Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Quyển 1)

Chương 259: Không Có Tâm




Ầm ầm! Một đầu cơ giáp cự hùng lấy khí thế dời núi lấp sông đập bay trùng tộc to lớn, thân thể trùng cao lớn đè nát một mảnh rừng cây nhỏ, thực vật nơi này yếu ớt hơn nhiều so với thực vật của thế giới thú nhân, thật không rõ hoàn cảnh này sao lại có thể làm cho trùng tộc to lớn này sinh tồn được.

Carl theo sát bổ búa lớn xuống, con trùng to lớn bị chém thành hai nửa, chết tới không thể lại chết nữa. Sau khi con trùng đã chết thì chuyện tình kỳ quái xảy ra, phía trên thi thể con trùng lơ lửng 1 thẻ bài nhỏ màu trắng, sau đó thẻ bài nhỏ này đột nhiên bay tới chỗ anh, anh sợ tới mức nhanh chóng tránh né, còn lấy búa chém lung tung, nhưng mặc kệ laser chém vào trên thẻ bài nhỏ màu trắng như thế nào thì nó cũng chưa có phản ứng gì, rốt cục thẻ bài nhỏ xuyên qua cơ giáp của anh trực tiếp bay vào hình con gấu kim loại bị anh ném bên trong, vật này bị vật kim loại lúc bé gấu cưng sinh ra hấp thu, hết thảy một lần nữa trở lại  yên tĩnh.

Carl ngơ ngác lấy món đồ kim loại ra nhìn trái nhìn phải, không rõ vừa rồi đã xảy ra cái gì, nhưng mà hình như hẳn là giống như không có vấn đề gì, anh cũng liền ném chuyện này ra sau đầu, tiếp tục đi tới vị trí khu vực trung tâm màu đen, lấy tốc độ tiến lên của bọn họ, đoán chừng phải ngủ ngoài trời 1 đêm.

Thật ra khoảng cách cũng không phải quá xa, nếu toàn lực mở ra cơ giáp phi hành mà nói thì nhiều nhất liền 1, 2 giờ thôi. Nhưng phi hành lại trở thành mục tiêu quá lớn, chung quanh đều là trùng tộc cường đại và sinh vật kỳ quái không biết tên, một khi bị dây dưa thì tỷ lệ thắng lợi của bọn họ rất nhỏ, nếu bởi vì thời gian chiến đấu quá dài mà bị bao vây thì ngay cả cơ hội sống sót cũng không có.

Bề ngoài Carl thoạt nhìn thô lỗ, lỗ mãng, thật là là kẻ trộm thành tinh đích thực, cha anh mang theo anh lén lút đi huấn luyện tử sĩ từ nhỏ, một chút cũng không sẽ cảm thấy động tác kẻ trộm hề hề như vậy làm mất hình tượng, hứ, ngay cả mạng đều không còn thì còn cần được gọi là người dũng cảm làm giề, kia gọi là đồ ngu.

Carl nhón mủi chân tránh đi quái vật bên trái, tiếp tục xuyên qua cây cối nguyên thủy thấp bé, cảm thấy chính mình rất giống người anh hùng vượt mọi chông gai, đi giải cứu Đường Vũ bị tên xấu xa bắt cóc, nhịn không được lộ ra tươi cười tự kỷ.

Độ cao của cây cối miễn cưỡng có thể ngăn trở 6 cơ giáp thú nhân của bọn họ, nếu thú hóa thì thể tích quá lớn, cho nên Carl quyết đoán bỏ đi trạng thái thú hóa lực phòng ngự, lực công kích càng mạnh, lựa chọn lấy hình thức cơ giáp hình người đi tới, thằng nhóc gấu bự đắc ý không có phát hiện phía sau bọn họ có 1 con quái vật như hổ rình mồi nhìn bọn họ chằm chằm.

Này chỉ tại con vật này thể tích không lớn, chỉ khoảng báo hoa trưởng thành ở địa cầu, bộ mặt thoạt nhìn cực xấu xí, nơi nơi là cái bứu lồi lên, bên trong chảy nọc độc xanh vàng, tròng mắt thoạt nhìn cực hỗn độn, nếu Đường Vũ nhìn thấy khẳng định sẽ kinh ngạc nghi hoặc, bộ dáng con báo hoa địa cầu này cực giống bị nhiễm bức xạ hạt nhân.

