[Xuyên Nhanh] Mỗi Ngày Đều Khóc Vì Mỹ Mạo Của Mình

Chương 12: Chương 11: '' Liệu Có Thể Vực Dậy Trước Nỗi Đau Mang Tên Sự Thật ''




Edit + Beta: Vịt

Kết thúc hành trình vườn thú lãng mạn, cơm tối đặt ở phòng ăn tình nhân càng thêm lãng mạn.

Lần này Từ Tư Miểu không dọn sân giúp bọn họ nữa, hai người ngồi giữa vô số tình nhân, hưng phấn thảo luận đề tài, cuối cùng từ văn học hí kịch, kịch bản phim tiến vào lĩnh vực toán.

Mạnh Hiên Kỳ sau khi phát hiện Hàn Huấn có hứng thú với số học, nói: "Bạn tôi ở khoa toán cùng giáo sư Tưởng Sâm, đã bắt đầu nghiên cứu hạng mục công trình kỹ thuật ứng dụng toán, có lúc tôi nghe bọn họ tán gẫu chuyện lý thú trong nghiên cứu, đều cảm thấy rất hâm mộ."

"Tại sao không chọn chuyên ngành một lần nữa chứ?" Hàn Huấn nói, "Đối với các cậu mà nói, chuyển đại học, chuyển chuyên ngành dễ dàng. Olympic Toán Quốc tế chỉ là nền tảng của toán, nói không chừng cậu có thiên phú nghiên cứu ứng dụng toán."

Mạnh Hiên Kỳ nghe đề nghị của cậu, liên tục khoát tay, cười khổ mà nói: "Nghe người ta tán gẫu thấy thú vị, muốn tôi làm nghiên cứu khả năng không được, lời an ủi tôi đều biết, nhưng nền tảng không vững, làm gì cũng chỉ sẽ thêm phiền toán, đây chính là một thế giới của số lẻ đòn bẩy địa cầu, tôi miễn cưỡng lao vào, chỉ sẽ liên lụy đến người khác. Cho nên tôi lựa chọn biểu diễn sân khấu mà mình yêu thích thứ hai, tôi thật lòng thích văn học hí kịch, thầy Hàn anh xem, tôi biết nhiều thứ như vậy, thật sự không phải miễn cưỡng bản thân từ bỏ toán."

Hàn Huấn không quen nhìn thanh niên tướng mạo đẹp mắt, từ bỏ mơ ước trong lòng, thói quen này lúc đối mặt với học bá đã từng, càng thêm rõ ràng.

Nhưng vẻ mặt Mạnh Hiên Kỳ, thoạt nhìn không đưa đám như lúc trước, hẳn là quả thực thích chuyên ngành văn học hí kịch.

Mạnh Hiên Kỳ đã lâu không gặp được nhân sĩ phi chuyên nghiệm thảo luận toán không chê khô khan, hắn không khỏi tò mò hỏi: "Thầy Hàn từng nghiên cứu toán ứng dụng sao?"

"Không phải, tôi còn xa mới đạt đến cấp độ nghiên cứu, chỉ là biết cậu đừng đạt giải, mới sinh ra hứng thú với thi toán cấp 3 và cuộc thi Olympic toán, nếu cậu không ngại, chúng ta tán gẫu cái này chút đi.

Mạnh Hiên Kỳ cười nói: "Được."

Hàn Huấn cảm thấy Mạnh Hiên Kỳ nhất định có thiên phú diễn xuất, trên lý thuyết hẳn là cuộc thi Olympic Toán Quốc tế khô khan vô vị, dưới trình bày thủ thế nét mặt của hắn, trở nên siêu cấp thú vị.

Cậu là người ngoài ngành toán, ngoài ngành cũng có thể lĩnh ngộ được toán trong thi đấu thuận miệng cười ra tiếng, khả năng diễn xuất của Mạnh Hiên Kỳ không thể không kể công.

"Tôi hoàn toàn xác định cậu hợp với diễn." Hàn Huấn đã lâu không cười vui vẻ như vậy, "Tôi có thể mang chuyện cậu nói, viết thành kịch bản không?"

Mạnh Hiên Kỳ kinh ngạc nói: "Cái này có thể viết thành kịch bản sao?"

