Xuyên Nhanh Công Lược

Chương 7: Chính là muốn cô chết




Trước thời điểm xuất phát ra biển một tiếng, Lưu Nguyệt đến trường cấp một điểm tập trung của mọi người lúc 6h sáng. Khi đến đó Lưu Nguyệt đã thấy anh trai Cẩm Hà và Diệu Ngân đứng chờ ở đó, nhưng nhìn rất nhiều lần vẫn chưa thấy bạn của anh trai xuất hiện. Lưu Nguyệt tỏ ra hoài nghi hỏi Cẩm Hà nhưng vẫn giả vờ không biết - Ủa anh trai sao bạn bè anh đâu hết rồi sao chỉ có hai người vậy ( Lưu Nguyệt)

- Bây giờ vẫn còn cách một tiếng nửa mới đến giờ khởi hành. Em không phải nôn nóng sẽ gặp ngay thôi (Cẩm Hà)

- Lưu Nguyệt hình như có vẻ không được bình tĩnh vậy (Diệu Ngân)

- Đâu có chỉ là mình nghĩ không biết bạn của anh trai là người thế nào thôi (Lưu Nguyệt)

- Ừ nhỉ? Cũng hồi hộp thiệt nếu là người quen sẽ đỡ hơn (Diệu Ngân)

Khi nghe Diệu Ngân anh chàng Cẩm Hà hơi chột dạ toát mồ hôi. Còn khoảng 10 phút, thì người được Lưu Nguyệt rủ đi chung đến chính là Ly Ly. Một bạn học chung lớp với Lưu Nguyệt, Ly Ly là cô gái rất lanh lợi thông mình lại rất nhanh hòa đồng với mọi người và cô nàng đã có bạn trai. Tuy nhiên Lưu Nguyệt vẫn cảm thấy Ly Ly vẫn chưa vừa ý với bạn trai hiện tại của cô ấy. Lưu Nguyệt chọn Ly Ly đi cùng chắc hẳn có một lí do khác

- Chào mọi người (Ly Ly)

- Mình giới thiệu chút xíu đây là Nguyễn Thị Ly mình thường hay gọi là Ly Ly. Bạn ấy đang học chung lớp với mình (Lưu Nguyệt)

- Ly Ly đây là Cẩm Hà và Diệu Ngân hai bạn này sẽ đi chung với tụi mình (Lưu Nguyệt)

- Xin chào bạn Ly Ly, tôi nghe Lưu Nguyệt hay nhắc về bạn mong bạn giúp đỡ (Cẩm Hà)

- Xin chào bạn, hy vọng chúng ta sẽ có một chuyến đi vui vẻ cùng với nhau (Diệu Ngân)

- Cám ơn hai bạn rất hận hạnh được làm quen (Ly Ly)

- Anh trai còn bạn của anh đâu sắp xuất phát rồi (Lưu Nguyệt)

Cẩm Hà làm lơ với câu hỏi của Lưu Nguyệt rồi kiếm cớ kếu tất cả mọi người lên xe. Ly Ly thích ngồi ở đầu xe nên sẽ ngồi chung với bác tài xế còn Cẩm Hà và Diệu Ngân ngồi hàng ghế sau bác tài vì Diệu Ngân và Lưu Nguyệt đều muốn ngồi ngay cửa sổ nên phải nhường cho 2 nàng ngồi. Lưu Nguyệt ngồi hàng ghế sau cùng một mình tận hưởng nghe nhạc không để ý xung quanh đến lúc cửa xe đóng mạnh thì chợt thấy Bạch Lương ngồi kế bên cô nàng. Lưu Nguyệt chợt giật mình khi nhìn thấy Bạch Lương. Còn anh chàng vì muốn cô nàng khó tính Lưu Nguyệt đi chung đã cố gắng trốn rất kĩ để cô nàng không phát hiện ra. Lúc trốn Bạch Lương cũng khá lo lắng không ngừng đến khi được lên xe anh chàng thở phào nhẹ nhỏm. Tuy Bạch Lương khiến cho Lưu Nguyệt hơi ngạc nhiên nhưng không thấy lạ vì cô nàng chí ít cũng đoán được anh trai Cẩm Hà sẽ giở trò khi nàng hỏi về những người đi chung. Anh chàng Bạch Lương nhìn Lưu Nguyệt không có cảm giác gì thấy cô nàng không mấy bất ngờ lẳng lặng ngồi 1 bên chờ xe khởi hành. Trong lúc xe chạy, Ly Ly ở đầu xe rất muốn nghe nhạc đã nói với bác tài mở nhạc hơi lớn nhờ vậy Cẩm Hà và Diệu Ngân thì thầm với nhau không ai phát hiện:

- Cẩm Hà hình như bạn làm vậy có vẻ không được ổn lắm (Diệu Ngân)

- Cũng đành chịu thôi, thằng Bạch Lương rất muốn em gái đi cùng nhưng hình như hai đứa đang có chiến tranh nên chỉ có cách giấu Lưu Nguyệt thì con bé mới chịu đi (Cẩm Hà)

- Vậy bạn không nghĩ đến việc Lưu Nguyệt sẽ nổi giận sao?. Chưa kể là để hai người đó ngồi cạnh nhau nữa, cũng may là nhạc mở hơi lớn nên chắc bạn gái trên kia không nghe thấy nhưng mình thật sự khá lo lắng (Diệu Ngân)

Khi nghe câu nói của Diệu Ngân thì anh chàng Cẩm Hà mới chợt nhớ ngộ nhỡ em gái giận luôn mình thì biết làm sao. Anh chàng trong lòng đang tự trách mình sao tự nhiên làm mấy chuyện không đâu cho Bạch Lương làm gì cũng biết.

