Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử

Chương 15: Ngoại nhân




Trong game Tiên Ma Loạn có một cái nhiệm vụ, nó vừa tẻ nhạt lại chẳng có gì hay ho, muốn hoàn thành nhiệm vụ này, gamer phải mất rất nhiều công sức cùng thời gian, vẫn làm những chuyện giống nhau, giống như công nhân trong dòng chảy cuộc sống, luôn phải làm những việc nặng nhọc. Bất quá sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, gamer sẽ nhận được tiền cùng tặng phẩm, ngẫu nhiên nếu ăn ở tốt đẹp nhiều khi còn nhận được tặng phẩm đặc thù. Nhiệm vụ này gọi là 200 vòng, rất đơn giản chính là hoàn thành nhiệm vụ tìm người 200 lần thế là xong.

Gamer RMB chưa bao giờ lao đầu vào làm cái nhiệm vụ 200 vòng này, có khi ngay cả NPC giao nhiệm vụ này là ai họ còn không biết nữa là, họ tình nguyện dùng thời gian đó lãng phí vào việc đi PK với nhau cũng chẳng đi làm cái nhiệm vụ chán ngắt này. Trong mắt họ, làm cái nhiệm vụ này chẳng những mệt muốn chết còn chưa nói, đã vậy còn chẳng kiếm được bao nhiêu tiền, quả thực là một chuyện chẳng hợp lòng người, vốn chỉ là hành vi lãng phí, nếu họ cần tiền thì có thể nạp thẻ, nạp một thẻ thôi thì tiền cũng đã hơn làm nhiệm vụ 200 vòng gấp mấy lần.

Tất nhiên trong game thì gamer RMB chỉ chiếm một bộ phận nhỏ, trên đó thì có rất nhiều dân cày và gamer nghèo trong game dựa vào việc hoàn thành nhiệm vụ 200 để kiếm tiền chơi game.

Cho dù nhiệm vụ này khiến cho người khác thấy ghét, nhưng mà vẫn có rất nhiều người làm nó, một năm bốn mùa ở Bàn Đào Viên (nơi  nhận nhiệm vụ) lúc nào cũng rộn ràng, mục đích của mọi người rất rõ ràng, đó chính là kiếm tiền! Dân cày tiền kiếm ra tiền thì có thể đổi thành nhân dân tệ, gamer nghèo để dành được tiền thì có thể mua đồ trong shop. Như vậy tốt đẹp biết bao nha, tất cả mọi người đều vui vẻ, ai ai cũng cần mà!

Nhưng mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, game update lên thì chuyện chạy thương không còn vui được nữa rồi, để chém được quái trong lúc chạy nhiệm vụ 200 vô cùng xương máu, dân cày tiền thì càng ngày càng nhiều, ai cũng tình nguyện lén giao dịch với họ, so với mua đồ trong shop thì rẻ hơn nhiều, tiền trong game càng lúc càng mất giá. Để nắn gân dân cày tiền, nhà sản xuất nghĩ ra một biện pháp vô cùng ngu xuẩn: bỏ nhiệm vụ 200 vòng! Rồi lại đưa ra một nhiệm vụ kiếm tiền mới, gamer muốn có tiền gần như phải nạp thẻ.

Chém thẳng tay như vậy nhưng vẫn phải đứng ở góc độ của gamer mà suy nghĩ chứ, sau khi kế hoạch này được áp dụng, rất nhiều gamer gào khóc khổ sở, mỗi ngày login vào chính là liền chạy đi làm cái nhiệm vụ kiếm tiền mới kia, không dám làm cái gì khác, sợ tiền mua card không quay về, lần sau sẽ không thể chơi game nữa, nhưng mà thật vất vả để dành tiền mua card, thì card cũng bán gần hết rồi, cái này mà gọi là chơi game à, hoàn toàn là hành hạ người!

Diễn viên chính của chúng ta cũng là một trong những nhân vật ở trong đám người chịu đủ mọi hành hạ này. Trần Vũ Khả mặc dù không cần nhiều tiền game cho lắm, nhưng mà tất cả chi tiêu bình thường trong game của cậu đều dựa vào làm nhiệm vụ 200 vòng mà ra, phải biết rằng thứ cậu không thiếu nhất chính là sức lực và thời gian, mỗi ngày đều dành một chút thời gian thay vì cày level thì làm nhiệm vụ 200 vòng kia. Bây giờ thì hay rồi, nhiệm vụ không làm được, hơn nữa tiền nợ Dao Nhi còn chưa trả hết, cậu bắt đầu vì tiền mà phát sầu.

