi Được Nam Chính Sủng Nịnh Vô Đối

Chương 4




Trong phòng dệt, Thanh Liên rất nghiêm túc làm việc. Thật ra công việc của nàng cũng không nhiều lắm. Y phục của Thị vệ đều do các tú nương ở Lương vương phủ Đông đô may sẵn, đến đây chỉ thêu thêm ít hoa văn lên trang phục. Tiền vương phi tính vốn cần kiệm, y phục bị rách sẽ giao cho phòng dệt sửa lại. Lần này đến kinh thành chỉ có Trương ma ma là nữ quyến, việc tu sửa trang phục hay thêu hoa văn đều giao cho bà làm chủ. Thường thì bà mang đến tiệm may ở kinh thành, thuê các tú nương về sửa sang.

Thanh Liên khéo tay chẳng kém các tú nương. Nàng thêu hoa văn rất đẹp, đường kim mũi chỉ đều tăm tắp. Y phục rách vá lại cũng thật khéo, không nhìn thấy dấu vết sửa ở đâu.

-Thanh Liên cô nương, đây là y phục của ta, không cẩn thận làm rách, phiền cô nương.

Phòng dệt đông đúc hẳn. Thiết Hàn chợt phì cười.

Ba năm trước, hắn là một ám vệ được đào tạo trong Từ lâm viện. Trong một lần làm nhiệm vụ thì bị người phá rối nên chuốc lấy thất bại. Người thất bại sẽ bị loại ra khỏi Từ lâm viện. Thiết Hàn không thân không thích, từ nhỏ đã lớn lên trong đó, ngoài việc làm ám vệ, hắn chẳng biết làm gì.

Bỗng nhiên viện chủ gọi hắn, bảo Lương vương ở Đông đô muốn tìm vài người bảo vệ. Nếu muốn, hắn có thể cùng vài người khác đến Đông đô.

Hắn đồng ý. Hoàng thượng cũng không mấy quan tâm đến những kẻ thất bại. Năm người cùng đến Đông đô.

Thế tử Lương vương Thẩm Hành Vân tính cách thất thường, vui buồn bất chợt. Nhưng không đơn giản chỉ là kẻ “quần là áo lượt”. Thiết Hàn theo hắn, đi lên từ vai trò thị vệ, sau đó trở thành người cận thân. Thẩm Hành Vân chưa bao giờ nói lời tin tưởng nhưng những nhiệm vụ quan trọng đều từ từ giao cho Thiết Hàn.

Tiết trời tháng giêng ấm áp. Nhưng thời tiết ở kinh thành nóng hơn Đông đô khá nhiều. Là thị vệ cận thân của Thẩm Hành Vân, Thiết Hàn thường hay túc trực bên cạnh. Cả ngày đứng gác ngoài cửa là chuyện bình thường.

-Thiết thống lĩnh.

Một thị vệ chạy đến chỗ hắn đang canh gác. Trên tay cầm theo thứ gì đó.

-Huynh uống đi.

Chanh đào pha mật ong. Thiết Hàn thoáng ngạc nhiên:

-Ở đâu vậy?

-Hôm nay người gác nào cũng có một bình. Là của Trương ma ma và nha hoàn mới của Vương gia chuẩn bị.

-Ừ.

-Huynh uống đi….Đã kiểm tra cả rồi. Yên tâm đi!

Lương vương không uy hiếp gì đến hoàng thượng, trong mắt mọi người vẫn chỉ là một tên háo sắc. Nhưng hoàng gia lắm tai mắt. Hoàng thượng lại ở ngôi lâu như vậy, có khi cách thức che mắt của vương gia cũng không qua được mắt người.

Thanh Liên nhìn Thiết Hàn uống cạn rồi mới quay vào phòng dệt. Nàng chẳng thể làm gì cho hắn. Kiếp này chỉ có thể dành những quan tâm nhỏ nhoi như vậy. Chuyện sau này, vốn cũng không biết sẽ về đâu.

Hoàn thành trách nhiệm, làm tốt những việc phải làm. Chỉ cần Lương vương không đụng đến nàng, dù trọn đời là nha hoàn phòng dệt hay nha hoàn thô sử cũng không quan trọng. Chỉ cần ở cạnh Thiết Hàn, có thể đền đáp phần nào ân tình đã nợ hắn ở kiếp trước thôi.

Thiết Hàn là thị vệ cận thân của Lương vương, chắc sẽ cùng hắn có mặt trong kì săn bắn sắp đến. Trong những bộ trang phục chuẩn bị ở phòng dệt, hình như không có bộ nào thích hợp với việc đi săn.

-Thưa ma ma….

-Gì vậy Thanh Liên?

-Vương gia sẽ tham gia kì săn bắn sắp đến. Người sẽ dẫn theo các thị vệ phải không ạ?

-Ừ. Con muốn chuẩn bị đồ cho họ ngay từ bây giờ à?

-Dạ…Có được không ạ?

-Con chu đáo đấy. Y phục đi săn thường chọn chất liệu vải nhẹ. Vương gia theo đội săn khoảng một tháng. Cũng phải chuẩn bị ít nhất mười lăm bộ, thêm trung y và đồ lót bên trong nữa. Để ta vào kiểm tra coi đồ đạc chuẩn bị đã có những thứ này chưa?

-Dạ….

-Còn con, cũng chuẩn bị vải trước đi. Ngày mai ta đi hỏi thăm vài kiểu dáng. Phủ ta cũng không thể thua kém quá nhiều được.

-Vâng ạ!

Lục hoàng tử cũng từng tham gia hội săn. Vương phi từng sai các nàng chuẩn bị y phục. Trang phục cho thị vệ, Thanh Liên cũng từng may.

Trong đầu nàng đã hình dung một số kiểu dáng. Ngày mai đợi Trương ma ma về, tham khảo kiểu dáng, chọn vải, có thể bắt đầu may áo được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.