Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 42: Chương 42




Răng nanh sắc nhọn, tản ra sự uy hiếp chết chóc, phía trong miệng máu to lớn dữ tợn, từng tiếng thở dốc nặng nề kèm theo một thứ mùi hôi thối hỗn tạp làm cho người ta buồn nôn phả thẳng vào mặt hắn.

Đây chính là sói! Một trong những ‘tay thợ săn’ đáng sợ nhất thời đại này, chúng là động vật quần cư, nhưng lại gian ác vô cùng, đàn sói do con sói đầu đàn dẫn đầu trông giống như một quân đội tung hoành nơi thiên nhiên hoang dã, bọn chúng sẽ chọn ra con mồi, sau đó lên kế hoạch tấn công! Thậm chí còn có thể thấy bóng dáng của chiến thuật qua mỗi đợt tấn công và hành động của chúng, mới chỉ nghĩ tới thôi đã đủ khiến người không rét mà run, nhưng không khéo là, vẫn còn một loài động vật khác có những đặc điểm sẵn có ấy, gọi là loài người!

“AAAAAAAAA!!!!” Cùng với tiếng gầm giận dữ, cưỡng chế những nỗi bất an sợ hãi trong lòng, La Tập động đậy, trải qua khoảng thời gian này hắn đã dần học được cách chiến đấu, hắn là một kẻ theo chủ nghĩa cơ hội, biết tận dụng đầu óc linh hoạt và khả năng quan sát nhạy bén của mình trong chiến đấu! Mà cảnh tượng trước mắt, vừa hay là một cơ hội vô cùng tốt!

Nhằm đúng lúc nhào về phía con sói đói dẫn đầu bộ lạc kia, La Tập đột nhiên phát lực, cái mâu đá trong tay lập tức đâm vào eo con sói, đầu đồng đuôi sắt eo đậu phụ, câu nói dùng để hình dung loài sói này hắn đã từng nghe qua.

Lúc mâu đá đâm vào, hắn không cảm nhận được quá nhiều lực cản, nhìn từng đợt máu tươi bắn ra tung tóe, bên tai nghe được tiếng gào rú đau thương, La Tập biết, hắn thành công rồi! Hắn nắm bắt đúng thời cơ, thành công đâm con sói đói một nhát đau đớn! Trong khoảnh khắc khi đâm trúng hắn cảm thấy vô cùng kích động, tim hắn đập rộn lên, ở thế giới cũ, hắn chưa từng có cảm giác huyết mạch sục sôi như bây giờ!

“Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ hắn lại là một tên cuồng chiến đấu?” mang theo suy nghĩ này, hắn càng đánh càng quen tay, trước sau không cần suy nghĩ nhiều, sau khi đâm một nhát, hắn hoàn toàn tuân theo bản năng mà phán đoán, nắm chặt mâu đá trong tay theo lực đâm về một phía, lúc đó, chỉ nghe thấy một âm thanh khiến người da đầu tê dại, trực tiếp lôi hết nội tạng của con sói kia ra ngoài.

Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi La Tập lĩnh hội kỹ năng ‘nhược điểm truy kích’

Không có thời gian quan tâm tới lời nhắc nhở của hệ thống, thứ máu tanh hôi của con sói bắn lên khắp thân thể hắn, còn chưa đợi hắn kịp hoàn hồn, mí mắt phải nhoáng thấy một vật chyển động, một tiếng sói tru vang lên bên tai!

La Tập nhếch khóe mắt liếc qua, một cái mồm máu lập tức đập vào tầm mắt hắn! Khoảnh khắc ấy, hắn cảm nhận rõ được sự tàn bạo và giảo hoạt của con sói đói ấy, nhắm chuẩn sở hở trong tích tắc, không hề do dự nhào tới, định cắn đứt cổ hắn, một luồng áp lực mạnh mẽ đập thẳng vào trán hắn, gần như khiến hắn mất đi khả năng suy nghĩ.

Đầu óc trống rỗng, tiếng hít thở nặng nề chấn động điếc cả tai, mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh tới nỗi hắn không kịp phản ứng, ngay tại lúc ngàn cân treo sợi tóc, một tiếng gầm lên giận dữ giống như sét đánh nổ vang trong tai hắn!

“Cút ngay cho ta!!”

Lời còn chưa dứt, một nhát rìu đá cuốn theo lực gió trong nháy mắt phóng tới đường nhìn của hắn, không hề nghi ngờ, trong bộ lạc của hắn, người có thể phát huy uy lực của rìu đá tới mức này ngoài La Dũng ra thì chẳng còn ai khác.

Dưới áp lực mạnh mẽ, một nhát này của La Dũng như sấm như sét, khoảnh khắc lưỡi rìu bổ vào đầu con sói, La Tập đứng cách đầu con sói không đến 5cm có thể cảm nhận rõ, không khí đang cuộn trào, bên tai mơ hồ vang lên từng tiếng ‘ầm ầm ầm ầm’, ngay sau đó, trong chớp mắt, chỉ nghe thấy ‘bịch’ một tiếng, cả cái đầu sói bị đập đến nổ tung.

