Xuyên Nhanh: Thế Giới Ngày Mai

Chương 23: Không thể giấu được nữa




Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Nếu có pháp lực, Đường Tăng căn bản không để bọn quái ngư này vào mắt.

Nhưng hiện tại không thể sử dụng pháp lực, thậm chí uy năng ý chí cũng bị suy yếu đến thấp nhất, không cách nào trực tiếp thi triển ra công kích địch nhân.

Cái này khiến cho bọn quái ngư này thành trở ngại to lớn.

- Chẳng lẽ đây chính là bí mật của Khổ Hải sao?

Đường Tăng kinh nghi, đồng thời nhanh chóng trở lại trên thuyền, không dám làm loạn.

Đều nói Khổ Hải khó khăn, trước kia Đường Tăng còn không có cảm giác gì, hiện tại tự mình đến Khổ Hải, mới biết cái gì gọi là Khổ Hải khó khăn.

Cái này thật con mẹ nó khó khăn a, mới tiến vào Khổ Hải không bao lâu, vậy mà gặp liền hai bầy hải quái.

- Oa...

- Oa...

- Ngao...

Quái ngư phát ra tiếng tru lên quỷ dị, có càng trực tiếp vọt ra mặt biển, đánh thẳng tới thuyền máy.

Tôn Ngộ Không đấm ra một quyền, cánh tay duỗi dài, trực tiếp đánh bay một quái ngư ra ngoài.

Lục Nhĩ Mi Hầu cùng Ngưu Ma Vương cũng đồng thời vung nắm đấm, đánh cho hai quái ngư bay ngược, lúc rơi vào trong biển đã là cá chết.

- Chết!!

Đường Tăng hét lớn, liên tục ra quyền, chỉ thấy quyền ảnh gào thét, đánh bay từng con quái ngư nhảy lên thuyền ra ngoài.

Trư Cửu Muội trực tiếp vọt lên cao trăm mét, liên tục ra chân, đá bay bảy tám con quái ngư.

Trư Bát Giới cùng Sa Tăng cũng xuất thủ, ngăn lại quái ngư công kích đến, ngay cả Tiểu Bạch Long cũng gia nhập chiến trường, ngăn cản quái ngư.

Trong lúc nhất thời trên thuyền máy cuồng phong gào thét, mưa rào xối xả, từng con quái ngư mang theo sóng biển to lớn phóng tới thuyền máy, sau đó bị người trên thuyền đánh bay.

Những quái ngư kia cũng không có pháp lực, chỉ có ưu thế nhục thân cường đại cùng thân thể to lớn, bất quá nhục thân như vậy ở trước mặt đám người Tôn Ngộ Không thật không chịu nổi một kích.

Ngay cả Sa Tăng yếu nhất, chỉ bằng vào một kích toàn lực của nhục thân, cũng đủ để đánh giết một con quái ngư.

Một quyền cuối cùng Ngưu Ma Vương cùng Tôn Ngộ Không, càng đánh nổ tung mấy con quái ngư ở gần nhất.

- Rầm rầm rầm...

Xương cá vẩy ra, huyết vụ bốc hơi, nơi này bộc phát đại chiến thảm liệt, sư đồ Đường Tăng tao ngộ nguy cơ lớn nhất từ khi vào biển.

Số lượng quái ngư quá nhiều, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, hung hãn không sợ chết, từng con từ trong biển nhảy ra, mang theo lực trùng kích kinh khủng đụng tới.

Thậm chí, trực tiếp va chạm thuyền máy.

- Oanh...

Thuyền máy run rẩy, có khu vực biến hình, lõm vào trong, xuất hiện khe hở, vô số nước biển chảy vào.

- A Di Đà Phật, bần tăng liều mạng với các ngươi!

Đường Tăng giận dữ, quyền phong gào thét.

- Rầm rầm rầm...

Toàn bộ quái ngư bay qua đều bị đánh thành tro.

Sau đó Đường Tăng chập ngón tay như kiếm, nhanh chóng đánh ra, từng đạo kiếm khí bắn mạnh, đánh giết toàn bộ quái ngư đang va chạm thuyền máy.

Cho dù không cách nào sử dụng pháp lực, chỉ dựa vào nhục thân cường hãn cùng lĩnh ngộ đối với kiếm đạo, vẫn có thể thi triển ra kiếm khí, mặc dù uy năng yếu đi vô số lần, nhưng đối phó những quái ngư này cũng đã đủ.

- Hầu Vương quyền!

Tôn Ngộ Không hét lớn, cánh tay của hắn có thể duỗi dài, cánh tay như cao su nhanh chóng xuyên thẳng qua công kích.

Từng quái ngư to lớn mới nhảy đến không trung, liền bị nắm đấm khủng bố oanh bạo.

Đây không phải pháp lực, mà là nhục thân cường đại đến trình độ nhất định, vận dụng nhục thân, thân thể biến lớn thu nhỏ đều có thể khống chế, có thể tính là Súc Cốt Công bản thăng cấp, không có quan hệ gì tới pháp lực.

Ngưu Ma Vương cũng không kém, mặc dù cánh tay của hắn không duỗi dài trăm thước giống như Tôn Ngộ Không, lại đủ để duỗi ra dài mấy chục thước, chủ yếu nhất là nắm đấm của hắn có thể trở nên rất lớn.

- Đại Lực Ngưu Ma Vương!

Ngưu Ma Vương gầm thét, đánh ra một quyền, toàn bộ quái ngư phía trước sụp đổ, huyết vụ bắn tung toé, xương vụn cũng không thừa.