"Có thể." Hàn Huấn gật gật đầu, "Tôi cảm thấy rất thú vị, cho dù là cuộc thi hai năm trước cũng có thể khiến cậu nhớ mãi không quên, nói rõ ý nghĩ tồn tại của nó tạo thành ảnh hưởng sâu đối với cậu, tôi cảm nhận được một loại tinh thần thanh xuân mà học sinh nên có. Khả năng rất nhiều người không biết, thậm chỉ không biết những cuộc thi này vì quốc nội nuôi dưỡng bao nhiêu nhân tài trình độ cao, cho nên tôi muốn viết ra, quay thành phim, để càng nhiều người cảm nhận được nhiệt tình tôi học được từ trên người cậu. Tôi sẽ ở trong danh sách biên kịch viết xuống tên của cậu, cho thù lao tương xứng, cũng sẽ tôn trọng ý kiến của cậu, tiến hành sửa đổi phần không muốn mang lên màn ảnh. Hi vọng cậu không cần đắn đo, có thể cho tôi nhiều linh cảm hơn."

"Không cần đâu không cần đâu, tôi có thể cho anh linh cảm, đã rất vui rồi!" Mạnh Hiên Kỳ liên tục xua tay, được sủng mà sợ, "Thầy Hàn anh không biết, tôi cực thích anh, bạn tôi cũng thích anh, đám mọt sách ngâm mình trong phòng nghiên cứ đó, đặc biệt xin phép ra ngoài xem《Trái tim mỹ vị》, còn có《Hảo hán Lục Lâm》《Ký túc xá học sinh hư》《Thần thám thiên tài》, còn có —"

Hàn Huấn cắt đứt hành động liệt kê kịch bản của hắn, nhắc nhở: "Vụ kiện của tôi vẫn chưa có kết quả."

"Làm học thuật rất nhạy cảm với sao chép đạo văn, bạn tôi từng xem qua truyện anh viết, lại nhìn truyện của Tôn Hạo Nhiên, không ai sẽ không tin anh." Mắt Mạnh Hiên Kỳ mong đợi nói, "Nếu như tôi nói với bọn nó, anh muốn viết chuyện chúng tôi tham gia thi toán và Olympic toán thành truyện, khẳng định mang tất cả thứ cảm thấy thú vị viết ra cho anh xem, hận không thể càng nhiều người hiểu lĩnh vực này, đến giúp bọn nó làm nghiên cứu. Bởi vì quá bận, bận đến trời tối sầm, ngâm mình trong phòng nghiên cứu cũng không nhớ được là ngày bao nhiêu, muốn xem phim của anh, còn phải ghi nhắc nhở công việc vào máy hiển thị ở phòng nghiên cứu, nếu không liền quên mất chuyện mình muốn đi xem phim."

Hàn Huấn thích cuồng nhiệt đơn thuần như vậy, giống như cậu đắm chìm trong sáng tác, vì một điểm mấu chốt mới mà kích động không thôi.

Cậu cười nói: "Vậy thì phải phiền cậu, nói thêm cho tôi quy trình và chi tiết cuộc thi toán."

Từ Tư Miểu vẫn luôn đi theo, từ bỏ nghe lén.

Chủ đề nghe không hiểu có gì mà đáng nghe, kiểu yêu đương gay khí trong gay thế này, anh một chút cũng không cần.

Trong lòng nghĩ như vậy, người lại thành thật đi theo phía sau hai người.

Hai người này không chỉ tán gẫy ăn cơm không khí sôi nổi, đến tối còn chưa giải tán, vậy mà lên xe tiếp tục lái về phía trước.

Đây là muốn thuê phòng sớm?

Trong lòng Từ Tư Miểu ** mẹ cảm thấy gay quả nhiên là dựa vào tình dục làm quen, nói không chừng bắt đầu từ ngày mai, biệt thự của công ty Ảnh thị Angus sẽ nhiều thêm một người!

Biên kịch kim bài và diễn viên, nghĩ thế nào cũng xứng, bút thần cả người tài hoa và thiên phú như Hàn Huấn, chỉ cần viết kịch bản đáng yêu cho Mạnh Hiên Kỳ, để Mạnh Hiên Kỳ làm nhân vật chính, tuyến 38 cũng có thể một đường bay lên, trực tiếp hồng bạo giới điện ảnh, giống như Đỗ Giang Lãng.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Từ Tư Miểu đuổi theo xe phía trước, xa xa có thể nhìn thấy công viên trò chơi bờ biển rực rỡ đèn neon.

