Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu Manh

Chương 20: Cút Ra Sofa Ngủ!




Trận chiến này, không thể nghi ngờ là một trận đánh phấn chấn lòng người. Khi tin tức truyền tới các nơi Đông Hoàng Châu, Thiên Các bị yêu tộc tấn công mạnh, vốn là thế cục tràn đầy nguy cơ, khó được nghe tin tức phấn chấn lòng người như thế, tất cả phấn chấn cực kỳ, các nơi lục tục xuất hiện thề chống cự đến cùng.

Mà Tu La hải vực, liên tục hai Bộ đại quân ở Địa Chu phân đà rơi rụng, tin tức kia truyền tới khu vực trọng yếu của Tu La hải vực, cũng là nhấc lên gợn sóng không nhỏ.

Chỉ là một cái Địa Chu phân đà, có thể mạnh như vậy sao?

Nếu như nói Đa Đầu Bộ gặp gỡ bất trắc, có thể là ngoài ý muốn mà nói. Như vậy hai Đại Thánh Độc Giác Bộ bị giết, kia cũng không phải là ngoài ý muốn có thể giải thích rồi.

Một lần ngoài ý muốn, không thể nào vẫn là ngoài ý muốn.

Hai Đại Thánh Độc Giác Bộ, thực lực rất mạnh, mặc dù ở Tu La hải vực chẳng qua là trung đẳng, nhưng cuối cùng cũng là nhị Thánh bộ.

Một nhị Thánh bộ cũng có thể dễ dàng bị đánh tan, vấn đề này phải thận trọng đối đãi rồi.

Bởi vậy, khối xương cứng Địa Chu phân đà này, vốn là bánh trái thơm ngon, thoáng cái thành khoai lang phỏng tay, đừng nói nhất Thánh bộ cùng nhị Thánh bộ không dám đi nhận nhiệm vụ này, coi như là rất nhiều tam Thánh bộ, thậm chí tứ Thánh bộ, cũng không muốn đi làm nhiệm vụ này.

Dù sao, Địa Chu phân đà vừa bắt đầu tại sao nổi tiếng như vậy, là bởi vì đó là trận chiến đầu tiên của thánh chiến. Tất cả mọi người trước kia hứng thú với nhiệm vụ này, là vì trận chiến đầu tiên của thánh chiến sẽ được cấp trên chú ý.

Hôm nay, khái niệm trận chiến đầu tiên này, đã mất đi hiệu lực. Bởi vậy, ai đi đón nhiệm vụ Địa Chu phân đà này, trừ một khoai lang phỏng tay ra, còn có chỗ tốt gì?

Đa Đầu Bộ thì thôi, Độc Giác Bộ bị diệt, đây làm rất nhiều bộ lạc yêu tộc kinh sợ trong lòng. Bọn họ cũng không phải sợ, mà là không muốn lấy lực lượng tinh nhuệ bản bộ, đi đánh tiêu hao chiến này. Cho dù có thể thắng thì sao?

Địa Chu phân đà vốn là địa phương nhỏ, hạ được là đương nhiên.

Hạ không được, chẳng những dọa người, thậm chí có thể bỏ mệnh.

Cho nên tổng hợp suy nghĩ, nhiệm vụ Địa Chu phân đà này, một chút lực hấp dẫn cũng không có.

Giờ phút này, ở cửu Thánh bộ duy nhất của Tu La hải vực, chín đại đầu sỏ của Thận Hoàng Bộ tập hợp.

Lần này Tu La hải vực tiến công Đông Hoàng Châu, trên danh nghĩa Thận Hoàng Bộ là chưởng khống giả, là Thống soái.

Bất quá, Thận Hoàng Bộ bây giờ hiển nhiên cũng gặp phải vấn đề khó khăn. Kia chính là không có một bộ nào nguyện ý xung phong đi phá Địa Chu phân đà.

Vết xe đổ của Đa Đầu Bộ cùng Độc Giác Bộ, làm cho yêu tộc cẩn thận lên. Từ chiến lược mà nhìn, phía đông nam Thiên Các vốn cũng không phải là chủ chiến trường, ý nghĩa chiến lược sẽ là cực kỳ thấp.