Bên Ares là đội ngũ nhiều người nhất, tương ứng tướng quân Hardman cường đại nhất, chẳng những nhân số đội ngũ bảo hộ nhiều, liền ngay cả vị trí khu vực được chia cũng là khu vực màu vàng tốt nhất, nghe nói trước đây kẻ độc tài thành công đi ra thì khu vực màu vàng chiếm hơn phân nửa, tiếp theo là khu vực màu đỏ, mà khu vực màu trắng chỉ có con đường chết, trong ghi chép duy nhất chưa từng có thú nhân còn sống trở về, cho nên mọi người cũng không biết hoàn cảnh nơi đó có hình thù như thế nào.

Nguy hiểm bên con hổ hiển nhiên phải lớn hơn bên Carl, chiến đấu liên tiếp đã làm cho nhiều người của đội ngũ này chết đi, nhưng Ares có vật kim loại hấp thu thẻ bài nhỏ màu trắng cũng là số lượng nhiều nhất. Khi số lượng đạt tới trình độ nhất định sẽ sinh ra biến chất, Ares mới hiểu được tác dụng của thứ này, thình lình chính mình đã đột phá thú võ giả trung cấp, trở thành thú võ giả cấp cao cấp 7, lúc này mới tiến vào bí cảnh chưa được bao lâu!

Ares trực tiếp thú hóa ngửa mặt lên trời hổ gầm, dẫn tới chung quanh một mảnh sôi trào, kể cả Ares thì tất cả thú nhân đều là bộ dáng thú hóa, đối mặt các loại sinh vật nguy hiểm, dục vọng chiến đấu càng thêm mãnh liệt, thậm chí cấp tốc không kịp chờ đợi, hoàn toàn trái ngược với cách đi tới của gấu Carl, con hổ khát vọng chém giết khi vào bên trong bí cảnh thì chỉ cảm thấy cả người sảng khoái vui sướng, hoàn toàn hùng hổ một đường vượt qua!

Tuy rằng bên Courson chỉ có 4 người nhưng có thượng tá Simon ở bên trong, đang bao vây trùng tộc khổng lồ. Chờ Courson ra hiệu tấn công thì 4 thú nhân chợt nhảy lên, chính là trong nháy mắt giết chết con trùng. Nhìn thấy thẻ bài nhỏ màu trắng tan vào vật kim loại thì anh nhẹ giọng hỏi thượng tá Simon, “Đây là thứ làm cho thú nhân được chọn trở nên cường đại sao?”.

Simon gật gật đầu, vẻ mặt rất phức tạp, “Đây chính là khai vị ăn sáng thôi”.

Tính nguy hiểm của khu vực màu xanh biếc tương ứng của Courosn không có lớn như bên Ares, nếu áp dụng cách tiến lên của Carl thì chỉ sợ sẽ càng nhanh tới khu vực trung tâm, nhưng lần đầu tiên sau khi nhìn thấy thẻ bài màu trắng, lời nói của Simon làm anh thay đổi chủ ý, ai biết khu vực trung tâm sẽ có nguy hiểm cỡ nào.

Có thể việc này có liên quan tới vận khí, lần trước Simon tiến vào khu vực màu xanh biếc lập tức liền gặp quái vật cường đại, sau đó liền bị miểu sát, lần này đi theo Courson, tuy rằng cũng gặp phải không ít tình huống nguy hiểm, nhưng Courson cực am hiểu cận chiến, đấu trí, nhanh chóng thu nhận đặc điểm cảnh vật chung quanh, hiện trường chế tạo không ít cạm bẫy, tài tình chôn sống không ít quái vật, làm cho Courson vốn thực lực không kém lập tức thăng cấp lên tới cấp 8, khoảng cách cấp 9 cũng không xa. Nhưng còn chưa đủ, phải biết rằng bản thân tướng quân Luke cũng đã là thực lực thú võ giả cấp 9, sau khi Luke đi vào bí cảnh thì đạt được ưu đãi và tốc độ thăng cấp khẳng định sẽ nhanh hơn.