- Hix hix, bạn nói mình mới nhớ lần này mình tiêu rồi (Cẩm Hà)

Diệu Ngân ra vẻ an ủi

- Thôi dù sao cũng lỡ leo rồi thì đành tiếp tục thôi (Diệu Ngân)

Trong lúc này ở phía ghé sau thì im lặng một cách rõ rệt. Lưu Nguyệt quay về phía cửa sổ ngắm cảnh nghe nhạc trong máy mp3 của mình. Còn Bạch Lương không nói gì chỉ biết tránh né ánh mắt của Lưu Nguyệt, lâu lâu anh chàng lén nhìn về phía cô nàng. Một lúc sau, Bạch Lương phát hiện thì ra Lưu Nguyệt đã tựa vào cửa sổ và ngủ quên lúc đó xe đang quẹo lên đường cao tốc vô tình đầu Lưu Nguyệt mất thăng bằng ngã về phía Bạch Lương. Anh chàng nhìn thấy đoán rất có thể Lưu Nguyệt ngã xuống đất nên liền ngồi xác vào đỡ lấy Lưu Nguyệt. Khi đỡ được cô nàng, Bạch Lương thở dài rồi suy nghĩ:" Cũng may là đỡ kịp nếu không là nổ cục u trên đầu là cái chắc ; cũng lạ sao cô nàng lại ngủ say dữ vậy đáng lý bình thường đã tỉnh dậy rồi chứ khoan đã vậy có nghĩa mình giữ tư thế này đến khi nào ".Bất chợt một lúc nhìn xuống thấy Lưu Nguyệt vẫn ngủ ngon lành anh chàng cảm thấy lạ lẫm:" Kể ra cũng kì lạ bình thường cô nàng rất khó chịu như nhím con xù lông khi ngủ rồi như mèo con không biết tỉnh ; đây là lần đầu tiên mình có một cảm giác khó tả với cô nàng này ; khó hiểu thật bây giờ khi cô nàng dựa bên cạnh tim mình như muốn nổ tung ra ngoài vậy ". Bạch Lương đang có những đấu tranh trong nội tâm thì Ly Ly đột nhiên tắt nhạc quay lại nhìn phía sau rất yên tĩnh. Ly ly nhìn Cẩm Hà và Diệu Ngân đang nói chuyện với nhau rất vui rất muốn tham gia nhưng vì ngồi đầu khi quay lại phía sau hơi bất tiện. Ly Ly nhìn lên kính chiếu hậu thấy Lưu Nguyệt đang ngủ dựa vào Bạch Lương, cô nàng nhìn nét mặt của anh chàng hơi bất ngờ rồi nãy sinh một ý nghĩ đen tối.

Đi được nữa chặn được cũng đã 7h sáng, chú tài xế quyết định ghé vào một quán ăn, trước khi ghé Bạch Lương vội vã để Lưu Nguyệt lại vị trí cũ tránh chuyện phiền phức. Khi đến nơi, cũng là lúc Lưu Nguyệt tỉnh dậy nhìn sang kế bên thấy Bạch Lương đang chuẩn bị xuống xe trước cô nàng vẫn im lặng theo sau . Khi tất cả đều ra khỏi xe là chạy đến bàn ăn ngồi xuống khẩn trương gọi nước uống và đồ ăn. Cẩm Hà muốn phá tan bầu không khí im lặng phải tìm chủ đề nói chuyện:

- Sau khi ăn xong mọi người có muốn đi đâu trước khi ra biển không? (Cẩm Hà)

Cẩm Hà nhìn Lưu Nguyệt một cách cầu khẩn. Lưu Nguyệt thấy anh trai đã biết lỗi nên gác chuyện đó sáng một bên và nói:

- Anh hai, trước khi đến biển sao mình không đi chùa trước dù sao chúng ta cũng lên đây khá sớm (Lưu Nguyệt)

Diệu Ngân thấy Lưu Nguyệt chịu trả lời mừng trong lòng:

- Đi chùa cũng hay dù sao đã đến đây rồi không đi chùa cũng hơi uổng (Diệu Ngân)

- Tán thành mình cũng thích đi chùa lắm (Ly Ly)

- Vậy lát nữa để mình nói với tài xế một tiếng (Bạch Lương)

Ăn xong bữa sáng, vì gần quán ăn có một khu chợ bán đồ tươi sống cả đám tụ tập đi chợ mua đồ. Lưu Nguyệt và Diệu Ngân hầu như gặp đồ ăn cũng đều muốn mua từ hải sản đến trái cây, cũng may mắn hai chàng trai mang túi rất đầy nếu không chỉ sợ chưa đến biển là thủng túi luôn rồi. Ly Ly nhìn Lưu Nguyệt một hồi rồi đến chỗ cô nàng cùng tham gia. Trong suốt đoạn dường còn lại ở trên xe mọi người cười ói với nhau chuẩn bị đi lễ chùa rất vui vẻ. Trừ những lúc Bạch Lương hỏi những câu Lưu Nguyệt không muốn đáp rồi lơ cho qua thì tất cả đều ổn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.