Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 2: Mang thai rồi




~

~ Biệt thự Phạm Gia ~

“Cạch”_anh xuống xe trước rồi mở cửa xe cho cô và nói:

– Mời Phu nhân xuống xe!

Cô bước xuống xe gườm gườm nhìn anh nhưng cũng miễn cưỡng để cho anh nắm tay đưa vào nhà. Mọi người ở trong nhà gồm: Hoàng Chủ tịch, Phạm Chủ tịch, hắn, nhỏ, cậu, Thiên, Phương.

– Yahhh…2 người quả là có gian tình đó nha~ -nhỏ lên tiếng.

Cô vội vàng rút tay lại rồi lờ sang việc khác:

– Mà…tại sao mọi người lại ở hết đây? Ai sẽ trông Nhiên ở bệnh viện?

Hoàng Chủ tịch nhìn cô nói:

– Hân, Nhiên nó đã về biệt thự Phạm Gia tĩnh dưỡng rồi!– TẠI SAO CHỨ???? -cô hét lên – Tại sao lại như vậy chứ? Nó chỉ vừa mới tỉnh lại trưa nay mà!

Hoàng Chủ tịch đứng lên, vỗ vai cô nói:

– Con ra sân cùng ta nói chuyện!

-…Vâng. -hơi bất ngờ nhưng cô cũng đồng ý.

2 người cùng ra sân và để mọi người nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ.

– Hoàng ca, ca đã làm cho Hân tỉ đồng ý làm NY ca rồi hả?– Ca không có cho làm cô ấy đồng ý! -câu trả lời xanh rờn.

Nhỏ trố mắt nhìn anh rồi hỏi:

– Thế…thế tại sao?

– Cưỡng hôn!

Nhỏ ngã oạch xuống đất làm cho cậu phải đỡ dậy, nhỏ khi đã lấy lại được thăng bằng thì gào to:

– TRẦN NGỌC HÂN….SAO CHỊ LẠI CÓ THỂ VÌ MỘT NỤ HÔN MÀ BÁN THÂN VẬY????

~ Tại sân vườn ~

– Hắt xì…… -cô đột nhiên hắt xì một cái.

Hoàng Chủ tịch nhìn cô hỏi:

– Con có sao không?

– Không sao đâu ạ! -cô đưa tay lên xoa xoa mũi.

Hoàng Chủ tịch cười cười mà đùa nói:

– Chắc là thằng Hoàng đang nhớ con đấy!

– PAPA, PAPA CÒN TRÊU CON SAO???

Cô như gầm rú lên trước câu nói đùa của Hoàng Chủ tịch. Hoàng Chủ tịch đưa tay lên làm động tác hạ hỏa hạ hỏa rồi nói:

– Chắc là con sẽ gầm rú tiếp về chuyện con Nhiên đúng chứ?

Cô như tổ kiến lửa bị chọc vào khiến cô bùng cháy dữ dội:

– Nhắc mới nhớ, con thật không thể hiểu tại sao nó lại như thế nữa. Giời ơi, nó có điên hay có vấn đề gì về đầu óc không vậy? Dỏ hơi dở người lại tự dưng vừa mới tỉnh dậy đã lại muốn về ngay. Con này nhất định phải tống nó vào trại tâm thần mà…..blo bla….blo bla….

Sau khi cô đã nói hết những gì “giấu kín” trong lòng cô thì Hoàng Chủ tịch nhìn cô cười cười nói:

– Nhiên, nó bảo là nó muốn về Việt Nam sớm vì nó đã nhớ Việt Nam rồi!

– Nhớ Việt Nam? Cái lí do thật sự rất rất vớ vẩn đó papa ạ!

Hoàng Chủ tịch nhún vai thở dài một cái rồi nói:

– Ngoài ra ta còn muốn nói với con hai việc nữa….

– Vâng, papa cứ nói! -cô nhanh nhẹn nói.

Hoàng Chủ tịch thở dài rồi nói:

– Đầu tiên là việc công bố người thừa kế, ta đã có bàn bạc với Nhiên chiều nay nhưng có vẻ…

Cô nghe Hoàng Chủ tịch nói ngắt quãng thì vội vàng hỏi:

– Có vẻ gì ạ?

Hoàng Chủ tịch lại thở dài rồi nói tiếp:

– Có vẻ nó không thích vì nó bảo với ta là chỉ cần những người trong giới thượng lưu biết thân phận của nó là quá đủ rồi không cần thêm ai nữa, ta chỉ lo là nó sẽ bị thương hay sát hại lần nữa…

– Không sao đâu papa, bọn con nhất định sẽ bảo vệ được cho Nhiên mà, xin papa đừng lo.

Hoàng Chủ tịch gật đầu rồi cùng cô vào phòng khách.

~ Tại phòng khách ~

Phạm Chủ tịch hiện giờ đã lên phòng ngủ rồi nên phòng khách bây giờ chỉ còn Hoàng Chủ tịch, hắn, cô, anh, nhỏ, cậu, Thiên và Phương ở phòng khách. Mọi người nói chuyện một hồi lâu rồi Phương cùa thiên nói là sẽ lên nhà trước thì lúc đó mọi người cũng tản ra đi về hết. Mọi người đều ở Phạm Gia ngoại trừ anh và cô vì cô bị anh lôi về Nguyễn Gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.