Tuy đã sớm biết thần lực trời sinh của La Dũng, nhưng cảnh tượng này đã khiến La Tập phải kinh hãi, ngay sau đó, giống như nghĩ đến điều gì, La Tập vội vàng mở giao diện thuộc tính của La Dũng ra, nhìn lướt qua, khá lắm, hiệu quả của kỹ năng càng đánh càng hăng đã phát huy tác dụng, giờ phút này võ dũng của La Dũng đã thăng lên cấp 4 sao!

Vừa mới trở về từ cõi chết, La Tập không có thời gian mà cảm thấy may mắn, cũng không rảnh quan tâm đến tên thủ lĩnh dã nhân được hắn cứu trước đó, vừa nãy đầu hắn nảy ra một suy nghĩ, nhìn lướt qua vẻ mặt khó coi của La Dũng, hắn đột nhiên mở miệng “Rất bức bối khó chịu đúng không?”

Nghe nói như vậy, La Dũng sững sờ, sau đó lập tức dùng sức gật đầu “Khó chịu!”

Đối mặt với đáp án vô cùng thẳng thắn, La Tập nhếch mép, đúng, La Dũng am hiểu loại hình chiến đấu tấn công, còn cách đánh phòng thủ bị động như này không hợp với hắn chút nào, điểm này, qua biểu cảm căm tức nổi nóng trên mặt hắn là có thể thấy rõ.

“Vậy xông lên đi”

“Cái gì?”

“Nhìn thấy con sói đang vểnh đuôi lên kia không?” La Tập chỉ tay về đằng xa, “Nó chính là con sói đầu đàn của lũ sói này, là nó đang chỉ huy bầy sói tác chiến, xông lên giết chết nó đi! Có làm được không?”

“Có thể!” La Dũng không hề nghĩ ngợi đáp, nhưng sau đó trên mặt lại lộ ra chút do dự “Nhưng sự an toàn của tộc trưởng …”

Trước cục diện này, La Dũng với độ trung thành 100 không hề do dự đặt sự an toàn của La Tập lên hàng đầu, mà không phải ham thú vui sảng khoát nhất thời của mình.

“Yên tâm, ta không yếu ớt đến thế! Mà…” La Tập nhếch mép, sau đó vẫy tay “Dũng sỹ của bộc lạc đều ở đây, nghe lời ta! Lũ sói còn làm hại được ta sao?”

Một tiếng hỏi này, khiến chiến sỹ bộ lạc đang bảo vệ xung quanh La Tập máu huyết dâng trào, ào ào hét lên “Không thể!”

“Thề sống chết bảo vệ tộc trưởng!”

“Muốn đụng đến tộc trưởng, trước hết bước qua xác của ta.”

“Giết sạch bọn chúng! Giết sạch bọn chúng!”

“Ha Ha Ha! Nói hay lắm, đây mới là dũng sỹ bộ lạc chúng ta!” Giờ này khắc này, La Dũng chỉ cảm thấy ngọn lửa chiến đấu đang hừng hực thiêu đốt lồng ngực hắn, tiếng tim đập mạnh mẽ càng giống như trống trận, cuồng lôi, không phí lời nữa, La Dũng vung lên hai lưỡi rìu trong tay, xông lên chém giết!

“Cút ra cút ra cút ra!!!” Giờ khắc này, chuyển sang thế tấn công, La Dũng như một con mãnh hổ đang phát cuồng, mãnh hổ xuống núi! Khí thế cuồng bạo không ngừng kích động lũ sói đói xung quanh, khiến chúng phát ra từng tiếng gào trầm thấp.

Mục tiêu mà hắn đã khóa chặt, con sói kia dựng đứng lông, bản năng của nó đang phát lên từng đợt cảnh báo nguy hiểm cận kề, lúc này một tên xông về phía nó, toàn thân trên dưới đều tản mác sự nguy hiểm của hung thú! Lùi hai bước, con sói đầu đàn, lúc này đột nhiên có ý muốn chạy trốn.

Nhưng

Muộn rồi! Bởi La Dũng hình người hung thú đã vọt tới trước mặt nó!

“Ngao ô --”

Phản ứng bản năng khiến con sói trong nháy mắt mở to mồm máu, cắn về phía La Dũng, đối mặt với chiến trận như thế, La Dũng mang theo một thân cuồng bạo, không những không hoảng mà ngược lại cười điên cuồng “ Đến đây! Chết đi!!”

Không đường lui, hắn tự tin thế tấn công của mình còn nhanh hơn sói! Sức mạnh hung tàn vung theo hai lưỡi rìu, đoạt lấy cái mồm máu vừa cắn lấy hắn, một kích trí mạng nghiền nát đầu sói, trong nháy mắt đoạt đi tính mạng của nó!

“Aaaaaaaaaaaa!!!” Giờ khắc này, chân đạp lên thi thể con sói, La Dũng toàn thân đẫm máu đứng sừng sững trên đỉnh gò tuyết, tùy ý phát ra từng tiếng gào rống, như đang tuyên bố thắng lợi của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.