Xuyên Qua Tìm Đường Sống Trong Chỗ Chết

Chương 18: Dạo phố




Hôm nay cuối tuần, chúng tôi cùng nhau đi siêu thị mua ít đồ về trữ đông. Vừa đặt chân đến trước cửa, tôi liền dặn dò anh nhà tôi vài câu rồi ba chân bốn cẳng chạy như bay đến quầy bánh. Khi còn bé tôi từng được ăn qua loại snack sản xuất ở Thái Lan, vì thời ấy giá của nó khá đắt nên cứ ăn một miếng tôi lại dằn lòng gói ghém lại để sang hôm sau mới dám ăn tiếp.Cho nên lúc nhìn thấy loại bánh này sau nhiều năm sinh sống ở Mỹ, tôi không khỏi xúc động liền xem nó như báu vật, vơ vội mấy túi rồi chạy đi tìm hắn, vứt gọn vào xe đẩy.

Vừa định xoay người vọt đi thì giọng ai kia chợt vang lên:” Tìm giúp anh ít rau.”

“ Sao vừa rồi anh không lấy?” Tôi trừng mắt hỏi hắn.

Hắn thản nhiên đáp:” Vậy em có muốn ăn món em thích không đây?”

Tôi đành nghiến răng đi đến sạp rau, vừa đến nơi liền có bác gái hỏi tôi có biết rau đắng đặt ở đâu không. Tôi vui vẻ tìm giúp bác, nhưng đi hết quầy vẫn không tìm thấy, lúc lâu sau con trai của bác gái gọi giật lại, kèm theo ánh mắt ngờ vực không mấy thiện cảm nhìn tôi: ” Mẹ! Sang bên này đứng đi ”

Tôi đần mặt ra mấy phút, là tôi đang giúp mẹ của cậu mà? Không một tiếng cám ơn còn thái độ gì vậy, đầu đập vào cột điện à?

Tôi sực nhớ dường như gần sắp đến sinh nhật ông tướng kia, mở điện thoại ra xem thì vừa đúng là ngày mai. Tôi ngó nghiêng xung quanh, chạy đi mua quả bong bóng và một cây kem đem đến quầy tính tiền nhét vội vào tay hắn.

Tôi nói:” Qùa sinh nhật anh, nhưng em tìm mãi củng không thấy cái có chữ Happy Birthday, nên e đành mua chữ Merry Christmas đấy. “

Hắn nhận lấy sau đó đáp:” Vậy em tính tiền chưa? Em thanh toán thì mới được gọi là quà của em.”

Tôi ngại ngùng nói:” Ừ.. ờ…. Anh trả đi, em không có tiền đâu nhé hihi.”

Hắn vứt cho tôi ánh mắt khinh bỉ. Tôi thầm cười trong bụng, vậy là năm nay chúng ta huề nhé.

Tìm kiếm với từ khoá:

Được thanks

Xem thông tin cá nhân

Có bài mới Hôm nay, 10:14

Hình đại diện của thành viên

Trương Nga

Học sinh mới

Học sinh mới

Ngày tham gia: 20.12.2016, 11:02

Tuổi: 22 Nữ

Bài viết: 3

Được thanks: 0 lần

Điểm: 9.67

Có bài mới Re: [Hiện Đại] Chuyện anh nhà tôi - Trương Nga - Điểm: 9

Đa phần ngày nghỉ của chúng tôi thời gian đều ở nhà nấu nướng, chơi game, xem tivi và đọc sách. Ngày hôm đó tôi hết đọc sách, chuyển sang xem tivi đột nhiên cảm thấy chán chường, ra ngoài mở tủ lạnh rót một cốc sữa tươi định tìm hắn trò chuyện

Ngờ đâu hắn không thèm nhìn lấy tôi một cái, dạo gần đây trên giao diện điện thoại xuất hiện loại game Liên Minh Huyền Thoại, hắn mê mệt chơi tận 2 3h sáng mới chịu đi ngủ.

Tôi ấm ức củng tải ngay về chơi thử. Đâu biết được loại game này là thể loại trí tuệ chứ. Tôi vừa ló đầu ra đã bị quân địch đánh chết, nhiều lần như vậy khiến tôi muốn đập tan tành chiếc điện thoại trên tay, lẩm nhẩm:” Phải uống một ngụm sữa mới được.”

Hắn nghe thấy liền nói:” Đúng rồi uống sữa cho có kiến thức.”

Như vậy, ý của hắn là tôi ngốc sao?

Có một ngày hắn tìm ra được ứng dụng hay ho nào đó trên máy tính, tôi gặn hỏi nhưng không thấy hắn trả lời, tôi chống cằm trên bàn phím dụng ý bắt hắn trả lời câu hỏi của tôi.

Nào ngờ trượt tay, mặt tôi cắm xuống bàn phím.

Hắn ở trên nhìn xuống:” Em làm gì mà lộn cổ xuống bàn phím của anh vậy?”

Thượng đế ơi còn chừa chổ nào cho con chui xuống không? Cục tức này con nuốt sao trôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.