Không biết sau cấp 9 là cái gì? Có lẽ đây là một trong những nguyên nhân bí cảnh sẽ sinh ra kẻ độc tài, vốn cũng đã đại biểu cho thế lực cường đại nhất, lại đạt được lực lượng thú vũ siêu việt của phần lớn thú nhân. Thế giới thú nhân lấy thực lực là hàng đầu, dưới loại tình huống này, người được chọn còn sống đi ra ngoài đã có đầy đủ điều kiện ứng với kẻ độc tài, nếu lại đạt được vũ khí cường đại hoặc là được hai vị đại nhân kia hoàn toàn ủng hộ, nghĩ muốn không độc tài đều khó!

Nếu anh đoán chính xác về kẻ độc tài, như vậy bí cảnh khẳng định nhiều nhất chỉ cho phép một người còn sống đi ra ngoài, trên thực tế Courson đọc qua ghi chép lịch sử về bí cảnh, mặc kệ là niên đại xuất hiện kẻ độc tài, hay là thất bại nhưng may mắn nếu niên đại đó còn người sống sót, tất cả đều tối đa chỉ có  1 người sống sót! Nghĩ đến đây vẻ mặt của anh càng nghiêm túc, nếu anh, Carl và Ares, trong 3 người chỉ có 1 người sống sót thì Đường Vũ tuyệt đối không thể chấp nhận kết quả này.

Ba người bọn họ phải tất cả đều phải sống  sót!

“Đi! Tiếp tục đi chỗ tiếp theo!”. Courson gọi ba người Simon ẩn náu ở 1 bên, chờ đợi con trùng tộc vừa rồi bị bọn họ giết chết thu hút quái vật khác tới.

Bên trong bí cảnh hình như cũng có đêm tối, lúc gần chạng vạng, mọi người lập tức miễn cưỡng tìm kiếm chỗ an toàn gần đây, không dám lại tiếp tục đi tới hoặc là chém giết, nhưng mà Ares đã chìm trong giết chóc, sau khi đã giải quyết 1 quái vật cường đại thì mang theo 5 thuộc hạ chạy tới hướng ngược lại, tạo khoảng cách với địa điểm chiến đấu.

Ares lựa chọn chính là ngọn núi tuyết anh nhìn trúng từ ngay lần đầu tiên, bên trên khí hậu rét lạnh, hơn nữa thoạt nhìn cực khó leo, có rất ít quái vật đi hướng bên đó, cho nên cho dù đại não anh bị dục vọng chiến đấu bao phủ, cũng không quên tránh đi phương hướng núi tuyết, hướng đi là vòng quanh núi tuyết thành lộ tuyến hình tròn.

Rất ít nhìn thấy loại quái vật bay nhưng không có nghĩa là không có, hơn nữa cho dù là quái vật trên mặt đất cũng là một đám có sức bật kinh người, đoàn người Ares trước mắt cần nghỉ ngơi mà không phải chiến đấu một ngày một đêm, cho nên đội ngũ thú nhân họ mèo một khi quyết định lặng lẽ hành động, thật sự là đệm thịt ở 4 chân đi đường không có tiếng động, tránh được không ít quái vật bởi vì ban đêm đã tới mà càng thêm tinh thần.

Ở nơi nào đó của khu vực màu đen, có 1 hang núi thoạt nhìn cực bình thường, bọn Carl mấy con gấu chen chúc ngủ cùng 1 chỗ, một đám mệt tới ngã trái ngã phải, nhưng mà vẫn là có 1 con gấu chó đáng thương gác đêm, một khi có nguy hiểm liền báo cho tất cả gấu nhanh chóng trốn vào chỗ sâu trong hang núi.

Bọn Carl coi như phát huy đặc tính của hùng tộc, một đám buổi tối ngủ trong cái hang giống như mê cung, nếu có quái vật tiến vào xác định vững chắc lạc đường.