Trần Vũ Khả là một gamer ngoan ngoãn an phận thủ thường, mặc dù đối với lần update này rất không vừa lòng, nhưng cậu cũng không có thể hiện sự tức giận ra ngoài, nhưng người khác thì không có giống như vậy, bọn họ đem lửa giận ngập trời phát tiết trên kênh thế giới.

[Cực Tốc Loạn Sát] Gào!!! Tại sao lại xóa 200 vòng??? Ông đây là sinh viên nghèo nha! Ông không có tiền mua card! Cực lực yêu cầu khôi phục lại nhiệm vụ 200 vòng!!!

[Vương Đội Trưởng] Ủng hộ Loạn Sát! Tui cũng vậy. Là dân nghèo nha! Cái nhiệm vụ mới kia thật sự rất rác rưởi, trần ai khoai củ mới được có chút xíu tiền, ngay cả mua card cũng không đủ! Tui sắp chơi game không nổi nữa rồi!!!

[Nữ nhân hoa trung tú] Tui cũng ủng hộ! Tui mặc dù là dân cày tiền, nhưng tui chưa từng dùng tới chương trình hack nha! Đừng vì một con sâu mà làm rầu nồi canh chứ! Tui còn phải dựa vào cái này để sống đó!

[Cực Tốc Loạn Sát] Nữ Nhân, không phải bà rất có tiền sao? Lúc nào chả thấy bà thu mua item cao cấp.

[Nữ Nhân Hoa Trung Tú] Khụ, khụ! Tui thu mua item cao cấp chẳng phải cũng để bán được giá tốt, bây giờ tiền không có, sau này có đồ tốt tui cũng chả dám thu.

[Cực Tốc Loạn Sát] Như vậy à! Update lần này thật sự hại người không nhỏ mà!

[Hoa Hoa Quả Quả] Tui cũng phải kháng nghị! GM thiệt xấu xa! Thật sự không chừa cho tui con đường sống nào sao?!

[Nhất định khinh bỉ] Mãnh liệt khinh bỉ!!! Kao quyết định rồi, hằng ngày sẽ không làm gì hết, login liền chém quái, lúc nào khôi phục lại 200 vòng thì mới không chém nữa!!! Trả lại 200 vòng cho kao, trả lại phiên bản game bình thường cho kao! Trả cho kao môi trường chơi game an toàn!

[Cực Tốc Loạn Sát] Đúng vậy! Mọi người cùng nhau phản đối đi!! Chúng ta phải cùng nhà sản xuất đấu tranh!!!

Bởi vì xách động của Loạn Sát, rất nhiều người hùa theo, trên kênh thế giới nói bậy rợp trời, ai ai cũng đều liều mạng phát tiết tâm trạng. Nhưng mà vẫn có vài người lại lạnh lùng trước chuyện này, bọn họ chính là gamer RMB tự cho mình ở vị trí cao, trong đó kẻ cầm đầu chính là Đường chủ Bạch Y Lãng Nhân của bang Chí Tôn.

[Bạch Y Lãng Nhân] Bọn mày gào khóc cái quỉ gì đó hả, không có tiền thì đừng có chơi game online, đi chơi game offline đi! Đừng có ở đây dọa người khác nữa!

[Cực Tốc Loạn Sát] Gào! Bạch Y tiện nhân! Hóng hớt gì hả! Mày đứng ngu ở một bên đi, đừng có tưởng có hai xu tiền thúi thì giỏi lắm, mày sao không đi làm từ thiện đi, ở đây là chỗ cho mày chõ mỏ vào à?!

[Bạch Y Lãng Nhân] Thì sao, tao cứ xen vào đó, mày có thể làm gì tao? Tao coi thường nhất là những đứa như bọn mày, vừa muốn chơi lại vừa không muốn bỏ tiền. Một đám rác rưởi!

[Cực Tốc Loạn Sát] Mày ngứa người hả? Được rồi, không phải mày vẫn muốn PK với tao sao? Ra ngoài thành, tao hoàn thành cho mày!

[Bạch Y Lãng Nhân] Tới thì tới, ai sợ ai hả!

[Vương Đội Trưởng] Bạch Y mày vừa ăn cướp vừa la làng hả hả?! Tao thật nghi ngờ mày là do GM gài vô, mày nói tốt cho nhà sản xuất là có ý gì hả?! Mẹ kiếp, chưa từng thấy người giống như mày, mẹ nó đúng là có bịnh!

[Thủy Miểu Miểu] Bạch Y chỉ là không quen nhìn bọn mày tác oai tác quái, tao đồng ý quan điểm của Bạch Y, chơi không nổi thì đừng có đú đỡn, gào thét cái con khỉ, kênh thế giới không phải là chỗ để cho bọn mày sủa bậy.