Mà Đa Đầu Bộ cùng Độc Giác Bộ liên tục thất bại, làm cho các bộ có chút kinh nghi. Người ta có thể diệt nhị Thánh bộ, chẳng lẽ sẽ không có thực lực diệt tam Thánh bộ, thậm chí là bốn Thánh bộ sao?

- Dọa người a, cả Tu La hải vực lại không có một bộ xung phong nhận việc. Huyết tính yêu tộc của Tu La hải vực chúng ta, đi đâu hết rồi?

Một Đại Thánh toàn thân màu bạc, nổi giận đùng đùng đập bàn nói.

Bên cạnh hắn có một Đại Thánh toàn thân lục y cười nói:

- Nhị ca cần gì tức giận. Không phải yêu tộc Tu La hải vực chúng ta không có huyết tính, mà là tất cả mọi người là kẻ thông minh. Bọn họ cũng không muốn tiêu hao thực lực bản bộ. Tiến công thế giới loài người, phần lớn thời gian đều là thế như chẻ tre, bọn họ tự nhiên cũng muốn nắm quả hồng mềm. Đụng phải xương khó gặm, ai cũng không muốn đi làm.

- Nếu như ngay cả trận đánh ác liệt cũng không dám đón? Kia còn nói gì thống trị thế giới loài người?

Vẻ mặt Ngân bào Đại Thánh kia không vui.

Ngồi ở giữa là một hoàng giả toàn thân kim quang lóng lánh, hoa lệ. Chính là người mạnh nhất Thận Hoàng Bộ, Kim Thận Hoàng bệ hạ.

Kim Thận Hoàng này ánh mắt sâu xa, hàm chứa quang hoa khiếp người. Trong lúc mở mắt, liền phảng phất có lực lượng quy tắc vô cùng, toàn thân chung quanh hắn lóng lánh kim quang.

- Bệ hạ, ngài thấy thế nào?

Tám Đại Thánh khác ở trước mặt Kim Thận Hoàng, cũng rất cẩn thận, ai cũng không dám giương oai. Phải biết rằng, Kim Thận Hoàng là cấp sáu Đại Thánh duy nhất của Tu La hải vực, thần thông quảng đại, thực lực đã đến gần đỉnh của Thiên Trạch Thế Giới.

Cả Vô Tận Hải lãnh thổ, trừ Hải Thần lãnh thổ có hai ba cường giả có thể thắng hắn, những cường giả yêu tộc khác, coi như là đỉnh cấp cường giả những hải vực khác, nhiều nhất là cùng hắn ngồi ngang hàng.

Có thể nói, Kim Thận Hoàng trong thiên thiên vạn vạn yêu tộc của Vô Tận Hải lãnh thổ, đủ có thể đứng vào trước năm cường giả, là vương của Tu La hải vực.

Cho dù là Đại Thánh Long tộc, đối với Kim Thận Hoàng này cũng cực kỳ tôn kính.

Kim Thận Hoàng cười nhạt:

- Bằng bổn Hoàng xem ra, gặp phải chút ngăn trở cũng chưa chắc là chuyện xấu. Ít nhất, muốn cho các tộc Tu La hải vực biết, tiến công Đông Hoàng Châu, cũng không phải trong tưởng tượng bọn họ như vậy, một đường gió cuốn mây tan, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi. Đa Đầu Bộ cũng tốt, Độc Giác Bộ cũng tốt, ở Tu La hải vực chẳng qua là nhị tam lưu thế lực. Bọn họ sụp đổ mặc dù đáng tiếc, nhưng có thể mua được một cái giáo huấn, có thể thống nhất ý nghĩ các tộc của Tu La hải vực một chút, cũng không là xấu chuyện. Nếu không, tương lai sẽ ăn thiệt thòi lớn hơn.

Kim Thận Hoàng nhìn góc độ vấn đề, quả nhiên cùng với những Đại Thánh khác bất đồng.

