Xuyên Nhanh Kí Chủ Là Đồ Tham Ăn

Chương 146: Càn Quấy!




Sáng sớm hôm sau, cô mơ hồ mở mắt. Toàn thân lập tức truyền tới trận đau nhói như bị xe tải lớn cán qua. Nhìn xung quanh phòng...

- Đây là đâu? - Cô ôm đầu, xoa xoa mi tâm.

Bất chợt nhận ra toàn thân mình không có quần áo. 

- Aaaaaaa! - Cô hét lớn đánh thức người bên cạnh.

Trên nền nhà, quần áo rơi vung vãi, đây vốn không phải bar hôm qua mà là một khách sạn.

Nhưng mà.... hôm qua đã xảy ra chuyện gì? Vì rượu khiến cô thực sự không nhớ gì hết chuyện hôm qua.

- Chuyện gì? - Giọng nam tính khẽ vang bên tai. 

Thiên Lam một hồi kinh sợ, quay đầu lại.

- Anhhh là ai? - Cô bấp máy môi, khuôn mặt trắng bệch, hai tay víu vào tấm chăn.

Hắn cười nhẹ, bàn tay khẽ vuốt mái tóc cô. Cô né tránh bàn tay hắn, tức giận cắn tay hắn.

Hắn thực không ngờ cô làm hành động như vậy, khuôn mặt cứng đờ trong mấy giây.

- Đồ lưu manh! - Cô tức giận, như một con mèo nhỏ xù lông. Ôm chăn nhảy xuống giường, nhặt quần áo rơi vãi trên nền, xoắn chân chạy vào phòng tắm.

Hắn nhìn bộ dạng cô, không khỏi bật cười. Cô rất đẹp, thân thể cũng cực kì mềm mại. Một ý nghĩ thoáng vụt trong đầu hắn, hắn thực muốn chiếm hữu cô.

Cô tắm xong, mặc quần áo chỉnh tề bước ra ngoài. Liếc hắn một cái, tiến thẳng ra phía cửa phòng. Cô coi như xui xẻo bị chó cắn một lần vậy.

Hắn nhìn cô, thầm kinh ngạc. Cô không thấy hắn đặc biệt sao? Liếc hắn một cái rồi đi? Xem hắn là cái gì? 

- Đi đâu? - Hắn lạnh lùng hỏi, đôi mắt sắc bén liếc qua cô.

- Về! - Cô thản nhiên trả lời, xoay cửa bước ra ngoài.

" Cô thật thú vị! " Biết bao nhiêu phụ nữ muốn lên giường với hắn mà cô lại thản nhiên không xem hắn ra gì! Người phụ nữ này thật thú vị.

________

Cô nặng nề bước về căn phòng trọ. Toàn thân vẫn truyền đến cảm giác đau nhức.

- Đáng chết! 

Cô tắm rửa lại, gội đầu sạch sẽ. Cô thở phào, ngồi lau đầu.

- An An, sao hôm qua cậu không đón tớ về? - Cô gọi điện cho Mi An.

" Tớ không nhớ nổi, chỉ biết có một người đàn ông bế cậu ra. Tưởng người thân cậu nên lái xe về luôn." Mi An trả lời.

Cô " Ừ " một tiếng, mang điện thoại vất về một bên.

________

Hôm nay cô dậy thật sớm, trang điểm một chút rồi đi xin việc.

Công ty cô vào làm là Bắc thị, công ty lớn nhất trong thị trường chuyên về trang sức.

Mẫu mã của Bắc thị đều rất đẹp, sang trọng nên được rất nhiều người yêu thích. Bắc thị là công ty đứng đầu Châu Á, hiện đang mở rộng ra các thị trường Châu Âu. 

Cô chọn công ty này bởi vì nó rất lớn, tiền lương cũng rất ổn định. Đối với người thiếu tiền như cô, công việc ở đây rất quý báu.

Cô ngồi phòng chờ, hồi hộp chờ gọi tên. Đến khi bước vào bên trong, cô mới thực sự hoảng hốt.

Hắn ngồi trên ghế tổng giám đốc, mang dáng vẻ lười nhác.

- Thiên Lam, 22 tuổi, có bằng cấp, biết tiếng Hàn Quốc, Trung Quốc, Pháp. - Hắn lười biếng lật hồ sơ cô 

Cô nuốt nước bọt, vâng nhẹ một tiếng.

Hắn nhìn cô, trong mắt hiện lên ý cười. Không ngờ tiểu bảo bối này lại đến đây.

- Được rồi,cô được chọn. - Hắn dựa vào ghế, đôi mắt hiện lên tia thâm độc nói.

Cô mừng thầm, ra ngoài. 

Nhưng cô vẫn lo ngại khi gặp hắn. Cô không biết lí do lên giường cùng hắn. Giờ lại gặp như thế này, thật có chút khỏ xử a ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.