- Trư Trư quyền!

Trư Cửu Muội khẽ kêu, hai chân của nàng giống như lắp lò xo, lần lượt nhảy lên không trung, nắm đấm nho nhỏ như mưa rơi xuống trên người quái ngư.

Tuy nắm đấm nhỏ, lại mang theo uy thế không thể địch nổi, phàm là quái ngư bị đánh trúng, toàn bộ thân thể sụp đổ, xương cá căng đứt, bay ngược về phía sau.

- Đại lực Long Trảo Thủ!

Tiểu Bạch Long thân ảnh như gió, vừa đi vừa về lấp lóe, hai tay như lợi trảo nhanh chóng xuất kích, xẹt qua từng đạo ánh sáng, kia là ngón tay mang theo kình phong kinh khủng.

- Phốc phốc phốc...

Rất nhiều quái ngư ở phía trước bị xé rách thành mấy nửa, ruột vẩy xuống, nước biển vọt tới trên boong tàu.

Công kích của Sa Tăng thì dã man hơn nhiều, hắn không tính linh hoạt, cũng rất ít dùng nắm đấm, nhưng đầu của hắn rất lợi hại.

- Oanh!

Một con quái ngư vừa nhảy lên, Sa Tăng dùng đầu đụng qua.

Thân thể con quái ngư kia lấy hình dạng quỷ dị lõm vào, giống như lắp lò xo, bỗng nhiên bắn bay ra ngoài, đụng bay bảy tám con quái ngư.

- Bồng!

- Bồng...

Phương thức công kích của Trư Bát Giới thì chính quy hơn, hắn giống như Sa Tăng không đủ linh hoạt, nhưng cực kỳ cường đại, phòng ngự của hắn cũng rất mạnh, quái ngư công kích hắn căn bản không cần phòng ngự, trực tiếp dùng bụng bắn bay ra ngoài.

Một quái ngư dài hơn hai trăm thước đụng tới sau lưng Trư Bát Giới, Trư Bát Giới trực tiếp dùng mông húc bay con quái ngư kia ra ngoài, miệng cùng đầu của quái ngư đều sụp đổ.

Nơi này phát sinh đại chiến thảm liệt, sư đồ Đường Tăng tăng thêm Trư Cửu Muội đại chiến quái ngư, chiến ý trùng thiên, sát khí bốc hơi, nước biển nơi này đã triệt để biến thành huyết sắc, vô số quái ngư xông ra biển cả, vọt tới thuyền máy, sau đó lại bị đánh bay ra ngoài.

Đại chiến gió tanh mưa máu, nơi này trở thành cấm địa, tám người bảo hộ thuyền máy đến sít sao, cho dù quái ngư rơi xuống đầy trời, cũng mơ tưởng đột phá phòng ngự.

Cho dù sư đồ Đường Tăng chỉ dựa vào nhục thân bộc phát ra uy năng, cũng có thể so với Thiên Tiên, cực kỳ kinh người.

Đại chiến kéo dài đến bảy giờ, sư đồ Đường Tăng mới rốt cục đánh lui quái ngư.

Bọn hắn không biết đánh chết bao nhiêu quái ngư, chỉ có thể nhìn thấy trong phạm vi vạn mét có vô số thi thể quái ngư to lớn trôi nổi ở trên mặt biển.

Vùng biển này triệt để thành huyết sắc, biển cả cơ hồ bị máu tươi nhiễm đỏ, biến nơi này thành Tu La sát tràng.

Đại chiến qua đi, đám người Đường Tăng đều sát khí ngút trời, ngay cả Trư Cửu Muội cũng như thế, con mắt nguyên bản đáng yêu mỹ lệ trở nên cực kỳ sắc bén, nhìn một cái, quái ngư ở bên ngoài vạn mét cũng tranh nhau chạy trốn, bị dọa phát sợ.

Đoán chừng những quái ngư kia sẽ không nghĩ tới, mấy sinh vật kia thân thể nhỏ như vậy, dưới tình huống không thể sử dụng pháp lực, vậy mà cũng có thể bộc phát ra lực sát thương khủng bố như thế.

Quái ngư triều đã lui lại, bầu trời hạ xuống mưa to, này là trước đó những quái ngư kia lao ra mặt biển bắn lên vô số nước biển, xung kích đến trên tầng mây, hiện tại mới rơi xuống.

Nước mưa cọ rửa máu tươi trên boong tàu, nhưng lại không cách nào xóa tan mùi huyết tinh, mọi người vừa trải qua một trận đại chiến thảm liệt, toàn thân đều là sát khí, huyết dịch vẫn sôi trào.

Đại chiến lâu như vậy, bọn hắn đều có chút mỏi mệt, nhưng lại không dám khinh thường, bởi vì nơi này vẫn thuộc về biển cạn, liền có nhiều quái ngư như thế, nếu tiếp tục xâm nhập, ai biết sẽ có đồ vật kinh khủng gì?

- A Quy, tiếp tục xuất phát!

Đường Tăng quát.

- Vâng, sư phụ!

Tiểu Bạch Long vội vàng tiến vào khoang điều khiển, thao túng thuyền máy tiếp tục xuất phát.

Lúc này đã là mặt trời chiều ngã về tây, biển trời trong vắt, một mặt trời đỏ to lớn ở phía trước chậm rãi lặn về tây, kéo ra cái bóng của sư đồ Đường Tăng, toàn thân bọn hắn đều bị máu tươi nhiễm đỏ, như sát thần mới từ trong Địa ngục đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.