Bờ biển ban đêm, phù hợp với đèn đủ loại sắc màu, sân chơi thú vị mười phần trở thành thánh địa hẹn hò lãng mạn nổi tiếng.

Nhìn bên trong tình nhân có đôi có cặp, Từ Tư Miểu kiên định cho rằng, Hàn Huấn người này quả nhiên biết giả bộ.

Cái gì mà không hiểu chút gì về yêu đương, nhìn chỗ này, nhìn không khí này, một ngày đã học được yêu đương làm lãng mạn, Hàn đại biên kịch quả thực thiên phú dị bẩm.

Hai người này chỗ khác không đi, lại xếp hàng dài, đến vòng đu quay của thánh địa tỏ tình.

Từ Tư Miểu ngồi trước bọn họ một cabin, từ xa nhìn chằm chằm hai người vừa ngắm phong cảnh vừa tán gẫu, Mạnh Hiên Kỳ còn lấy điện thoại ra hưng phấn chụp ảnh.

Hẹn hò hôm nay, Hàn Huấn tuyệt đối vô cùng hài lòng.

Tốt thật đấy, Từ Tư Miểu hai cánh tay ôm ở trước ngực, trong lòng dâng lên phiền muộn vô cùng, Hàn Huấn độc thân có bạn rồi, anh lại biến thành cô đơn một mình.

Hơn nữa ngày mai còn phải đi làm.

Kết thúc hành trình lãng mạn một ngày, Hàn Huấn chở Mạnh Hiên Kỳ, thân sĩ đưa người đến cổng trường đại học.

Vô số sinh viên ra ngoài ăn khuya, đều tò mò nhìn qua đây.

Bọn họ nhìn không phải Hàn Huấn và Mạnh Hiên Kỳ, nhìn chính là chiếc xe đua phiên bản limited đi theo sau chiếc SUV bình thường.

Loại màu tím tao khí lộ ra bên ngoài thế này, phối với thân xe hình giọt nước, vừa nhìn giá đã không rẻ, rất khó bỏ qua.

Mạnh Hiên Kỳ nhìn phía sau một cái, nói: "Thầy Hàn, Từ tổng đi theo chúng ta cả ngày, trong lòng quả nhiên vẫn có anh."

"Ừ, tôi biết." Hàn Huấn dặn dò, "Về nghỉ sớm chút, hôm nay cậu cũng mệt rồi, chúng ta sau này lại tán gẫu toán và kịch bản."

Hàn Huấn đứng ngoài cổng trường, đưa mắt nhìn theo bóng lưng Mạnh Hiên Kỳ.

Cậu một mình đứng đó, hấp dẫn không ít ánh mắt sinh viên.

Người này thoạt nhìn rất quen, hẳn là minh tinh nào đó...... nhưng tướng mạo mặc dù trưởng thành, nhưng bọn họ lại nhất thời không nghĩ ra là ai.

Hàn Huấn?

Hàn Huấn!

Sau khi xách nhận là biên kịch đang danh tiếng lên cao, ánh mắt mọi người đều trở nên nóng bỏng.

Biên kịch ở đây, kim chủ khẳng định chính là chiếc xe đua lẳng lơ phía sau!

Quả nhiên Ảnh Nghiệp Áo Pháp bị thu mua cũng sẽ không ảnh hưởng đến chất lượng hưởng thụ cuộc sống của phú nhị đại, cơ mà, hai người đó đến Học viện Hý kịch Trung ương làm gì? Show ân ái sao?!

Xung quanh vang lên bàn luận xôn xao, thậm chí phạm vi nhỏ phát ra kinh thán trầm thấp, dù sao trường đại học này đều là sinh viên hướng đến showbiz, có thể tận mắt thấy nhân vật trong truyền thuyết, sao có thể không kích động.

Bóng dáng Mạnh Hiên Kỳ biến mất trong vườn trường, Hàn Huấn rốt cục hoạt động bước chân, đi tới bên cửa sổ xe Từ Tư Miểu gõ gõ.

Cửa sổ xe vẫn không nhúc nhích, giống như chủ xe không nghe thấy.

Thế là, Hàn Huấn lại gõ gõ.