Courson liền thảm, anh chạy tới một chỗ đất cát, chung quanh ngay cả vật che chắn đều không có, cây cối không có biện pháp lấy tới, trải qua một ngày chiến đấu, rất nhiều quái vật bị bọn họ chọc giận đang chờ bọn họ, cạm bẫy này cũng không chống đỡ được bao lâu, cho nên chỉ có thể chích adrenalin, kích thích tinh thần tiếp tục đi tới.

Cái thú nhân được chọn đồng dạng bị phân tới khu vực màu xanh biếc bị đám người Courson liên lụy, đã cực xui xẻo mất đi mạng sống của chính mình, đương nhiên còn có cái thú nhân ở khu vực màu trắng, không ai còn coi gã là người sống. Nhưng cho dù như thế, thú nhân lần này tiến vào bí cảnh ở ngày đầu tiên sinh tồn đã trôi qua.

Dọc đường đi Đường Vũ tránh thoát miệng trùng nguy hiểm của con trùng nhiều đầu, nhanh chóng chạy tới sau lưng con trùng, dùng tay làm đao xẹt qua trên không trung, nháy mắt sinh ra ánh sáng hình vòng cung thế nhưng thoải mái chặt đứt đầu 1 con trùng! Cậu không có hiếu chiến, một kích thành công lập tức chạy, dùng cách đánh du kích chạy chung quanh con trùng, một khi chộp được cơ hội tấn công thì con trùng nhiều đầu sẽ mất đi một cái đầu của nó!

Không có mất nhiều thời gian lắm thì thẻ bài nhỏ màu trắng bay lên từ trong cơ thể của con trùng nhiều đầu, sau đó thế nhưng bị Đường Vũ trực tiếp chộp trong tay ném vào bên trong vườn trà tùy thân. Cậu lập tức chạy cách xa nơi này, chạy đi khỏang 8 km mới nhanh chóng đi vào trong không gian. Vừa vào trong không gian thì cả người xụi lơ xuống, bé gấu nâu vội vàng bưng nước đưa cho cậu, bé sói trắng và bé hổ vằn vàng vây quanh ở bên người cậu, yêu thương dùng vuốt thịt nhỏ mát xa cho cậu, tuy rằng loại trình độ mát xa này căn bản không giúp gì cho cậu, nhưng cũng đủ làm cho trong lòng cậu ấm áp.

Lần này lúc gặp phải nguy hiểm, Thái Cực bát quái đồ vận chuyển, Đường Vũ phát hiện cậu đã không có cách mượn cổ tinh thần lực cường đại và uy áp, nhưng mà thần bí lực lượng trong cơ thể lại còn có thể sử dụng. Có lẽ không thể sử dụng tinh thần lực cường đại cũng có chỗ tốt, vì vậy lúc cậu mới phát hiện tinh thần lực của chính bản thân mình đã cũng đủ cường đại để sử dụng lực lượng thần bí trong cơ thể, hơn nữa đại khái đều là duyên cớ của chính mình gì đó, sử dụng càng thêm thuận buồm xuôi gió. Sau khi dùng mấy quái vật luyện tập thì cậu đã có thể tinh chuẩn nắm giữ kỹ xảo chiến đấu.

Đáng tiếc quái vật trong bí cảnh quả thật cường đại, hơn nữa Đường Vũ là 1 người, 1 mình đối mặt quái vật này đã đủ làm cho người ta khiếp sợ rồi, cậu cũng không cưỡng cầu cậu có thể giống trà thánh Lục Vũ giơ tay lên là nắm giữ vận mệnh và thực lực của nhiều người như vậy.

Nghĩ vậy sắc mặt Đường Vũ lại trở nên khó coi, nếu trà thánh Lục Vũ thật sự có mưu tính với cậu, đây cũng không phải là cái cấp bậc mà tướng quân Luke có thể so sánh được, cho dù cậu có vườn trà tùy thân, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của đối phương, chỉ có thể đi trước một bước tính từng bước, nếu đối phương muốn giả bộ làm người tốt ở trước mặt mình, trước đó còn liên tiếp ở lúc hết sức nguy hiểm cho cậu mượn dùng lực lượng của ông ta, lại nhấc lên danh mục quan hệ huyết thống tình yêu cẩu huyết* gì đó, hẳn là không thể nhanh như vậy xé rách mặt! Lần đầu, cậu bắt đầu sinh ra khát vọng với lực lượng cường đại.

