Xuyên Nhanh Nữ Chủ Cuồng Sủng Phu

Chương 5




Thẩm Hà vừa quay đầu lại, liền thấy hoàng tử Joel đang tựa vào cửa, tốt đẹp đến mức khiến người ta không nhìn sang chỗ khác được.

Hoàng tử Joel cũng mỉm cười cúi đầu nhìn Thẩm Hà: “Anh biết mấy hôm nay em bận nên không quấy rầy em. Hội nghị hôm nay diễn ra có thuận lợi không?”

Thẩm Hà đưa tập văn kiện trong tay cho người khác, nói: “Đưa đến phòng học của tôi đi.”

Người đó cầm lấy tập văn kiện rồi ra ngoài.

Thẩm Hà nói với Joel: “Được, đúng lúc em cũng đang khát.”

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, cùng đi tới nhà ăn hình xoắn ốc nhỏ cách dãy lớp học không xa.

Hai người chọn một vị trí dưới gốc cây, hóng gió, thưởng thức trà.

“Thế nào? Có nơi nào cần anh giúp đỡ không?” Ánh mắt joel như đang cười với Thẩm Hà: “Mặc dù anh mới tới, có nhiều chuyện chưa quen, nhưng anh vẫn có thể giúp em một số chuyện.”

Thẩm Hà lắc đầu: “Người chủ trì hội nghị lần này là anh của em, em chỉ làm phụ tá cho anh ấy. Anh ấy mới trở về, trong nước có rất nhiều cổ đông muốn thấy năng lực và biểu hiện của anh ấy. Vậy nên anh ấy là người đưa ra đa số quyết sách. Em chỉ phân tích và dự trù số vốn cho anh ấy thôi. Đúng rồi, mấy ngày nay anh đã thích nghi được với trường học chưa?”

“Ngoại trừ việc luôn có những nữ sinh khó hiểu chạy tới tỏ tình, những cái khác đều đã thích nghi rồi.” Hoàng tử Joel trả lời hài hước.

Thẩm Hà phì cười ra tiếng.

Được rồi, con gái bây giờ đều rất bạo dạn!

“Vậy có người tỏ tình với em bao giờ chưa?” Joel hỏi dò.

Thẩm Hà chỉ vào mũi mình: “Em á? Anh nghĩ nhiều rồi! Bao năm qua chưa từng có ai tỏ tình với em. Em thật thất bại!

Con ngươi xanh biếc của Joel như ngộ ra gì đó.

E rằng không phải không có ai tỏ tình, mà là bị người ta ngăn cản thì đúng hơn.

Tư Nhiên ở bên cạnh cô không thể ngồi không mà không làm gì được.

Cậu trai đó không ngốc chút nào.

Xem ra mình cũng phải cảm ơn Tư Nhiên cho tử tế, nếu không có cậu ta, e rằng bên cạnh Thẩm Hà sẽ có một đống ong bướm.

Thẩm Hà tỏ ra rất thất bại: “Chắc là do em chưa đủ tốt chăng. Anh xem, Tiểu Uyển cũng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng chưa từng có ai theo đuổi em. Nhưng mà Tiểu Uyển chẳng đồng ý ai cả. Anh nói xem, có phải Tiểu Uyển rất xứng với anh trai em không?”

“Đúng là rất xứng.” Joel nói theo lời của Thẩm Hà: “Em hi vọng bọn họ đến với nhau à?”

“Em hi vọng thì có tác dụng gì chứ? Bọn họ phải có cảm giác với nhau mới được.” Thẩm Hà trả lời ỉu xìu: “Nhưng Tiểu Uyển là công chúa, không được tự ý quyết định cho hôn nhân của mình. Anh Joel, người trong hoàng thất đều như vậy sao?”

“Cũng không hẳn.” Joel lắc đầu trả lời: “Còn phải xem là đất nước, khu vực và hoàng thất nào. Anh có quyền lựa chọn hôn nhân của mình, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là từ bỏ quyền thừa kế vương vị. Nhưng đối với anh mà nói, chuyện thừa kế vương vị cũng chẳng có gì là hấp dẫn cả. Anh thích cuộc sống tự do, không gò bó, sống những ngày tháng thoải mái nhất cùng với người thương.”

Càng nói, ánh mắt của Joel càng thêm nóng cháy.

Đáng tiếc Thẩm Hà cúi đầu nên không phát hiện ra.

Trong lúc Joel và Thẩm Hà hẹn gặp nhau, Thẩm Duệ cũng tới tìm Tiểu Uyển.

Khác với sự thoải mái của Joel, Thẩm Duệ không có dễ chịu như vậy.

Thấy Thẩm Duệ tới mời mình, Tiểu Uyển từ chối: “Xin lỗi, lát nữa tớ còn phải tới lớp học thể hình, để hôm khác đi.”

“Bạn Tiểu Uyển.” Thẩm Duệ lâp tức chắn ở cửa, nói với Tiểu Uyển: “Tớ không chỉ muốn uống nước với cậu, tớ có chuyện muốn nhờ cậu giúp.”

Nghe Thẩm Duệ nói vậy, Vu Tiểu Uyển mới nhìn thẳng vào Thẩm Duệ: “Chuyện gì?”