Hắn nói những lời này ra, mấy Đại Thánh kia trầm ngâm gật đầu. Sự thật chứng minh, loài người mặc dù kém, nhưng cũng không phải là ta cần ta cứ lấy.

Đa Đầu Bộ cùng Độc Giác Bộ, luận thực lực là gấp mười lần Địa Chu phân đà, nhưng mà bởi vì khinh địch, bởi vì trước khi chiến đấu không đủ tình báo, kiêu ngạo khinh địch, dẫn đến chiến cuộc hoàn toàn bị loài người điều khiển.

- Bệ hạ, tình báo biểu hiện, người thủ Địa Chu phân đà là Thiên Các Chân Kiếm Đạo. Quả nhiên là có Đại Đạo cấp cường giả trấn giữ. Hơn nữa, Thiên Các Chân Kiếm Đạo cùng Thiên Các tổng bộ quyết liệt, ở đông nam tự lập môn hộ, thành lập Nam Thiên Các. Tôn chỉ Nam Thiên Các, là ở góc đông nam Thiên Các, chống cự yêu tộc, bảo vệ ranh giới. Nhìn qua, Thiên Các Chân Kiếm Đạo này, so sánh với Hạ Thị Âm Dương Đạo rầm rĩ hơn!

Kim Thận Hoàng thản nhiên cười một tiếng:

- Thông qua tin tức mà hai tộc Hung Lang cùng Cổ Hùng phản hồi về, Hạ Thị Âm Dương Đạo kia, trên căn bản không lòng dạ nào chính diện chống cự đại quân yêu tộc chúng ta. Hai tộc này đẩy mạnh hơn nửa tháng, đã chiếm lĩnh bảy tám phân đà chung quanh, đang tằm ăn rỗi cả địa bàn Thiên Các. Mà những phân đà Thiên Các kia, trừ võ giả cùng quý tộc rút lui ra, bình dân là để cho bọn họ tự sanh tự diệt. Thiên Các quả thật đủ tàn nhẫn a. Đưa những bình dân kia cho yêu tộc chúng ta làm huyết nhục tiếp tế. Xem ra, nhóm thứ hai, nhóm thứ ba đại quân chúng ta, nên đi theo nhập cảnh rồi.

- Ân, nếu Thiên Các không chính diện chống cự, xem bộ dáng là muốn tử thủ mấy cứ điểm. Này đối với chúng ta mà nói là thiên đại chỗ tốt. Chỉ cần chúng ta giải khai mấy lối đi, có thể đánh xuyên qua Thiên Các, một đường hướng tây, đem chiến hỏa đốt tới những tông môn khác.

- Lão Tứ, ngươi có phải quá lạc quan rồi hay không? Thiên Các lui giữ cứ điểm, chỉ sợ là trá. Bọn họ chẳng lẽ bỏ nhẹ nhàng như vậy, để chúng ta đánh xuyên qua cả địa bàn Thiên Các? Bản thân ta không tin, một cái nhất lưu tông môn, lại hèn yếu như thế?

Tứ Thận Hoàng một thân giáp trắng, khẽ mỉm cười:

- Tam ca, cùng ngươi nói vừa vặn ngược lại, bản thân ta cảm thấy, Thiên Các tựa hồ là cố ý để chúng ta đả thông cả Thiên Các, đem họa thủy tây dẫn, giảm bớt áp lực bọn họ! Bằng ta đối với cao tầng Thiên Các hiểu rõ, đối với bản tính loài người hiểu rõ, cái này là đúng tám chín phần mười.