Cửa sổ xe rốt cục hạ xuống.

Ánh mắt Từ Tư Miểu bất thiện nhìn cậu, câu lên nụ cười thờ ơ, hỏi: "Sao, hẹn hò một ngày cũng không đi thuê phòng? Đại biên kịch không hài lòng với Mạnh Hiên Kỳ?"

"Không phải." Hàn Huấn đứng trước cửa sổ xe, cười nói, "Mạnh Hiên Kỳ rất tốt, tôi rất hài lòng. Cậu ấy khá quen thuộc với lĩnh vực Olympic Toán Quốc tế của học sinh trung học, cho dù cậu ấy không đăng ký học chuyên ngành liên quan, cũng có rất nhiều bạn bè học bá sinh viên tài cao, vẫn quan tâm nghiên cứu lĩnh vực toán. Chỉ bất quá cậu ấy muốn tiếp xúc với thế giới rộng lớn hơn, cho nên chọn khoa văn học hí kịch, tương lai muốn làm diễn viên kịch sân khấu."

"À —" Từ Tư Miểu không thể nói trong lòng là vui mừng hay là mất mát, "Cậu ngay cả lý tưởng nhân sinh của người ta cũng biết rồi, linh cảm kịch bản cũng gần đủ rồi nhỉ."

Hàn Huấn thấp giọng cười cười: "Đúng, vừa lúc tôi dùng Mạnh Hiên Kỳ làm nguyên hình viết kịch bản không tệ, tính cách cậu ấy vô cùng thích hợp với kiểu nhân vật chính đơn thuần thiện lương."

Tới rồi tới rồi, sâu trong linh hồn Từ Tư Miểu phát ra tiếng hừ lạnh khinh thường gay, mấy thằng cha không tiết tháo này, mới gặp một lần đã muốn dùng người ta làm vai chính kịch bản tình cảm.

Hờ hờ.

Ánh mắt Từ Tư Miểu ghét bỏ nhưng không nói lời trào phúng Hàn Huấn.

Mà Hàn Huấn không định ngừng khen ngợi, nói tiếp: "Mạnh Hiên Kỳ tràn đầy nhiệt tình với cuộc sống, linh hồn của học bá vô cùng thuần khiết cao thượng, tôi có chút tự ti mặc cảm......"

Người đang yêu quả nhiên sẽ bị đả kích trí thông minh, Từ Tư Miểu tuyệt không muốn nghe Hàn Huấn hình dung người khác cao quý như vậy!

Hàn Huấn đột nhiên chuyển đề tài, nói: "Nhưng mà, luôn cảm thấy tôi không thích hợp yêu đương với cậu ấy, thích hợp nói kịch bản hơn."

Gay quả nhiên không tiết tháo không thận trọng!

Vừa nãy còn cười ha ha ngồi đu quay ngắm cảnh đêm, khen người ta tới ba hoa chích choè thích hợp làm nam chính tình cảm, giờ lại không thích hợp.

Từ Tư Miểu liếc cậu một cái, "Cậu thật là chọn ba lấy bốn."

Hàn Huấn nói: "Tôi rất xoi mói, không nhiều người chịu được tính tôi. Tôi ở cùng Mạnh Hiên Kỳ một ngày, trong đầu nghĩ toàn là Olympic Toán Quốc tế trung học và toán ứng dụng, tính cách như cậu ấy, rất hợp làm nam chính cố gắng học tập không thẹn với thanh xuân trong phim thuần vườn trường."

Từ Tư Miểu có chút nghi hoặc, sao mới một ngày, Hàn Huấn lại có cách nghĩ mới? Thanh xuân vườn trường là phim gì, trước đây anh căn bản chưa từng nghe nói!

"Vậy phim tình cảm tôi muốn đâu?" Từ Tư Miểu cau mày hỏi.

"Không có nam chính, viết phim tình cảm thế nào?" Hàn Huấn đưa tay vịn cửa sổ xe, cúi đầu khẽ cười nói, "Từ tổng, ngài anh tuấn đẹp trai còn có tiền, tôi cảm thấy rất thích hợp đóng nam chính phim tình cảm."

"Cho nên — xin ngài hạ mình, nói yêu đương với tôi đi."

======================

Uiii thính này Từ tổng đỡ sao nổi =)))))))))))))))))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.