[Cực Tốc Loạn Sát] Tên tiện nhân Thủy Miểu Miểu kia mày còn mặt mũi nói chuyện hả? Những chuyện xấu xa mày đã làm mày quên ráo rồi hả? Mày cho rằng mày gia nhập vào bang Chí Tôn thì trở thành người có đẳng cấp cao hả, thật ra mày chỉ là một đứa tiểu nhân hèn hạ, đừng quên mày là phản đồ của Cực Tốc Nhất Phái bọn tao!

[Phong Vân Tiếu Khán] Nói cũng không thể nói lung tung, lúc ấy mọi người đều tự nguyện rời khỏi Cực Tốc Nhất Phái gia nhập vào bang Chí Tôn nha, tao với Thủy Miểu Miểu chỉ có tác dụng làm người đi đầu.

[Cực Tốc Loạn Sát] Biến mẹ mày đi, hai đứa bọn mày đều cùng một loại, trong lòng ai cũng hiểu rõ nhất. Bọn mày cùng nhau đến cổng thành đi, hôm nay chúng ta giải quyết luôn một thể!

[Phong Vân Tiếu Khán] Tới đây, Loạn Sát tao thật sự không quen nhìn mặt đứa cuồng ngạo như vậy, gặp nhau ở cổng thành!

[Thủy Miểu Miểu] Cực Tốc Loạn Sát mày chỉ là một đứa rác rưởi, Mẫn tiên thì có khả năng gì hả?! Bản lĩnh chẳng có mà đòi chảnh, đến lúc đó mày chết mà còn không hiểu vì sao mình chết! Ngu thấy sợ!

[Cực Tốc Miểu Sát] Tiểu Khê đừng cãi nhau với bọn nó nữa. Sâm Thành, Phong Vân Tiếu Khán hai đứa mày nhanh ra cổng thành đi, không đến thì sau này cũng đừng nghĩ có thể tiếp tục chơi game nữa.

Ngay cả người tính tình rất tốt là Cực Tốc Miểu Sát cũng đã xuất hiện rồi, từ kháng nghị nhà sản xuất chuyển thành chửi nhau, bây giờ thì thành chém nhau rồi!

Tiếng chửi bậy vẫn liên tục vang lên, Trần Vũ Khả nhìn vào những lời thô tục ngập tràn màn hình mà bất đắc dĩ thở dài, sau khi thở dài là phẫn nộ, những kẻ này hùa nhau chửi hội đồng Loạn Sát với Miểu Sát, bây giờ lại còn lôi toàn bộ người Cực Tốc Nhất Phái ra chửi, nói càng lúc càng khó nghe.

Ai chẳng biết Bạch Y Lãng Nhân nói ra những lời này thật ra là nhắm vào Loạn Sát chứ! Tên đó vẫn còn muốn trả thù, nhưng Loạn Sát căn bản không thèm nhìn đến hắn, hắn đi theo dòng huyết Nam Nhân làm kiểu gì cũng chẳng giết được Mẫn Tiên, cho nên cố ý dùng lời xảo trá, kích động Loạn Sát. Nhưng hắn cũng không nghĩ lại, Loạn Sát là người dễ đụng vào đến như vậy sao? Cậu là tâm can bảo bối của Miểu Sát, ba kẻ này hùa nhau công kích Loạn Sát, Miểu Sát tính tình có tốt thế nào thì sao có thể không tức giận chứ?!

Sâm Thành cùng Phong Vân Tiếu Khán cũng vậy, làm ra chuyện như vậy thế nhưng vẫn tìm cớ thoái thác, đúng là có đủ vô sỉ.

Vô sỉ nhất chính là có vài người chọc giận người khác còn không nói, thế mà lại còn chẳng biết xấu hổ hùa theo người khác chửi người, xem ra lần này chẳng thể tránh được phải chém giết rồi. Tự nhiên Trần Vũ Khả nhiệt huyết cũng sôi trào, cậu cũng muốn gia nhập vào trận chiến này!

Khi Phương Thư Dương login thì cả server đã muốn nổ tung rồi, trên kênh thế giới những câu chửi tục tuôn ra không dứt, sau đó anh thấy một tin, quả thực làm cho anh càng kinh hoàng.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đồng tính luyến ái thì sao hả? Ảnh hưởng gì tới mấy người hả? Tui là đồng tính đó! Cả đám mọi rợ các người có thể làm gì hả? Đúng là nhìn thấy ghét!

Phương Thư Dương vốn còn đang giận hờn nhìn thấy câu này thì cảm thấy rất buồn cười, xem ra bé ngốc này đang rất tức giận nha, đem bí mật của mình công bố ra ngoài rồi!

Bất quá câu này chẳng những chẳng tạo ra chút khí thế nào, câu cuối cùng cũng rất nữ tính. Không bị cười nhạo mới là lạ!