Kim Thận Hoàng khẽ gật đầu:

- Lão Tứ phân tích có đạo lý. Thiên Các Chân Kiếm Đạo cùng ba đạo khác quyết liệt, chỉ sợ cũng chính là nguyên nhân này. Bất quá, bất kể là Thiên Các tổng bộ, hay là Nam Thiên Các, đều chưa là hoạn. Tu La hải vực chúng ta năm trăm bộ, có đầy đủ thế lực nuốt trọn Đông Hoàng Châu, tiêu diệt hết sáu đại tông môn Đông Hoàng Châu. Tất cả phải nhớ rõ ràng, lần này tịch quyển Đông Hoàng Châu, mục tiêu bổn Hoàng rất rõ ràng, chính là cần phải tìm được Cửu Long Thược Thi (chìa khóa) mà thời đại Thượng cổ đánh rơi ở nhân gian. Chúng ta không cầu lấy đủ chín chuôi Cửu Long Thược Thi, nhưng ít ra phải tìm được một thanh trong đó. Vì như thế, tương lai phát sinh chuyện kia, Tu La hải vực chúng ta mới có thể phân đến một chén canh.

Nói đến Cửu Long Thược Thi (chìa khóa), ánh mắt tám vị Đại Thánh khác đều sáng quắc.

- Bệ hạ, Cửu Long Thược Thi (chìa khóa) kia, tương truyền là Long thần thượng cổ, Đa Bảo Long vương tàng bảo? Đa Bảo Long vương được xưng cự phú thượng đẳng, rốt cuộc cất giấu bao nhiêu kinh thiên tài phú?

Kim Thận Hoàng cười hắc hắc:

- Cái vấn đề này, ở Vô Tận Hải lãnh thổ ta vẫn có đồn đãi, nhưng rốt cuộc có phải là bảo khố của Đa Bảo Long vương hay không, ai cũng không rõ ràng lắm. Nhưng thượng cổ vẫn có một đồn đãi, nói Cửu Long Thược Thi (chìa khóa), ẩn chứa bí mật cao nhất của Thiên Trạch Thế Giới. Người có được Cửu Long Thược Thi (chìa khóa) có tư cách thay đổi vận mệnh Thiên Trạch Thế Giới...

- Thay đổi vận mệnh Thiên Trạch Thế Giới? Là chúa tể Thiên Trạch Thế Giới sao?

Kim Thận Hoàng than nhẹ một tiếng:

- Đồn đãi là thần hồ kỳ thần, dù ai cũng không cách nào suy đoán ra cụ thể chuyện gì xảy ra. Nhưng Vô Tận Hải lãnh thổ, nhất là Hải Thần lãnh thổ, đối với Cửu Long Thược Thi (chìa khóa) là thập phần coi trọng. Nhiều lần phát động chiến tranh yêu tộc xâm lấn thế giới loài người, mười lần cũng có tám lần là hướng về phía Cửu Long Thược Thi (chìa khóa) kia. Chỉ tiếc, từ xưa đến nay, Cửu Long Thược Thi rơi vào trong tay Vô Tận Hải lãnh thổ cũng chỉ có một hai cái.

Kim Thận Hoàng cảm khái, nhưng không có đắm chìm trong loại tâm tình này, mà là nói:

- Trở lại chuyện chính, Địa Chu phân đà mặc dù là gân gà, nhưng tổng yếu vẫn phải có người đi giải quyết. Nếu không có bộ nào xung phong nhận việc, chúng ta cũng chỉ có thể điểm tướng điểm binh rồi.

Ngay lúc này, ngoài cửa báo lại:

- Bẩm báo bệ hạ, Quỷ Xa bộ Quỷ Xa lão tổ đến đây bái yết bệ hạ.

- Quỷ Xa lão quái?

Chúng Đại Thánh sửng sốt, nhưng ngay sau đó có một tên Đại Thánh nhớ ra cái gì đó:

- Đúng rồi, Đa Đầu Bộ Đa Đầu Đại Thánh, hình như là cháu ngoại trai của Quỷ Xa lão quái? Lần trước là Đa Đầu Bộ tranh thủ cơ hội tiến công Địa Chu phân đà, Quỷ Xa lão quái xuất ra không ít khí lực.

Như vậy có một giải thích, Quỷ Xa lão quái tại sao tới tìm hiểu, liền lộ ra vẻ thập phần hợp lý rồi.

Kim Thận Hoàng dằng dặc cười một tiếng:

- Xem ra tiến công Địa Chu phân đà, không cần chúng ta kiểm kê, có người tự mình tới xung phong nhận việc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.