*cẩu huyết = máu chó: Những tình huống lặp đi lặp lại đến phát ngán hoặc quá nhàm chán

Sau khi nghỉ ngơi 1 lúc, tinh thần lực và lực lượng thần bí có khôi phục một chút, Đường Vũ lại tiếp tục rời khỏi không gian đi tới bộ vị khu vực trung tâm trước mắt, khả năng ở nơi đó gặp được 3 thú nhân nhà cậu là lớn nhất. Cho tới khi sắc trời tối đen thì cậu đã không thể nhìn thấy đường đi, mới trở lại qua đêm trong không gian, có thể nhóm lửa nấu cơm, đoán chừng 3 bé cưng đều đói bụng lắm rồi. Ban ngày cậu vội vàng chiến đấu, không có thời gian quản bọn nó, nhóm bé cưng kia  hiểu chuyện không có làm ầm ĩ, nhìn mà cậu đau lòng không thôi.

“Gràoooo!”. Bé sói trắng đứng thẳng người lên, chân trước rủ ở trước ngực, đuôi nhỏ sau mông vui vẻ vẫy vẫy, nghe tới mama nói chân trái thì lập tức đưa chân trái tới trong lòng bàn tay của Đường Vũ.

“Ngoan lắm!”. Đường Vũ lấy ra sườn lợn hầm ma thực đặt ở trong lòng bàn tay đút cho bé sói trắng ăn, đồng thời còn thoáng dùng sức xoa xoa cái đầu lông xù của bé con kia.

Bé gấu bên cạnh đã được Đường Vũ đút no, ưỡn bụng ngồi ở trên cái đệm mềm mại, ăn no tới ợ 1 cái, mà bé hổ vừa mới ăn no, hiếm khi chịu khó liếm móng vuốt nhỏ của chính mình. Đường Vũ đút từng bé con ăn no xong mới tùy tiện làm chút mì sợi ăn.

Vừa ăn vừa nhớ nhung 3 bầu bạn thú nhân bên ngoài, không biết tình huống bọn họ như thế nào, phải ngàn vạn lần kiên trì chờ cậu tìm được bọn họ! Đường Vũ nhìn 1 đống thẻ bài nhỏ màu trắng xếp trước mắt, khác với bọn Ares có được vật kim loại có thể dung hợp thứ này, cậu có thể trực tiếp cầm chúng nó, chính là không biết có ích lợi gì, trước để ở trong không gian đã.

Một ngày trôi qua, Đường Vũ đã giết chết ít nhất 20 quái vật trùng tộc nhiều đầu, trà thánh Lục Vũ và tâm ma của ông ta cũng không có bởi vì bản thân cậu thoát khỏi bàn tay của họ mà xuất hiện, rất có thể chính mình đã thoát khỏi vòng dự tính của bọn họ.

Nắm thật chặt cánh tay của các con, 3 bé con lông xù cũng không thể cho cậu cảm giác đủ an toàn.

“Carl, Courson, Ares………Chờ em………”. Nhẹ nhàng thì thầm, Đường Vũ dần dần đi vào mộng đẹp.

Khu vực xa xa 3 thú nhân đồng thời mở to mắt, bọn họ hình như nghe được thanh âm của Đường Vũ, bảo bọn họ chờ em ấy. Tại khoảnh khắc này, giữa bốn người trong bí cảnh sinh ra liên hệ kỳ diệu, tuy rằng chính bọn họ cũng không có chú ý tới, nhưng ông lão Hồ phục chú ý trận “trò chơi” này lộ ra biểu tình kinh hỉ.

“Quả nhiên khả thi! Lục Long, thần vị của ngươi là của ta! Ha ha ha ha ha ha!”. Ông lão Hồ phục phát ra tiếng cười càn rỡ, trên người không ngừng tràn ra vật chất giống đoàn sương mù màu xanh đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.