[Bạch Y Lãng Nhân] Mọi người thấy được chưa, tên gay này cuối cùng cũng chính miệng thừa nhận rồi! Đúng là mắc ói! Nhìn nó giống y như đàn bà, sao không dứt khoát đi thiến mẹ nó cho thành con gái chân chính luôn đi!

[Sâm Thành] Người như nó tao thấy nhiều rồi, chẳng phải chỉ một con thỏ sao, là cái loại chuyên môn để cho đàn ông chơi.

[Phong Vân Tiếu Khán] Ha ha, tao còn chưa từng thử làm với đàn ông. Không biết sẽ có mùi vị như thế nào nhỉ! Mĩ nữ mày khi nào thì ra ngoài cho tao chơi một lần!

Nhìn qua một cái, những kẻ này càng nói càng quá đáng rồi. Lửa giận của Phương Thư Dương liền được đốt lên!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Bà mẹ nó ba đứa mày chán sống rồi phải không! Muốn xóa account phải không? Tao sẽ cho bọn mày toại nguyện! Toàn bộ lăn ra ngoài thành cho tao!

Cái gì gọi là khí thế? Cái này gọi là khí thế!

Phương Thư Dương hô hết câu này, ba kẻ kia cũng không dám hó hé nữa, bọn họ cũng biết làm cho Phiêu Linh đại thần dựng lông lên thì không có kết cục tốt đẹp gì.

Nói đến cũng rất buồn cười, Phương Thư Dương rống một tiến hóa ra lại ngăn lại được trò hề, kênh thế giới cũng chẳng còn ai chửi bậy nữa, trận chiến kia cuối cùng cũng không có nổ ra, mọi người đứng chờ ở ngoài cổng thành, những kẻ kia thì giống như rùa toàn bộ đều rụt đầu trốn hết.

Trốn không ra khỏi thành cũng không có nghĩa chuyện này cứ thế mà kết thúc, bất quá vài kẻ này có thể tránh được một kiếp nạn, bởi vì Phương Thư Dương lúc này quan tâm nhất là suy nghĩ của Trần Vũ Khả.

Trước tiên là nói về chuyện Trần Vũ Khả tự nhiên sao lại nói một câu như vậy đi.

Những người này không phải đem toàn bộ người của Cực Tốc Nhất Phái đều chửi qua một lần sao? Trần Vũ Khả thật ra là không nhịn được, xuất phát từ tinh thần trọng nghĩa liền đứng ra chỉ trích những kẻ này, ai mà ngờ những kẻ đó đều chỉa mũi giáo nhằm vào cậu, chửi cậu là nhân yêu, gay, ngay cả Phương Thư Dương cũng bị lôi vào chửi. Trần Vũ Khả bị chọc giận! Nếu chỉ chửi cậu, có lẽ cậu còn có thể nhẫn nhịn xuống, nhưng nếu đụng tới Phương Thư Dương thì không được! Lúc này cậu mới nói ra một câu như vậy.

Hơn nữa nói đến tâm trạng của Trần Vũ Khả lúc này đi.

Không phải bị ép buộc khiến cho mất bình tĩnh cậu cũng không định nói nhưng vậy, mặc dù cậu không hối hận, nhưng mà bị những kẻ ác ý chửi bới cậu cũng rất khó chịu, cái câu “Đúng là nhìn thấy ghét.” không biết vì sao liền gõ xuống. Cậu luôn tự nhắc nhở bản thân hành động đừng quá nữ tính, nhưng mà có một số thói quen ăn sâu trong người không phải nói sửa là có thể sửa ngay, nói chung trong lúc vô tình liền thể hiện ra ngoài. sau khi nhìn thấy ba người kia nói như vậy, cậu giận đến phát run, cũng không biết phải phản bác lại như thế nào, cãi nhau không phải là sở trường của cậu, nhưng cậu thật sự là không nuốt trôi được cục nghẹn này, lục lọi hết từ ngữ tìm lời để đối phó.

Lúc này thì Phương Thư Dương xuất hiện, khí thế hào hùng kia quát cho một trận tràn ngập khí phách!

Phải biết rằng Phương Thư Dương vẫn còn đang làm mình làm mẩy với cậu, không ngờ thế nhưng lại bảo vệ cậu như vậy, hơn nữa lời nói ra lại mang theo biết bao nhiêu uy hiếp nha!

Ngay lúc này, tâm trạng Trần Vũ Khả rất kích động! Hình tượng của Phương Thư Dương trong lòng cậu thoáng cái liền cao vòi vọi! Có thể dùng một câu kinh điển để hình dung: cậu rất sùng bái Phương Thư Dương, giống như nước sông cuồn cuộn chảy, giống y như Hoàng Hà vỡ đê, không thể cứu vãn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.