“Chuyện của Thẩm Hà. Cậu chắc chắn muốn nói ở đây sao?” Thẩm Duệ cười rất đẹp trai.

“Vậy được rồi, chúng ta qua bên kia ngồi rồi nói.” Lúc này Vu Tiểu Uyển mới nhận lời mời của Thẩm Duệ.

Dù sao Tiểu Hà cũng là bạn tốt duy nhất của cô ở trong nước, cô không thể không quan tâm đến chuyện của Tiểu Hà.

Hai người chọn tầng trên cùng của quán cà phê, nhàn nhã nghe một bản nhạc piano du dương, thưởng thức cà phê được xay tại chỗ, yên tĩnh chỉ còn lại tiếng gió.

Nơi này đúng là nơi thích hợp để nói chuyện.

Vu Tiểu Uyển vừa ngồi xuống liền hỏi: “Tiểu Hà làm sao?”

Hai tay của Thẩm Duệ đan vào nhau đặt trên bàn, ngón tay không nhúc nhích gì, cứ thế mà nhìn Vu Tiểu Uyển: “Tớ muốn nghe ý kiến của cậu. Joel và Tư Nhiên, cậu thấy ai khá hơn?”

Vu Tiểu Uyển cười nhẹ nhàng: “Tớ cũng đã đoán cậu sẽ hỏi tớ về vấn đề này, nhưng không ngờ cậu lại hỏi sớm như vậy. Lúc mà cậu hỏi tớ chuyện này, cậu đã nghĩ như thế nào?”

“Tớ quen biết Tư Nhiên từ rất sớm, lúc năm tuổi tớ đã rất thân với anh ấy rồi. Phẩm chất của Tư Nhiên không có gì phải nghĩ, anh ấy rất thông minh, cũng rất cẩn trọng, quan trọng nhất là, anh ấy luôn thật lòng thật dạ che chở cho Tiểu Hà. Nhưng hoàng tử Joel cũng rất tốt. Nói về góc độ địa vị thì hoàng tử Joel thắng một bậc, nói về góc độ cuộc sống thì thanh mai trúc mã lại thắng cái nhìn lướt qua.”

Vu Tiểu Uyển trầm mặc một hồi rồi trả lời: “Thực ra tớ tiếp xúc với Tư Nhiên cũng không nhiều lắm. Làm bạn cùng lớp nhiều năm như vậy, trong mắt Tư Nhiên chỉ có Tiểu Hà. Đây cũng là điểm mà tớ thấy hài lòng về cậu ấy nhất. Kiên trì, một một lòng một dạ. Nghiêm túc, cố gắng. Cậu ấy được cộng điểm với những phẩm chất này. Nhưng tớ có một nghi vấn. Mẹ của Tư Nhiên là mợ của hai cậu, vậy nên nếu Tư Nhiên và Tiểu Hà đến với nhau thì chẳng phải là bị loạn quan hệ sao? Cái này không tính là loạn luân sao?”

“Quả thực sẽ có chút phiền toái. Nhưng nếu bọn họ yêu nhau thật lòng thì sẽ không phải vấn đề quá lớn.” Thẩm Duệ trả lời: “Từ lúc năm tuổi tớ đã ra ngoài, rất ít khi về nhà, hơn nữa bây giờ ai cũng đã trưởng thành rồi, dù tớ và Tiểu Hà là anh em thì cũng có chút khoảng cách, có một vài tâm sự nó sẽ không nói cho tớ biết. Mà cậu lại là bạn tốt nhất của Tiểu Hà, nó giấu tớ, nhưng sẽ không giấu cậu.”

Vu Tiểu Uyển gật đầu một cái: “Vậy nên cậu định thăm dò một số chuyện của Thẩm Hà từ tớ sao?”

“Đúng vậy. Tớ hi vọng nếu Tiểu Hà có gì thay đổi, cậu có thể kịp thời báo cho tớ, để tớ có thời gian ứng đối. Dù sao, có một số việc muốn xử lí được cần phải có thời gian. Qua thời gian tốt nhất rồi sẽ rất phiền phức.” Thẩm Duệ nói: “Cậu còn chưa trả lời tớ cái nhìn của cậu về Tư Nhiên và hoàng tử Joel đâu.”

Vu Tiểu Uyển cân nhắc một lát rồi đáp: “Thực ra những chuyện như thế này, chúng ta thấy ai tốt hơn là vô dụng, quan trọng là Tiểu Hà thích ai hơn. Trước mắt tớ còn chưa thấy Tiểu Hà tỏ ý kiến là có ý với ai. Vậy nên tớ cũng không biết ai hợp với cô ấy hơn. Tớ không hiều biết nhiều về Tư Nhiên, cả Joel cũng vậy. Tớ chỉ có thể nói, tạm thời cứ chờ xem là tốt nhất.”

Thẩm Duệ gật đầu tỏ vẻ rất đồng ý với ý kiến này: “Tớ cũng nghĩ như vậy. Đúng rồi, bao năm qua không có ai theo đuổi Tiểu Hà sao? Điều này không hợp lí chút nào cả! Cậu cũng có nhiều người theo đuổi như thế mà, Tiểu Hà nhà tớ có xấu đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.